Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần sau, Draco đang đi lại bên ngoài cửa khu hầm của Severus tại Hogwarts. Anh ấy đã trải qua hàng triệu kịch bản trong đầu. Từ Severus ném anh ta ra ngoài hoặc tức giận bên tai anh đến việc anh ta ép sát Severus dựa vào cửa. Anh đưa tay lên gõ vào cánh cửa gỗ cao sừng sững rồi hạ xuống. Anh ta thực sự không nên kinh hãi đến mức này khi vào hầm của Severus. Ngoài trang viên, đây là nơi duy nhất em ấy cảm thấy hoàn toàn an toàn.

"Hãy làm điều này, vì chúa." Draco lầm bầm trong hơi thở. Anh ta giơ tay lên và lại thả xuống. Merlin, nếu Harry có thể nhìn thấy anh bây giờ. Cậu ta sẽ run lên vì cười vang các tầng hầm ngục. Draco hít một hơi thật sâu, củng cố quyết tâm của mình trước khi giơ tay lên và thả nó xuống một lần nữa. Có lẽ Severus không muốn nhìn thấy anh ta. Rốt cuộc, đến cuối cùng thì mục đích của anh ta là đánh dấu quyền sở hữu lên Severus vào lần cuối cùng anh nhìn thấy em ấy. Alpha bên trong anh gầm gừ khi nhận xét điều đó. Đầu Draco gục vào lòng bàn tay dang rộng của anh khi một tiếng rên rỉ lớn thoát ra khỏi cổ họng. Anh ta mải mê suy nghĩ đến mức không nghe thấy Severus mở cửa và nhìn chằm chằm vào anh ta trong vài giây trước khi hắng giọng để thu hút sự chú ý của anh.

"Severus-" Draco bắt đầu trước khi kết thúc. Anh ấy thực sự không có gì để nói. Anh chỉ đến thăm Severus vì anh không thể chịu được việc phải xa Omega của mình. Chà, không phải Omega của anh ấy. Ít nhất là chưa.

Severus nhướng mày thắc mắc. Draco mỉm cười hoặc ít nhất anh ấy hy vọng đó là những gì anh ấy đang làm. Anh ấy quá mất tập trung khi nhìn thấy Severus trong chiếc áo sơ mi và chiếc quần jogger rộng. Tóc của Severus được búi cao với những lọn tóc xõa ra ôm sát vào khuôn mặt. Xương quai xanh của anh ta thò ra bên ngoài áo sơ mi. Nếu Draco có bất kỳ suy nghĩ mạch lạc nào ở thời điểm hiện tại, thì chắc chắn bây giờ nó đã biến mất.

"Vậy, em có khỏe không?" Draco kéo dài, cố gắng đánh lạc hướng Severus khỏi sự thật rằng anh ta muốn ngoạm cổ Severus kể từ khi em ấy mở cửa.

"Anh đến tận đây để hỏi thăm sức khỏe của tôi à?" Severus nheo mắt không tin. "Thật là một con người hào phóng."

"Còn nhiều thứ khác để khiến tôi tới đây." Lời ám chỉ rời khỏi môi Draco trước khi anh có thể kiểm soát được bản thân. Chỉ có điều gì đó về Severus khiến não anh ta tan chảy thành một mớ hỗn độn. Anh ta ho, lê chân rồi nhớ ra đó không phải là nghi thức thích hợp của một nam nhân và dừng lại.

"Tôi vào được không?"

Severus nhìn chằm chằm vào anh ta trong một tích tắc rồi bước sang một bên để cửa mở cho anh đi theo. Anh bước vào, đóng cửa lại phía sau và cố gắng (nhưng không thành công) để lờ đi sự lắc lư từ đôi hông Severus khi anh ta bước đến chỗ ngồi của mình. Theo như Draco được biết, khoảng cách quá ngắn. Có lẽ anh ta nên đưa Severus đi một trong những nơi dành cho người thích đi bộ mà Harry đã từng bị ám ảnh để anh ta có thể liếc mắt đưa tình với Severus nhiều nhất có thể mà anh ta mong muốn.

"Làm ơn, hãy dành thời gian của anh thông báo cho tôi điều gì sẽ đưa anh đến Hogwarts vào lúc 9 giờ sáng thứ bảy." Severus nhấc một tách trà mà em ấy phải uống trước khi bị Draco ngắt lời.

"Tôi đến đây để gặp em." Draco trả lời.

"Tôi thấy điều đó thật khó tin, Draco." Severus nói, đôi mắt chăm chú nhìn vào khuôn mặt như thể Draco đang chịu lời nguyền không thể tha thứ.

"Chà, điều đó khiến em trở thành một người có một không hai vì mọi người đều biết tôi ở đây vì em."

"Vậy anh cứ nói." Severus ngâm nga phá vỡ bầu không khí im lặng. Em ta kéo các ngón tay trên mặt mình và Draco nhìn thấy một chiếc lắc đang trượt xuống cổ tay mảnh mai.

"Hãy để tôi tán tỉnh em. Làm ơn."

Draco thực sự đang cầu xin vào thời điểm này. Anh ta đang cố gắng kiểm soát Alpha bên trong của mình. Anh ấy cần Severus cho anh một cơ hội. Anh ta cần phải là Alpha của Severus.

"Draco-"

"Làm ơn, chỉ - để tôi đưa em đi hẹn hò. Chúng ta sẽ đến London tại thế giới Muggle nếu em lo lắng về việc mọi người nhìn thấy chúng ta. Hãy cho tôi một cơ hội."

"Được thôi." Severus trả lời nhưng Draco quá chìm sâu trong cơn mê muội nên không hiểu hết những gì Severus nói.

"Nhìn này, tôi thậm chí sẽ không đụng chạm vào em. Tôi sẽ không hôn em cho đến khi chúng ta ký khế ước."

"Tôi tin rằng tôi sẽ làm theo cách đó."

"Bỏ qua phần cuối cùng của những gì tôi đã nói."

Severus nhếch mép đáp lại.

"Không, không. Tôi đã nghe điều đó và tôi dự định sẽ giữ lại điều đó với anh. Không đụng chạm và không hôn nhau cho đến khi chúng ta liên kết nếu tôi nghe chính xác." Severus nói với nụ cười trên môi.

"Không hôn?" Draco thì thầm hoàn toàn quẫn trí.

"Ý tưởng của anh."

"Đó là một ý tưởng kinh khủng." Draco cố gắng xoay chuyển câu nói. Anh ta không thể chịu đựng được việc rằng không hôn Severus bây giờ vì anh ta đã có hương vị của em ấy.

"Một nụ hôn nhỏ cũng không có?" Draco hỏi.

"Không có gì nhỏ về cách anh hôn Draco."

Draco không thể kìm được niềm tự hào đang lấp đầy lồng ngực trước câu nói của Severus. Alpha nội tâm của anh rất vui vì Severus thích cách anh ấy hôn và thích cách Severus tươi cười.

"Một nụ hôn một ngày thì sao?" Draco đề xuất. Severus đảo mắt, có vẻ đã sẵn sàng từ chối.

"Chỉ một, trong hai phút. Không đợi năm phút."

"Hai phút. Tôi có thể làm điều đó."

Draco rên rỉ.

"Em cần ngừng nghe những ý tưởng ngu ngốc của tôi."

"Không, tôi thực sự thích một số trong số chúng." Severus nhếch miệng cười. Draco ngả lưng vào chiếc đệm sang trọng trước khi quyết định hai người có thể chơi trò vờn nhau này.

"Ồ, trong trường hợp đó, tôi có một ý tưởng khác," Draco ngây thơ đưa ra, đôi mắt mở to và dễ bị tổn thương.

Severus nheo mắt ngay lập tức. Anh ấy biết Draco đang tính toán gì đó.

"Tôi đang lắng nghe đây."

"Hãy để tôi ăn em một chút."

Draco nhìn thấy cơn đau nhức đang đến và không làm gì để ngăn chặn nó. Đó là một phần nhỏ kéo dài vài giây được thực hiện để đưa ra các cảnh báo ngắn. Đó là một điều tốt khi Draco là người bướng bỉnh.

Đôi má của Severus phủ đầy bụi hồng. Draco tự hỏi liệu em ấy có được phủ như vậy trên cơ thể mình không.

"Draco! Điều đó không thích hợp!" Severus thì thầm một cách gay gắt.

"Không có gì tôi muốn làm với em là thích hợp. Ít nhất là theo tiêu chuẩn của em."

Severus bốc khói, lắp bắp và đứng dậy, làm rơi tách trà xuống bàn một cách đột ngột đến nỗi nó vỡ tung tóe quanh miệng cốc.

Draco tự hỏi liệu anh ta có đang đẩy quá xa không.

"Severus, đợi đã. Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Điều đó thật đần độn nhưng tôi sẽ không xin lỗi vì cảm giác của tôi về em."

"Được rồi. Chỉ cần nhẹ nhàng. Tôi không quen với bất kỳ điều gì." Severus nói sau một lúc im lặng.

Draco cố gắng không thể hiện niềm vui của mình khi là người đầu tiên theo đuổi Severus một cách đúng đắn. Anh ta không thích ý tưởng có ai khác ngoài anh ta chạm vào làn da sứ của Severus. Đánh giá ánh nhìn đầy phán xét mà Severus gửi đến, anh ta không thể kiềm chế sự hào hứng của mình.

"Vậy một nụ hôn thì sao?"

Severus đảo mắt rồi đi đến chỗ của Draco. Draco nhớ khi Severus từng cao hơn mình. Anh ấy rất vui vì những năm đó đã trôi qua. Anh từ từ kéo em ấy xuống chỗ ngồi, đánh giá phản ứng của y. Anh ta điều chỉnh tư thế cả hai cho đến khi Severus đang đối mặt anh, hai chân dang rộng trên đùi anh. Anh ta định kéo Severus lại gần nhưng anh không muốn làm em ấy sợ hãi.

