3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

lần này thì jang seoyeon tóm được chiếc cốc rất chính xác,nhưng không hề tỏ ra tức giận
"lòng tốt mà lại không được báo đáp tử tế ! tôi sẽ không nói gì nữa được chưa ? uống tiếp nào !"
nói xong seoyeon cầm chai bia lên rót vào cốc cho junghwan,anh làm động tác ngăn lại,vội vàng cầm lấy cốc,lắc đầu nói
"tôi không uống được nữa."
"hôm nay cậu đến muộn,liệu có nên tự phạt 3 cốc không nhỉ ?"
mắt junghwan đưa đi đưa lại,rồi anh lập tức gật đầu,cười. "nên ! nên !"
uống hết 3 cốc bia,mặt của junghwan đỏ bừng,mắt nhìn không rõ,seoyeon lại rót một cốc nữa.một lúc sau,junghwan mới tìm thấy cốc bia,vừa cầm lên thì lee minwoo ngồi bên đã chộp lấy
"đủ rồi đấy,đừng có uống nữa !"
"tôi...không sao đâu mà !" junghwan lao đao đứng dậy,giọng lè nhè. "tôi chúc mọi người một cốc."
dù có ngốc thì haerin cũng nhìn ra được là seoyeon cố ý chuốc cho junghwan say.Giả sử không phải là bạn gái cùa junghwan thì nàng cũng không thể đứng ngoài nhìn được.Nàng giằng lấy cốc bia trong tay của junghwan nói :
"cốc bia này em sẽ uống thay cho junghwan."
cả bọn nhiệt liệt tán thưởng,junghwan gục xuống bàn không biết trời đất gì,lee minwoo dựa lưng vào ghế,lạnh lùng nói
"tôi không uống rượu với con gái."
"junghwan là người con trai trọng tình cảm nhất mà em từng gặp,chỉ có điều anh ấy không biết cách thể hiện.Sau 4 năm đại học,các anh sắp phải chia tau nhau,mỗi người một ngả.Anh ấy không muốn xa mọi người nên trong lòng rất buồn.Anh ấy rất muốn cùng các anh vui đến tận phút cuối cùng,nhưng tửu lượng lại không tốt.Cốc bia này em sẽ uống thay cho junghwan,tấm lòng của anh ấy...hi vọng mọi người đều hiểu rõ."
nàng uống một hơi hết cốc bia,vị đắng từ lưỡi lan tỏa ra khắp người,cũng giống như mối tình đầu của nàng,vị ngọt ngào đã lên men,chỉ có thể tìm kiếm chút dư vị ngọt ngào còn lại trong vị đắng đầy miệng
cạn cốc bia,haerin lại rót một cốc khác,cười nói
"em uống được bao nhiêu thì có nghĩa là tình cảm của junghwan là bấy nhiêu,còn các anh thì tùy !"
lee minwoo nhìn nàng,thì ra anh cũng đã chếnh choáng
haerin nhìn thấy ánh mắt của anh còn đờ đẫn hơn cả ánh mắt của junghwan.Nàng uống liền 3 cốc,lúc đó lee minwoo mới định thần lại,mở chia bia rồi uống cạn
"minwoo ! Cậu nói từ trước tới nay cậu chưa bao giờ uống rượu với con gái cơ mà ?"
"cút ! Các cậu đừng có tưởng sẽ được ngồi đấy mà xem.Hôm nay kang haerin uống bao nhiêu thì các cậu cũng phải uống bấy nhiêu.Ai uống thiếu một ngụm thì đừng có nghĩ đến chuyện đứng lên và rời khỏi nơi này !"
"mình thực sự không uống được nữa,lát mình bò ra khỏi đây được không ?" jeongwoo nói
"không được bò !" lee minwoo nói dứt khoát. "phải nhảy từ cửa sổ xuống."
"ôi đây là tầng 4 đấy ! Cậu điên rồi sao ?"
"nặng nhất cũng chỉ tàn tật,muốn chết không dễ dàng thế đâu !"
"lee minwoo,cậu dữ dằn quá đấy !" jeongwoo cầm cốc bia lên,nói với giọng như anh hùng chuẩn bị hi sinh
"mẹ kiếp,tôi không tin tửu lượng của mình không bằng một đứa con gái !"
nàng không nhớ hôm ấy đã uống bao nhiêu,chỉ nhớ rằng tràn sàn nhà đầy những vỏ chai,và tất cả mọi người đều say
jeongwoo gục xuống bàn ngủ,seoyeon và sunoo thì nói linh tinh,lee minwoo vẫn cứ im lặng,càng uống càng ít lời.Sau khi haerin dốc cạn chai bia cuối cùng,lee minwoo đi ra ngoài,nhưng không nói là đo đâu.
haerin cảm thấy đầu choáng váng,chầm chậm đi về phía nhà vệ sinh,dùng tau hứng dưới nước vòi vã lên mặt,rồi lấy mu bàn tay lau.Trong gương,chiếc cằm của cô trở nên nhọn hơn,mái tóc dính nước bết vào gò má càng khiến cô trông gầy guộc hơn,đôi mắt sáng cũng ngấn nước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro