Cá ở cuối xe (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng mụ mụ không tin, "Cháu?"

Dụ Văn Châu gật đầu, "Vâng, khi cháu suy nghĩ thỉnh thoảng sẽ nhăn mặt, có lẽ làm Thiếu Thiên bị dọa sợ, thực xin lỗi, lần sau cháu sẽ lưu ý."

Hoàng Thiếu Thiên trừng mắt, "Ngươi còn dám trợn mắt nói dối? Ngươi còn cần nhăn mặt hay sao, mặt ngươi lớn như vậy!" So vói chậu rửa mặt còn lớn hơn.

Hoàng mụ mụ nhíu mày, "Thiên Thiên ngoan, phải lễ phép."

Dụ mụ mụ cười làm hòa, "Chuyện của trẻ con cứ để hai đứa tự xử lý đi. Tôi biết một quán SPA rất tốt cạnh Lam Vũ, chị có muốn đến xem cùng không?"

Hoàng mụ mụ ngày càng hảo cảm với phụ nhân này, "Thật sao?"

Hai nữ nhân trong nháy mắt liền tìm được đề tài chung, Hoàng Thiếu Thiên khóc không ra nước mắt, "Mẹ, hắn là yêu quái!"

Dụ Văn Châu kéo tay y, "Thiên Thiên bảo bối?" Còn học ngữ điệu của Hoàng mụ mụ để trêu chọc y.

Hoàng Thiếu Thiên lườm hắn, "Có tin ta đánh ngươi không?"

"Hẹp hòi, cùng lắm cậu gọi 'Tiểu Dụ' giống mẹ tôi là được rồi."

"Ta đánh chết ngươi!"

Vì vậy khi hai bên mụ mụ quay đầu lại nhìn, trước mắt chính là cảnh Hoàng Thiếu Thiên đè Dụ Văn Châu lên tường, giơ tay chuẩn bị đánh hắn.

Hoàng mụ mụ vội vàng kéo Hoàng Thiếu Thiên ra, lớn tiếng, "Sao con lại bắt nạt người ta như vậy?"

Dụ mụ mụ cũng kéo Dụ Văn Châu về phía mình, nhỏ giọng, "Sao con lại bắt nạt người ta như vậy?"

Hoàng Thiếu Thiên kêu lên, "Là hắn bắt nạt con!"

Dụ Văn Châu bình tĩnh trả lời, "Rõ ràng là y bắt nạt con."

Hoàng mụ mụ, "Mẹ còn không hiểu con sao, không được bắt nạt bạn cùng phòng, hắn nho nhã ôn hòa như vậy."

Dụ mụ mụ, "Mẹ còn không hiểu con sao, không được bắt nạt bạn trai, y đáng yêu biết bao nhiêu."

Hoàng Thiếu Thiên kêu ầm lên, "Cái gì nho nhã ôn hòa, hắn là yêu quái, cuối xe!"

Dụ Văn Châu nhìn Dụ mụ mụ, "Mẹ nghe thấy không, y nói con trai mẹ như vậy đấy."

Hoàng mụ mụ xoa đầu nhóc con nhà mình, "Con sao có thể nói bạn cùng phòng như vậy, phải ngoan ngoãn lễ phép, aiz, đều do bình thường mẹ chiều con quá mức, bây giờ còn dám đánh người trước mặt mẹ rồi? Chờ mẹ trở về bảo với ba ba con, để ông ấy thu thập con." Sau đó ngượng ngùng nhìn Dụ mụ mụ, "Thật xin lỗi, là Thiên Thiên bảo bối nhà tôi không đúng, chuyện của hai đứa chúng ta cũng không nên xen vào đi, quán SPA chị vừa nói có vè không tồi nha."

Dụ mụ mụ xua tay, "Không có, Tiểu Dụ nhà tôi mới là không đúng, dám trước mặt tôi đùa giỡn bạn bè, tôi cũng phải trở về nói với ba nó thu thập lại. Về sau đều là người một nhà rồi, cùng đi SPA thôi."

Hai nữ nhân nói chuyện qua lại mấy câu liền trở thành chị em tốt, cười cười nói nói rời đi.

Hoàng Thiếu Thiên đạp cửa tiến vào phòng, y thật đáng thương, ngay cả mẹ ruột cũng không tin tưởng y.

Có điều chuyện này thật sự không thể trách Hoàng mụ mụ, ai bảo Dụ Văn Châu có một khuôn mặt người gặp người thích như vậy làm gì, mà lúc này hắn cũng chậm rãi bước vào, sau khi cẩn thận đóng cửa phòng mới quay lại cười, "Nữ nhân a, cho dù bất đồng chủng tộc cũng vẫn có tiếng nói chung."

Hoàng Thiếu Thiên sầm mặt, "Tránh xa ta ra một chút!"

Dụ Văn Châu bĩu môi, "Ai muốn đến gần cậu, tôi lại không định cưới cậu về nhà, cậu không phải typ người tôi thích."

Hoàng Thiếu Thiên không chịu thua, "Ai muốn bị yêu quái cưới về, dù sao ngươi thích cũng nhất định là yêu quái!"

Dụ Văn Châu nhìn trời, "Tôi thích người thông minh văn tĩnh, cậu rất phiền."

"Ngươi nói ai phiền..."

"Bất quá tôi rất thích bắt nạt cậu, này cũng coi như một loại thích đi." Nói xong còn vừa hát vừa đi vào phóng tắm, một thời gian dài như vậy không được ngâm nước, thật khó chịu.

Hoàng Thiếu Thiên bị hắn làm cho trọng điểm hồ đồ, "Cái gì, ngươi thích ta? Đừng thích ta, ta mới sẽ không thích ngươi, yêu quái!"

Dụ Văn Châu mặc kệ y, tắm thoải mái mới đi ra, lúc ra vẫn là nhân khuông nhân dạng.

Hoàng Thiếu Thiên lúc này đang dọn dẹp lại giường, Dụ Văn Châu lấy sách ra đọc, không khí giữa hai người tạm thời yên bình vô sự.

Một lát sau sửa soạn xong, Hoàng Thiếu Thiên ngả người nằm lên giường, "Mệt mỏi quá."

Dụ Văn Châu đang lật sách cũng không quên trêu chọc y, "Bởi vì cậu là nhân loại vô năng."

Hoàng Thiếu Thiên xoay người trừng hắn, "Ta sao lại vô năng? Đây gọi là tự thân vận động!"

Dụ Văn Châu cười cười gấp sách lại, giơ tay phải lên ngâm xướng mấy câu, sau đó hắn hạ tay xuống, "Thuật thao túng!"

Chăn nệm tựa như có một bàn tay vô hình nâng lên, lắc trái lắc phải.

Hoàng Thiếu Thiên ngây ngốc rồi, mẹ ơi y đang nhìn thấy cái gì a?

Chăn nệm lắc lắc một hồi đem bụi rũ sạch, sau đó ngoan ngoãn nằm lại lên giường Dụ Văn Châu, các nếp nhăn cũng được trải thẳng như mới.

Dụ Văn Châu buông tay, ngồi xuống giường, "Ha hả, nhìn thấy không, đây mới gọi là tự thân vận động, nhân loại vô năng."

Hoàng Thiếu Thiên cái gì cũng không muốn nói, chuyện này đã vượt qua khả năng lý giải của y.

Dụ Văn Châu còn nói thêm, "Thấy tôi đẹp trai đi?"

Hoàng Thiếu Thiên mệt mỏi quá, "Ngươi hơn nửa là có bệnh!"

"Có tin tôi dùng thuật thao túng để thao túng cậu không?"

"Ngươi dám? Ta liều mạng với ngươi!"

"Được thôi, vậy thử một chút, dù sao cũng đang nhàn rỗi." Nói xong liền nâng tay lên.

Hoàng Thiếu Thiên không kịp nghĩ nhiều, vội vàng nhào qua túm chặt tay hắn.

Bất quá do tốc độ của y quá nhanh, một nhào liền làm cho Dụ Văn Châu ngã xuống giường, bản thân lại đè nặng bên trên cơ thể hắn, lúc này trở thành một người nằm dưới một người nằm trên, khoảng cách giữa hai người thậm chí còn không tới mười centimet.

Dụ Văn Châu đường hoàng chính sắc nhìn Hoàng Thiếu Thiên, "Tôi không định cưới cậu, sắc dụ cũng vô dụng."

Hoàng Thiếu Thiên nổi giận, "Ta bóp chết ngươi!"

Dụ Văn Châu híp mắt, "Vậy tôi biến cổ mình thô một chút."

Trong nháy mắt, đầu hắn liền biến thành đầu cá.

Từ kí túc xá Lam Vũ truyền ra một tiếng hét chói tai, Dụ mụ mụ đã đi xa vẫn nghe được, không khỏi lắc đầu, "Tiểu Dụ quả thực rất xấu rồi, dám bắt nạt người nữa tôi phải giáo huấn lại nó."

Hoàng mụ mụ không có thính lực tốt như vậy, quay sang hỏi bà, "Có chuyện gì sao?"

Dụ mụ mụ cười, "Không có gì, Thiên Thiên bảo bối nhà chị thật đáng yêu, nếu tôi có thể sinh ra hài tử như vậy thì tốt rồi. Bất quá cũng không sao, về sau có cháu nội đáng yêu như vậy cũng được a."

_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tcct