"Năm phút." Draco lầm bầm, mắt khóa chặt vào môi Severus. Có một cảm giác khó chịu và thiếu kiên nhẫn trong không khí. Draco biết đó là Alpha của mình đang trở nên bồn chồn.

"Anh nói hai." Severus mỉm cười nhích lại gần cho đến khi bàn tay của Draco đặt lên hai bên đùi của y, những đầu ngón tay mờ mờ ảo ảo như ma chạm vào lỗ hậu cách những lớp vải.

"Tôi có những ý tưởng tồi. Nhớ chứ?"

Severus không trả lời. Ít nhất là không bằng lời nói. Phải mất vài giây để môi y chạm vào môi Draco nhưng với Draco thì cảm giác đó là cả cuộc đời. Khoảnh khắc Severus đắm chìm trong nụ hôn, Draco đã nắm quyền kiểm soát. Tay anh rời khỏi hai bên đùi của Severus, nắm lấy mông y. Anh ta tự hỏi liệu mình có thoát khỏi việc luồn tay vào chiếc quần jogger không. Severus rên rỉ trong nụ hôn và Draco háo hức nuốt chửng chúng. Em ấy nắm lấy mọi thứ. Áo choàng, tóc và cổ của Draco. Draco lùi lại để lẩm bẩm một câu thần chú khiến anh ta cởi bỏ áo choàng và sơ mi, để lại anh với mỗi chiếc quần trên người. Severus thở gấp sau đó đặt tay lên ngực Draco. Em ấy nhẹ nhàng khám phá khu vực này trước khi hôn.

"Tôi có thể được không? Tôi có thể cởi áo của em được không?" Draco lầm bầm trước đôi môi sưng đỏ của Severus, hơi thở nóng bỏng của anh đang nhảy múa khắp các dây thần kinh nhạy cảm. Severus cúi đầu ngượng ngùng và gật đầu vào cổ Draco. Draco mỉm cười và luồn tay mình dưới lớp áo sơ mi để chạm vào làn da đầu tiên của Severus. Anh ta quá bận rộn chiêm ngưỡng cảnh tượng trước mắt để nhận ra Severus đã im lặng như thế nào.

"Xin lỗi, tôi trông không giống anh. Tôi quá gầy và-"

"Suỵt - em trông thật hoàn hảo. Merlin, em thật hoàn hảo. Tất cả những gì tôi muốn có." Draco lầm bầm, điên cuồng khi nhìn thấy Severus cởi trần. Anh lao thẳng vào đầu vú của Severus chơi đùa với chúng cho đến khi chúng đỏ và sưng lên như môi em ấy. Severus thở hổn hển, tay nắm tóc Draco.

"Draco - Năm phút." Severus thở hổn hển sau một cuộc tấn công đặc biệt ác độc vào vị trí bên cạnh tuyến truyền khoái cảm của mình. Em ấy có thể cảm thấy bản thân mình đang ướt đẫm và em có thể cảm thấy Draco đang trở nên cứng rắn bên dưới y.

Draco gầm gừ, sự kiên nhẫn cuối cùng của anh ta kéo Severus càng gần càng tốt. Quần của Severus ướt đẫm quanh háng và Draco không muốn gì hơn là đặt môi mình lên lớp vải và mút hết chất dịch nhầy nhụa. Anh nắm lấy phần hông mảnh mai của Severus và bắt đầu di chuyển ma sát trước sự kích thích của mình. Luồng năng lượng nóng của tinh dịch lan tràn khắp cơ thể khi anh cảm nhận được cái lỗ của Severus đang siết chặt qua lớp quần của anh.

"Mẹ kiếp, chết tiệt, Draco." Severus rên rỉ, xoay hông theo sự hướng dẫn của Draco.

"Làm ơn!" Severus cầu xin. Để làm gì? Anh ấy không chắc lắm.

"Làm ơn cái gì?" Draco chế nhạo, kéo môi mình qua tuyến mùi của Severus, đầu răng cửa sượt qua vùng da nhạy cảm.

"Làm ơn đi. Alpha làm ơn." Severus hét lên cầu xin mọi thứ.

Âm thanh của Severus cầu xin và gọi anh ta là Alpha khiến cơn cực khoái ập tới một cách bất ngờ. Anh hứa hẹn và luồn tay vào quần của Severus. Anh xoa xoa quả cầu của em ấy và đẩy nhẹ ngón tay cái vào lỗ huyệt đang co thắt của Severus. Đó là tất cả những gì cần thiết phải làm.

Vài phút sau, khi Severus vẫn đang cố gắng lấy lại hơi thở, Draco đưa tay qua lưng em và thì thầm vào tai y.

Severus rên rỉ đáp lại. Draco không thể ngăn nụ cười của mình nếu anh ta thậm chí còn muốn thử nhiều hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro