A Phi ..

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mộc Tuyết Ly ko quá để ý tới lời Trương mỹ nam của cô nói đâu , hai người lúc này quyết định đi đến Huyết Ngục để tìm hiểu xem có tung tích gì của sư phụ cô ở đó ko .

''Trương Huynh hay ta gọi huynh là Trương Mỹ Nhân nhé '' Mộc Tuyết Ly nghĩ gì nói đó . Cô cất tiếng làm người cạnh bên thấy bất an .

'' Ta là nam nhân cô nương ko được tuỳ tiện gọi như vậy '' Trương Đại Phu từ chối luôn .

''Vậy Trương mỹ nam nhé '' Mộc Tuyết Ly lại nói tiếp .

''Cô nương sao có thể tuỳ tiện gọi người khác như vậy chứ ?'' Trương Đại Phu bực mình nói ,

''Huynh là huynh sao lại gọi là người khác ,chúng ta quen nhau cũng đã mấy ngày rồi mà, đâu còn xa lạ nữa '' Mộc Tuyết Ly lại cãi .

''Cho dù là vậy nhưng ta ko đồng ý đâu '' .

''Trương Mỹ Nhân '' Mộc Tuyết Ly gọi lớn ..

''Hư !! '' Trương Đại Phi phẩy tay áo giận dỗi nhún mũi chân bay đi .

''Nè ! Đừng giận mà , Trương Mỹ Nhân '' Mộc Tuyết Ly cũng nhún mũi chân bay theo ..

Cổ Trấn .....

Mộc Tuyết Ly lần đầu tiên xuyên vào thế giới tu tiên cổ đại , cô lạ lẫm với mọi thứ , ánh mắt nhìn ngang ngó dọc thấy cái gì cũng muốn nhìn xem ...

''Cô nương là Thánh Nhân nhưng lại ko có phong thái của Thánh Nhân chút nào cả ?'' Trương Đại Phu lên tiếng .

''Yên tâm huynh ko nói ai biết ta là Thánh Nhân chứ ?'' Cô tự tin mà đi nhìn ngắm mọi thứ .

''Cô nương thật sự ko biết trên người Thánh Nhân sẻ phát hào quang sao ? '' hắn lại nhẹ giọng cảnh tỉnh cô .

Mộc Tuyết Ly lúc này mới chịu dừng lại rồi hỏi '' thật sao ? Hào quang gì chứ ?'' .

Trương Đại Phu gật đầu nói '' Từ mức độ Tiên Nhân sẻ có hào quang , tuỳ theo sức mạnh chiến đấu mà có màu khác nhau '' .

''Ta màu gì ?'' Mộc Tuyết Ly nhìn hết bên này tới bên kia trên người mình coi có màu gì .

''Cô nương màu đỏ '' Trương Đại Phu nói .

''Huynh nhìn thấy hả ? Hay huynh lừa ta đó ?'' Cô vẫn ko tin lắm vì cô ko thấy mình có màu gì . Lúc này cô mới để ý nảy giờ ai cũng nhìn cô gương mặt đầy vẻ kinh ngạc , cô lại nghĩ tại mình đẹp quá nên họ mới nhìn dữ vậy ...

Mộc Tuyết Ly lúc này sửa lại y phục , bước đi đoan chính , ánh mắt nhìn thẳng làm ra điệu bộ nghiêm nghị khiến Trương Đại Phu cười thầm ...

Hai người đến một Tửu Lâu có tên là Bạch Ngạch ,cô bước vào bên trong thì mọi người đang nói chuyện thấy cô liền im bặt ...ko một tiếng động , tới tiếng muỗi vo ve cũng ko nghe được nữa .

''Hắn ta là ai vậy ?'' Cô quay lại hỏi .

''Người kể chuyện '' Trương Đại Phu nói .

Lúc này người kể chuyện đã thấy cô nên cuối đầu ko kể nữa .

''Ngươi đang kể chuyện gì vậy ?'' Mộc Tuyết Ly hỏi .

''Tiểu nhân đang kể chuyện về sự tích của Vân ...Du Cung '' người kể chuyện nó với giọng nhỏ đi .

''Được cứ kể bình thường đi '' cô nói rồi đi qua một bên ngồi xuống ghế ý muốn nghe hắn kể ..

''Vâng '' Người kể chuyện bắt đầu kể ...

Vân Du Cung là nơi Trương Chân Nhân tu luyện thuật trường sinh , thường thì đạt tới Tiên Nhân thân thể sẻ trẻ mãi ko già nhưng Tiên nhân chỉ bất lão chứ ko bất tử , đến cấp Bán Thánh tuổi thọ sẻ thêm được khoảng 1 ngàn năm , đạt Thánh Nhân sơ kì sẻ sống trường tồn với trời đất nhưng phải trãi qua Kiếp nạn ở Mộng Cảnh .

Trương Chân Nhân mới 20 tuổi đã đạt cấp Thần và người nhận vị đồ đệ đầu tiên là Lâm Tịch Dương , khi này hắn mới 3 tuổi mà sau này ai cũng gọi là Lâm Thánh Nhân , khoảng 7 năm sau ngài ấy lại nhận thêm 1 nữ đồ đệ là Nhan Như Hoa khi đó mới 7 tuổi , và trên đường từ Nhan thành trở về Trương Chân Nhân đi qua vùng Bắc Dương lạnh giá thì nghe được tiếng khóc của trẻ nhỏ .

Đứa bé mới sinh còn quấn tả , lại bị bỏ ở vùng Bắc Dương Lạnh giá lại có thể sống được , ngài ấy đặt tên cho đứa bé ấy là Mộc Tuyết Ly khi ấy Trương Chân Nhân 27 tuổi .

Trương Chân Nhân điều dạy cho các đệ tử thành những nhân vật huyền thoại của Vân Du Quốc đặt biệt nhất là vị Mộc Tuyết Ly kia nay đã là Mộc Thánh Nhân Hậu Kì Đại Viên Mãn khi mới 18 tuổi ...

''Tới ta lên sàn rồi '' Mộc Tuyết Ly nghe tới tên kí chủ liền hớn hở hai tay chống cằm mà nghe người kể chuyện nói .

Trước khi biến mất hẳn vào 8 năm trước Trương Chân Nhân có truyền cho Mộc Tuyết Ly lúc này mới 10 tuổi bộ Du Phong Quyết , lại nói về vị Mộc Tuyết Ly này , tính tình lạnh nhạt thờ ơ , chưa từng mĩm cười từ khi sinh ra cho tới lúc lớn lên , thậm chí là máu lạnh vô tình , giết yêu thú như giết giun dế và mới 17 tuổi đã đạt Thánh Nhân 1 năm sau thì lên Thánh Nhân đại viên mãn .

Mộc Tuyết Ly nét mặt biểu hiện sự thất vọng , sao mà họ tả cô kì vậy ? Hay kí chủ này vốn là vậy nên mới bị ám hại , lúc sắp chết mới triệu hoán cô tới đây . Cô nghĩ vậy thì nhìn qua cô va phải ánh mắt của Trương Đại Phu liền quên sạch chuyện mình vừa nghĩ ...

''Ta tệ vậy sao ?'' Cô nhỏ giọng nói .

''Chuyện phiếm thôi , 1 đồn mười , mười đồn trăm  '' Trương Đại Phu nói .

''Huynh nghĩ họ có biết ta là người họ kể ko ?'' .

''Họ biết thì dám nói sao ? Thánh Nhân đâu phải là người họ muốn gặp , Trương Chân Nhân càng ko ?'' Trương Đại Phu nói xong thì nhẹ nhàng bưng trà uống .. ở Vân Du Quốc chỉ có một vị Thần và 3 thánh Nhân , họ thấy người cô tỏ hào quang thì biết cô là nhân vật tu đạo nhưng về tên tuổi và cấp bật thì họ ko biết , chỉ là truyền miệng nhau mà thôi .

''Nhưng hôm đó ta xuất hiện ở Trấn Thanh Phong dân nơi đó lại gọi ta là Thánh Nhân mà , họ biết ta hả ?'' Cô cũng thấy làm lạ ko hiểu sao họ gọi co là Thánh Nhân .

''Trước đó Mộc Tuyết Ly Thánh Nhân đang ở nơi đó từ trước , ai cũng biết cô nương là chuyện thường tình mà '' Trương Đại Phu trả lời cô .

Cũng khó trách tại vì Mộc Tuyết Ly vốn hay hỏi mà lại ngại lộ chuyện , từ khi xuyên vào ko được ai chỉ điểm tường tận nên cái gì cũng ko biết .

Bên dưới người kể chuyện lại nói ...

Mộc Tuyết Ly Thánh Nhân vì yêu sinh hận nên đã đánh bị thương Nhị sư tỷ của mình rồi bắt nàng thề mãi mãi ko được động tâm với Đại Sư Huynh nữa ...

Lời hắn vừa nói Mộc Tuyết Ly phun trà luôn ....

''Ta ...ta tàn ác vậy sao ?'' Cô lại bất ngờ hỏi .

Trương Đại Phu ko trả lời nhẹ nhàn gật đầu coi như thay lời muốn nói ....

Hai người rời tửu lâu , Mộc Tuyết Ly nói chuyện hết nổi luôn , cô là Thánh Nhân tàn ác như vậy thật luôn hả ? Vậy thì cô hiện tại sống trái ngược với Mộc Tuyết Ly ở đây rồi ....

''Thánh Nhân trước giờ điều làm theo ý mình , ko nghĩ tới những con sâu cái kiến nhỏ bé đâu '' Trương Đại Phu nói rồi liếc cô ,chuyện cô đánh bị thương Nhan Như Hoa cớ sự chỉ có chính chủ biết vì sao còn thiên hạ chỉ đồn đoán là tranh dành tình yêu với Lâm Tịch Dương nhưng Mộc Tuyết Ly cũng biết yêu sao ? Trương Đại Phu liếc cô rồi hỏi '' Cô nương đánh ai cũng ko nhớ , nếu cô nương ko dùng được sức mạnh Thánh Nhân ta còn tưởng cô nương oà người nơi khác tới''.

Mộc Tuyết Ly nghe hắn nói liền chớp mắt mà đánh trống lãng '' Huynh nói như vậy ta thấy cũng là một ý hay đó , haha '' cô nở nụ cười ko có ăn nhầm với nét mặt cô hiện tại .

Trương Đại Phu im lặng lúc này Mộc Tuyết Ly như ngộ ra gì đó liền hỏi .

'' Trương Mỹ Nhân có phải gì danh tiếng ta quá xấu nên huynh mới từ chối ko muốn sống cùng ta sao ?'' Cô nhỏ giọng

Trương Đại Phu ko trả lời cô , chuyện hắn ko ở bên cô là lí do khác , có rất nhiều lí do để hắn từ chối sống bên cạnh cô , cô tàn ác cũng là một trong những nguyên nhân mà thôi .

''Huynh im lặng là phải rồi sao ? Nếu ta thay đổi thì huynh cũng sẻ có cái nhìn khác về ta chứ ?'' Mộc Tuyết Ly lại hỏi .

''Cô nương ko nghĩ cách tìm sư phụ mà cứ nghĩ đến chuyện sống cùng ta  ?'' Trương Đại Phu hơi giận nói .

''Sư phụ ta vẫn tìm , huynh ta vẫn muốn sống cùng '' Mộc Tuyết Ly nói lớn .

''Nếu tới đó cô nương ko thay đổi ý định thì ta sẻ nghĩ lại '' Trương Đại Phu nói xong thì ung dung đi phía trước .. hắn thực sự chịu thua cô rồi .

Mộc Tuyết Ly nghe được câu hắn nói thì vui vẻ hẳn lên , chuyện buồn gì đó cô quăng ra sau đầu tám kiếp rồi '' Trương Mỹ Nhân ta đem huynh phi kiếm '' cô nói xong thì ko đợi hắn từ chối liền ôm lấy người ta mà triệu hồi Hàn Sương rồi nhảy lên kiếm bay đi , Trương Đại Phu chỉ là Bán Tiên sức lực lại ko thể bì với cô nên bị cô bắt , hắn ko làm gì được liền cự tuyệt cái ôm của cô ..

Hắn bị cô ôm eo cứng ngắt thì thật sự tức muốn thổ huyết '' Cô nương sao ko có chút khí chất nữ nhi gì vậy ? Nam nhân có thể tuỳ tiện ôm sao ?'' Hắn giận dữ nói .

''Huynh đừng nóng giận cẩn thận té xuống tan xát luôn đó '' Cô nhỏ giọng nói nhưng vẫn đang ôm người ta , mặt cô tỉnh như chơi ko có chút mắc cở gì luôn .

''Cô nương buông ta ra '' Trương Đại Phu bị cô ôm cứng liền chống cự quyết liệt , hai bên dằn co qua lại liền muốn té xuống ...

''Cẩn thận ! ''Cô sợ hắn té liền hạ xuống đất lúc vừa đáp xuống hai người liền rơi vào trận .... Mộc Tuyết Ly ko biết là trận gì nhưng sương mù dày đặt kiểu này đúng là kì quái , trong sương mù lại có mùi tanh của máu cô lo lắng gọi lớn '' Trương Mỹ Nhân , Trương Mỹ Nhân !!!!''

Ko có tiếng trả lời , Mộc Tuyết Ly lo lắng quá liền trở nên giận dữ '' Phá cho ta '' cô lại dùng chiêu nén hơi rồi gầm giọng bắn hơi ra ngoài , sương mù dày đặt bị cô thổi một hơi tan hết ...

Trương Đại Phu đứng bên kia ánh cũng đang tìm kiếm cô , thấy sương mù tan đi thì hắn trở lại bình thường đứng nhìn ngó hướng khác .

''Trương Mỹ Nhân huynh ko sao chứ ?'' Mộc Tuyết Ly bay tới hỏi ..

''Nhờ phước của cô nương chúng ta rơi vào trận Vạn Ảnh Mê Tung rồi đó '' Trương Đại Phu giọng lạnh nhạt nói .

''Nếu huynh chịu để ta ôm có phải chúng ta ko té xuống ko ?'' Mộc Tuyết Ly mặt dày nói lí .

''Lời Thánh Nhân nói cũng ko thể lọt nổi tai người khác mà '' Trương Đại Phu giận dỗi quay lưng đi ..nếu cãi nhau với cô thì hắn chịu thua trước cho xong .

Mộc Tuyết Ly đi phía sau lưng hắn liền nhìn mãi bóng lưng mà cô thấy rất quen này những vẫn chưa có cơ hội để hỏi , đợi ra khỏi trận cô hỏi mới được .. ''huynh có biết trận này phá thế nào ko ? Ai bày trận vậy ?'' . Cô vừa đi vừa hỏi hắn .

''Đây là trận địa dùng để vượt cấp của Vân Du quốc , có từ thời xa xưa '' Trương Đại Phu nhẹ giọng nói .

''Ra vậy ! Cấp nào thì vượt qua ải này ?'' Lời cô hỏi làm hắn hơi chau mày ....

''Trận này ko dành cho chúng ta , là dành cho yêu tộc , Thánh Nhân ko biết sao ?'' Trương Đại Phu gương mặt lạnh nhạt hỏi nàng .

Mộc Tuyết Ly gãy đầu nói '' ta biết chứ ? Ta thử huynh thôi '' cô nói xong thì đi về phía trước .

Phía trước một nam nhân bị thương khá nặng hắn đang chống chọi với hàng trăm kiếm khí đang hướng hắn tấn công ..

''Phá '' Mộc Tuyết Ly miệng nhanh hơn não nói lớn .. những kiếm khí đó tan biến mất tăm , nam nhân kia khuỵ xuống ....''

Ngươi ko sao chứ ?'' Cô đứng cách hắn một khoản rộng rồi hỏi , Trương Đại Phu liếc mắt nhìn cô ...

''Người là bật Thánh Nhân sao lại giúp ta ?'' Nam Nhân khó nhọc hỏi .

''Tiện tay thôi , ngươi bị vây khốn.... hả ?'' Cô hỏi xong thì bị ánh mắt của Trương Đại Phu làm cho hơi sựng lại cô lúc này dùng Dò Xét để xem hắn .

[[ Yêu Thú cữu giai trung kì , Hỷ Tước đỏ một lời chim báo hỷ tu luyện thành hình người , đem lại may mắn cho chủ nhân ]] .

''Ta giúp ngươi vượt ải này nhé nhưng người phải theo ta '' cô nói với giọng rất thoải mái mà ko biết ánh mắt của Trương Đại Phu đang liếc xéo cô bên kia..

Nam nhân chưa kịp nhận lời thì hàng trăm kiếm khí lại tấn công hắn lần nữa , Mộc Tuyết Ly kéo hắn ra sau lưng mình rồi nói '' Vạn vật quy phục , phá giải '' cô nói xong thì tất cả kiếm khí biến mất , mắt trận hiện ra cô nắm lấy nam nhân yêu tộc mà ném mạnh vào mắt trận đó ...

''Tuỳ hứng làm càng '' Trương Đại Phu nói với giọng lạnh hơn băng ..

''Huynh nghen rồi '' Mộc Tuyết Ly phủi tay nói rồi cô đi về phía hắn ..

Trương Đại Phu ko nói nữa liền quay lưng đi , Mộc Tuyết Ly đi theo sau lưng hắn rồi mĩm cười nói '' huynh nghe ta giải thích đã , ta ko phải muốn hắn theo ta như ta muốn huynh bên ta đâu '' .

''Thánh Nhân nói chuyện lời nói phải biết chừng mực , Cô nương muốn ai bên cạnh thì liên quan gì tới ta chứ ?'' Trương Đại Phu lạnh giọng nói .

''Được rồi ! Ta ko có ý gì cả , hắn là Hỷ Tước là loài chim mang may mắn , nên ta muốn hắn đem may mắn đến cho ta thôi '' Mộc Tuyết Ly giải thích xong thì nét mặt Trương Đại Phu hơi dịu đi nhưng vẫn ko quay mặt lại .. cô lại nói '' ta ko để hắn bên cạnh nữa là được mà , huynh đừng giận nhé '' cô năn nĩ hắn nữa chứ .

''Cô nương muốn gì hay làm gì đâu cần hỏi ý ta , cô nương ko cần phải nhìn sắc mặt của ta mà làm theo đâu '' .

''Vậy huynh cũng biết sắc mặt mình khi nảy khó coi sao ? Huynh ghen đúng ko ?'' Mộc Tuyết Ly mĩm cười nói .

Trương Đại Phu chưa kịp nói gì thì từ trong mắt trận nam Nhân bay ra ngoài một thân hiện lên ánh vàng nhìn rất bắt mắt .

''Thánh Nhân '' nam nhân cúi đầu chắp tay nói .

''Ngươi vượt cấp thành công rồi , chúc mừng ngươi '' Mộc Tuyết Ly dịu giọng nói .

''Nhờ Thánh Nhân giúp đở nên tiểu yêu mới vượt được cấp , xin nhận 1 lạy của tiểu yêu '' hắn nói xong muốn quỳ xuống .

Mộc Tuyết Ly khẻ động ngón tay hắn liền đứng yên bất động , cô mĩm cười nói '' ngươi ko cần quỳ lạy ta , gặp nhau là có duyên ngươi ko cần để trong lòng '' nàng nhẹ giọng nói .

''Tiểu yêu tên Bá Lạc xin một lần nữa cảm tạ Thánh Nhân '' hắn lại cúi đầu nói .

''Được rồi ! Bá Lạc tên người ta sẻ nhớ nhưng ngươi ko cần đội ơn mãi , ngươi đi di '' Mộc Tuyết Ly lòng tiếc nuối ko nở để hắn đi nhưng liếc qua thấy Trương Mỹ Nhân giận dỗi đứng 1 góc nàng ko chịu được nên đành để may mắn bay xa vậy .

'' có ơn tất báo , sau này Bá Lạc sẻ nguyện chết vì Thánh Nhân , Bá Lạc cáo từ '' Hắn nói xong quay đi rồi bay vút lên biến mất .

''Trương mỹ nhân chúng ta đi thôi '' cô nói xong thì nhún mũi chân bay đi , cô ko dám ôm hắn nữa vì hắn chống cự quyết liệt quá mà ...

Trương Đại Phu cũng nhún mũi chân bay theo nàng , hắn bắt đầu có cái nhìn khác về nàng rồi [ xem ra A ly ko phải là A ly rồi ] .....

Rời khỏi cổ trấn Cô cùng Trương Đại Phu bay đến một ngọn núi thì dừng lại ...

''Trương Mỹ Nhân huynh biết đường đến Huyết Ngục sao ? Từng đi qua đó rồi hả ?'' Mộc Tuyết Ly ngồi đó nướng cá ăn . Trương Đại Phu ngồi bên cạnh ra vẻ suy nghĩ ..

''Ừm ! Từng đến '' hắn nhẹ giọng trả lời .

Mộc Tuyết Ly tay chống cằm nhìn hắn [ đẹp trai quá , nếu như mình ko ở trong thân xác Thánh Nhân này chắt mình ko có cơ hội gặp được người đẹp trai vầy đâu ].

''Cá cháy rồi kìa '' Trương Đại Phu thấy cô nhìn mình thì nhẹ giọng nói .

''Ta nướng cho huynh đó , ăn thử xem '' Mộc Tuyết Ly lấy cá đưa cho hắn ,

''Cô nương thật sự biết cách hại người , cá cháy như than đưa ta ăn là muốn giết ta sao ?'' Hắn lạnh giọng nói rồi quay mặt đi .

Mộc Tuyết Ly lúc này mới nhìn lại con cá thì nàng mĩm cười nói '' vì mãi nhìn huynh mới ra nông nổi này đây , phí phạm quá '' cô nói xong thì tiếc nuối mà ném con cá đi ..

Lúc này trong rừng có tiếng xào xạc , Mộc Tuyết Ly tuy thân thể là Thánh Nhân nhưng linh hồn là một người bình thường ,nên cô rất khiêm tốn và hoà nhã , tính tình khác 1 trời 1 vực với kí chủ , có đôi khi cô còn quên mất mình mạnh thế nào nữa .

''Có yêu thú hả ?'' Cô nhẹ giọng nói rồi nhích qua gần Trương Đại Phu ..

Hắn nhìn cô rồi nói '' Thánh Nhân sợ yêu thú sao ?'' .

Câu hắn nói làm nàng chấn chỉnh lại '' ta ko sợ yêu thú nhưng cái gì ghê ghê , dơ dơ , máu me , biến chất ta sợ lắm '' cô nói .

Nghe cô nói hắn cũng vô thức gật đầu vì từ khi cô khoẻ lại ở Trấn Thanh Long , cô diệt yêu thú điều 1 đấm cho chết luôn , rồi ko thì dùng Dạ Du Thần nuốt trọn , ko thì hoá băng hết rồi cho tan biến đúng là chưa từng thấy máu tươi chảy thật ...

''ngươi ra đây đi , ta biết ngươi nấp ở đó rồi '' Mộc Tuyết Ly nói lớn ..

''Ta liều mạng với ngươi '' một giọng thiếu niên gào lên rồi bay ra chém về phía cô ..

Mộc Tuyết Ly khẻ động ngón tay hắn liền bị nàng dùng định thân thuật trói buộc lơ lửng trên không trung trong tư thế nhảy bổ hai tay cầm đao ý muốn chém cô ..

''Tư thế rất đẹp , haha '' Mộc Tuyết Ly cười trên sự đau khổ của thiếu niên và sự bất lực của Trương Đại Phu ...

''Yêu nữ ta liều mạng với ngươi '' hắn bị định thân trói buộc nhưng miệng vẫn nói được .

Mộc Tuyết Ly nghe hắn nói vậy thì nhìn ngó xung quanh rồi nói '' Yêu nữ nào ? Ta có thấy ai đâu ?'' Cô hơi bất ngờ hỏi hắn .

''Chính là ngươi , nữ nhân độc ác giết cả gia đình ta , ta ...ta hận ko thể phanh thây ngươi ra '' Thiếu niên gào lên văng cả nước bọt ..

''Ta !!! Ta là Thánh Nhân ko phải yêu nữ?'' Cô còn giải thích với hắn .

''Thánh Nhân gì chứ ? Ngươi tàn ác coi mạng người như cỏ rác , cha ta , mẹ ta , tỷ tỷ ta, đệ đệ ta điều bị ngươi giết 1 cách dã man , mạng của họ đối với ngươi là cỏ cây nhưng đó là gia đình ta , ta hận ngươi , Mộc Tuyết Ly '' , Thiếu Niên vừa nói vừa đau khổ , trong ánh mắt hiện lên sự hận thù sâu đậm .

Cô nhìn Trương Đại Phu , hắn lúc này lại quay mặt đi như ko quan tâm [ vậy là thật rồi , kí chủ này nhẫn tâm vậy sao ? Hay có nguyên do gì trong đó , mình ko có một chút xíu kí ức gì ngoại trừ là thừa hưởng thân thể này cả ] .

''Ngươi tên gì ?'' Cô hỏi hắn .

''Ngươi cần biết tên ta sao ? Thánh Nhân mà cũng hỏi tên con sâu cái kiến sao ?'' Thiếu niên giận dữ mà nói .

''Nhiều lời , hỏi thì nói đi '' cô bực mình nói .

''A phi ! Đó là tên người sẻ giết ngươi đấy nhớ cho kĩ vô '' A Phi nói lớn .

''A Phi ! Được rồi ta sẻ nhớ kĩ tên ngươi '' cô nói rồi ngồi xuống ko thèm giải định thân thuật cho hắn , hắn bị trói buộc giữa ko trung luôn ..

''Thả ta ra '' A Phi gào lên .

''Câm miệng luôn đi '' Mộc Tuyết Ly khoá luôn miệng hắn cho bớt ồn , cô ngồi đó cúi mặt mà cố dò xét xem A Phi này tại sao lại hận cô , cô đã làm gì chứ . Cô cố gắng nhớ , [nhớ ra , nhớ ra chuyện gì đã , nhớ đi Mộc Tuyết Ly mày nhớ thử coi kí chủ làm gì ... ko nhớ nổi rồi , não mình ko hoạt động luôn rồi ] . Cô nghĩ mãi ko ra liền cúi mặt xuống ko nhìn ai .

Lúc này Trương Đại Phu nói '' Cách đây 3 năm khi cô nương còn là Bán Thánh đã từng đến làng của A Phi diệt yêu thú , cuối cùng 1 nữa dân trong làng hoá điên và cắn giết đồng loại , thay vì tìm cách cứu họ trở về với chính mình cô nương đã chọn cách nhanh gọn là giết hết nhưng người hoá điên đó , trong số người cô nương giết có Phụ Mẫu và tỷ Đệ hắn '' .

Mộc Tuyết Ly mặt mày âm trầm , tàn nhẫn quá rồi , kí chủ này ác quá , nhẫn tâm thật nghĩ vậy nhưng cô vẫn nói '' đó là lực bất tòng tâm thôi , hoá điên cứu kiểu gì chứ ?'' . Dù vậy cô vẫn cố nói tốt cho Kí Chủ .

Trương Đại Phu nghe cô nói liền nhếch môi cười '' Khi đạt cảnh giới Bán Thánh sẻ có được Hoá giải , đừng nói là mới bị hoá điên mà người có bị trúng bùa chú điên lâu năm vẫn hoá giải được , cô nương chọn cách giết họ là vì ko muốn cứu họ thôi ..'' .

Mộc Tuyết Ly yên lặng ko nói gì , cô ko biết chuyện đó nhưng cũng phải chịu trách nhiệm về việc mình làm chứ nghĩ vậy cô nói '' A Phi năm đó ta giết họ vậy hôm nay ngươi giết ta cũng là chuyện thường , ngươi đến đi , mạng ta cho ngươi lấy '' cô giải định thân thuật , A Phi được giải thoát liền thuận thế chém từ trên đỉnh đầu của cô chém xuống .

Mộc Tuyết Ly nhắm mắt ko phản kháng '' Ta phải phân thây nữ nhân ác độc này để trả thù cho phụ mẫu '' hắn nói với giọng đầy quyết tâm nhưng khi thanh đao chém tới chổ cô , một bức tường vô hình ngăn cản đao của hắn , thanh đao va phải kết giới của Thánh Nhân liền phát ra tiếng kêu '' coong ''rồi đẩy lùi A Phi lộn mấy vòng về sau , hắn té xuống ói máu .

''Chết tiệt ! Ta thật vô dụng ... ta thật vô dụng , ta ko giết được Thánh Nhân , phụ thân , mẫu thân , tỷ tỷ , đệ đệ ta ko trả được thù cho mọi người rồi '' A Phi tay ko nhấc nổi đao , lòng bàn tay tê rần , hắn rung lên bần bật . Vì cú va chạm với kết giới Thánh Nhân đó mà làm hắn chỉ còn nữa cái mạng , đó là cô ko có sát ý nếu ko hắn đã chết từ đầu rồi .

''Ngươi ko sao chứ ? Ta để ngươi tuỳ ý chém giết nhưng lại vô tình hại người rồi '' cô nói rồi nhìn Trương Đại Phu '' Trương Mỹ Nhân huynh chữa cho hắn đi '' ...

Trương Đại Phu đứng dậy rồi đi về phía A Phi , lúc này A phi nhỏ giọng nói '' ko cần chữa , ta vốn ko sống được bao nhiêu năm nữa đâu , lần này vì muốn trả thù mà đã bán linh hồn cho quỷ  , hắn sẻ đến lấy mạng ta nhanh thôi '' .

''Quỷ gì chứ ?'' Mộc Tuyết Ly hỏi .

Trương Đại Phu nhìn cô rồi nói '' A Phi vốn là người thường trong vòng 3 năm sao có thể tiến bộ nhanh đến vậy được , chắt chắn là đã bị lợi dụng hoặc hắn đã bán linh hồn cho Quỷ Tộc để có thể mạnh lên '' .

[có chuyện này nữa sao ? Thật sự mình còn quá nhiều thứ ko biết về thế giới này , cái tên nói chuyện với mình đâu mất rồi ko biết nữa , giờ nếu mình cứ ngơ ngơ như vầy chắt chẳng bao lâu nữa Trương Mỹ Nhân của mình sẻ nghi ngờ cái cấp Thánh Nhân này chỉ là đồ dõm quá ] .

''Ta đã biết rồi , huynh ko cần giải thích quá kỹ đâu '' cô nói rất tự tin , rồi dùng Dò Xét mà tìm hiểu về A Phi ..

[A Phi tuổi 18 , là dân thường , đã bán linh hồn cho Quỷ để đổi lấy thanh đao Quỷ Bộc , thời hạn 3 năm đã gần kề , hắn sắp chết rồi ]

Trương Đại Phu đứng nhìn cô , hắn muốn quan sát để xem cô sẻ làm gì để xoay chuyển cục diện này ..

Mộc Tuyết Ly nhìn A Phi rồi tự thấy hắn từ một người có gia đình liền một đêm thành trẻ mồ côi chỉ vì kí chủ quá nhẫn tâm , hắn đơn độc lẻ loi , sống với ý chí giết được cô nhưng chắt ko làm được rồi vì cô mạnh quá mà .

Nghĩ vậy Cô nói '' Hoá giải ràng buộc, Quỷ Bộc hiện chân thân '' cô vừa nói xong người A Phi sáng lên , một vết nứt từ cơ thể hắn hiện ra một con quỷ chui ra từ đó , nó nhìn cô rồi hốt hoảng .

''Thánh Nhân '' nó sợ hãi gọi cô ..

''Trói buộc '' Mộc Tuyết Ly nhếch môi cười rồi nói với nó '' Quỷ Bộc hôm nay ngươi chết chắt rồi '' gương mặt cô làm nó muốn xĩu tới nơi rồi .

''Đáng sợ quá '' nó lại rụt rè nói ''Thánh Nhân giết tôi cũng ko cứu được hắn , khế ước hắn đã điểm chỉ qua rồi '' .

''Ta giết ngươi là trừ hại cho những người sau này sẻ bị ngươi hại và trả thù cho những người chết dưới quỷ kế của ngươi , ta có nói cứu hắn hả ?'' Cô nói thì lấy tay để lên đầu nó ..

''Thánh Nhân xin tha cho ta một mạng , ta sẻ xoá bỏ khế ước với hắn , hắn sẻ ko chết '' . Quỷ Bộc năn nĩ cô .

''Ko cần , hắn muốn giết ta cứu hắn chỉ tổ mệt óc thôi , ngươi chuẩn bị chết đi '' cô nói xong lại muốn động thủ .

''Thánh Nhân xin dơ cao đánh khẻ , ta có tin về sư phụ ngài là Trương Chân Nhân '' Lời nó nói làm cô dừng tay nhưng ánh mắt lại do dự .

''Chưa chắt ngươi nói thật , ta cứ giết ngươi cho khoẻ còn về sư phụ ta tự tìm '' .

''Xin ngài tha mạng , ta nói ko sai ta có thể lập lời thề máu '' Quỷ Bộc nói lớn .

Mộc Tuyết Ly nhếch môi nói '' Để ta làm ràng buộc đã nếu ngươi nói dối hay lừa ta thì tự động tan xác là xong '' .

Trương Đại Phu lắc đầu , cô đâu phải người ngốc nhỉ , cái gì cũng ko biết nhưng lại rất biết cách dẫn dắt người khác theo ý của cô .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro