Đại ma vương (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trận đấu giữa Gia Thế và Bách Hoa này cực kì thu hút người xem, song hạch Bách Hoa từ khi xuất đạo tới nay đánh ra Phồn Hoa Huyết Cảnh, một đường chiến vô bất thắng, mà Diệp Thu là người đứng đầu Vinh Quang, có còn tôn nghiêm bảo vệ quán quân hay không cũng chỉ phụ thuộc vào kết quả trận này.

Chỉ có tuyển thủ chính thức mới được ngồi dưới đài theo dõi trực tiếp trận đấu, Hoàng Thiếu Thiên vẫn còn là thành viên khu huấn luyện nên chỉ có thể ngồi trong thính phòng. Dụ Văn Châu ngồi bên cạnh y, nghiêm túc mở bút ký, hai thiếu niên tuy nhìn qua cũng không có gì hơn người, ngược lại khiến không ít người phải nhìn nhiều vài lần.

Những người này nhìn như người thường, nhưng thực chất đều là những người phi thường. Bọn họ là người tu đạo, hay còn gọi là đạo sĩ.

Những đạo sĩ này khác với những đạo sĩ thờ phụng Đạo giáo truyền thống ở Vũ Đương sơn. Bọn họ trừ yêu bắt quỷ, thu phục ma linh, thân thể đã đạt đến bán tiên, có điều lúc này bọn họ mặc y phục của người thường, chính xác hơn là đồng phục xanh biếc của Vi Thảo, nhìn thế nào cũng là nhân mô nhân dạng.

Đạo sĩ Vi Thảo ngồi ở ghế thủ tịch ở dưới đài đấu, cũng có vài đệ tử ngồi trong thính phòng, trong đó có một đệ tử cố ý nhìn về phía các thành viên Lam Vũ vài lần, đi đến ngồi ở phía sau bọn họ.

Có yêu khí.

Hắn cảm nhận được năng lực yêu khí rất mạnh, rõ ràng trong đám người này có yêu quái trà trộn, nhưng cụ thể là ai thì rất khó nói.

Hoàng Thiếu Thiên và Dụ Văn Châu hoàn toàn không chú ý tới người này, chuyên tâm chờ đợi trận đấu bắt đầu.


Trong phòng thi đấu, một người ngồi đối diện với nam nhân đang chăm chú nhìn vào máy tính, nói, "Lúc tôi đi tra xét ở Tây Hồ có người rơi xuống nước, vô tình nhìn thấy có cá lớn hiện thân, chắc chắn là ngư tinh kia kéo người xuống nước muốn ăn thịt. Chu vi quanh đấy đều là các thuyền Lam Vũ thuê, nhất định yêu quái kia ở trong chiến đội Lam Vũ!"

Ngón tay nam nhân lướt nhanh trên bàn phím, khuôn mặt hắn bị bóng tóc rũ xuống che khuất hơn nửa, chậm tãi nói, "Lam Vũ không phải đang ở bên ngoài sao? Lão Ngô, anh chắc chắn?"

Ngô Tuyết Phong khẳng định, "Hiện tại thế đạo thái bình, đã lâu không xuất hiện yêu quái ăn thịt người, bây giờ cư nhiên trà trộn vào Vinh Quang, đúng là muốn bôi nhọ chức nghiệp tuyển thủ Vinh Quang! Người này dám ảnh hưởng đến những người thật lòng yêu thích như Vinh Quang chúng ta, đúng là đáng xấu hổ!"

Nam nhân bình tĩnh đáp lại, "Chúng ta lại không phải người, anh kích động như vậy làm gì?"

Ngô Tuyết Phong vẫn cực kì căm hận, "Nhất định phải bắt được hắn, không thể bỏ qua cho hắn dễ dàng như vậy! Hơn nữa hắn còn muốn ăn thịt người, chúng ta lại càng không thể buông tha, Ma vương đại nhân!"

Nam nhân nhíu mày, "Không phải đã nói ngoài Gia Thế không được gọi tôi là Ma vương sao? Người khác nghe thấy sẽ không tốt, tuy rằng không thật sự tin tôi là Ma vương, nhưng nhất định sẽ nghĩ anh ngần này tuổi còn mắc bệnh trung nhị."

Ngô Tuyết Phong lập tức sửa miệng, "Diệp đội, hiện tại phải làm sao? Trận đấu sắp bắt đầu rồi."

"Tôi thực thích Vinh Quang, đương nhiên phải thi đấu." Diệp Tu quay đầu lại, "Mộc Tranh, em đi ra ngoài xem xét một chút, đặc biệt là đám người Lam Vũ đó, tìm xem ai là yêu quái, mang hắn tới Gia Thế."


Trận đấu bắt đầu, trên màn hình lập tức xuất hiện các chiêu thức hoa mĩ kịch liệt của hai chiến đội Bách Hoa và Gia Thế.

Hoàng Thiếu Thiên nắm chặt tay, ánh mắt chăm chú theo dõi Nhất Diệp Chi Thu trên màn hình, "Wow, thật suất! Ngươi xem chiêu Ngân Vũ kia, suất ngây người! Nha nha nha Long Sĩ Đầu xuất hiện xuất hiện rồi!!!"

Dụ Văn Châu nhạt giọng, "Phiền muốn chết."

Hoàng Thiếu Thiên quay sang nhìn hắn, "Ta biết ngươi sợ thua, Diệp Thu nhà ta thắng chắc rồi! Sợ rồi sao, sợ đúng không, ta biết chắc ngươi sẽ mạnh miệng không thừa nhận..."

Dụ Văn Châu gật đầu, "Tôi cũng nghĩ Diệp Thu sẽ thắng."

Hoàng Thiếu Thiên kinh ngạc, "Di? Ngươi cư nhiên nhận thua?"

Dụ Văn Châu nói, "Không phải nhận thua, là căn cứ phân tích tình hình thực tế, chiêu vừa rồi là bẫy của Diệp Thu, gọi là chiến thuật..."

Hai người đang nói chuyện, đột nhiên một thanh âm xa lạ phía sau chêm vào, "Cậu cho rằng chỉ có hắn có thể làm đến nước này?"

Dụ Văn Châu và Hoàng Thiếu Thiên cùng quay đầu lại, ngồi phía sau bọn họ là thiếu niên tuổi tác xêm xêm hai người, khuôn mặt soái khí bừng bừng, ách, đương nhiên là trừ bỏ hai con mắt một lớn một nhỏ không được đối xứng cho lắm.

_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tcct