Chương 26: Tra nam ác nữ thay phiên ra trận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Ao

  "Vãn Du, em...... Em đây là đang làm gì vậy! Em sao có thể làm thế? Dù cho em muốn chọc giận anh, thì cũng không thể cùng tên đó......"

Mặc dù là Mộ Vãn Du đã đem  mọi chuyện cắt đứt hoàn toàn, nhưng Giang Dĩ Phong lại vẫn không thể chấp nhận quan hệ của cô và Thịnh Gia Đồng, hắn ngây ngốc đứng tại chỗ, trong mắt tràn đầy đau khổ cùng nghi ngờ!

Hắn và cô yêu nhau bảy năm, biết rõ cô là cô gái truyền thống cỡ nào, ngay cả ngẫu nhiên nắm tay, cũng có thể đỏ bừng mặt lên, nhưng cô sao có thể, sao có thể đi hôn môi nam nhân khác?!

Coi như là hắn phản bội cô, hắn cũng chưa bao giờ nghĩ đến, có một ngày, cô sẽ thuộc về người khác, mặc dù bọn họ đã sớm đã chia tay.

Lúc hắn thấy cô cùng nam nhân khác thân mật như vậy, thị giácmãnh liệt đánh mạnh vào tựa như một lưỡi dao sắc bén, mổ da thịthắn ra, đâm vào trái tim hắn!

Dù cho hắn biết rõ, đêm nay, là tiệc đính hôn của hắn cùng Chân Mỹ Mỹ, hắn không nên tiếp tục ở lại nơi này dây dưa với Mộ Vãn Du, nhưng hắn không thể dời bước chân, càng không muốn buông tay như vậy!

Hắn lại không biết nên nói lời gì, chỉ ngơ ngác nhìn Mộ Vãn Du,  mong cô có thể hồi tâm chuyển ý, nói cho hắn, hết thảy chuyện này chẳng qua là cô cùng tên đó vui đùa. Hắn biết cô là một cô gái thiện lương như vậy, cô không thích nói dối.

Nhưng mà không có! Mộ Vãn Du chỉ là trả lại hắn trầm mặc, không, lạnh nhạt. Tựa hồ là không muốn lại giải thích nhiều gì nữa, cô liền đứng ở bên ngườinam nhân kia, bọn họ hai người nhìn qua chính là xứng đôi như vậy, giống như là so với cô thì anh ta càng xứng đôi hơn!

Nam nhân cũng không nói gì, nhưng lại vòng tay từ  sau lưng cô qua, dừng lại ở trênvòng eo mềm mại của cô, dùng động tác như vậy, không tiếng động tuyên bố, cô đã là của anh!

"Vãn Du, anh sai rồi, anh thật sự biết sai rồi! Nếu đây là việc em muốn, anh nói cho em biết, em thắng rồi! Anh không cưới Chân Mỹ Mỹ, anh liền đi nói với bọn họ, anh đây liền đi hủy bỏ đính hôn!" Giang Dĩ Phong cuối cùng khàn khàn giọng nói.

Hắn thừa nhận, hắn thua, ai bảo cô là cô gái yêu quý của hắn chứ. Hắn cho rằng chỉ cần hắn chịu nhận thua, cô liền sẽ một lần nữa trở lại bên người hắn, đến nỗi phản bội mang đến thương tổn kia, luôn có thể để theo thời gian chậm rãi trôi qua.

Hắn là thật sự thua cô, nhưng hắn cũng là thật sự không thể chịu đựng được cảnh nam nhân khác ôm cô vào lòng ngực!

Hắn vươn tay, trong mắt cuối cùng cũng có tia chân thành cầu xin: "Vãn Du, ngươi trở về bên anh, được không? Nếu em còn cố kỵ đứa bé trong bụng Chân Mỹ Mỹ kia, anh ngày mai sẽ mang cô ta đi bệnh viện làm giải phẫusinh non, mặc kệ cô ta muốn bao nhiêu tiền, anh đều cho cô ta, anh sẽ khiến cô ta rời khỏi Tang Thành, đi thật xa, vĩnh viễn đều không cần trở về! Chỉ cần em trở về bên anh, anh nguyện ý vì em vứt bỏ hết tất cả!"

Mộ Vãn Du nhìn Giang Dĩ Phong thật kỹ, rất lâu sau đó, lâu đến mức Giang Dĩ Phong cho rằng cô sẽ không nói nữa, cô lại cười lên.

"Giang Dĩ Phong, tôi hiện tại tin anh thật sự hối hận, nhưng trễ rồi! Mộ Vãn Du tôi muốn tình yêu quan trọng là thuần túy, là không trộn lẫn bất kỳ tạp chất nào, mà tình yêu như vậy, anh rõ ràng không cho được, từ lúc anh buông thả bản thân lún xuống bể đục ấy, cũng đã chứng minh tôi và anh hôm nay có kết cục thế này!"

Cô lắc lắc đầu, tiếp theo nói: "Hơn nữa, Giang Dĩ Phong, tôi khinh thường anh! Mặc kệ nói thế nào, đứa bé trong bụngChân Mỹ Mỹ là của anh, nhưng anh, lại một lòng nghĩ giết chết đứa nhỏ này, anh, chẳng qua chỉ là một hung thủ không chịu trách nhiệm thôi!

Tôi và anh không có cái gì tốt để để nói, tôi nói tôi đã kết hôn, cũng không phải vì hận anh, mà là đó chính là sự thật! Anh tin hay không tùy thích! Nếu anh không còn chuyện khác, tôi và ông xã của tôi đi trước đây!"

Nói xong, Mộ Vãn Du lại chủ động nắm lấy tayThịnh Gia Đồng, hai người đều không quay đầu lại đi ra ngoài.

Sau khi đi khỏi tầm mắt Giang Dĩ Phong, Thịnh Gia Đồng dừng bước lại.

Mộ Vãn Du đang cúi đầu nghĩ cái gì, không nghĩ Thịnh Gia Đồng sẽ đột nhiên dừng lại, thân thể của cô còn vẫn duy trì nghiêng về trước, bị lực của anh kéo lại, suýt nữa té ngã. Anh đúng lúc đỡ vòng eo cô.

"Anh...... Anh muốn nói với tôi chuyện gì?" Sau khi đứng vững, Mộ Vãn Du ngẩng đầu, nhìn Thịnh Gia Đồng, cô tưởng, anh đột nhiên dừng lại là có lời gì muốn nói.

Thịnh Gia Đồng nửa nheo lại mắt, ngữ khí rất là nghiêm túc: "Tôi không lời gì phải nói với em, nhưng mà em hình như phải cho tôi một câu trả lời!"

"Trả lời? Trả lời gì?" Mộ Vãn Du không rõ.

"Em vừa mới hôn tôi." Tầm mắtThịnh Gia Đồng chuyển đến môi đỏ của Mộ Vãn Du, kiên nhẫn nhắc nhở một câu.

Cứ như vậy nhợt nhạt thoáng qua, anh chỉ kịp cảm nhận được một chút mềm mại và mùi hoa hồng hoa hồng nhàn nhạt, nhưng cảm giác này lại quả thật anh xưa nay chưa từng có trải qua, anh cảm thấy thật không tồi, nhịn không được muốn càng nhiều......

"Việc đó...... Tôi......" Mộ Vãn Du mặt thoáng chốc đỏ hồng một mảnh, nếu không phải còn có bóng đêm che cho cô, cô khẳng định sẽ càng thẹn hơn.

"Anh đừng hiểu lầm, tôi vừa mới cũng là vì tình thế cấp bách mới...... Mới làm như vậy, anh...... Anh không cần tức giận, tôi xin lỗi anh!" Mộ Vãn Du giống như đứa trẻ làm chuyện sai, cúi đầuxuống , bất an dịch bước chân về sau, muốn giữ khoảng cách với Thịnh Gia Đồng, để cô giảm bớt áp lực, nhưng cánh tayThịnh Gia Đồng còn vòng vòng quanh eo cô, nên cô không thành công.

Cô nghe được giọng nam từ đỉnh đầu truyền đến: "Tôi không có tức giận, em cũng không cần xin lỗi tôi, em hiện tại là vợ của tôi, vợ hôn chồng, là chuyện rất đỗi bình thường, chỉ là......"

Anh kéo dài âm cuối ra, khiến cho lòng cô càng thêm thấp thỏm, mới chậm rãi mở miệng: "Vừa rồi, kia chính là nụ hôn đầu của tôi! Cứ như vậy bị em cưỡng hôn, không thể không nói đây là tổn thất của tôi, như vậy, em phải nên bồi thường cho tôi chứ nhỉ?"

Chỉ một chút đồ ăn nhẹ, không khó nghe ra, ý mập mờ bên trong lời của anh ta.

"Này...... Anh, anh muốn tôi bồi thường anh thế nào?" Mộ Vãn Du có một dự cảmkhông tốt lắm.

"Trước tiên gọi tôi một tiếng "ông xã" nghe chút." Thịnh Gia Đồng mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏửng đỏ của cô, thú tính nổi lên.

"Ông......" Cô há miệng, hô lên một chữ liền ngừng công kích, rốt cuộc vẫn là kêu không ra tiếng.

Dư quang khóe mắt thoáng nhìn một người khác đang theo hướng nàymà đến, Thịnh Gia Đồng đột nhiên liền buông Mộ Vãn Du ra.

Anh từng bước một thối lui về gói tối chẳng ai thèm ngó tới: "Tôi cảm thấy, em rất mau là có thể cho tôi một cái bồi thường như mong muốn!"

Mộ Vãn Du rất không hiểu hành động của anh, nhưng rất nhanh, cô liền hiểu.

"Mộ Vãn Du? Cô sao lại ở chỗ này?"

Sau lưng truyền đến giọng nữ quen thuộc.

Chân Mỹ Mỹ!

Cô ta nhìn thoáng qua chung quanh, liền bước nhanh chân hơn đi đến trước mặt Mộ Vãn Du.
Mới một lát như thế, cô đã thay đổi một bộ quần áo, chiếc đầm đuôi nhỏ màu xanh biển trên có đính vô số hạt phát sáng, được ánh đèn chiếu vào rất là lóng lánh!

Chẳng qua, cô ta bởi vì muốn giả làm thai phụ không thể không mang giày đế bằng, mà Mộ Vãn Du lại phá lệ mang giày cao gót, điều này khiến cho một kẻ không cao bằng Mộ Vãn Du như cô ta càng lùn hơn —— cô ta đi tới đứng trước người Mộ Vãn Du, chỉ cao tới chỗ cằm Mộ Vãn Du, cô ta không thể không ngẩng đầu lên nhìn Mộ Vãn Du.

Khí thế cao ngạo sắc bén ban đầu tức khắc biến mất hơn nửa!

Cô ta rất nhanh cũng ý thức được chuyện này, nhưng cô ta lại không lùi lại, ngược lại còn đi lên nửa bước, đồng thời, cô ta nâng cao giọng lên: "Mộ Vãn Du, tô thật là không nghĩ tới, còn chưa tới hôn lễ của tôi, cô đã tới rồi! Nhưng mà hôm nay tới, nhưng đều là nhân vậtcó uy tín danh dự , đàn ông độc thân lại không nhiều lắm."

Ngụ ý là Mộ Vãn Du mặt dày mày dạn đi vào nơi này, muốn dựa vào quan hệ với cô ta, thấy người sang bắt quàng làm họ!

Ở cô ta cố ý "thông báo" xuống, rất nhanh liền có chút người ôm tâm tínhxem kịch vui, đi tới chỗ này đông hơn.

Cô ta nhìn thấy động tác của những người đó, trong mắt chợt lóe lên tính kế.

Nói thật, cô ta thật đúng là lo Mộ Vãn Du đêm nay sẽ không tới đây, cho nên trước đó, cô ta còn cố tình ở trên QQ gửi tin mời cô, chỉ là cô không có trả lời.

Mà cô ta sở dĩ hy vọng Mộ Vãn Du tới, chẳng qua là muốn đem chậu nước bẩn vẫn chưa không hoàn toàn hất thành công tiếp tục hất thôi.

Lúc ở bệnh viện, cô ta bởi vì sợ hãi Giang Dĩ Phong sẽ vứt bỏ cô ta, mà nhất thời xúc động nói đứa bé vẫn còn, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ một chút, lại rất hối hận.

Giữ "đứa con", không chỉ phải bị Tôn Đình giám sát từng phút từng giây, bị cấm làm các chuyện cô ta thích, hơn nữa, Giang Dĩ Phong cũng thuận theo, kiên quyết không chịu cùng cô ta "làm chuyện vợ chồng".

Cứ như vậy, cô ta mỗi ngày đều lại thật cẩn thận mà lại bất mãn, cũng căn bản không có biện pháp ở thích hợp để cái bụng to ra, vậy sau này làm sao bây giờ chứ? Giang gia muốn đứa con của cô ta thì làm sao bây giờ đây?

Người khác nhưng thật ra chả sao cả, cô ta đều có thể đối phó rồi, nhưng vị Giang gia lão gia tửkia, bất nộ tự uy(*), cô ta còn từ mặt bên hỏi thăm quá, lão gia tử hồi còn trẻ, từng lăn lộn trong giới xã hội đen...... Cô ta càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi, cuối cùng cô ta ra quyết định —— chỉ có thể lại tính kế Mộ Vãn Du một lần nữa, để Mộ Vãn Du tới chịu trách nhiệm "không có con" oan uổng, cô ta mới có thể kê cao gối mà ngủ!

(*)Bất nộ tự uy:  là dùng mô tả một người, mặc dù không giận, nhưng vẫn không hề suy giảm tính khí trang nghiêm)

Mà cô ta giờ này khắc này mọi hành vi, đúng là vì thực hiện này một kế hoạch ác độc !

"Coi như, tới thì cũng tới rồi đi!" Cô ta bước lên trước, tốc độ nhanh chóng bắt lấy tay Mộ Vãn Du: "Đi, thừa dịp nghi thức đính hôn của tôi còn chưa bắt đầu, tôi giới thiệu cho cô một người đàn ông độc thân không tồi!"

Chân mày Mộ Vãn Du nhíu lại, Chân Mỹ Mỹ này lại bắt đầu nói không thể hiểu nổi, chẳng lẽ là...... Lại muốn tính kế cô?

Quả nhiên, giây tiếp theo, Chân Mỹ Mỹ bắt lấy tay cô đột nhiên ngã xuống ngược phía cô!

Như vậy, ngườikhông hiểu rõ, nhìn đến, hoàn toàn là cô đang túm lấy Chân Mỹ Mỹ!

Chân Mỹ Mỹ còn muốn trình diễn lại vở mình đẩy ngã cô ta khiến cô ta "Sinh non"?

Người đàn bà này không có thủ đoạn gì mới hơn à?

Lần đầu tiên giúp âm mưu nữ nhân này thực hiện được, nhưng cô không nghĩ tới người đàn bà này sẽ đê tiện đến tận đây.

Nhưng nếu lần thứ hai còn trúng kế nữ nhân này, chính là Mộ Vãn Du cô ngu xuẩn!

Nhưng mà trong nháy mắt, Mộ Vãn Du liền  phản ứng, cô ta nắm chặt lấy cổ tay Chân Mỹ Mỹ, cảnh này khiến Chân Mỹ Mỹ mặc dù là lực toàn thân về phía sau nhưng không ngã xuống.

Mộ Vãn Du đứng thẳng như tùng, đôi tay cứng đờ, thân thểChân Mỹ Mỹ nghiêng về phía sau, đôi tay cứng đờ —— tư thế của bọn họ, rơi vào tầm mắtmọi người, chỉ cảm thấy quái dị!

Không nghĩ tới Mộ Vãn Du nhanh như thế đã nhận ra được ý đồ của cô ta, phản ứng cũng nhanh như thế, Chân Mỹ Mỹ có chút luống cuống.

Nhưng ngay lúc này, Tôn Đình lại không biết từ nơi nào chui ra.

"Mộ Vãn Du, cô là nữ nhân không biết tốt xấu! Cô buông Mỹ Mỹ ra cho ta, nếu cô xúc phạm tới kim tôn Giang gia của ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cô!"  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro