P2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tóm lại là lúc đó, Mina ví những cánh hoa bay rợp trời với tuyết rơi. Tôi khó lòng hình dung tương tự. Bởi với tôi, Anh đào mãi là Anh đào, và tuyết chỉ có thể là tuyết.

"Chị này, trông cứ như tuyết rơi ấy nhỉ..."

"Ừm, thế hả? Giống tuyết thật sao?"

"Mà thôi chẳng có gì."

Mina ngắt lời tôi, tiếng lên hai bước rồi xoay phắt người lại. Dưới ánh nắng mái tóc màu đen mượt của em bắt sáng lấp lánh. Liền đó, em thốt ra một câu chẳng đâu vào đâu.

"Này, em nghe nói vận tốc là năm centimet trên giây."

"Gì cơ?"

"Chị thử đoán xem"

"Chị chịu."

"Chị động não một chút nào, Momoring."

Có động não tôi cũng không tìm được đáp án, nên đã trả lời thành thật rằng mình không biết.

"Vận tốc rơi của hoa anh đào đấy. Năm centimet trên giây."

Năm centimet trên giây. Mắt tôi mở to kinh ngạc. Không, phải nói là mở to khâm phục.

"Chà chà, Minari, em biết nhiều thật đấy!"

"Hihi..." Mina cười sung sướng, "Còn nhiều nữa cơ. Này nhé, vận tốc của mưa là năm mét trên giây. Còn mây chỉ được một centimet mỗi giây."

"Mây? Ý em là mây trên trời á?"

"Chính xác, đám mây trên trời."

"Mây cũng rơi được à? Chẳng phải nó đang trôi thôi sao?"

"Mây cũng rơi. Không phải là đang trôi đâu nhé. Bởi mây là tích tụ của những hạt mưa li ti. Chỉ có điều nhìn từ xa có cảm giác đám mây khổng lồ đó đang trôi lơ lửng. Những hạt mây rơi chậm, rất chậm, đồng thời lớn dần lên, hoá thành mưa, thành tuyết và chạm xuống mặt đất."

"Ái chà chà..." Đến đây thì tôi thực sự cảm phục, hết nhìn lên bầu trời lại nhìn xuống những cánh hoa. Nghe cách Mina thủ thỉ trò chuyện, nghe nói giọng đầy phấn khích của em, có cảm giác hai đứa vừa khám phá ra được một chân lí vĩ đại của vũ trụ. Năm centimet trên giây sao?

"Ái chà chà..." Mina nhại lại điệu bộ cảm thán của tôi, rồi bất ngờ lao đi.

"Ơ kia, chờ chị đã, Mina à!" Tôi gọi với theo.

Còn tiếp....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro