Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì thế mà lúc chủ nhiệm La Mạn đi vào lớp, có thể cảm nhận rõ ràng được trong phòng học tràn ngập áp suất thấp.

Dùng ngón chân nghĩ cũng biết chuyện gì đã xảy ra. Hắn đã quen theo áp suất thấp từ phòng làm việc của hiệu trưởng lại trở về áp suất thấp trong phòng học, cứ lặp đi lặp lại như vậy, giống như rơi vào vòng tuần hoàn. Làm chủ nhiêm lớp, gặp phải đồng thời hai khốn cảnh bị trừ tiền lương cùng bị hùng hài tử tức chết, không thể không nói áp lực rất lớn.

Đến lúc đem một ngũ chỉ sơn đến trấn áp yêu hầu Sa Lạp Mạn rồi.

La Mạn liếc nhìn ngũ chỉ sơn ở phía sau lưng thoạt nhìn thập phần gầy yếu thậm chí có điểm yếu đuối, khóe miệng nâng lên một độ cung gian xảo.

"Các học sinh sớm ~ ngày hôm nay có bạn học mới chuyển tới trong lớp chúng ta u~" La Mạn phong tình vạn chủng vô cùng phong tao (khụ lẳng lơ) ném một cái mị nhãn, một tay đem nam sinh phía sau mình đẩy lên bục giảng, "Đing đing đing đing ~ thế nào mà né không né sáng không sáng (khụ editor cũng không biết tác giả đang nói gì luôn, hơn nữa lặng lẽ gào thét tác giả bà chắc là người này là La Mạn đạo sư sao, không phải lộn tên với Vân Dương đi!!!)! Tự giới thiệu đi hảo hán!!!"

"..." Cả lớp yên lặng che mặt. Vì cái mao gì chủ nhiệm lớp khác đều là các loại cuồng duệ khốc huyễn duy chỉ có chủ nhiệm lớp bọn họ lại là một cái não tàn như thế a a (ノ=Д=)ノ┻━┻! !

"Phù Lan Ô Đa Tư." Thanh âm trong sạch lạnh lùng từ trên bục giảng truyền xuống, cùng khí tức đùa giỡn bên cạnh cậu ta tạo thành đối lập rõ ràng.

Cái tự giới thiệu ngắn gọn như thế thật sự là một cái đại trượng phu sao? Hơn nữa cái thanh âm này tuy nghe lạnh nhưng êm dịu như vậy chắc là một manh muội tử đi?

Có người tò mò từ khe hở giữa hai ngón tay len lén nhìn hắn...

Ngọa tào!!!

Mau nói cho ta biết cái sinh vật trên bục giảng một đầu tóc dài băng lam sắc kim sắc con ngươi ngũ quan tinh xảo da trắng ngần mỹ đến kinh thiên địa quỷ thần khiếp kia nhưng thật ra là ảo giác của ta đi!!!

Vì cái mao gì mà loại thiếu nữ xinh đẹp đáng lẽ ra chỉ xuất hiện trong văn Mary Sue lại xuất hiện ở cái nơi này a a a a????

Tập thể lớp sửng sốt một giây.

La Mạn nhìn hình dạng các học sinh ánh mặt đều muốn rớt ra ngoài trong lòng thầm thoải mái, bản thân thế nhưng tốn không ít công phu mới từ trong tay cái tên mặt cương thi Đế Mục Tư kia moi lên cái học sinh chuyển trường này.

Hừ hừ, sáng chói tới mù mắt luôn đi.

"Oa, thật là một nữ sinh xinh đẹp!"

"Nữ thần a a a!"

...

Thanh âm kinh ngạc tán thán không ngừng vang lên.

Phù Lan Ô Đa Tư tựa hồ đối với tình huống này đã tập thành thói quen, bình tĩnh nói: "Tôi là nam sinh."

"Hả?"

Đường nhìn của cả lớp từ trên mặt Phù Lan Ô Đa Tư di động xuống dưới 20cm.

Là phẳng.

"Nguyên lai là con trai..."

"So với nữ sinh còn dễ nhìn hơn..."

Cư nhiên tin, một đám ngu xuẩn.

Phù Lan Ô Đa Tư thập phần khinh bỉ nghĩ.

Cũng không ai biết có thứ gọi là đồ bó ngực sao? Vì chơi vui mà đổi trang phục nam còn bị ca ca thổ tào "Một điểm cũng không giống nam sinh" "Căn bản là một ngây ngô manh nhuyễn muội tử", đến đây cư nhiên dễ dàng tin như vậy sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro