Đại ma vương (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng Thiếu Thiên trừng hắn, "Anh là ai mà nói xen vào chúng tôi?"

Thiếu niên giới thiệu, "Tôi là Vương Kiệt Hi của Vi Thảo."

Hoàng Thiếu Thiên lườm một cái, "Dựa vào, ý tôi là ai quen biết anh mà anh nói chuyện với chúng tôi, không phải hỏi anh là ai!"

Vương Kiệt Hi cảm thấy chuyện này cũng không có gì to tát, "Hiện tại liền quen biết."

"Thật phiền." Y quay đầu nhìn Dụ Văn Châu, "Hình như hắn không hiểu tiếng người giống ngươi, Vinh Quang không phải trò chơi của một người có cách suy nghĩ như vậy."

Dụ Văn Châu liếc nhìn Vương Kiệt Hi một cái, hắn thực thông minh, đương nhiên biết Vương Kiệt Hi không phải người bình thường.

Vương Kiệt Hi vẫn nhìn chăm chú Hoàng Thiếu Thiên, còn đang cân nhắc yêu khí là tỏa từ cơ thể y ra hay không.

Hoàng Thiếu Thiên bị hắn nhìn đến sợ hãi, "Anh nhìn cái gì, có ai vừa gặp đã nhìn chằm chằm người ta như vậy sao???"

Vương Kiệt Hi nói, "Cậu yên lặng để tôi nhìn một chút."

Hoàng Thiếu Thiên đột nhiên cảm thấy thật bất lực, "Tôi phi, đi xem tranh tài Vinh Quang cũng bị người đến gần, chẳng lẽ tôi được yêu thích như vậy? Nhưng vì sao lại là nam đây..."

Y còn đang cằn nhằn, đột nhiên bên tai vang lên thanh âm ngọt ngào của thiếu nữ, "Chỗ này đã có người ngồi chưa?"

Hoàng Thiếu Thiên quay đầu nhìn lại, là một thiếu nữ tóc dài đang đứng bên cạnh mỉm cười nhìn y.

Là một cô gái cực kỳ cực kỳ xinh đẹp a!!! Hôm nay y được ông trời thương xót hay sao, thế nhưng có thiếu nữ muốn đến làm quen!!! Lại còn là đại đại mỹ nữ đẹp như tranh vẽ, là y đang nằm mơ sao?

Hoàng Thiếu Thiên thực vui vẻ, "Chưa có chưa có, cậu ngồi đi!"

Thiếu nữ ngồi xuống, ánh mắt trong suốt vẫn chăm chú nhìn Hoàng Thiếu Thiên, "Cậu là thành viên của Lam Vũ sao?"

Hoàng Thiếu Thiên gật đầu, "Đúng vậy, tôi là thành viên của Lam Vũ, người G thị nha, cậu thật tinh mắt! Tôi tên Hoàng Thiếu Thiên, cậu tên là gì?"

Thiếu nữ vén tóc ra sau tai, mỉm cười dịu dàng, "Tôi tên là Tô Mộc Tranh."

"Oa, tên đẹp như người!" Hoàng Thiếu Thiên đẩy đẩy Dụ Văn Châu, "Ngươi nói có đúng không?"

Mà lúc này Dụ Văn Châu và Vương Kiệt Hi đang lặng lẽ mắt to trừng mắt nhỏ, hai người ai cũng không chịu khuất phục dời đi ánh mắt trước, chỉ hận không thể lập tức nhìn thấu thân phận đối phương, lại đột nhiên bị Hoàng Thiếu Thiên đẩy một cái như vậy, chân khí của hắn đều muốn giảm mất một nửa.

Dụ Văn Châu tức giận trừng y, "Cậu bị ngốc hay sao, vừa nhìn thấy nữ nhân liền cái gì cũng nói được."

Hoàng Thiếu Thiên cảm thấy thật oan ức, "Ta nghĩa khí như vậy, muốn ngươi cũng được quen biết mỹ nữ, nếu không cảm kích thì thôi, hai tên gay các ngươi cứ tiếp tục thâm tình đối mắt đi!"

Tô Mộc Tranh bật cười, ánh mắt phiêu phiêu về phía Dụ Văn Châu, "Cậu cũng ở Lam Vũ?" Lại nhìn Vương Kiệt Hi, "Còn anh là Vi Thảo, đúng không?"

Vương Kiệt Hi lúc này đã đổi tầm nhìn về phía nàng, quá rõ ràng, nữ nhân này không phải là người.

Trước đó nói chuyện với hai người Dụ Hoàng hắn chỉ cảm nhận được mơ hồ có yêu khí, hiện tại nữ nhân này xuất hiện, trong không khí còn phảng phất cả ma khí, xem ra nàng là ma nữ không sai, nhưng trong hai người Dụ Hoàng ai mới là yêu đây?

Đạo sĩ Vi Thảo coi trảm yêu trừ ma là nhiệm vụ của mình, có điều ở thế kỷ này dù yêu dù ma cũng đều có công việc đứng đắn, nữ nhân này tuy là ma nữ nhưng không có nhiều tà khí, hắn cũng không rảnh đi quản. Vả lại Gia Thế vốn chính là ma quật, hắn chưa ngốc đến nỗi cùng chủ nhà cứng đối cứng, dù sao mọi người đều là tới chơi Vinh Quang!

Hoàng Thiếu Thiên rất không vui, "Vương Kiệt Hi, vì sao anh luôn nhìn chằm chằm người khác như vậy? Anh không biết bị hai con mắt một lớn một nhỏ nhìn sẽ làm người ta lạnh sống lưng sao?"

Dụ Văn Châu hòa nhã mỉm cười, "Kỳ nhân dị tượng là đại cát, Thiếu Thiên không hiểu cũng đừng nói lung tung."

Hắn tướng mạo anh tuấn, khí chất ôn hòa, Tô Mộc Tranh vừa nghe đã thấy rất có hảo cảm, chủ động hỏi, "Cậu cũng là thành viên Lam Vũ đúng không, cậu tên là gì? Hình như cậu tầm tuổi tôi nha?"

Dụ Văn Châu nói, "Tôi là Dụ Văn Châu, cậu cũng không phải khán giả bình thường đi?"

Tô Mộc Tranh gật đầu, "Tôi là thành viên khu huấn luyện Gia Thế."

Hai người nói chuyện vui vẻ, ở giữa còn có một Hoàng Thiếu Thiên.

Hoàng Thiếu Thiên cực kỳ bất mãn, thật vất vả mới có nữ sinh chủ động nói chuyện với y, vì sao cuối cùng vẫn là bị Dụ Văn Châu hấp dẫn đi mất? Diện mạo suất khí rất giỏi hay sao?

Vương Kiệt Hi vỗ vỗ vai y an ủi, "Lát nữa trận đấu kết thúc, cậu có thời gian tâm sự với tôi vài câu không?"

Hoàng Thiếu Thiên hoảng sợ nhìn hắn, "Anh có ý gì? Muốn hẹn tôi?"

Dụ Văn Châu không vui, "Đùa cái gì vậy, muốn hẹn y đã được tôi đồng ý sao?"

Tô Mộc Tranh cũng lên tiếng, "Cần có thứ tự đi, tôi cũng muốn nói chuyện với hai người ."

Vương Kiệt Hi nhìn nàng, "Nói về thứ tự, em biết ai tới trước đi?"

Tô Mộc Tranh nói, "Ưu tiên nam nữ, anh nói xem ai trước?"

Hoàng Thiếu Thiên nhanh chóng ngắt lời, "Các người đừng phiền, hòa khí phát tài, các người có hai, chúng tôi cũng là hai người, vậy Văn Châu đi cùng Mắt To, tôi nói chuyện với Mộc Tranh, như vậy không phải tốt đẹp hay sao?"

Vương Kiệt Hi và Tô Mộc Tranh đều không vừa ý, "Không được, tôi muốn hẹn cả hai người."

Dụ Văn Châu cũng không chịu, "Không được, muốn hẹn hai chúng ta cùng hẹn."

Hoàng Thiếu Thiên trừng mắt nhìn ba người, "Các người có thôi nháo loạn hay không?! Mộc Tranh, đây là số điện thoại của tôi, tôi lần đầu tiên được nữ sinh hẹn, nhất định phải hẹn!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tcct