Chap 34:H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(P/s: cái này mình có lấy vài ý trên mạng nha)

Mưa.

Bên trong căn nhà, chỉ có hai người. Ánh lửa hồng lờ mờ dao động, có chút tối. Shinichi dùng cánh tay chống nửa người trên, ghé vào trên người      Shiho, nhìn ánh mắt của cô lúc sáng lúc tối, bởi vì mới vừa hôn môi, hơi thở của anh trở nên dao động.

-Kudou!

Anh lấn láp chiếc xương quai xanh xinh đẹp của ai kia, ngước mắt lên hỏi nhỏ:
-huh?

Cô đang dùng cánh tay trái đặt ngang sống mũi thanh toát, dường như để che đi khuôn mặt đang rực lửa. Đôi môi bóng mịn hé ra, giật nhẹ:

-H...hay là để lúc khác đi, chỗ này không tiện đâu.

-Có sao đâu chứ! Chỗ nào cũng như nhau thôi mà?

Anh cười cợt thích thú.
-Không phải cậu nói, rất thích sự ấm nồng sao Haibara?
- này cái đó....

Chưa để cô kịp phản ứng, anh luồn tay, kéo phăng cái khoá áo xuống. Không biết là bị ánh mắt nóng bỏng của      Shinichi nhìn chằm chằm hay sao    , Shiho trở nên cực kỳ khẩn trương, cả khuôn mặt cũng nóng lên như lửa, dường như vào giờ phút này, là lần đầu tiên của cô và  anh.

Anh nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của cô, tâm tình bắt đầu khẩn trương, ngọn lửa trong đáy mắt lại càng cháy râm ran, anh nâng bàn tay rắn chắc lên, khẽ vuốt ve gương mặt xinh đẹp của cô, động tác rất nhẹ nhàng, giống như bây giờ anh đang chạm vào một thứ bảo vật trân quý.

Dưới sự vuốt ve của anh, thân thể của cô đột nhiên run lên, tốc độ tim đập tăng nhanh, lông mi run rẩy.

Cả người anh tuy rằng đã bị dục hỏa thiêu đốt, thế nhưng anh vẫn rất tôn trọng cô, khàn khàn lên tiếng,
-Có thể rồi đúng không?

Cô ngượng ngùng cắn chặt môi dưới, không thể mở miệng, lông mi run rẩy nhắm chặt lại.
Shinichi  thấy bộ dạng của cô, không biết được ý của cô là gì, anh mang theo tâm tình dò xét, lại tiếp tục lên tiếng:

-Hôm nay là ngày an toàn mà đúng không?

Giọng của     Anh rất khẽ, mang theo một tia chân thành. Thân thể cô theo đó cũng dần dần nóng rực, cô không biết phải làm sao để mở miệng nói đồng ý, chỉ là trời sinh phụ nữ có chút e thẹn, cô chỉ có thể mơ màng gật đầu.

Sau câu trả lời bằng hành động đó, cô liền nhắm chặt mắt lại, cắn chặt môi dưới, ngượng ngùng chờ đợi giây phút sắp đến.

Nhận được sự đồng ý của cô, đầu tiên anh trở nên vô cùng kích động, lúc này mới to gan, chậm rãi cởi quần áo lót của cô...

Làn da của cô rất trắng, giống như làn da của em bé, khi ở dưới ánh lửa lờ mờ, lại càng kích thích thị giác của anh, khiến anh điên cuồng muốn ăn sạch cô.

Anh chợt cúi đầu hôn cô,  sau đó bàn tay xấu xa len vào giữa hai chân cô tìm kiếm vùng đất mềm mại ở giữa kia, giọng nói khàn khàn:

-tôi sẽ dùng hết sức mình để thỏa mãn cậu. Haibara!

-này...dừng lại, đứng...

Toàn thân shiho như bị điện giật, đôi chân nhanh chóng khép lại, nhưng còn chưa kịp, ngón tay     của anh đã xông vào.

Trống ngực cô đập liên hồi, nắm chặt tay    thở gấp, cảm giác kích thích đột ngột này khiến cô vừa cảm thấy ngượng ngùng lại vừa cảm thấy muốn nó nhiều hơn, đôi môi bất ra tiếng rên rỉ phóng túng, cảm giác đôi môi ấm áp của anh hôn vào cổ mình, cô cũng phối hợp ngẩng đầu lên.Một tay của anh vuốt ve sống lưng cô, rồi dần dần xuống dưới, nhưng tránh không động vào vết rách ở đầu gối.   Anh say mê cắn mút đỉnh hồng của cô, một tay lại tách rộng hai đùi của cô ra, chuyên tâm ra vào vùng đất thần bí mềm mại kia.

Shiho  có thể cảm nhận được một trận tê dại mà ngón tay của anh mang lại. Cánh môi hé mở phát ra từng tiếng kêu ái muội, ánh mắt mông lung không có một tia tiêu điểm.

Không biết có phải cô đã thích ứng với anh hay không. Shinichi kinh ngạc phát hiện ra nơi đó của cô đã ẩm ướt, cho dù chỉ là một chút nhưng vẫn làm anh mừng rỡ.

Anh nâng hai chân của cô lên, vắt lên trên vai của hắn, ánh mắt nóng rực nhìn vào thứ ẩm ướt mềm mại kia.

Cô cũng cong người lên, một giây sau cô liền hoảng sợ túm lấy mái tóc đen của anh.

Môi cô bật ra tiếng kêu khó kìm nén, lắc đầu làm mái tóc nâu đỏ rơi ra loạn xạ, cô thở hỗn hển, đáy mắt ngân ngấn, cảm thấy phía dưới của mình như bị hàng nghìn con kiến ra sức cắn xé.

Mà shinichi dường như không còn nghe thấy tiếng hét kích động của cô, chuyên tâm vùi đầu vào giữa hai chân cô, cánh môi mỏng hé mở ra sức tàn phá nơi thánh địa kia khiến nó càng ngày càng ẩm ướt.

Tiếng hôn   hòa lẫn với tiếng rên rỉ kích động tạo nên một khung cảnh hết sức ái muối...

Shiho không dám nhìn cũng không dám tin, cánh tay vô lực nắm lấy mái tóc đen của anh, muốn đẩy ra, nhưng cũng muốn được nhiều hơn, khuôn miệng nhỏ chỉ có thể hé ra, phát lên những tiếng kêu đã cố gắng kím nén.

Mồ hôi shinichi đổ ra, rơi lách tách vào thân ngực trắng nõn nà của cô, hoà quyện với những giọt nước ướt đẫm của ai kia. Cô thì nhắm chặt đôi đồng tử tuyệt đẹp lại, để tránh phải đối diện với anh trong bộ dạng xấu hổ như thế này.

Nhìn biểu cảm của cô, anh khẽ run nhẹ, và gượng cười. Dịu dàng, luồn cánh tay sau tấm lưng, anh ôm cô vào lòng.

-k..kudou?

-Haibara. Tôi thật sự rất sợ...

Anh   cúi đầu. Giọng anh trầm lặng, nhưng có gì đó khàn đặc. Khuôn mặt đã đỏ thẫm từ khi nào.
Chỉ giờ phút này, anh mới cảm nhận được hơi ấm phả ra tư cơ thể cô, anh mới có thể nhận ra, cô đang bên cạnh anh. Từ trước đến giờ, anh luôn sợ hãi, rằng một ngày nào đó, cô sẽ rời xa anh. Bỏ anh lại. Vĩnh viễn không bao giờ trở về. Bây giờ, có lẽ là đỉnh điểm của sự hạnh phúc, khi mà ai đó, hel angel, nói yêu anh.

Không ngần ngại, anh đặt một nụ hôn sâu đậm trên vầng trán cô gái đã ướt đẫm mồ hôi.

-Tôi yêu em nhiều lắm. Rất nhiều.

-Shinichi!!!

-!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro