Vụng về quan tâm (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Cậu dậy sớm gọi mình đến chỉ để chở cậu đi mua đồ ăn sáng thôi sao?"

EunJung liếc nhìn Qri đang cẩn thận kiểm tra lại phần thức ăn vừa mua.

"Phải, đồ ăn ở bệnh viện thật sự rất khó ăn nên mình mới phải mua thức ăn bên ngoài."

"Ừ, thế cậu mua hai phần có phải là cho mình không?"

EunJung biết rõ phần thức ăn kia không phải dành cho mình nhưng vẫn cố đùa với Qri.

"Cái này là cho Park Soyeon, bởi vì kẻ đáng ghét kia có vẻ ngán thức ăn của bệnh viện nên mình mua thêm một phần cho cô ấy."

Qri thành thật trả lời không để ý EunJung ở bên cạnh đã vì câu nói của cô mà mỉm cười.

"Mở miệng ra là kẻ đáng ghét, đồ khó ưa... Cậu thật sự còn ghét cô ấy sao? Mình thấy cậu giống như đang bắt đầu thích người kia thì đúng hơn."

Theo những gì EunJung quan sát được gần đây, thái độ của Qri đối với Soyeon không còn gay gắt như trước nữa. Ngoài mặt vẫn là tỏ ra ghét nhưng trong lòng có lẽ đã bắt đầu có chút rung động trước Park Soyeon rồi.

Mặt Qri lúc này đã ửng hồng trước lời nói của EunJung, bản thân đột nhiên cảm thấy có chút căng thẳng. Tuy vậy nhưng cô vẫn cố gắng gân cổ mà biện minh cho mình.

"Cậu bớt nói lung tung đi. Mình làm sao có thể thích Park Soyeon chứ?"

"Phải rồi, cậu không có thích."

EunJung cười trêu chọc Qri. Cô gái này vẫn là cố chấp như vậy.

"Cậu cười cái gì? Mình nói thật đó."

"Mình đâu có nói là cậu nói dối đâu mà phải giải thích. Lee Qri, cậu có tật giật mình sao?"

"Hahm EunJung, cậu thôi đi nha!"

Qri tức giận đánh vào vai EunJung một cái.

"Haha được rồi, mình đùa thôi."

"Hừ."

-----------------------------------------

Lúc Soyeon tỉnh dậy không nhìn thấy Qri thì vẻ mặt trở nên chán nản, cô khó chịu chống hai tay xuống giường, cố sức ngồi dậy. Bên vai truyền đến cảm giác đau khiến Soyeon dừng động tác, miễn cưỡng nằm lại trên giường.

"Đi đâu rồi không biết..."

Soyeon thở dài đặt tay lên trán rồi ngước nhìn trần nhà. Cảm giác thiếu đi giọng nói của ai đó khiến tâm trạng trở nên tệ đi. Cũng không biết từ khi nào Qri lại trở thành người điều khiển cảm xúc của Soyeon như thế này nữa.

"Người yêu, em lại đến thăm chị đây."

Cửa được đẩy mạnh ra, Hyomin từ ngoài chạy đến chỗ Soyeon, vui vẻ nở nụ cười với người kia.

Soyeon vốn đang không vui lại vì sự xuất hiện của Hyomin làm cho tâm trạng càng thêm xấu đi, cô lạnh lùng buông một chữ "ừ" rồi nhíu mày nhìn cô gái kia.

"Mới sáng sớm ai đã chọc người yêu của em không vui vậy?"

Hyomin ngồi xuống giường, đem chiếc hộp trên tay đặt lên bàn bên cạnh.

"Không có."

Soyeon lãnh đạm trả lời.

"Nói dối, có phải là chị dâu khiến chị không vui hay không? Để em đoán coi... À có phải là bị người ta bỏ lại đây một mình nên không vui đúng không? Người yêu, sao chị lại không có tiền đồ như vậy, mới xa chị dâu một chút đã héo úa đến thế này sao haha?"

Hyomin nói xong thì thích chí cười lớn.

"Em bớt nói lại một chút có được không?"

Thật không hiểu kiếp trước Soyeon đã gây ra tội gì mà kiếp này có được một cô em gái nói siêu nhiều như Hyomin. Cô ấy dường như sinh ra là để bù đắp cho bản tính ít nói của Soyeon vậy.

"Được sẽ bớt nói. Phải rồi, khi nãy đi ngang nhìn thấy quán cháo chị thích có mở cửa nên em đã ghé vào mua cho chị một phần đây."

Hyomin đem phần cháo kia cẩn thận mở ra.

"Chị ăn đi."

Cô lấy muỗng đưa cho Soyeon.

"Được."

Hyomin gật đầu cầm lấy muỗng rồi múc một chút cháo cho vào miệng. Mùi vị ngon cộng thêm việc Soyeon đang đói bụng nên chẳng mấy chốc cô đã ăn hết phần cháo kia.

"Người yêu, chị ăn thật là giỏi."

Hyomin vỗ nhẹ vai Soyeon.

Đúng lúc này Qri với phần thức ăn trên tay tiến vào, nhìn thấy chiếc hộp Hyomin  cầm khiến cô có chút bực tức. Cô cất công đi mua đồ ăn sáng cho Park Soyeon coi như vô ích, người kia hiện tại đã ăn rồi.

"A chị dâu chị đến thật đúng lúc, người yêu của em đang vô cùng vô cùng nhớ chị đó."

Hyomin hướng Qri nở một nụ cười thật rạng rỡ.

Qri không thèm trả lời, hậm hực đặt phần thức ăn kia xuống bàn.

Hyomin gãy nhẹ chóp mũi trước tình cảnh hiện tại. Cô có phải là một kẻ phá hoại hay không? Người ta mua thức ăn để cùng chị cô ăn vậy mà cô lại hớt tay trên cô ấy. Bây giờ thức ăn Qri mua phải giải quyết như thế nào đây?

Hyomin nghĩ ngợi một chút liền nảy ra một kế.

"A người yêu chị xem chị dâu có tốt với chị không? Chị ấy mua thức ăn tới cho chị kìa. Bởi vậy cho nên khi nãy em không cho chị ăn là đúng rồi."

Cô lén lút nháy mắt với Soyeon.

"Chị cũng đâu có thèm ăn."

Soyeon nhanh chóng phối hợp diễn với Hyomin, khi nói xong thì nhìn sang Qri, sắc mặt người kia vì lời vừa rồi đã khá hơn một chút.

"Chị dâu, người yêu chờ chị từ nãy đến giờ tin chắc cũng đói rồi đó. Hai người cùng nhau ăn đi, em đi ra ngoài gọi điện thoại một lát đây."

Hyomin không đợi Qri gật đầu đã nhanh chóng đi ra ngoài, cô biết nếu còn ở lại đây sẽ trở thành vật cản trong khoảnh khắc lãng mạn chuẩn bị diễn ra giữa hai con người kia.

"Khi nãy đi mua đồ ăn sáng sơ ý mua dư một phần, cô có muốn ăn hay không?"

Qri nhìn Soyeon, lạnh giọng hỏi.

"Dĩ nhiên muốn rồi."

Soyeon gật đầu.

"Này."

Qri đưa phần thức ăn kia cho Soyeon, cô ấy nhận lấy mỉm cười cảm ơn cô.

Bụng vốn dĩ đã no lại phải cố gắng ăn thêm một phần khiến Soyeon có chút khó chịu, nhưng trước ánh mắt kì vọng của Qri, cô không còn cách nào đành cố gắng ăn cho hết phần ăn kia.

Hai người im lặng ăn cho đến khi xong mới ngẩng lên nhìn đối phương.

"Đồ ăn rất ngon, cảm ơn em."

Soyeon ngoài mặt tươi cười nhưng trong lòng khóc ròng, bụng cô đang bắt đầu khó chịu vì ăn nhiều a.

"Không có gì."

Chẳng hiểu sao nghe được người kia nói như vậy tâm tình Qri lại có chút vui vẻ, cô rót một cốc nước ấm mang sang cho con người đang nằm trên giường đấy.

"Cô...á."

Qri bất cẩn đổ nước lên người Soyeon khiến cô gái kia nhăn mặt, nơi đó chính là vết thương của cô.

"Tôi xin lỗi tôi không cố ý."

Qri đặt cốc nước trở lại bàn rồi luống cuống lấy khăn giấy lau cho Soyeon, trong lúc vô tình lại mạnh tay ấn xuống khiến Soyeon đau đớn kêu lên.

"Đau quá... Hình như vết thương nứt ra rồi."

Soyeon cắn răng cố chịu đựng cơn đau kia.

"Để tôi xem."

Qri hoàn toàn không nghĩ ngợi gì, trực tiếp đem áo Soyeon cởi ra, cô hốt hoảng khi nhìn thấy phần băng trắng đã loang ra một vết máu nhỏ.

"Soyeon, vết thương chảy máu rồi, để tôi gọi bác sĩ đến."

Khi Qri toan rời đi thì bị Soyeon nắm tay giữ lại, khoảnh khắc đó cả người đều ngã lên người Soyeon...

Xin đừng hiểu lầm chuyện này chỉ là một tai nạn mà thôi. Bởi vì Soyeon không muốn Qri gọi bác sĩ cho nên mới giữ người kia lại nào ngờ dùng sức hơi nhiều nên mới khiến cô ấy ngã như thế.

"So..."

Vừa lúc đó, Hyomin bế Sanghyun từ ngoài đi vào, trông thấy cảnh tượng ái muội kia thì lập tức đưa tay bịt mắt cậu bé, mặt cô cũng vì vậy mà đỏ ửng lên.

Park Hyomin thật không ngờ giữa ban ngày ban mặt, ngay tại bệnh viện mà hai người kia dám làm ra loại chuyện thế này. Cũng may chỉ mới là cởi áo nếu như cởi ở chỗ khác thì mắt cô xem như hỏng rồi.

"Em xin lỗi, hai người cứ tiếp tục, em ra ngoài đây, chúc vui vẻ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro