🔥 6. Dục vọng thô bạo, điên cuồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Agnes

Wattpad: iris_iris0723

Nguồn: Vespertine

Một khắc sau, đôi môi mỏng của hắn bao phủ, giống như tuyết lạnh mùa đông. Răng môi quấn quít để khiến cho thân thể Sở Nhiễm dần dần nóng lên, nàng cảm giác trong thân thể khao khát thứ gì đó, khiến nàng khó chịu không ngừng muốn.

Bàn tay ác quỷ thăm dò vào bên trong váy nàng, hai tròng mắt thoáng qua một vẻ kinh ngạc.

Cởi quần áo trên người nàng, vạt áo phía trước rộng mở, cơ hồ có thể nhìn thấy đôi bầu vú mập mạp và mềm mại đang run rẩy, phảng phất muốn mời gọi hắn đến an ủi.

    Hô hấp Cố Nhàn bỗng nhiên trở nên dồn dập, ngực thấp thỏm nôn nóng khiến hắn không thể không xé nát cái yếm ra.

    Trong nháy mắt, bầu vú to tròn, đẹp đẽ long lanh phơi bày ở trước mắt hắn, hiện lên da thịt trắng hồng lấm tấm mồ hôi.

Đầu vú bên trái còn máu chảy chưa khô giống như hoa mạn châu sa quyến rũ lòng người.

    "Không... Ngươi không thể nhìn..." Nàng hốt hoảng đưa tay che đi bầu vú to tròn, trong lòng vừa tức vừa thẹn, nhưng đối với hắn không thể dừng được.

    Bàn tay to lớn của hắn gỡ bàn tay nhỏ bé của nàng, cúi đầu ngậm lấy đầu vú non nớt, dùng sức, mút mạnh một cái, như thể nàng là nguồn giải khát duy nhất của hắn.

    Hắn liếm vết thương trên vú nàng, giọt máu bị hắn nuốt vào trong miệng.

    Giống như một lữ khách chết vì khát, dù cho trong nước có bỏ thuốc độc, đao kiếm, hắn cũng sẽ không chút do dự, đánh mất lý trí để uống.

    Vết thương đau nhói cùng sự hưng phấn xen lẫn nhau, Sở Nhiễm khóc lắc đầu: "Không muốn... Ngươi không nên như vậy..."

Một người điên làm sao nghe lọt!

    Nụ hôn của hắn như mưa rơi xuống, hai tay ở ngực to của nàng tùy ý xoa bóp , nóng bỏng vuốt ve hai khối hết sức co dãn.

    Trong cơn mê man, Sở Nhiễm nghe thấy tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng, dục vọng trong cơ thể bị sự cuồng dã, thô bạo vuốt ve của hắn khơi mào.

Cảm giác giống như ngọn lửa trên thảo nguyên, vừa nhanh chóng vừa dữ dội.

Giữa khoái cảm và mâu thuẫn, Sở Nhiễm khóc thành tiếng.

    Nàng cảm thấy vô cùng xấu hổ, dù hận hắn hai đời, nhưng nàng một thân trong sạch, hôm nay bị hắn đùa bỡn như vậy, sau này nàng nào còn mặt mũi gặp người khác!

    Mặt khác nàng lại cực hận mình, bởi vì nàng đối với sự động chạm của hắn cũng không cảm thấy chán ghét, thậm chí còn có một loạt khoái cảm...

    A! Nàng làm sao có thể dâm đãng như vậy!

Những nụ hôn của hắn không ngừng kích thích sự e thẹn trong lòng nàng, khiến nàng cảm nhận được khoái cảm khi được hắn vuốt ve, xoa nắn, thân thể nàng nhẹ bỗng như trên mây.

    Hắn hung mãnh, đói khát...

    Nàng mềm mại, kiều mỵ...

Sự quyến rũ của nàng, cùng sự hưng phấn vui vẻ làm tan biến dần cơn đau đầu không kiểm soát của hắn. Hắn lại tiếp tục cúi đầu xuống dùng sức mút nơi đầy đặn của nàng.

Cố Nhàn thở hổn hển.

    Sở Nhiễm ngừng thở, mím chặt đôi môi đỏ mọng, vừa sợ hãi lại mong đợi, đôi môi ấp áp mềm mại truyền tới môi nàng, cả người nàng cứng ngắc không động đậy.

    Hắn... Rốt cuộc muốn làm gì?

    Một lần nữa hôn nàng sao?

Nàng ngọt ngào như mật vậy, hắn lại xung động muốn ăn nàng.

    Cố Nhàn dừng lại ở bên môi nàng, ngay khi hắn muốn hôn đôi môi đỏ mọng của nàng, hắn đột nhiên ói ra một ngụm máu đen.

    Sở Nhiễm bừng tỉnh từ dục vọng, sợ hết hồn.

    Nhưng đúng vào lúc này, có hai thân ảnh xông vào, Cố Nhàn còn sót một ít tỉnh táo cuối cùng, nhanh chóng cởi quần áo trên người khoác lên người Sở Nhiễm.

    Cố Nhàn liền ngã xuống, được hai người đỡ lấy.

    "Vương gia!"

    "Làm sao lại chảy nhiều máu như vậy?" Một thị vệ nhìn Vương gia nhà mình trên người toàn là máu.

Hai người tận lực đè thấp thanh âm nhìn về Sở Nhiễm.

    "Không phải Vương gia giết người chứ ?"

    "Sở cô nương ngươi không sao chứ!"

    Sở Nhiễm lắc đầu một cái, nàng không dám nói mình không sao!

    "Mau đưa Vương gia trở về trước rồi hãy nói, mời Sở cô nương nhất định phải nói ra." Thị vệ đứng đầu nói những lời này thà nói là thỉnh cầu Sở Nhiễm, không bằng nói là đang uy hiếp Sở Nhiễm.

    Sở Nhiễm che miệng gật đầu, đi theo phía sau hai người.

    Sở Nhiễm gần như là chóng mặt trở lại trong phòng, cũng may Vịnh Mai ngủ say, không có phát hiện nàng ra cửa vừa trở lại.

    Nàng từ cửa sổ chui vào phòng, lục lọi trên bàn tìm hộp diêm, đốt ngọn đèn dầu. Căn phòng tối bỗng chốc bừng sáng.

    Bốn phía khôi phục yên tĩnh, Sở Nhiễm mới có hơi sững sờ cởi ra quần áo dính máu của Cố Nhàn, khắp nơi đều có vệt nước màu đen, toát ra mùi máu tanh nồng nặc.

Nàng vừa nghe được thị vệ kia nói có phải giết người hay không? Chẳng lẽ nửa đêm Cố Nhàn chạy ra ngoài giết người?

Trong đầu nàng xuất hiện gương mặt tuấn tú của Cố Nhàn, cùng với hình ảnh hai người ôm hôn triền miên.

    Một đêm này, Sở Nhiễm không ngủ được nữa.


--------

Mọi người ưii, bắt đầu từ tuần sau mình sẽ đang chap mới theo lịch thứ 2, thứ 5 và CN vì mình phải đi học á, có lẽ sẽ hơi đăng muộn một chút. Mọi người thông cảm cho mình nhé

Cảm ơn mọi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro