Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11: Chủ nhân anh cởi quần ra nhanh đi!

Diệp Thiên Di hung hăng sờ soạng da lông trơn mượt trên người Tiểu Diệp Tử một phen, sau đó đem tay phải cầm viên cầu nhỏ còn mang theo hơi nước nhét vào trong miệng, tay phải rảnh rang liền thuận tay vớt Tiểu Diệp Tử, đem nó ôm vào lòng ngực mình.

Hắn cứ như vậy ôm Tiểu Diệp Tử, vừa đi về phía đám thi thể nằm trên mặt đất kia, dẫm vỡ đầu cả đám đó.

Chỉ là ở đây nhiều người như vậy, hắn lại chỉ đào ra viên cầu nhỏ mỹ vị trong óc của dị năng giả hệ phong trước đó và gã nam nhân mặt sẹo, trong óc những người khác đều là trống không.

Diệp Thiên Di nhạy cảm nhận ra được, trong óc thức ăn có viên cầu nhỏ cảm giác càng thơm ngon hơn so với thức ăn khác, khí tức của huyết nhục tươi mới càng hấp dẫn tang thi.

Sau khi đã phát hiện ra chuyện này, Diệp Thiên Di có chút vui vẻ, về sau hắn là có thể trực tiếp đi săn những thức ăn thơm ngon hơn, không cần đuổi theo thức ăn thông thường lãng phí thời gian.

Nhìn hai viên cầu nhỏ trong tay mình tản ra mùi hương làm đám tang thi bên ngoài bạo động, Diệp Thiên Di đã ăn no căng rất có nghĩa khí đem hai viên cầu nhỏ này đưa tới bên miệng Tiểu Diệp Tử, mà không phải bản thân cất trữ chờ đói bụng lại ăn.

Nhưng Tiểu Diệp Tử lại đối với thức ăn bên miệng tỏ vẻ khinh thường: 【Chủ nhân, đây là hệ phong và hệ đặc thù, em là hệ thủy và hệ băng, không thể ăn.】

Diệp Thiên Di chớp chớp mắt, hắn có chút không rõ, vì cái gì thuộc tính không phù hợp thì không thể ăn chứ?

Hắn cũng không phải hệ phong và hệ đặc thù, nhưng hắn lại có thể ăn mà.

Diệp Thiên Di tuy rằng không rõ, nhưng vẫn tôn trọng ý muốn của Tiểu Diệp Tử, không buộc nó ăn, mà là đem này hai viên dị đan thu vào trong không gian.

Dị năng không gian của hắn là cấp ba, ước chừng rộng hơn một trăm mét vuông, một mảnh trống rỗng, hắn đem hai viên dị đan bỏ vào xong, thì nó liền quay tròn lăn lộn (Ly Ca: ý là viên đan nó tròn mà mặt trong không gian lại phẳng nên nó bị lăn không cố định). Diệp Thiên Di nghĩ nghĩ, mới từ bên cạnh cầm một cái chén trên bàn, đem hai viên dị đan bỏ vào trong chén lại thu vào không gian lần nữa.

Ánh mắt hắn lại rơi xuống cây súng nằm trên sàn bên cửa sổ.

Tuy rằng hắn không nhớ rõ súng là cái gì, nhưng khi hắn cầm lấy cây súng này, thì bản năng liền biết sử dụng nó như thế nào, vì thế hắn liền đem cây súng này và cái rương đạn bên cạnh cũng cùng nhau cất vào trong không gian.

Diệp Thiên Di ở trong biệt thự lục tung một lần, không có phát hiện thêm cây súng thứ hai còn dùng được nào nữa, chỉ đành thất vọng rời đi. Đối với những vật tư kia, một con tang thi như hắn thì cần những cái đó làm quái gì?

Hôm nay là ngày đầu mạt thế, sắc trời đã tối sầm, bên ngoài nơi nơi đều là tang thi du đãng, không có tiếng người cũng không thấy tiếng chim hót.

Hiện tại số lượng tang thi thậm chí còn nhiều hơn so với lúc mạt thế vừa mới bùng phát, không ít nhân loại không biến dị trong mạt thế sau khi bị tang thi cào liền cảm nhiễm trở thành tang thi, nhân loại lục tục gia nhập đàn tang thi trở thành một thành viên trong đó.

Lúc này vừa hay là mùa hè oi bức, ánh nắng mặt trời nóng rực, tang thi hư thối tỏa ra cái mùi quái lạ dưới nhiệt độ cao.

Trên đầu đỉnh Diệp Thiên Di có một con mèo tai cụp màu trắng, đi ngang qua đám tang thi như chỗ không người, thỉnh thoảng còn có thể nhìn đến mấy con tang thi đang giành ăn thi thể của một người, sau đó không bao lâu tang thi không còn gặm ăn thi thể nữa, thay vào đó tìm kiếm mục tiêu khác. Sau khi tang thi rời đi không bao lâu, thi thể đó coi như vẫn hoàn chỉnh liền dần dần đứng thẳng lên, trở thành một con tang thi mới.

Nhân loại cho dù bị tang thi cắn chết gặm ăn, chỉ cần đại não không bị phá hư, trong vòng hai giờ sẽ biến dị thành tang thi, khi thi thể bắt đầu biến dị, tang thi sẽ đối với thi thể đồng loại mất đi hứng thú, thay vào đó tìm kiếm huyết nhục tươi sống khác.

Cho nên tang thi thiếu tay thiếu chân, còn bụng bị thủng lỗ lớn ruột rớt đầy đất rất thường thấy, những tang thi này hoặc là trước biến dị bị tang thi khác gặm cắn một bộ phận, hoặc là lúc tấn công nhân loại bị nhân loại phản kích gây ra.

Ở giữa một đám tang thi gây ảnh hưởng xấu đến bộ mặt thành phố, Diệp Thiên Di quần áo gọn gàng tướng mạo hoàn chỉnh như này, trong mắt nhân loại cũng coi như là một soái ca tang thi, quả thực quá thu hút mọi ánh nhìn rồi. Đặc biệt là trên đầu hắn còn có một con mèo tai cụp dễ thương.

Diệp Thiên Di không chú ý tới vấn đề này, nhưng hắn lại chú ý tới vết máu và óc át dính trên người mình đã bắt đầu biến thành màu đen, nghĩ đến đứa nhỏ thanh tao* yêu sạch sẽ trên đỉnh đầu chính mình kia, liền tùy tiện tìm gian biệt thự đi vào, định thay một bộ quần áo khác.

(*娇气: kiều khí: yếu ớt; mỏng manh (ý chí); duyên dáng; thanh nhã; thanh tao; thanh tú)

Còn vì cái gì hắn sẽ nghĩ đến việc thay quần áo mà không phải trực tiếp khỏa thân —— hắn căn bản không có suy nghĩ không thể khỏa, chỉ là đơn thuần cảm giác dù sao sớm hay muộn vẫn sẽ làm bẩn, mặc quần áo bị bẩn xong có thể thay quần áo, không mặc quần áo sau khi bị bẩn lại không thể đổi da được.
(*Ly Ca: ٩ (¬‿¬)۶  Da bẩn có thể tắm mà, anh cứ mạnh dạng khỏa thân đi)

&&&&&&&&&&&&&&&&&&&

Vừa tiến vào gian biệt thự nhỏ này, Diệp Thiên Di đã ngửi thấy mùi hương của thức ăn, ở trong tủ quần áo lớn.

Có điều chỉ là một món thức ăn bình thường, Diệp Thiên Di không cảm thấy hứng thú lắm, nhưng quần áo hắn cần lại ở trong tủ quần áo.

Diệp Thiên Di bước tới tủ quần áo, mở tủ quần áo ra, đôi mắt đỏ như máu giao nhau với một đôi con ngươi trong veo mang theo đầy kinh hãi.

Đó là một đứa bé trai mới 10 tuổi, nó cuộn tròn thân mình trốn sau đống quần áo treo trong tủ, hoảng sợ nhìn Diệp Thiên Di với khuôn mặt xanh trắng hai mắt đỏ như máu.

Diệp Thiên Di chỉ liếc mắt nhìn nó một cái, liền không có hứng thú dời đi tầm mắt, bắt đầu tìm quần áo để thay.

Quần áo trong tủ là bên trái treo trang phục nam, bên phải treo trang phục nữ, có lẽ chính là quần áo của nam nữ chủ nhân trong biệt thự này, mà đứa bé này cũng có lẽ chính là con trai bọn họ.

Diệp Thiên Di đã mất đi gần hết ký ức, nhưng bản năng vẫn phải có, tay phải hắn lướt qua trang phụ nữ chiếm hơn phân nửa giang sơn vách tủ quần áo, đi tới bên trái trang phục nam đáng thương hề hề chỉ chiếm một khối địa bàn nhỏ, lấy ra một cái áo sơmi cùng một chiếc quần tây, rồi đưa tất cả trang phục nam khác thu vào trong không gian, đem cửa tủ quần áo đóng lại, thật giống như hắn không có thấy trong tủ quần áo còn có một người sống sờ sờ.

Tiểu Diệp Tử từ trên đỉnh đầu Diệp Thiên Di nhảy xuống cái giường đôi lớn mềm mại trong phòng ngủ chính, một bên liếm liếm chân phải của bản thân, một bên nhìn chủ nhân mình thay quần áo.

Hiệu suất thay quần áo của Diệp Thiên Di khá cao, trực tiếp lấy tay xé quần áo bẩn trên người xuống, đang định mặc quần áo sạch sẽ lên trên người.

Lúc này, Tiểu Diệp Tử vội vàng kêu dừng lại: 【Chủ nhân, chờ em giúp anh tắm rửa sạch sẽ, rồi anh lại mặc quần áo.】

Diệp Thiên Di nhìn về phía Tiểu Diệp Tử, sau đó liền ngừng động tác mặc quần áo lại.

Tiểu Diệp Tử hưng phấn nhìn chằm chằm thân thể trần trụi của Diệp Thiên Di, trước kia đều là chủ nhân giúp nó tắm rửa, nó từ trước đến nay chưa từng giúp chủ nhân tắm bao giờ, nghĩ đến chuyện từng trải trước kia chủ nhân cực kỳ vô nhân đạo muốn nó tắm rửa, bây giờ thật là có chút xíu kích động nha o(≧v≦)o~

Từng dòng từng dòng nước trong veo từ trên đầu Diệp Thiên Di đổ xuống —— Tiểu Diệp Tử cảm thấy tổ ấm tương lai của nó về sau có khả năng chính là trên đỉnh đầu chủ nhân, cho nên tóc cũng phải gội sạch sẽ, nếu không lông trắng xinh đẹp của nó cũng bị nhiễm bẩn thì biết phải làm sao?

Dòng nước kia dưới sự khống chế của Tiểu Diệp Tử, cọ rửa sạch sẽ dơ bẩn trên người Diệp Thiên Di, lộ ra thân thể nhợt nhạt chẳng có sinh khí nhưng làn da trơn láng đường cong duyên dáng.

Tiểu Diệp Tử lắc lắc cái đuôi, đôi mắt màu ngọc lam không chớp mắt nhìn chằm chằm thân thể trần trụi chủ nhân của mình, bây giờ phải nhìn cho rõ, chờ về sau nó có thể hóa hình, cũng muốn hóa hình thân thể giống như chủ nhân.

Tiểu Diệp Tử ánh mắt từ trên thân nhìn đến phần eo, sau đó nhìn về cái quần phía dưới Diệp Thiên Di vẫn chưa kịp cởi ra, liền vội vàng khống chế dòng nước ngưng lại, thúc giục Diệp Thiên Di: 【Chủ nhân anh cởi quần ra nhanh đi!】
(Ly Ca:  ლ(´ڡ'ლ) *liếm mép* Thật muốn nhúng chàm anh)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro