Chap 3: Trò chơi nguy hiểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh sáng mờ ảo từ chiếc đèn ngủ trên đầu giường hắt xuống khuôn mặt mệt mỏi của Hoàng Hùng. Đã nhiều đêm liên tiếp anh không thể ngủ ngon, đầu óc lúc nào cũng tràn ngập những suy nghĩ về cuộc gặp gỡ với Đỗ Hải Đăng. Từ khi nhận lời mời bữa tối, những hành động của Đăng đã làm cho anh dường như không thể thoát khỏi vòng xoáy của sự cuốn hút và nỗi sợ hãi.

Điện thoại bất ngờ reo vang, phá tan không khí tĩnh lặng. Hoàng Hùng nhấc máy, đầu dây bên kia vang lên giọng nói quen thuộc, đầy quyền lực và sự bí ẩn.

"Chào buổi sáng, anh Huỳnh. Đêm qua ngủ ngon không?" Đó là Đỗ Hải Đăng.

Hùng cố giữ giọng bình tĩnh. "Tôi vẫn ổn. Có chuyện gì mà anh gọi tôi sớm vậy?"

"Chỉ muốn nhắc anh nhớ lời hứa của mình thôi. Hôm nay chúng ta sẽ có một ngày rất đặc biệt."

"Lời hứa?" Hoàng Hùng ngạc nhiên, lục lại trong trí nhớ. Anh chợt nhớ đến lời mời dùng bữa tối và những lời Đăng từng nói về một kế hoạch đặc biệt. Nhưng không ngờ rằng, cuộc gặp đó không chỉ đơn thuần là một buổi gặp gỡ xã giao. Đỗ Hải Đăng đã có những kế hoạch sâu xa hơn.

_____________

Chiếc xe Porsche đen bóng đỗ trước cửa căn hộ của Hoàng Hùng. Cánh cửa tự động mở ra, và Hùng bước vào với cảm giác lo lắng không thể giấu nổi. Trong không gian yên lặng của chiếc xe, Đăng ngồi ở ghế sau, điềm nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ với ánh mắt sắc lạnh.

"Chúng ta đi đâu?" Hoàng Hùng lên tiếng, cố gắng phá tan bầu không khí căng thẳng.

"Đến một nơi mà tôi chắc chắn anh sẽ thích." Hải Đăng đáp, nụ cười mờ nhạt thoáng qua trên gương mặt.

Chiếc xe lao vun vút qua những con đường thành phố, rời xa những tòa nhà cao tầng để tiến vào khu vực ngoại ô yên tĩnh. Cuối cùng, xe dừng lại trước một căn biệt thự xa hoa, ẩn mình sau những hàng cây cổ thụ. Hoàng Hùng không giấu nổi sự ngạc nhiên. Anh đã từng nghe về những căn biệt thự kiểu này, nhưng chưa từng bước vào. Bên trong là cả một thế giới khác, hoàn toàn tách biệt với sự ồn ào ngoài kia.

Hải Đăng dẫn Hoàng Hùng vào phòng khách, nơi những chiếc ghế bọc da sang trọng và ánh sáng dịu nhẹ tạo ra không khí ấm cúng nhưng đầy sự bí ẩn. Đối diện với anh là một bức tranh lớn, miêu tả một buổi dạ tiệc xa hoa, với những nhân vật trong trang phục quý tộc và nét mặt không rõ cảm xúc. Huỳnh Hoàng Hùng cảm thấy như mình đang bước vào một cảnh trong phim, nơi mọi thứ đều được sắp đặt một cách hoàn hảo nhưng đầy ẩn ý.

"Anh Đỗ, đây là nơi nào vậy?" Hoàng Hùng hỏi, ánh mắt không ngừng quan sát xung quanh.

Hải Đăng ngồi xuống ghế, khoanh tay trước ngực, nhìn Hoàng Hùng với ánh mắt đầy tự tin. "Đây là nơi tôi đến để tìm sự tĩnh lặng và giải tỏa áp lực. Nhưng hôm nay, tôi muốn chia sẻ nó với anh."

Hoàng Hùng ngồi xuống ghế đối diện, vẫn còn chút ngại ngùng. "Tại sao lại là tôi?"

Hải Đăng cười khẽ, mắt anh lấp lánh như những viên đá quý. "Anh có biết điều gì làm tôi hứng thú nhất không? Đó là việc tìm ra những điểm yếu của người khác, và kiểm soát họ bằng những điểm yếu đó. Tôi thấy anh cũng đặc biệt, khác với những tên phóng viên, nhà báo ngoài kia: Ồn ào, phiền phức, không tế nhị. Tôi thích sự tò mò của anh về tôi. Thế thôi!"
Hải Đăng nói như thể chuẩn bị trước tất cả trước câu hỏi khó đoán của nhà báo họ Huỳnh.

Hoàng Hùng bất giác rùng mình. "Anh đang muốn nói gì? Thôi đi cái sự ngạo mạn của a-anh." Trời ơi, anh ta xúc phạm luôn nghề báo của mình, rồi thích sự tò mò của mình về anh ta, thật cảm lạnh. Hoàng Hùng suy nghĩa trong đầu trước lời lẽ kia, nhìn Hải Đăng tức giận kèm theo giọng điệu không mấy thiện chí nữa với tên họ Đỗ đầy ngạo mạn này.

"Đừng xù lông thế chứ, anh Huỳnh. Chỉ là tôi muốn cho anh thấy một khía cạnh khác của thế giới này. Không chỉ là ánh đèn sân khấu rực rỡ hay những lời nói hoa mỹ. Anh đã từng muốn biết về tôi, về cuộc sống của tôi. Và giờ anh có cơ hội để trải nghiệm nó. Tôi đang khen anh mà, Hoàng Hùng"

Hải Đăng đứng dậy, bước tới gần Hùng, ánh mắt anh sáng rực như muốn thấu suốt tâm can đối phương. "Anh muốn biết những bí mật đằng sau vẻ hào nhoáng, đúng không? Hãy theo tôi."

_____________

Hoàng Hùng được dẫn đến một căn phòng bí mật dưới lòng đất, nơi mà không khí dường như lạnh hơn hẳn. Đèn neon nhấp nháy trong bóng tối, và tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên từ đâu đó, tạo nên một không khí vừa kỳ lạ vừa hấp dẫn. Trước mắt Hoàng Hùng là một không gian rộng lớn, với những bàn chơi bài, máy slot, và những người đàn ông trong bộ vest lịch lãm đang chìm đắm trong những trò chơi đỏ đen.

"Đây là sòng bạc riêng của tôi." Đăng nói, giọng anh đầy kiêu hãnh. "Nơi mà mọi giới hạn đều bị xóa bỏ. Ở đây, tiền không phải là vấn đề, mà là quyền lực và sự kiểm soát."

Hoàng Hùng ngạc nhiên, anh chưa từng nghĩ tên họ Đỗ với những trang báo như dàn hợp xướng kia lại có thể dấn thân vào những thứ như thế này. Nhưng Hải Đăng không chỉ là một thiếu gia giàu có, mà còn là người nắm giữ nhiều bí mật đen tối của giới thượng lưu. Và bây giờ, Hoàng Hùng đang ở giữa trung tâm của những bí mật đó. Không biết là sự may mắn hay xui xẻo mà anh vớ được đây!

Hải Đăng kéo ghế ngồi xuống, ra hiệu cho Hoàng Hùng ngồi cạnh mình. "Anh biết không, trong thế giới này, chỉ có hai loại người: kẻ thao túng và kẻ bị thao túng. Anh muốn đứng ở vị trí nào?"

Hoàng Hùng không trả lời ngay. Anh cảm nhận được sự cám dỗ mạnh mẽ từ thế giới mà Đăng đang giới thiệu, nhưng cũng đồng thời thấy sự nguy hiểm tiềm ẩn trong những lời nói của Đăng.

"Mọi thứ đều có giá của nó" Hải Đăng tiếp tục, "và tôi tin rằng anh đủ thông minh để hiểu điều đó. Anh có thể chọn đứng ngoài, hoặc bước vào và nắm lấy cơ hội của mình."

Hoàng Hùng im lặng, đầu óc anh như quay cuồng với những suy nghĩ. Anh biết rằng, một khi bước vào trò chơi này, sẽ không có đường lui. Nhưng cũng chính điều đó lại làm anh bị cuốn hút không thể cưỡng lại. Cảm giác như bản thân đang đứng giữa ranh giới của một cuộc phiêu lưu nguy hiểm mà anh chưa từng trải qua.

"Được rồi" Hải Đăng đứng dậy, vỗ vai Hoàng Hùng. "Anh có thời gian để suy nghĩ. Nhưng đừng quá lâu. Cơ hội chỉ đến một lần."

___________

Khi Hoàng Hùng trở về căn hộ của mình, anh ngồi thẫn thờ trước màn hình máy tính. Những gì anh vừa trải qua như một cơn bão lớn cuốn phăng tất cả sự yên bình mà anh từng biết. Đỗ Hải Đăng không chỉ là một người giàu có quyền lực, mà còn là bậc thầy của sự thao túng, biết cách đánh vào tâm lý người khác để đạt được điều mình muốn.

Hoàng Hùng hiểu rằng anh đang đứng trước ngã rẽ của cuộc đời. Anh có thể quay lại với cuộc sống bình thường, với những bài viết và công việc nhà báo. Hoặc anh có thể dấn thân vào thế giới của tên cậu ấm họ Đỗ kia, nơi mà quyền lực và sự kiểm soát là tất cả. Nhưng anh biết rõ một điều: Đỗ Hải Đăng- người sẽ không để anh thoát khỏi trò chơi này một cách dễ dàng.

Đêm đó, Hoàng Hùng không thể ngủ. Anh ngồi trước máy tính, nhìn vào những dòng ghi chú về Đỗ Hải Đăng. Anh biết rằng, sự cuốn hút của Đăng không chỉ đến từ vẻ ngoài hào nhoáng hay sự giàu có, mà là từ cái cách mà anh ta kiểm soát tất cả mọi thứ xung quanh, kể cả cảm xúc và suy nghĩ của người khác.

Và giờ đây, Hoàng Hùng đang đứng trước thử thách lớn nhất của mình: liệu anh có thể giữ vững lập trường, hay sẽ bị cuốn vào vòng xoáy của sự thao túng từ Đỗ Hải Đăng?

Những câu hỏi ấy lởn vởn trong đầu anh, không để anh có một phút giây bình yên. Nhưng dù có thế nào, Hùng biết rằng anh đã bắt đầu một cuộc chơi mà không thể dừng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro