Lâm Gia Trấn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mọi người nhìn Trương Đại Phu với anh mắt hâm mộ ,cũng có những ánh mắt dè xẻng , dù gì là nam nhân mà được một người mạnh như Thánh Nhân để mắt thì cũng phải có người ganh tị chứ ?.

''Ngoài ta ra còn ai ở đây nữa ?'' Mộc Tuyết Ly nhẹ giọng hỏi ,mọi người hiểu ý thì nhìn nhau .

Lâm Trạch Quân cuối đầu nói '' thật ko dấu gì Thánh Nhân thật ra Tịch Dương đang ở Lâm Gia '' .

Mộc Tuyết Ly nghĩ nghĩ , Tịch Dương là ai vậy thì Trương Đại Phu nhẹ giọng nói '' Lâm Tịch Dương là Thánh Nhân , đại đệ tử của Vân Du cung xuất thân từ Lâm Gia thì ở đây cũng ko có gì lạ '' hắn nhẹ giọng nói làm cô tỉnh luôn.

''Đại Sư huynh '' Mộc Tuyết Ly cao giọng nói .

''Đúng vậy ! Ngài ấy đến đây từ trước hiện đang bố trí trận địa để tránh tai kiếp của Lâm Gia lần này '' Lâm An thở dài nói .

Mộc Tuyết Ly gật đầu xem như hiểu ra vấn đề , hôm đó ở Trấn Thanh Phong Lâm Tịch Dương rất cấp bách thì ra là về Lâm Gia Trấn cứu nguy nghĩ vậy cô hỏi

''Đại sư huynh đến bao lâu rồi ?'' .

Lâm Trạch Quân cúi đầu đáp '' Đã hơn 2 tháng '' .

Mộc Tuyết Ly nghe vậy hơi lùi bước chân đứng cạnh Trương Đại Phu rồi nhỏ giọng hỏi , cô còn lấy tay che miệng nhìn điệu bộ rất bí mật '' khi ở Thanh Phong Trấn huynh ấy đã đút nước cho ta , sao họ lại nói là hai tháng trước ?''.

Trương Đại Phu nhẹ giọng nói '' Sức mạnh Thánh Nhân của Lâm Thánh Nhân giúp ngày ấy dùng được thuật phân thân và tách hồn , Mộc Thánh Nhân ko biết sao ?'' Hắn hỏi lại cô với giọng cũng nhỏ .

''Ha ha !!! Ra vậy , ta biết từ lâu rồi , thử huynh chút thôi '' Mộc Tuyết Ly cái mặt sượng trân mà nói như đúng rồi , bên kia họ lại ko hiểu gì , cứ thấy hai người nhỏ to mà đỏ hết cả mặt mũi . Thấy vậy cô lại hỏi  ''Các người gây thì chuốc oán với ai mà dẫn đến cục diện này vậy ?'' Cô hỏi .

Ba người lại nhìn nhau , lúc này Lâm Thiếu nói '' là do tranh dành núi Quang Minh mà ra , Lâm Gia ta nhiều đời coi quảng núi Quang Minh , này phát hiện bên trong núi có linh thạch thì bị người của Hắc Trại chiếm đánh , Trại chủ Hắc Trại là Hắc Kim Tinh một tên rất máu lạnh và tàn ác '' .

''Dù chúng ta đã nhượng bộ nhưng Hắc Kim Tinh muốn một mình ôm trọng mỏ Linh Thạch ko chịu buông nên mới dẫn đến cảnh này '' Lâm An thở dài nói .

''Ừm ! Xem như ta đã hiểu rồi '' cô nói xong quay qua hỏi '' Người bà con xa của bằng hữu huynh ở đâu , ta cùng huynh tới đó xem '' . Lời cô nói ra là các trưởng lão hơi chau mày , Thánh Nhân ko lo cứu họ mà còn đi xem bà con gì chứ ?.

''Các vị ta được sự nhờ vả của Lâm Trung Kiên đến đây để đưa tính vật cho phu nhân hắn , xin hỏi các vị có biết phu nhân hắn hiện tại ở đâu ko ?'' Trương Đại Phu nói .

''Ngoài ngoại ô phía tây thành có một cách rừng , nơi đó là nhà của Lâm Trung Kiên hắn đã mất tích nhiều năm , phu nhân hắn vẫn ở đó đợi hắn về '' Lam Trạch Quân nói .

''Vậy đa tạ các vị '' Trương Đại Phu nói rồi quay lưng đi ..

''Ta sẻ quay lại hỗ trợ các người , giờ ta có chuyện cần làm rồi '' Mộc Tuyết Ly muốn đi theo mỹ nam của cô , nhìn mỹ nam vẫn thấy vui mắt nhất ..

Khi cô và Trương Đại Phu rời đi lúc này Lâm An nói '' ta nghe nói lúc trước Mộc Thánh Nhân si tình Tịch Dương lắm mà sao hôm nay có nam sủng rồi ?'' .

''Ta cũng thắc mắc đây ? Sao lại có tên nào đó nhảy ra vậy ?'' Lâm Thiếu lắc đầu nói , Lâm Trạch Quân im lặng nhìn xa xăm .

''Trương Huynh , huynh nghĩ xem nếu đã có một thánh Nhân ở đây rồi sao ko cứu vãn được Lâm Gia Trấn này vậy ?'' Mộc Tuyết Ly đi theo hỏi hắn .

''Chuyện làm ăn tranh giành là chuyện ko hiếm nhưng lần này Hắc Kim Tinh muốn diệt Lâm Gia Trấn nên đã bày trận , kết giới khi nảy ngài xé ra đó là do Hắc Kim Tinh tạo ra để ko cho người ngoài vào yểm trợ Lâm Gia Trấn này đó '' Trương Đại Phu ung dung bước đi rồi giải thích với cô .

''Vậy sao ! Tức là Thánh Nhân mới vào được hả ? '' cô lại thắc mắc .

''Đúng vậy ! Chỉ có Thánh Nhân mới vào được vì Hắc Kim Tinh là Bán Thánh Viên Mãn , hắn rất mạnh '' Hắn lại giải thích với cô .

Mộc Tuyết Ly xem như đã hiểu liền gật gật đầu phía trước nam nhân mặc y phục màu xanh nhạt , tóc buộc cao đứng quay lưng lại với cô

'' Đại Sư Huynh ?'' . Mộc Tuyết Ly thấy nam nhân liền gọi .

Lâm Tịch Dương quay mặt lại nhìn cô , rồi liếc nhìn Trương Đại Phu ở phía sau cô một chút hắn nhẹ giọng '' A Ly ! Muội đến Lâm gia Trấn nhưng ko tìm ta lại chạy tới nơi này ? Trong mắt muội còn sư huynh này sao ?'' , lời lẻ trách móc nhưng rất dịu dàng ...

''Muội có chút chuyện cần làm , sư huynh chắt cũng rất bận nên muội nghĩ ko nên làm phiền huynh '' Mộc Tuyết Ly mĩm cười nói ..

Lâm Tịch Dương hơi chần chừ rồi nhìn Trương Đại Phu hắn hỏi '' Nam nhân này lai lịch thế nào ? Sao muội lại đi cùng hắn '' .

''Huynh ấy là người của muội huynh đừng lo , muội biết mình làm gì mà ?'' Mộc Tuyết Ly nói xong muốn đi ..

''Đứng lại '' Lâm Tịch Dương lạnh giọng làm cô đứng lại liền . Lúc này hắn quơ tay , một linh lực cường đại bắn về phía Trương Đại Phu ..

''Trương Huynh '' Mộc Tuyết Ly gọi khẻ rồi muốn phi tới ứng cứu nhưng vai bị Đại Sư Huynh bắt lấy , một giây chần chừ Trương Đại Phu bị đạo linh lực cường đại làm cho ói máu ..

''Buông ra '' Mộc Tuyết Ly vung tay , Lâm Tịch Dương lúc này mới chịu buông ra  , cô chạy tới đở Trương Đại Phu lên rồi nói '' Huynh ko sao chứ ?'' Cô vừa nói vừa nhìn hắn , ánh mắt lo lắng vô cùng , cô đưa tay lau vết máu trên miệng hắn rồi lườm Lâm Tịch Dương '' Huynh là Thánh Nhân mà lại vậy sao ? Đánh người ta như vậy hả ?'' .

''Ta không sao !'' Trương Đại Phu nắm tay cô mới có thể miễn cưỡng đứng lên được , [Lâm Tịch Dương ra tay nặng thiệt ] . Nghĩ vậy nhưng Hắn vẫn nói '' ta có chuyện cần đi trước , ngài ở lại hàn huyên với đại sư huynh ngài đi'' .

''Ta đưa huynh đi '' Mộc Tuyết Ly nói xong liền cắp lấy eo của Trương Đại Phu rồi nhúng mũi chân bay vèo đi , để Lâm Tịch Dương đứng lại đó nhìn theo với gương mặt ko hiện vui buồn . .

''Tại sao huynh ko tránh chứ ? '' Mộc Tuyết Ly lớn giọng hỏi .

''Thánh Nhân đã ra tay ta có thể tránh sao ?'' Trương Đại Phu được nàng truyền linh lực vào nên cơ thể đã dịu đi rất nhiều , do cấp bật rất quang trọng , đạo Linh Khí mà Lâm Tịch Dương bắn vào Trương Đại Phu là ko thể tránh , còn Mộc Tuyết Ly do cấp cao hơn nên nhìn thấy Linh Khí bắn ra chậm , tránh né hay phản công là điều dể hiểu .

[lúc nảy mình đã dùng khiên để giảm bớt lực tấn công của hắn nhưng vẫn là quá sức với mình , hiện giờ phải ở bên cạnh của tiểu nha đầu này mới có thể tránh được mối hoạ , Mộc Tuyết Ly ta ko muốn lợi dụng cô nương nhưng ta cũng có nổi khổ , mong cô nương hiểu cho ta ] Trương Đại Phu nghĩ thầm trong lòng ,

''Trương huynh ! Huynh đở hơn chưa ?'' Mộc Tuyết Ly nhỏ giọng hỏi .

''Đã đở hơn nhiều rồi , đa tạ Thánh Nhân '' hắn nhẹ giọng nói .

''Hay huynh kêu ta là Tuyết Ly đi đừng gọi Thánh Nhân nữa có được ko ?'' Cô lại nhỏ giọng nói ..

''Như vậy có hơi thân thiết quá rồi , ta ko dám '' Trương Đại Phu nói .

Mộc Tuyết Ly mĩm cười nói '' ko sao ! Ta cho phép huynh gọi tên ta ''

Trương Đại Phu hơi chần chừ rồi nói '' vậy được ! Tuyết Ly '' ..

Mộc Tuyết Ly gương mặt xinh đẹp hiện lên sự vui vẻ , mỹ nam này cô nhất định phải làm cho hắn yêu cô mới thôi , rồi khi làm được đủ 3 việc cô sẻ cùng hắn quy ẩn luôn.

''Người huynh muốn tìm ở gần xung quanh đây sao ?'' Cô nhìn xung quanh rồi hỏi .

''Chắt vậy '' hắn nhẹ giọng trả lời rồi cũng nhìn ngó xung quanh '' nơi này có kết giới , Tuyết Ly cô nương thử nhìn kỹ xem '' .

Mộc Tuyết Ly nhìn xung quanh rồi đưa tay chạm nhẹ vào phía trước , đúng là có một kết giới được dựng lên bao phủ nơi này nếu ko để ý sẻ ko thấy ,Cô đưa tay xé kết giới bước vào ...

''Lâm Gia Trấn ???'' Cô bất ngờ vì kết giới này cũng bao phủ Lâm Gia Trấn và nơi họ đứng cũng là cổng thành Lâm Gia giống như khi mới đến đây vậy .

''Khi chúng ta đến đó chỉ là ảo ảnh do Thánh Nhân Lâm Tịch Dương Tạo ra và ảo ảnh đó lừa được cả Hắc Kim Tinh , hắn mới giăng kết giới để quân tiếp viện ko tới được Lâm Gia Trấn , Bán Thánh Viên Mãn vẫn ko nhìn ra được ảo ảnh của Thánh Nhân  , nơi này mới thật sự là Lâm Gia Trấn '' Trương Đại Phu nhẹ giọng nói với cô .. rồi nhìn biểu cảm ko thể tin được trên mắt cô .

[Bán Thánh gì chứ ? Ta cũng có nhìn ra đâu ?] Mộc Tuyết Ly nghĩ vậy rồi hít một hơi nói '' Ta nhìn ra ngay rồi nhưng đã làm khác nhà người thì phải làm cho giống chứ ? Phải không ?'' Cô nói còn quay ra nhìn hắn để trấn an chính cô , quan sát sắc mặt hắn xem hắn có tin cô nói ko ?.

Cô nhìn ko ra thật đó , ảo tung chảo vậy sao nhìn ra được , đúng là quá ảo rồi nhưng cô ko thể để lộ mình là đồ dõm được nên nói , nhìn hắn có vẻ ko tin cô lại hắng giọng nói  '' Ta tất nhiên nhận ra , huynh cần gì giải thích '' cô nói rồi đi về phía trước trên cổng thành Lâm Tịch Dương đang ngồi , cô nhảy lên đứng cạnh hắn rồi nói '' Đại Sư Huynh '' .

''Ừm ! ''Lâm Tịch Dương gật đầu đáp rồi nhìn về phía Trương Đại Phu hắn nói '' huynh có chuyện muốn nói riêng với muội '' rồi quay lưng đi .

''Huynh đứng đợi ta nhé '' Mộc Tuyết Ly nói với Trương Đại Phu rồi đi qua kia theo đại sư huynh ..

''A Ly ! Muội thân là nữ nhân lại kè kè cùng một nam nhân chuyện này đồn ra ngoài thì thanh danh của muội sẻ thế nào ?'' Lâm Tịch Dương giọng nặng nề nói .

''Ko sao đâu ! Thanh Danh cũng ko có gì phải giữ cả , thanh dã tự thanh mà '' Mộc Tuyết Ly vỗ ngực nói .

''Muội !! Lúc ở trấn Thanh Phong muội nói với ta thế nào ?'' Lâm Tịch Dương giận dữ quay mặt đi hỏi .

Mộc Tuyết Ly ko biết hôm đó mình nói thế nào nữa rồi liền mĩm cười nói '' Đại Sư Huynh ta đã lớn lại là Thánh Nhân huynh hà cớ chèn ép ta vậy chứ ?''

Lâm Tịch Dương nghe cô nói vậy thì hơi chần chừ liền nói '' muội đã mạnh hơn cả ta nên lời nói cũng ko còn coi ta ra gì nữa nhưng A Ly không lẻ đối với muội tình huynh muội đồng môn của chúng ta suốt 18 năm qua ko bằng một tên Bán Tiên mới gặp được ít hôm sao ?'' .

Mộc Tuyết Ly ko nói gì .
[ mình có nhớ tình đồng môn gì đâu , ngoài thừa hưởng thân thể Thánh Nhân Viên Mãn này mình còn ko có kí ức của kí chủ nữa , huống chi cái mặt tên đại sư huynh này giống y như cái tên đã cắm sừng mình ở hiện đại mình hận ko đá hắn mấy cái chứ tình với chả nghĩa gì nữa ]

Thấy cô im lặng hắn lại nói ''muội lưỡng lự là thật sự chọn hắn ta hả ?'' .

''Được rồi đại sư huynh , muội ko nói là bỏ đi tình nghĩa sư môn nhưng đây cũng là bước đầu muội đi tìm kiếm sư phụ mà , huynh đừng bắt muội chọn này nọ gì đó muội rất khó chịu , Trương Đại Phu hiểu biết rất nhiều huynh ấy sẻ đồng hành cùng muội sau này , huynh nên quen đi là vừa '' Mộc Tuyết Ly vẫn chọn trai đẹp dù đại sư huynh cũng đẹp nhưng cô vẫn bị ám ảnh tên bạn trai cũ kia nên bỏ qua hắn cho đở bất an .

''Muội !! '' Lâm Tịch Dương tức muốn xì khói nhưng ko thể làm được gì cô cả ..

''Ko có gì muội đi nhé '' Cô nói xong đi về hướng Trương Đại Phu '' để huynh đợi rồi , chúng ta đi tìm người huynh nói đi '' cô nói xong nắm tay hắn bay cái vèo đi mất ...

Lâm Tịch Dương tay co thành đấm , hắn ko tin ko thu phục được sư muội ngốc này ....

Hai người đi bộ trong rừng Trương Đại Phu nhìn cô rồi hỏi '' Cô nương muốn tìm sư phụ của mình Trương Chân Nhân sao ?'' .

''Đúng vậy ! Huynh biết người sao ? '' Mộc Tuyết Ly hỏi , cô ko biết chút xíu nào về sư phụ mình luôn , hiện giờ cô chỉ có thể góp nhặt từng thứ về người thôi .

''Trương Chân Nhân là Thần ở Vân Du Quốc , có ai ko biết ngài ấy chứ ? Nhưng tám năm trước ngài ấy đã biến mất , về sau có tin đồn ngài ấy luyện Tà Thuật bị phản phệ và đã chết rồi '' Trương Đại Phu nói .

''Ko đơn giản vậy đâu , ta thấy 10 phần là bị ám hại , huynh biết không Thần vẫn có điểm yếu mà , nói ko chừng là bị ai đó thanh trừng rồi loan tin đồn đi , ko nên tin '' Mộc Tuyết Ly ra vẻ suy nghĩ rồi đứng đó suy luận mà ko biết là cô đang nói về sư phụ mình .

''Hư ! Nghe Tuyết Ly cô nương nói chuyện thì người khác sẻ nghĩ cô ko phải đệ tử của Trương Chân Nhân đâu '' Trương Đại Phu hơi mĩm cười nói .

Mộc Tuyết Ly biết mình hơi lố liền nói '' ta ko tin nên mới nói vậy ? Nổi oan của sư tôn chỉ có ta mới rửa được cho người , có trách ta năm đó còn nhỏ ko biết gì nên mới sống trong ân hận '' .

''Trương Chân Nhân có một đệ tử như cô nương thì cũng ko uổng công ngài ấy chăm sóc cô 10 năm rồi '' Trương Đại Phu nhẹ giọng nói .

''Huynh nói vậy là có ý gì ?'' Mộc Tuyết Ly nhìn nét mặt của hắn liền thấy kì kì , lúc nói lời đó mặt hắn mãn nguyện lắm ..

''Ko có ý gì cả , ta là đang đứng ở vị trí Trương Chân Nhân mà nói thôi '' Hắn nói xong quay lưng đi .

Mộc Tuyết Ly ko nghĩ nhiều liền đi theo . Hai người đi một đoạn thì tới nơi mà nương tử của Lâm Trung Kiên sống , một căn nhà tranh sạch sẻ và rất nên thơ , đó là đối với cô thôi còn ở Lâm Gia thì đây gọi là nhà nghèo ...

''Hai vị là '' một thiếu phụ đi ra hỏi .

''Tại hạ là bằng hữu của Lâm tướng công , hôm nay được sự uỷ thác của huynh ấy , ta giao lại vật này cho phu nhân '' Trương Đại Phu nói rồi lấy ra một cái hộp giao cho nàng ta ..

Lâm thị nhìn thấy hộp kĩ vậy của phu quân thì rơi nước mắt nói '' đa tạ ân công đã đưa kĩ vật của chàng ấy cho ta '' nàng nói rồi ôm lấy chiếc hộp mà khóc , Mộc Tuyết Ly liếc thấy bên trong hộp là mảnh ngọc bội và tới giấy ko biết là gì ,

''Chuyện cần làm đã làm xong , ta xin cáo biệt ''Trương Đại Phu nói rồi quay lưng đi , Mộc Tuyết Ly đứng nhìn bóng lưng và mái tóc dài tận mông thì hơi thẩn thờ bóng lưng này làm cô nhớ tới bóng lưng mơ hồ cô gặp khi ở Thanh Phong trấn .

''Ko lẻ huynh ấy là người cứu mình '' cô vừa nói vừa đi theo hắn .

Bên ngoài có tiếng chuông báo rất lớn cô ko biết liền hỏi '' có chuyện gì nữa hả , sao tiếng chuông lớn vậy ?'' .

''chắt là địch nhân tấn công '' Trương Đại Phu nói .

''Huynh ở yên đây nhé , ta ra đó giúp họ một tay '' Mộc Tuyết Ly nói rồi bỏ hắn lại , cô bay đi cái vèo ...

Trương Đại Phu đứng nhìn theo liền chau mày rồi nhỏ giọng gọi  '' A Ly '' .

Bên ngoài Hắc Kim Tinh dùng hoả lực tấn công được kết giới ảo ảnh mà Lâm Tịch Dương tạo ra , so về thực lực thì Lâm Tịch Dương hơn hắn một bật nhưng nói về đồ xảo trá và háo chiến thì hắn phải xưng Vương mới đúng .

Hắc Kim Tinh là Bán Thánh viên mãn , nhưng hắn ta có rất nhiều bảo cụ , thần khí tốt , dưới trướng hắn thu nhận rất nhiều yêu tinh tu luyện hoá hình , lần này hắn muốn diệt Lâm Gia Trấn để độc chiếm quặng Linh Thạch , và cũng muốn thị uy với các nơi cận kề với núi Quang Minh . Chủ yếu để khoa trương thân thế mà thôi .

''Hắc Kim Tinh ngươi tấn công Lâm Gia Trấn mà ko xem ta vào mắt sao ?'' Lâm Tịch Dương xuất hiện lơ lửng trên không trung thanh y bay phất phới , tay áo rộng mở , hắn chắp tay sau mông nhìn thât tao nhã mà uy nghiêm .

''Haha ! Lâm Thánh Nhân , gia tộc ngươi dựa vào có con cháu là Thánh Nhân thì ức hiếp tộc nhân ta , hôm nay ngươi lại muốn ta nể mặt người , mơ mộng '' Hắc Kim Tinh cao lớn ngồi trên ghế được những con yêu thú kéo nhìn rất dữ tợn .

''Vậy xem ra trận đánh này khó tránh rồi '' Lâm Tịch Dương dứt lời liền triệu hồi Dương Quang kiếm , ánh sáng của Thánh Kiếm làm những yêu thú , nhân tộc đạo hạnh dưới cấp bật Tiên Nhân phải loá mắt và bất động ... lúc này hắn nói '' Thiên Biến Vạn Hoá '' xung quanh Dương Quang Kiếm xuất hiện thêm rất nhiều kiếm hướng về phía Hắc Kim Tinh và đồng bọn của hắn .

''Chiêu thức đẹp thật nhìn như Vạn Phật quy tông vậy ?'' Mộc Tuyết Ly nhỏ giọng nói .

''Vạn Phật Quy Tông chính là nơi bộ Thiên Biến Vạn Hoá này xuất thân '' Trương Đại Phu đứng kế bên cô rồi nói .

Mộc Tuyết Ly quay qua nhìn hắn rồi nói '' huynh sao lại ở đây , nguy hiểm lắm đó '' cô nói rồi lại nhìn Lâm Tịch Dương đang bắt đầu xuất kiếm đạo .

''Lâm tịch Dương ko thắng nổi , cô nương xuất hiện đi '' Trương Đại Phu trong lòng lo lắng liền nói .

''Huynh ấy là Thánh Nhân mà thắng ko nổi Bán Thánh sao ? Đợi chút đã  nếu ko được ta mới xuất chiến  '' Mộc Tuyết Ly muốn xem thử coi họ đánh thế nào .

''Nói là Bán Thánh nhưng phía bên Hắc Kim Tinh có rất nhiều yêu thú , còn Lâm Tịch Dương chỉ có 1 mình mà thôi , cô nương xuất hiện thế cục sẻ thay đổi '' Trương Đại Phu nói rồi nắm lấy vai cô ném thẳng ra ngoài , Mộc Tuyết Ly khi giật mình thì đã xuất hiện sau lưng Lâm Tịch dương .

Mộc Tuyết Ly xuất hiện sau lưng đại sư huynh làm mọi người đang trong thế chiến đấu liền ngừng lại rồi nhìn nhau

'' Thì ra là có viện binh '' Hắc Kim Tinh nói với giọng bất ngờ ,

''Ngươi lạm sát người vô tội , đạo làm người không có lấy gì làm Bán Thánh '' Mộc Tuyết Ly sử dụng năng lực của Thánh Nhân là Dò xét nó giúp cho cô có năng lực nhìn thấy tiềm tực , năng lực của đối thủ , tên cũng như chiêu thức và cấp bật của đối phương , Hắc Kim Tinh tội ác tày trời , số người hắn giết đã lên tới hàng ngàn người .

''A Ly '' Lâm Tịch Dương khẻ gọi cô.

Mộc Tuyết Ly nhìn hắn rồi cười , vì trước mặt đám đông phải cho sư huynh chút mặt mũi chứ ? '' Đại Sư huynh ta vốn dĩ rất lương thiện , nhưng ta thì ko ? Hôm nay người phải bỏ mạng tại đây thôi '' . Cô nói xong thì triệu hồi Hàn Sương rồi nói '' Du Phong Quyết , Phong Băng '' dứt lời một cơn gió mạnh và mang theo hơi lạnh đóng băng toàn bộ khu vực mà phe địch đứng .

Du Phong quyết là tuyệt kĩ mà Trương Chân Nhân tạo ra với lực sát thương cực lớn , còn về đóng băng được đó lại là chiêu thức của cá nhân Mộc Tuyết Ly và Hàn Sương kiếm bổ trợ cho cô , khi kết hợp Phong Hành và Băng Sương thì tạo ra cảnh tượng như núi tuyết bao vây , lạnh giá và hoá băng toàn bộ nhưng vật bị nó Phong Băng đi qua .

''Quá Mạnh ! Hậu Thuẩn '' Một yêu thú nhảy ra cố chặn Phong Băng của cô liền bị hoá băng , nhưng cũng cản được một chút chiêu thức , giúp một số Yêu Thú và Hắc Kim Tinh nhảy lên cao tránh né .

''Mộc Thánh Nhân ngài muốn diệt ta thì đừng trách ta ko khách khí '' Hắc Kim Tinh nói thì giận dữ gầm lên '' Kim Tinh giáng thế '' dứt lời một đống những cây đinh nhọn hướng về phía hai người .

Mộc Tuyết Ly nhếch môi liền kéo Lâm Tịch Dương Lại ý sợ hắn bị thương , cô vẫn lơ lửng trên không trung rồi nhẹ nhàng bất ấn và nói '' Du Phong Quyết Nhị thức Dạ Du Thần '' Mộc Tuyết Ly dứt lời một bức màn đen kịt được cô giăng ra , nó bao trùm toàn bộ đinh nhọn và hướng những yêu thú mà nuốt lấy ,

Hắc Kim Tinh biết thực lực ko bằng liền muốn chạy '' bắt lấy hắn '' Mộc Tuyết Ly nhẹ giọng nói ,bóng đen biến hoá thành bàn tay to lớn bắt lấy Hắc Kim tinh rồi nắm lấy 1 chân hắn đưa lên .

''Haha ! Haha ! Hôm nay được chứng kiến chiêu thứ 2 của Du Phong Quyết và được chết dưới Dạ Du Thần thì còn gì bằng nữa '' Hắc Kim Tinh lớn giọng nói .

Dạ Du thần là hiện thân là một màn đen bít lối thiên địa , bao vậy tứ phía rồi nhẹ nhàng  buông chân hắn ra , Hắc Kim Tinh rơi thẳng vào miệng nó , kết thúc một cuộc chiến mà lẻ ra kéo dài hơn nếu như cô ko xuất hiện ...

Lâm Tịch Dương đứng đó nhìn cô rồi tay co thành đấm ,hắn là đại sư huynh như ko được truyền Du Phong Quyết còn cô là tiểu sư muội lại được sư tôn ưu ái truyền thừa cho nhưng đây cũng là lần đầu hắn nhìn thấy Dạ Du thần ,

Mộc Tuyết Ly hàng chính chủ ko học được Du Phong Quyết nàng ta chỉ thuộc khẩu quyết và chưa từng phát huy được nó , cho đến khi dùng Du Phong Quyết triệu hoán Mộc Tuyết Ly từ hiện đại tới thì lúc đó cũng trùng hợp mà để cô dùng trí tưởng tượng của mình mà bán hành cho đối thủ .

Du Phong Quyết vốn dĩ là vật tuỳ duyên , Trương Chân Nhân ngộ ra trong một lần rơi vào mộng cảnh và chỉ một giấc ngủ vị thần của Vân Du Quốc đã tạo ra một bộ Du Phong với 3 chiêu thức chiến đấu và 1 chiêu thức triệu hồi tổng cộng có 4 chiêu mà thôi  nhưng hắn chưa từng dùng qua , về sau truyền cho Mộc Tuyết Ly với ý nghĩ để nàng tập trung luyện tập để kiềm chết bớt Hàn ý và giảm đi sát ý của nàng  , ai ngờ lần này Mộc Tuyết Ly hiện đại xuất hiện liền làm cho Du Phong Quyết trở nên mạnh đến khó tin .

Trương Đại Phu đứng đó nhìn cô mà đổ mồ hôi lạnh ''thì ra Du Phong Quyết là dùng như vậy sao ?'' Hắn lẫm bẩm .

''Đai Sư Huynh chuyện ở đây huynh xử lý nhé , muội có chuyện phải đi trước đây '' cô nói rồi quay lưng bay về phía Trương Đại Phu , hai người ko từ biệt ai cùng bay khỏi Lâm Gia Trấn bỏ lại Lâm Tịch Dương cùng gia quyến Lâm Gia Trấn há hốc mồm vì cô quá mạnh .

''Tiếp theo cô nương muốn đi đâu ?'' Trương Đại Phu hỏi cô .

''Huynh có biết chổ nào tìm được sư phụ ta ko ? Ta muốn tìm người lắm '' Mộc Tuyết Ly suy nghĩ rồi nói .

''Năm đó ta nghe nói ở ngoại bang có một nơi gọi là Huyết Ngục , có khi đến đó sẻ biết về tung tích sư tôn của cô nương  ''

Nghe hắn nói nàng hơi bất ngờ hỏi '' Huyết Ngục là gì ? Sư Phụ ta lần cuối cùng xuất hiện ở đó hả ? với lại ta đến đó huynh thấy có nguy hiểm ko ? . Mộc Tuyết Ly cũng sợ nguy hiểm lắm chứ bộ .

''Sư tôn cô nương có ở đó hay ko thì phải đi mới biết , còn về chuyện nguy hiểm thì ta thấy ở Vân Du Quốc này ko ai nguy hiểm bằng cô nương cả ''

Lời của hắn nói ko sai , Mộc Tuyết Ly với kinh nghiệm coi phim kiếm hiệp và trí tưởng tượng phong phú đã tạo ra được Dạ Du Thần , một vị thần tổ tiên của Vân Du quốc , hiện giờ Trương Chân Nhân có quay về được hay ko phải nhờ cô rồi .

''Quá khen ! Quá khen rồi , Trương Huynh ta mạnh vậy huynh có đồng ý ở bên ta không ? Thật ra ko phải ta dùng sức mạnh ép buộc huynh đâu đó , ta chỉ muốn hỏi xem ý huynh thế nào thôi ''

Lời Mộc Tuyết Ly vừa dứt gương mặt mỹ nam của Trương Đại Phu hiện lên sự bất lực , hắn hơi chần chừ nói '' Cô nương ko biết gì về ta lại muốn ta ở bên cạnh  sao ? '' .

''Thì huynh cũng có biết gì về ta đâu , chuyện tình cảm từ từ tìm hiểu mà '' Mộc Tuyết Ly lại nói .

''Ta chỉ là Bán Tiên ko xứng với cô nương ''

''Ko sao ! Ta ko để ý cấp bật đâu , ta chỉ cần huynh ở bên cạnh ta , ko lừa dối cũng ko thay lòng là được '' . Mộc Tuyết Ly ở hiện đại đã bị lợi dụng tận 10 năm , cô yêu một người bạn học từ năm cấp 3 tới 10 năm sau hắn ta vẫn là lợi dụng cô , mà cô ngốc đến nổi khi hắn chia tay hắn nói thì cô mới biết là mình bị lợi dụng .

Về nơi này cô phải sống lại từ đầu mới được nhưng trước tiên phải là 3 chuyện cho Kí chủ đã .

Trương Đại Phu nhìn cô rồi nói ''chuyện đó sau này hãy nói đi , biết đâu cô nương đổi ý vẫn còn kịp '' .

''Ko có đâu , ta chọn huynh chắt chắn ko đổi ý '' cô nói xong thì mĩm cười với hắn .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro