Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 26: Xác khô!

Đêm nay chú định là một đêm không tầm thường.

Tiểu Diệp Tử vẫn luôn hết sức chú ý tình huống nghe được bên ngoài phòng có tiếng xe cùng với tiếng người, tức khắc cả thân lông tóc dựng lên.

Lúc này Diệp Thiên Di cũng mở mắt ra.

Kỳ thật Diệp Thiên Di ngay từ đầu chưa đi nhập định sâu vào tu luyện, hắn cũng chú ý tới dị động của Tiểu Diệp Tử, sau lại đoán ra nguyên nhân Tiểu Diệp Tử không tu luyện, hắn mới vẫn luôn không có mở mắt.

Giờ nghe được bên ngoài động tĩnh, Diệp Thiên Di mới mở mắt ra.

Tình hình chiến đấu cách vách còn rất kịch liệt, Diệp Thiên Di đem Tiểu Diệp Tử trên vai ôm vào trong ngực, sau đó động tác nhẹ nhàng ra cửa.

Phòng của hắn và Trương Hổ đều ở tầng hai, mà những người khác đều ở tại tầng một. Phòng ở nông thôn xây dựng thật sự lớn, cho nên cũng coi như ở được, rốt cuộc vẫn có mấy người gác đêm không cần lưu phòng cho bọn họ.

Diệp Thiên Di đi xuống lầu, nhìn thấy trong sân có nhiều vài người, còn đều ăn mặc quân trang.

Ngay lối vào ngôi nhà hai tầng có một khoảng sân rộng, là nền xi-măng, ngày thường gia chủ dùng để phơi thóc lúa hoặc làm gì khác, rất là rộng rãi. Cho nên đoàn xe đậu trong sân chỉ chen có chút là ngừng, nếu có nhiều người hơn nữa là không thể vào.

Diệp Thiên Di chú ý bên ngoài sân nhiều thêm một chiếc xe jeep quân dụng, hẳn chính là mấy nam nhân ăn mặc quân trang lái.

Trong bóng đêm, Diệp Thiên Di cũng thấy rõ được diện mạo nam nhân giao thiệp cùng dị năng giả gác đêm, một gương mặt chữ điền nghiêm túc, ánh mắt thập phần sắc bén, dáng người đĩnh bạt, khoảng bốn năm chục tuổi.

Chính là người phụ trách quân đội vào thành tìm vật tư lúc trước bọn họ gặp trên đường.

Bọn họ sao nhanh như vậy đã quay trở về? Hơn nữa nhân số từ mấy chục giảm mạnh còn năm người, còn mỗi người vô cùng chật vật. Chẳng lẽ bọn họ gặp phải nguy hiểm gì ứng phó không được?

Biểu tình Diệp Thiên Di ngưng trọng.

Quân đội nhân số đông đảo, dị năng giả số lượng cũng không ít, súng ống đạn dược vũ khí nóng lạnh càng sẽ không thiếu, thế mà trở nên chật vật như vậy, bọn họ gặp phải tình huống nhất định rất nghiêm trọng.

Nghĩ đến đây, Diệp Thiên Di đi lên phía trước.

Dị năng giả gác đêm đang bắt chuyện với người phụ trách bên quân đội thấy Diệp Thiên Di tới đây, theo bản năng giới thiệu cho người phụ trách: "Vị này là Tô Thiên, Tô thiếu." Hắn ta lại cùng Diệp Thiên Di giới thiệu người phụ trách quân đội, "Vị này là Lý Mân, Lý trưởng quan."

Lý Mân tuy là tính tình ngay thẳng, nhưng không đại biểu cho ông ta không có lòng dạ, vừa thấy thái độ trịnh trọng của dị năng giả đối với Diệp Thiên Di, liền lập tức nhìn Diệp Thiên Di cười gật đầu, không thấy yếu thế hỗn loạn cũng không thấy kiêu ngạo hiếp người chút nào: " Chào Tô đồng chí!"

Diệp Thiên Di cũng mỉm cười gật đầu: "Chào Lý trưởng quan!"

Thời điểm nên khách khí Diệp Thiên Di không thấy ngạo khí chút nào, thật sự khéo đưa đẩy.

Hai người vấn an xong, Diệp Thiên Di không kiêng dè tìm hiểu: "Lý trưởng quan, lần nữa gặp mặt không nghĩ tới là loại cảnh tượng này. Chẳng lẽ các ngươi gặp phải đàn tang thi? Sao trở nên chật vật như thế?"

Cách hắn hỏi chuyện có thể nói là bén nhọn, nhưng thái độ thận trọng của hắn lại làm mọi người không dậy nổi tức giận, hắn cũng chỉ là suy nghĩ vì an nguy của mình và mọi người đoàn xe mà thôi, Lý Mân nghĩ như vậy.

Lý Mân thở dài nói: "Vận khí bọn ta rất tệ, trên đường lúc vào thành liền gặp một con quái vật. Con quái vật tốc độ cực nhanh, bọn ta chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng đen. Nó cơ hồ là đáp xuống trên người ai liền cắn xé làn da người đó rồi chui vào trong máu thịt, đem người đó hút sạch sẽ. Thủ hạ ta mấy chục người, ước chừng có mười mấy chiến sĩ chưa nhìn thấy kẻ định đã bị hút thành xác khô."

Ánh mắt ông ta ẩn chứa đau đớn kịch liệt: "Bọn ta bất đắc dĩ bắt đầu lui lại, bởi vì không biết quái vật kia đến cùng có thể vẫn luôn đi theo bọn ta hay không, cho nên bọn ta phân binh ba đường lui lại, tốt xấu có thể giữ được đại bộ phận người trong đó."

Diệp Thiên Di tuy cảm thấy Lý Mân đem việc chạy trốn nói thành lui lại có chút buồn cười, nhưng tin tức ông ta để lộ ra làm hắn cười không nổi.

Tốc độ cực nhanh, hút máu thịt người, hắc ảnh thấy không rõ...... Đây rốt cuộc là cái đồ quái vật gì?

Diệp Thiên Di lại hỏi: "Hắc ảnh kia đại khái lớn bao nhiêu?"

Lý Mân cũng không giấu giếm, ông ta duỗi tay khoa tay múa chân một chút lớn nhỏ: "Đại khái lớn như này, tốc độ quá nhanh, chỉ có thể nhìn đến tàn ảnh, có điều đại khái hẳn là lớn không sai biệt con mèo lắm đi." Ông ta nhìn về phía mèo trắng trong tay Diệp Thiên Di.

Diệp Thiên Di cũng nhìn về phía Tiểu Diệp Tử trong lòng ngực mình, trong lòng sinh ra vài phần cảm giác bất an.

Khi hắn đang chuẩn bị mở miệng dò hỏi Lý Mân một ít tình huống cụ thể hơn, thì đột nhiên nghe thấy tầng hai truyền đến một tiếng tiếng thét chói tai cuồng loạn của nữ nhân đang sợ hãi cực độ.

&&&&&&&&&&&&&&&&&

Âm thanh này khiền tất cả mọi người cảm thấy thực chói tai, nhưng người đoàn xe đều nghe ra đây là tiếng của chị dâu Trương.

Diệp Thiên Di đương nhiên sẽ không cảm thấy đây là chị dâu Trương cùng Trương Hổ đánh nhau đánh đến mức phát ra tiếng thét chói tai như vậy, hẳn là trên lầu đã xảy ra chuyện, hắn vội vàng phóng lên trên lầu.

Càng nhanh hơn so với hắn chính là một dị năng giả vốn chuẩn bị lên lầu gọi Trương Hổ.

Lúc Diệp Thiên Di cùng những người khác lên tầng hai mở cửa phòng Trương Hổ, liền ngây ngẩn cả người.

Trên giường lớn trong phòng, một nữ nhân cả người trần trụi đầu tóc tán loạn cuộn trên giường chân run bần bật, trong ngực cô ta gắt gao ôm một đứa bé lớn tiếng khóc nháo không thôi, tiếng khóc đứa bé kia đã nghẹn ngào có thể nghe ra bé đã khóc thời gian dài.

Mà làm người ta hoảng sợ nhất chính là nam nhân trần trụi nằm giữa giường lớn.

Không, chuẩn xác mà nói, đó đã không phải người nữa rồi.

Hoàn toàn chính là một khung xương khoác bộ da người, máu thịt bên trong phảng phất như toàn bộ đều bị rút ra, cực kỳ đáng sợ.

Khối xác khô đã nhìn không ra diện mạo cùng giới tính, nhưng mọi người đều có phán đoán với thân phận hắn ta, hẳn chính là Trương Hổ, dù sao nơi này chính là phòng Trương Hổ.

Đến nỗi trong phòng Trương Hổ sao mà xuất hiện chị dâu Trương không mặc quần áo, người đoàn xe cũng đều tự sáng tỏ gian tình của hai người. Hơn nữa với tình huống hiện tại, ai cũng không rảnh quản gian tình em chồng chị dâu nhà người ta, mọi người đều hoảng sợ tử trạng của Trương Hổ không thôi, thậm chí năng lực tâm lý thừa nhận kém đều chạy ra ngoài nôn.

Không một ai dám tiến lên một bước vào phòng, phảng phất kiểu nếu bước vào phòng, thì sẽ chết thảm như Trương Hổ.

Sắc mặt Diệp Thiên Di bất biến nhìn thi thể Trương Hổ, sau đó nhìn Lý Mân khiếp sợ lại mang theo chút hiểu rõ, trầm giọng nói: "Ta nghĩ, Lý trưởng quan có phải hẳn là giải thích chút gì đó hay không?"

Lý Mân nhìn Diệp Thiên Di, biểu tình trên mặt rất khó xem, trong khiếp sợ mang theo chút hoảng loạn cùng lòng còn sợ hãi: "Người này chết tương tự những thủ hạ của ta. Hẳn là nó tới, nó đuổi theo bọn ta tới......"

Khi nói đến 'nó đuổi theo bọn ta tới', trên mặt Lý Mân lại mang theo chút may mắn, may mắn đuổi theo bọn họ tới, hai đường binh lính khác có thể giữ được tánh mạng.

Nhưng tâm tình Diệp Thiên Di lại rất không xong.

Bởi vì hắn phát hiện tinh thần lực đỉnh cấp ba của mình rà quét toàn bộ căn phòng này đều không tìm thấy hắc ảnh quái vật mà Lý Mân nói.

Trương Hổ hẳn là vừa mới chết không lâu, bởi vì hiện tại cách tiếng thét chói tai của chị dâu Trương mới qua không bao lâu, như vậy trong thời gian ngắn tuyệt đối không đủ để hắc ảnh kia chạy trốn.

Vì hắn vừa nghe được tiếng thét chói tai, lập tức theo bản năng dùng tinh thần lực đem căn phòng quét một lần, hắn 'thấy' được chị dâu Trương làm sao đẩy Trương Hổ biến thành xác khô trên người ra, lại không 'thấy' được đầu sỏ gây tội làm Trương Hổ biến thành xác khô.

Điều này làm cho Diệp Thiên Di quen luôn luôn khống chế hết thảy rất bất an, hắn nhất định phải đem hung thủ giết chết Trương Hổ bắt được, nếu không lúc hắn tu luyện đều sẽ không an ổn.

Diệp Thiên Di ấn ấn Tiểu Diệp Tử bị hắn che mắt vào trong ngực, sau đó một tay ôm nó, đi đến bên cạnh thi thể Trương Hổ trong phòng.

Nếu nói không tìm thấy hắc ảnh trong phòng, như vậy vô cùng có khả năng hung thủ hiện tại còn bên trong thi thể Trương Hổ chưa ra.

Diệp Thiên Di cả người căng chặt, hắn triệu hồi ra dị năng lôi điện hộ thể, thân thể chung quanh có vô số điện xà màu tím len lỏi, nhìn qua giống như Lôi Thần vậy.

Loại đồ vật tà môn giống này sợ lôi điện nhất, cho nên dị năng lôi điện hộ thể so với dị năng hệ tinh thần hộ thể hẳn là an toàn hơn, nhưng vì đảm bảo an toàn, Diệp Thiên Di lại ở bên trong lôi điện thành lập một tầng lá chắn tinh thần lực, đặc biệt là trên người Tiểu Diệp Tử, càng trọng điểm bảo vệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro