Chap 15 : Bạn mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_______________________-Sương Pov ________________________________

Tôi im lặng đi bên cạnh chị Nguyệt , tâm trạng vui vẻ và hào hứng . Nhưng chị ấy thì khác . Ánh mắt chị ấy đục ngầu , tôi cảm thấy nó chất chứa những đau khổ , thù hằn và cay đắng khó có thể diễn tả bằng lời . Trong lòng tràn ngập lo lắng , tôi giật tay áo chị ấy , hỏi nhỏ :

- Chị Nguyệt , chị làm sao thế ? 

Như chợt thoát ra khỏi những suy nghĩ miên man , chị Nguyệt lấy lại vẻ điềm đạm bình tĩnh , trả lời : 

- Không có gì đâu Sương à ...

 Tôi biết chị ấy nghĩ gì . Chị ấy đã nói cho tôi biết hết tất cả về những kí ức đầy uất hận và đám người đốn mạt đã làm hại chị ấy . Những oan ức , những nỗi đau trong quá khứ chị ấy đã phải chịu là quá lớn .

Tôi chỉ gật đầu nhẹ , nắm chặt lấy tay chị Nguyệt rồi đi theo . Chị Nguyệt đã cứu vớt tôi khi còn ở  trong bệnh viện , giải thoát tôi khỏi những kẻ tự xưng là " Người nhà " của tôi . Nếu không có chị Nguyệt thì chắc giờ tôi đã bị " Người nhà " bán đi làm nô lệ cho bọn chủ nợ rồi . Tôi nợ chị Nguyệt và bố mẹ chị ấy 1 cuộc sống . Cả đời này , tôi mãi mãi mang ơn họ .

Chị ấy đưa tôi đến trước cổng lớp của mình , tôi buông tay chị ấy ra , mỉm cười tạm biệt . Chị Nguyệt giả giọng nam , nói : 

- Nghe anh dặn , đứa nào bắt nạt thì cứ nhường nhịn nó trước đã . Nó mà lấn tới thì xử luôn . Không nhịn nhiếc gì hết ! Rõ chưa ?

Tôi nghiêm mặt , đưa tay lên cúi chào kiểu quân đội , dõng dạc hô to : 

- Rõ , thưa chỉ huy !

Chị Nguyệt cũng đưa tay lên ngang trán , nói lớn : 

- Giờ , kính chào đồng chí ! Chỉ huy đi về ! 

Vừa nói xong , chị Nguyệt cúi xuống 1 góc  90 độ hoàn hảo để chào  , quay bước đi thẳng . Tôi đăm đăm nhìn theo bóng lưng của chị cho đến khi nó nhỏ dần rồi biến mất hẳn trong dòng người nhộn nhịp và vội vã ....

_______Au POV _______________________________________________

Nguyệt vừa đi vừa để tâm trí cô bay cao 18 tầng , vì mải miết lang thang trên những tầng mây của riêng mình mà cô không thèm để ý gì đến phía trước mặt . Thành ra cô va phải 1 người nào đó khiến cô và người đó ngã  chổng vó , lăn đùng sàn gạch láng bóng của hành lang . Nguyệt từ trên mây rơi toẹt xuống đất , vỡ mộng đẹp . Cô xoa đầu , xuýt xoa : 

- Úi da , đau quá ! Này cậu ơi , cậu có sao không đấy ? 

Người đó không nói gì , đứng dậy cúi chào rồi đi mất làm có chút ngớ cả người . Nguyệt cũng đứng dậy , phủi áo rồi đi tìm lớp . 

Nguyệt đi tìm mãi , tìm mãi , tìm lòi bản họng , hộc cả máu mới thấy cái lớp của cô . 

-  Mẹ tổ sư ! Có mỗi cái lớp thôi mà sao giấu kĩ thế ! Làm mình tìm mệt muốn chết !  - Nguyệt rủa thầm trong đầu , cô chỉnh đốn lại đồng phục của mình , lấy lại phong thái có thể gọi là " nạng nùng boiz " , đi vào lớp .

Trong cái lớp học bự bổ chảng nhưng lác đác vài học sinh bao gồm cả thanh niên " Được " cô tặng quà gặp mặt là 1 dấu dép còn đỏ thắm đang ngồi hậm hực trên chiếc bàn học của mình . Bỗng có 1 không rõ giới tính là giống đực hay giống cái tiến lại gần cô , vỗ vai :

- Chào chú , học sinh mới hả ? Xin tự giới thiệu tui là Nguyễn Thị Thanh Thúy Thụy Thùy Thủy Triều Cường Đại Thánh Thành Ngọc Lựu Thạnh Gia Giả Hiền Từ Nhẫn Mạc Lưu Thích Tiền Mặt Tam Sinh Chuyển Ký Đi Làm Vĩ Nhân Ái Nga Hoàn Đầu Cột Đình Lung Linh Xinh Tươi Không Cần Tưới Đẹp Như Hoa Hậu Nước Nhà Tên Nói Lên Thương Hiệu =))

Nguyệt nghe xong cái tên mà á khẩu , không biết nên nói gì về cái tên dài kỷ lục của người bạn mới gặp . Lúc này mặt cô be like :

Cái đứa có cái tên dài vãi linh hồn không nhịn được trước vẻ mặt in đậm chữ " Dafuq ????? " của Nguyệt mà phá lên cười long trời lở đất : 

- NYA HAHAHAHAHA HIHIHIHI HỐ HỐ HỐ HỐ HỐ ! Xem cái biểu cảm sốc tận óc của cậu kìa !  Khục khục đau bụng quá ! Á HÁ HÁ HÁ HÁ HÁ HÁ ! 

Nguyệt đớ lưỡi , không nói được gì lần 2 . Người bạn cô mới gặp sau 1 trận cười thỏa đã cuối cùng cũng chịu ngưng , nói : 

- Tớ đùa chút chơi thôi , tên thật của tớ là Mạc Vỹ Đan Ly  , nữ . Còn cậu ? 

Nguyệt giở giọng ôn hòa trầm ấm , phong thái điềm đạm trả lời :

- Tên tớ là Hàn Phúc Kiến . 

Cô và  Đan Ly  bắt đầu làm quen , càng lúc Nguyệt càng cảm thấy có 1 cảm giác thân quen len lỏi trong cơ thể của mình . Cả 2 đang trò chuyện thì có tiếng đập bàn cùng 1 giọng quát lớn cất lên : 

- Nói nhỏ chút thôi xem nào , đau hết cả đầu ! 

Kì Phong tâm trạng vốn đã tệ , nay khi bị làm phiền thì càng tệ hơn nữa . Hắn ta tức điên người nhìn chằm chằm vào cả 2 . Rồi bất chợt Kì Phong đớ người ra vài phút rồi lại gào lên : 

 Ngươi  ! Tiểu tử thối dám đá vào mặt ta !  

Nguyệt gãi đầu làm bộ ái ngại , đáp : 

- Ra là cậu à ... cảm ơn đã làm tấm đệm cho tôi . 

Hắn xốc áo Nguyệt lên , mắt trợn tròn : 

- HẢ ? NGƯƠI VỪA NÓI CÁI GÌ CƠ ?  

Nguyệt cúi gằm mặt , ánh mắt sớm thoát ra tia đáng sợ . Đan Ly thấy tình hình có vẻ không ổn , vội vào can : 

- Kì Phong , cậu quá đán..

Chưa để Ly nói hết câu , hắn ta chen ngang : 

- Cô không biết gì thì im đi ! Tên này nợ tôi 1 lời xin lỗi đấy !

Nguyệt nắm lấy tay Kì Phong , sát khí nghi ngút khắp căn phòng làm những người khác không rét mà run lên cầm cập . Cô cười mỉa mai , nói : 

- Này , tôi có 1 lời khuyên cho cậu . Bây giờ cậu nên bỏ cái tay nhơ bẩn của câu ra khỏi áo của tôi hoặc cậu...

 Kì Phong giơ nắm đấm lên , cắt ngang lời nói của Nguyệt : 

- Ngươi còn mạnh miệng ?! Ta cho ngươi chết !!

Nguyệt thở dài ngám ngẩn , cô cầm chặt lấy cổ tay của Kì Phong , 1 đòn quật hắn ta đo đất . Nguyệt chỉnh lại chỗ áo bị xốc , đôi mắt thập phần kinh bỉ chĩa thẳng vào Kì Phong : 

- Như tôi đã nói rồi đấy . Cậu sẽ phải lĩnh đủ nếu không bỏ tay ra khỏi cái áo của tôi . Xin lỗi , nhưng tôi không thích bạo lực , là do cậu ép tôi thôi .

.....

______________Nhân vật mới ________________________________________________

Tên : Mạc Vỹ Đan Ly

Giới tính : Nữ

Tuổi 17 

Thân phận : Bạn thân Nguyệt , Nữ phụ no2 . 

Gia thế : ?????

Tính : ?

Ngoại hình : 






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro