Chương 5: Thái ấp 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hermione ho nhẹ để nhắc nhở về sự hiện diện của cô trong căn phòng này vì dường như không có ai chú ý đến cô cả. Không phải cô thích được chú ý - cô chỉ đơn giản là không thích bị coi như không tồn tại. Malfoy nhìn cô với vẻ mặt phiền chán và anh ta bắt đầu bĩu môi cùng với một cái nhăn mặt quen thuộc.

"Cô nên ngồi vững vào, Granger." Anh nói: "Có thể hơi xóc."

Hermione không đáp lời, cô chỉ lườm. Cô đặt tay lên hai bên ghế và nhanh chóng nắm lấy tay cầm khi chiếc xe bắt đầu di chuyển.  Dần dần, như lúc trước đó, chiếc xe bắt đầu tăng tốc đều đặn và trước khi cô kịp nhận ra thì họ đã bay khỏi. Dạ dày cô bắt đầu có chút chộn rộn nhẹ và cô biết đó là trà. Cô nhắm mắt lại ngay khi cô cảm thấy chiếc xe bắt đầu bay ngược lên cao hơn và nó bắt đầu xoay tròn. Chiếc xe lao về phía bầu trời và Eli quay xe vuông góc với bầu trời. Hermione hơi hé mắt và nhìn thấy Malfoy đang ngồi trên ghế, nhẹ nhàng nắm lấy tay vịn. Dường như anh cảm thấy thích thú với thực tế là Hermione đang la thất thanh vì cuộc đời cổ. Chiếc xe dựng đứng và hướng về phía những vì sao. Hermione bắt đầu thở gấp và nặng hơn, mồ hôi bắt đầu chảy trên trán mặc dù thời tiết đang lạnh giá.

Cảm giác chộn rộn trong dạ dày cô đột nhiên tan biến mất và thần kinh cô dịu đi khi cô nhận ra họ đang dần hạ cánh. Cô thở hắt ra và chậm rãi mở mắt. Như trước, trên mặt Malfoy đầy vẻ thích thú và lần này có vẻ như anh sắp sửa bật cười.

Hermione quăng cho anh cái nhìn bẩn thỉu nhất mà cô có thể làm được, rồi nhìn ra bên ngoài cửa sổ và nhìn thấy nơi Eli đang cho xe hạ cánh xuống. Khi các bánh xe tiếp xúc với mặt đá trên nóc nhà, Hermione cảm thấy chân mình giật giật và sau đó họ đã hạ cánh. Ngay lập tức Hermione mở cửa để được chạm chân xuống sàn nhà, trong khi đó Draco kiên nhẫn chờ đợi Eli đến và mở cửa cho anh.

"Túi của cô đây, cô Granger." Eli nói khi Hermione nhìn ông. Cô thấy cái mái nhà mà họ đang đứng rất vắng vẻ, như thể họ đang ở một khu rừng. Những cơn gió lạnh lẽo của mùa đông làm cô hồi thần lại và làm dịu đi những căng thẳng khi cô đáp lời Eli với một nụ cười.

"Ngài có muốn tôi đi chăm lũ Vong Mã ngay bây giờ không?" Eli hỏi Malfoy. 

"Không cần thiết" Draco trả lời: "Tôi cần ông đưa cô ấy đến phòng của cô ấy." Anh khẽ nhắc đến Hermione, người đang cảm thấy bị xúc phạm.

"Chắc chắn là vậy rồi." Eli nói.

"Sau khi ông đã chỉ phòng cho cô ấy" Draco tiếp tục: "Tôi cần ông đến gặp tôi."

Eli lại gặp đầu: "Tôi sẽ gặp ngài ở đâu, thưa ngài?"

"Trong phòng của tôi." Draco đáp gọn khi anh tháo một cúc trên áo choàng của mình và gật đầu với Eli.

"Chúc ngài ngủ ngon, ngài Malfoy." Eli nói khi Draco bắt đầu rời bước. Draco liếc nhanh qua Hermione, gật đầu với cô và đi qua phía cánh cửa gỗ nhỏ.

Trong một khoảnh khắc, anh đã biến mất. Hermione đứng chết lặng và rất bức xúc bởi thái độ lạnh lùng và thô lỗ của Malfoy nhưng sau đó cô lại nghĩ, đó là Malfoy và cô không thể mong đợi gì hơn nữa. Cô quay sang Eli, người đang bận rộn với việc đóng các cửa xe và buộc dây cương vào một cái bia gần cánh cửa gỗ nơi mà Draco vừa biến mất.

"Sẽ chỉ tốn một phút thôi." Ông nói khi ông đi vòng qua và nhanh chóng buộc chặt dây cương lại.

"Không sao đâu." Hermione nói nhanh, không muốn mình giống như Malfoy: "Ông đã làm việc cho nhà Malfoy bao lâu rồi?"

Eli mỉm cười: "Đã quá lâu, tôi không thể nhớ tôi đã làm việc cho họ từ bao giờ."

"Ồ" Hermione ngạc nhiên: "Vì vậy, tôi đoán là ông biết khá nhiều về thái ấp này."

"Tôi cũng nghĩ vậy" Eli trả lời, giờ ông đang đọc một bùa chú để chiếc xe tự làm sạch: "Tôi đã xong việc, cô Granger. Giờ tôi sẽ đưa cô đến phòng của mình."

----

Tiếng bước chân của Hermione vang vọng khắp hành lang tối tăm khi cô bước xuống những bậc thang ở Tháp Bắc. Gió lạnh từ mái nhà đã len lỏi được vào bên trong Thái ấp và cánh tay của cô đã nổi da gà. Cô bắt đầu xoa tay để làm ấm chúng khi Eli chỉ đường cho cô đi đến khu vực trung tâm của tháp.

"Đừng quá lo lắng, cô Granger." ông nói nhẹ: "Gió này chỉ có ở đoạn cầu thang này thôi. Khi chúng ta rời khỏi Tháp Bắc và đi đến bên trong Thái ấp thì sẽ ấm lên thôi."

"Thật tốt." Hermione vui vẻ nói khi cô mường tượng cảm giác khi có một luồng không khí ấm áp sẽ xua tan lạnh giá trên làn da.

Họ đang bước dần đến cuối cầu thang, nơi có cánh cửa gỗ lớn phân cách sự ấm áp khỏi cái lạnh. Eli đặt tay lên cửa và kéo mạnh cái tay cầm bằng đồng dày trên đó. Tức thì, một luồng không khí ấm áp tỏa ra và xoa dịu Hermione.

"Tốt hơn rồi nhỉ?" Eli hỏi cô

"Chắc chắn rồi." Hermione nói, hít một hơi để không khí tràn vào phổi. Bên trong Thái ấp khác biệt hoàn toàn so với cái cầu thang tối tăm, ẩm ướt và hoang vắng kia. Những hành lang rộng lớn dẫn xuống không hề bị che khuất bởi bóng tối mà được chiếu sáng nhờ những ánh sáng màu vàng mờ ảo. Những ngọn đuốc được treo trên những bức tường vừa để trang trí vừa để chiếu sáng. 

"Tôi... thật sự..." Hermione lắp bắp.

"Đẹp đúng không?" Eli đoán ý.

"Quá tuyệt vời!" Cô cảm thán: "Tôi chưa hề tưởng tượng rằng mọi chỗ trong Thái ấp Malfoy này có thể trông như thế này!"

Eli cười khẽ: "Ngạc nhiên là có rất nhiều người đã bối rối khi thấy nó."
"Bên ngoài có vẻ quá... cổ xưa và cũ kỹ... " Hermione nói, vẫn chưa thể kìm nén sự kinh ngạc.

"À, tôi cũng thấy vậy." Eli đồng ý: "Cô biết đấy, Thái ấp này đã được xây dựng hàng ngàn năm trước đây bởi Maurus Malfoy." Hai người trong số họ bắt đầu đi xuống hành lang sáng rực ánh đèn.

"Maurus Malfoy ư?" Hermione nói: "Đó là một cái tên không phổ biến lắm."

"Tất nhiên rồi." Eli điềm tĩnh đáp: "Maurus là một trong những người đầu tiên của gia tộc Malfoy đến Anh. Ông không quen biết quá nhiều người nhưng lại rất nổi tiếng... Hoặc giả là ông ấy xứng đáng được ca ngợi vì biết nhiều điều về các gia tộc thuần chủng."

"Tôi hiểu rồi." Hermione nói.

"Khi Malfoy đến đây, ông đã xây dựng Thái ấp này cho ông và vợ - một nữ phù thủy khá đáng sợ mà tôi được nghe kể. Và thái ấp này vẫn như vậy kể từ đó đến giờ."

"Vậy nên nhìn nó mới xưa cũ như thế này." Hermione nhận xét.

"Bên trong và bên ngoài thái ấp này đã từng rất giống nhau cho đến khi Abraxas Malfoy dọn đến ở đây cùng với vợ và con trai, Lucius."

"Ông nội của Draco?"

"Đúng thế."

"Tôi đã nghe nói về Abraxas." Hermione nói: "Vợ của ông ấy có phải là người phụ nữ đẹp nhất Wiltshire, đúng không?"

"Thật vậy." Eli nói, có vẻ như có ấn tượng khá sâu: "Bà ấy có mái tóc màu bạch kim và đôi mắt màu xám - bà ấy có một nửa dòng máu Tiên nữ."

"Ồ, hóa ra đó là lý do tại sao mà cả gia đình đều có tóc màu đó."

Eli mỉm cười: "Bà ấy là một người rất am hiểu xã hội bên ngoài và sau khi kết hôn với Malfoy, bà ấy đã tu sửa toàn bộ thái ấp - từ đầu đến chân. Tuy những căn phòng ít khi được sử dụng và những căn phòng ẩn không được tu sửa nhưng còn lại đa số nội thất trong căn phòng đã được tu bổ lại."

"Điều đó lý giải mọi thứ." Hermione nói. Họ đang hướng đến một hành lang rất dài với các bức tường được treo đầy những bức tranh chân dung. Hầu hết các pháp sư và phù thủy đều đang say giấc nhưng vẫn có một vài người đã nhìn thấy vị khách mới tới này. "Căn phòng của tôi nhìn như thế nào vậy?" Hermione hỏi sau một khoảng im lặng dài.

"Thực ra thì" Eli nói khi họ tiến gần đến một cánh cửa gỗ sẫm màu: "Chúng ta đến rồi đây."

Ông xoay tay cầm cửa và mở cửa ra. Một căn phòng với màu vàng là chủ đạo. ga trải giường có màu be rám nắng rất hợp với đầu giường làm bằng gỗ màu đen cũng như tủ đồ bốn ngăn kéo bên cạnh. Có một chiếc đèn chùm nhỏ treo trên trần nhà, là thứ duy nhất phát ra ánh sáng hòa cùng với ánh trăng đang tràn vào trong phòng qua rèm cửa.

"Tôi hy vọng là cô thích nó." Eli nói đầy tử tế khi ông dẫn cô vào trong.

"Dĩ nhiên rồi." Hermione vui vẻ trả lời. Cô đã nghĩ là sẽ có một nhà ngục hơn là một căn phòng vì vậy cô rất hài lòng với những gì đã được sắp đặt lúc này. Hành lý của cô đã được chuyển đến trước và đang yên vị dưới chân giường.

"Quả là một ngày dài, đúng không cô Granger." Eli nói trong khi Hermione đang đi và ngắm nghía căn phòng.

Hermione quay lại và mỉm cười: "Tôi hiểu, và cảm ơn rất nhiều vì đã giúp đỡ tôi, Eli... nếu tôi có thể gọi ông như vậy."

"Tôi hoàn toàn tuân lệnh của cô và hãy gọi tôi bất cứ khi nào cô thấy cần tôi" ông nói, cúi đầu và mỉm cười với cô.

"Chúc ông ngủ ngon, Eli." Hermione nói khi Eli bước đi về phía cánh cửa.

"Chúc cô ngủ ngon, cô Granger." Ông đáp và đóng cửa lại.

----

"Cô ấy ngủ rồi chứ?" Malfoy hỏi khi Eli bước vào phòng ngủ chính. Anh không nhìn Eli khi ông bước vào và cũng không quay người lại.

"Tôi nghĩ là vậy." Eli kính cẩn đáp lời.

"Tốt lắm." Draco nói và quay lại đối mặt với Eli. Mắt anh hơi có chút quầng thâm nhưng điều đó không ảnh hưởng gì đến làn da đẹp đẽ và mái tóc ánh bạc sáng lên.

"Ngài có gì muốn căn dặn tôi?" Eli hỏi.

"Tôi muốn ông để mắt đến cô ấy, Eli à." Draco nói khi anh vuốt ve cây bút trong tay.

"Về mọi chuyện sao?" 

"Cô ấy... rất hiếu kỳ." Draco bắt đầu: "Tôi đã biết cô ấy không phải là loại người sợ thử thách từ năm thứ nhất hoặc không biết gì cả-"

"Nhiều người cho rằng đó là những phẩm chất tuyệt vời đáng hâm mộ."

"Tôi không thấy thế. Thái ấp này rất rộng lớn và tôi không muốn cô ấy lượn lờ quanh đây. Điều tôi không muốn nhất là cô ấy cảm thấy lạc lõng hay gặp rắc rối ở đây - sẽ có nhiều thứ phải thay đổi ở nơi này nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra với cô ấy."

"Vâng, thưa ngài."

"Chỉ cần cho cô ấy bất cứ thứ gì cô ấy muốn, thức ăn, sự giải trí, bất cứ thứ gì có thể làm cô ấy bận rộn."

"Nhất định sẽ như vậy thưa ngài."

"Cô ấy sẽ không có những đòi hỏi khắt khe đâu." Malfoy nói. "Cái chết của bố mẹ cô ấy sẽ chiếm lấy hầu hết những suy nghĩ trong ngày của cô ấy nên tôi không tin là cô ấy sẽ làm phiền ông đâu."

"Tôi không để tâm đến việc phải phục vụ cô ấy đâu."

"À, dù sao thì Eli, hãy đảm bảo là cô ấy không đi lang thang."

"Vâng thưa ngài."

"Tốt lắm." Malfoy quay lại và nhìn vào mặt bàn, xoa xoa đầu.

"Cô ấy là một người phụ nữ đáng mến." Eli nói chậm rãi, cẩn thận để ý phản ứng của Malfoy.

Malfoy không hề quay lại nhưng giọng nói có mang chút nhạo báng: "Tôi đã biết cô ấy quá lâu để có thể cảm nhận điều đó."

"Không quá lâu đâu." Eli bình luận.

"Đó không phải là điều ông có thể nói." Malfoy tiếp tục: "Nhưng về phía tôi, tôi đã biết cô ấy như gần nửa cuộc đời."

Malfoy bắt đầu lướt qua một vài trang trên cuộn giấy: "À, bạn trai cô ấy có thể viết thư gửi đến đây."

"Bạn trai sao?"

"Đúng." Draco đảo mắt: "Một tên tóc đỏ bại trận. Chữ viết của hắn như thể một vết cào của con chuột chết trên tờ giấy da."

"Anh ta sẽ gửi thư đến hay chính anh ta sẽ đến đây."

"Tôi không tin là hắn ta có đủ khả năng để vượt qua những cái bẫy."

"Tôi có nên giữ lại những bức thư này, không đưa nó cho cô Granger không?"

"Không, không cần vậy" Malfoy nói: "Hãy đưa nó cho cô ấy nhưng phải chắc chắn rằng nó ở mức ít nhất."

"Vâng thưa ngài."

"Được rồi."

"Đó là tất cả mọi việc sao, thưa ngài?"

Malfoy chậm chạp gật đầu: "Cô ấy vẫn ở trong ngục tối à?"

"Cô Granger sao?"

"Không."

Eli quay lại: "Cô ấy vẫn ở đó, thưa ngài."

"Cám ơn." Anh đứng dậy khỏi bàn và đi về phái giường mình: "Chúc ngủ ngon, Eli."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro