Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Cánh cửa lâu đài tức thì mỏ ra. Một bà phù thủy cao lêu nghêu, tóc đen mướt, mặc áo dài màu xanh ngọc bích đứng sẵn ngay cửa. Bà có một gương mặt nghiêm nghị vô cùng. Lão Hagrid giới thiệu:

    - Các học sinh năm thứ nhất đây thưa giáo sư McGonagall.
     - Cám ơn bác Hagrid. Bác để chúng lại cho tôi được rồi.    Bà mở toang cửa. Sảnh trước rộng lớn đến nỗi có thể rinh nguyên căn nhà của gia đình Dursley vào cũng lọt. Những vách tường đá được chiếu sáng bằng những bó đuốc to giống nhu ở nhà băng Gringotts. Trần lâu đài cao vòi vọi, và trước mặt bọn trẻ là một chiếc cầu thang cẩm thạch đẹp lộng lẫy lên các tầng trên.     

      Bọn trẻ theo giáo sư McGonagall băng qua một tầng lâu đài toàn đá phiến. Harry có thể nghe âm âm tiếng của hàng trăm giọng nói vang sau cánh cửa bên phải – có lẽ cả trường đang tập trung đâu đây. Nhưng giáo sư McGonagall lại đưa đám trẻ năm thứ nhất vào một căn phòng nhỏ trống rỗng ở cuối hành lang. Chúng đứng túm vào nhau, nghểnh cổ ngóng chờ một cách hồi hộp lo âu.    

       Giáo sư McGonagall cất lời:   

        - Chào mừng các con đến Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào các ký túc xá. Phân loại là một lễ rất quan trọng, bởi vì trong thời gian các con học ở đây, ký túc xá của con cũng giống như gia đình của con trong trường Hogwarts. Các con sẽ cùng học, cùng ngủ, cùng chơi... với các bạn chung một ký túc xá.

     - Có bốn ký túc xá, ở đây gọi là nhà, nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenclaw và nhà Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tao nên những nam phù thủy và nữ phù thủy xuất sắc. Trong thời gian các con học ở Hogwarts thì thành tích các con đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở. Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà – một vinh dự cao cả. Ta hy vọng mỗi người trong các con là một thành viên xứng đáng với nhà mình sống, cho dù các con được chọn vào nhà nào đi nữa.  

   - Lễ phân loại sẽ diễn ra trong vài phút tới, trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong trường. Ta đề nghị các con sửa soạn cho tề chỉnh trong khi chờ đợi làm lễ. Ta sẽ trở lại khi con đã chuẩn bị xong.

      Nói rồi bà dời đi. Danie không lo lắng như những đứa trẻ khác, cậu lười biếng tìm cái ghế ngồi xuống cho đỡ mỏi.

      Bỗng từ đâu, hơn hai mươi con ma xuất hiện làm bọn trẻ sợ hét toáng. Danie không sợ ngưng âm thanh quá đỗi ồn ào tra tấn cậu. Đầu cậu lại đau nhói. Lúc này ngay cả socola cũng không thẻ giúp cậu thấy khá hơn.

       May mắn đám ma đi lướt qua, không để tâm đến đám năm nhất mà nhanh chóng rời đi. Vừa lúc giáo sư McGonagall đã quay trở lại. Giáo sư McGonagall ra lệnh:

       - Bây giờ các con sắp hàng một và đi theo ta.

       Cả đám đi qua vài cánh cửa nữa mới tới sảnh chính.

        Gian phòng rộng mênh mông được chiếu sáng bằng hàng ngàn hàng vạn ngọn nến, lơ lửng trên không trung phía trên bốn dãy bàn dài, nơi tất cả học sinh của trường đang ngồi. Trên mặt bàn là những dĩa vàng và cốc vàng lóng lánh. Ở đầu đại sảnh đường là một cái bàn dài khác dành cho giáo sư. Giáo sư McGonagall dẫn đám học sinh năm thứ nhất về phía chiếc bàn này, để chúng đứng thành hàng đối diện với những học sinh khác, có các thầy cô ở sau lưng. Hàng trăm gương mặt chăm chú nhìn chúng, trông giống như những chiếc đèn lồng mờ mờ với những ngọn nến chập chờn thắp bên trong. Lẫn trong đám học sinh là đây đó những con ma ẩn hiện như làn sương bạc. 

    Giáo sư Mc Gonagall đặt một cái ghế cao bốn chân trước mặt bạn trẻ năm thứ nhất. Phía trên cai ghế đó là một chiếc nón phù thủy hình chóp. Cái nón te tua, vá chùm vá đụp, và dơ cực kỳ. Cái nón bỗng vặn vẹo, cất tiếng hát. Danie không hứng thú với bài hát tẻ nhạt đó, cậu rũ mắt cảm thấy vô cùng buồn ngủ. Thật may, bài hát nhanh chóng kết thúc để bắt đầu việc phân nhà.

     Giáo sư Mc Gonagall cầm tờ sớ dài bắt đầu gọi tên. Lần lượt từng năm nhất lên nhận nhà. Quá trình không có gì thú vị, Danie đã xem nó sáu năm rồi, không hề hứng thú. 

     Danie là người cuối cùng bước lên. Khi đã ngồi yên vị, cậu bị chụp cái mũ lên đầu, tầm nhìn bị che khuất. 

    Cái nón nhướng mày, đắn đo:

    - Nhóc có đầy đủ đặc điểm của cả bốn nhà, thật khó để lựa chọn. Nhóc muốn vào nhà nào?

     Theo lẽ thường, cậu sẽ chọn Slytherin mà không do dự. Nhưng... kiếp trước Draco không cho phép cậu đi theo anh nữa. Hufflepuff và Ravenclaw là một ý tưởng không tồi. Nhưng nếu ở Gryffindor thì sẽ có nhiều tác dụng với cậu hơn. Dù sao giờ ở nhà nào không quá quan trọng. Nghĩ vậy cậu nói:

    - Gryffindor không tệ.

    Cái nón nghe vậy, hô to:

    - Gryffindor!!

   Cả không hian lần này yên tĩnh đến lạ. Không có tiếng vỗ tay ròn rã như những lần trước. Chninhs nhà Gryffindor cũng vô cùng ngỡ ngàng, khó mà nghĩ cậu sẽ vào nhà mình. Nhưng không khí yên lặng cũng không duy trì lâu, rất mau đã có những tiếng vô tay chúc mừng. Một nữ Gryffindor không nhịn được hỏi bạn ngồi nên:

   - Nón không có sai sót chứ? Cậu ta cahr giống Gryffindor chút nào.

   Cô bạn nghe vậy cũng gật đầu:

   - So với Gryffindor, cậu ta càng giống von rắn nhà Slytherin hơn.

    Đó cũng là suy nghĩ của Draco. Khi nhìn Dsnie chậm rãi bước về phía bàn nhà Gryffindor, anh so với ngỡ ngàng càng khó hiểu. Sao em ấy lại vào nhà ấy. Không thể nào. Chuyện quái gì vậy?

    Danie không bận tâm ánh mắt mọi người, cũng không tỏ ra vui vẻ hay chán ghét khi vào nhà này. Khuôn mặt cậu tĩnh lặng, chẳng có cảm xúc gì cả. Cậu ngồi xuống nhẹ gật đầu với cung quanh xem như chào hỏi, không hề có ý định giao tiếp nhiều hơn.

    Lễ phân nhà kết thúc, lúc này cụ Dumbledore đứng dậy chào hỏi học sinh. Rồi buổi tiệc bắt đầu.   

     Nhưng Danie chỉ ăn hai miếng tượng trưng rồi không động đũa nữa. Cậu lấy quyển sách không biết từ đâu ra ngồi đọc, không bận tâm xung quanh. Cậu như tách ra khỏi mọi người, cô đọc một thân một mình.

     Một vài Gryffindor định bắt chuyện nhưng Danie khéo léo từ chối. Thấy vậy không ai lại gần cậu nữa.

     Bữa ăn kết khúc bằng khúc hát của Dumbledore. 

     Sau đó, Dân Gryffindor năm thứ nhất theo Percy đi len qua đám dông đang trò chuyện, ra khỏi sảnh đường, lên một cầu thang đá hoa cương.

     Lúc này Danie mới vực lại tinh thần một chút. Cậu chậm chạp theo sau đoàn, ghi nhớ đường đi. Các hành lang và cầu thang ở Hogwarts thay đổi mỗi ngày. Danie không muốn bị lạc trong ngôi trường  mình học hơn sáu năm. 

    Đến lúc về được phòng của mình. May mắn cậu ở đơn không chung đụng với Gryffindor nào khác. Sau khi tắm rửa sơ qua, cậu lên giuờng đi ngủ. 

     Quả là một ngày mệt mỏi 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro