13. Chaeyoung...cho chị ăn với nha!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chaeyoung nàng lúc này, cũng phỏng đoán không ít con bé biết chuyện sứt mẻ của cả hai rồi! Nhưng con bé vẫn cố mạnh mẽ tỏ ra không biết gì, thấy vậy nàng không biết nên vui hay buồn nữa chỉ cảm thấy vạn lần áy náy, có lỗi với con bé

Sau khi nói con bé đừng đợi, sắc mặt Rosa liền trùng xuống...
Thật ra, vẻ mặt này trong những năm trước đã biết qua nhưng lần này lại mang thêm sự sợ hãi và mất mác...

Chaeyoung làm sao không nhận ra được cơ chứ, nhanh chóng hoành thành chiếc bánh kem, cầm nó đặt trên bàn ăn liền hướng tới sofa dỗ dành con bé

Chỉ là chưa kịp đặt mông xuống xuống kế bên, thì nghe tiếng cánh cửa nhà mở ra...

Rosa cùng Chaeyoung theo phản xạ nhìn qua hướng đó, con bé lặp tức bật dậy khỏi ghế vui mừng chạy đến, bổ nhào ôm lấy chân Lisa

"Mama mama về rồi, về rồi!"
Vừa nói Rosa không nhịn được vui sướng khóc lên

Lisa hạ người cuối xuống, đặt mấy túi đồ lĩnh khĩnh xuống nền nhà, tay xoa đầu Rosa, tay ân cần lau nước mắt mà quở:
"Rosa của mama 10 tuổi rồi mà khóc cái gì?
Có phải tiểu công chúa muốn xấu xí trong ngày sinh nhật hay không?"

Rosa mếu máo, hít hít mũi đáp đầy uỷ khuất:
"Con...con tưởng...híc... như mọi năm, mama không về trễ cũng là không dự..."

Lisa nghe vậy, lòng không ngừng xấu hổ nặng nề, sóng mũi cay xè

Nén tâm tình của mình, Lisa lấy hai túi đồ to giơ lên trước mặt cô con gái mà cong mắt cong môi hứa hẹn:
"Năm nay và năm sau và những năm sau nữa, mama sẽ biệt riêng ngày này không để Rosa buồn nữa...
Cái này là cho con, Rosa sinh nhật vui vẻ con nhé!"

Rosa chưa bao giờ thấy mama nói nhiều như vậy lại còn hứa hẹn chân thành tha thiết như thế, không khỏi xúc động Rosa lại rơi nước mắt nhưng miệng cười rất tươi đón lấy hai túi đồ trong niềm hạnh phúc

"Híc...Con...con cảm ơn mama nhiều lắm!"

Rosa hớn hở định mở quà ra thì Chaeyoung một bên thờ ơ, lên tiếng:
"Rosa lát nữa hãy mở quà con!
Mình ăn uống trước đã, nguội lạnh sẽ không tốt cho sức khoẻ đâu con..."

Rosa gật đầu ngoan ngoãn nghe lời, tay cũng ngừng lại thôi mở quà mà nắm lấy tay Lisa đang thừ người nhìn mẹ mà bảo:
"Mama đi thôi, mẹ chuẩn bị nhiều đồ ăn cho chúng ta lắm!"

Nhìn chầm chầm bóng lưng Chaeyoung đi vào trong phòng ăn, Lisa có chút chậm chạp đến khi tới bàn ăn còn e dè nhìn Chaeyoung bày đũa mà khẽ lên tiếng:
"Chaeng...cho chị ăn với nha!"

Kể từ khi Chaeyoung xoay chuyển 360 độ, đã tuyệt tình đến một hột cơm cũng không thèm bố thí cho Lisa. Cho nên lần này, sự cao ngạo của Lisa liền vứt đi khao khát hương vị mà Chaeyoung nấu vô cùng!

Khi con người ta có thì rất ít trân trọng để ý, đến khi không còn nữa thì thì hối tiếc, mong muốn...
Có những ngày mưa thì mới nhớ những ngày nắng!

Chaeyoung nghĩ mà buồn cười trong bụng, ngày trước không phải chị chê đồ ăn tôi sao?
Cùng những mỹ nhân ăn nhà hàng khách sạn đạt chuẩn 5 sao cơ mà, sao giờ lại như kẻ xin ăn thế này?
Đúng là nhìn không ra, Lalisa ngôi sao sáng của xứ sở Kimchi này!

Nhìn ánh mắt của Rosa con bé hướng tới mình đầy mong chờ và hy vọng, nàng gạt qua cái ý nghĩ khinh bỉ kia mà coi như nể tình Rosa sinh nhật con bé vậy

Liếc Lisa một cái, đặt chén canh rong biển xuống chỗ bàn trống là chỗ Lisa sẽ ngồi mà bảo:
"Ngồi đi!"

Sau đó là tiếng thở phào nhẹ nhõm đến từ phía Lisa và cả Rosa, Lisa hớn hở không khép được miệng cười ngồi xuống

"Mẹ ơi!
Canh rong biển thịt bầm của mẹ là số một!"

"Thế Rosa nhất định phải ăn thật nhiều đấy nhé!"

Lisa cũng lên tiếng mà hoà cùng không khí, tay múc canh ăn lia lịa mà nhiệt tình nói:
"Chị cũng sẽ ăn thật nhiều, ăn hết sạch đáy nồi luôn!
Chaeng em nấu ăn như đầu..."

Chỉ là chưa hết ý khen ngợi, Chaeyoung không nhịn được sự buồn nôn giả tạo kia mà ngắt lời:
"Sinh nhật chị sao?
Mà đòi ăn hết nồi!"

Lisa quê nhưng cũng ráng gượng cười khi miệng ngập tràn rong biển chưa nhai xong, phồng hai má lên mà gắp khoanh kimbap, nói:
"Vậy thì chị không giành canh rong biển của Rosa, chị ăn kimbap vậy
Cái này em làm cũng ngon nữa, cuốn thật tròn và đẹp!"

"Cái đó Jisoo chị ấy làm, em từ lâu đã bỏ cuốn kimbap rồi!"

Lisa động tác chấm khoanh kimbap vào chén sốt ngưng đọng, lúc này đại não hoạt động khiến cho bản thân nhớ lại

Nhớ năm đầu cả hai sống chung, Chaeyoung có làm kimbap lén mang đến hậu trường làm việc cho Lisa ăn tối, nhưng Lisa miệng mồm vô tình đã khiến tâm tình sức lực của nàng đem đổ sông, bảo:
"Em cuốn gì mà lòi hết nhân ra ngoài, cắt cũng lộn xộn khoanh to khoanh nhỏ!
Mai mốt cứ để chị đặt đồ ăn là được rồi, khỏi phiền em làm!"

Và hôm ấy, Chaeyoung trên tay túi giữ nhiệt bên trong là hộp kimbap còn nguyên y như lúc đi mà trở về, mặc kệ trời mưa không thèm bắt taxi mà về chỉ muốn mượn cơn mưa mà khóc tủi

Chaeyoung không rõ Lisa có nhớ hay là không, cũng chắc chắn rằng Lisa không biết mình sau đó đã đáng thương như vậy!

Nàng an nhàn cùng Rosa thưởng thức bàn ăn sinh nhật, coi như Lisa vô hình

Lisa gắp khoanh kimbap ấy vào chén cũng không dám ăn, một là vì nhớ lại chuyện năm xưa cảm thấy hổ thẹn vì đã chê bai
Hai là vì món này là Jisoo làm, kẻ mà Lisa cho rằng không sớm thì muộn sẽ cướp người đầu ấp tay gối

"Rosa ah~
Con cũng biết đó, sáng mẹ mới xuất viện cho nên là sinh nhật lần này tiểu công chúa của mẹ cho mẹ nợ quà sinh nhật nhé!"

Chưa để Rosa lên tiếng, Lisa gắp miếng salad kèm miếng bò nướng vào chén cho Chaeyoung mà nói:
"Chị có chuẩn bị nhiều quà lắm cho nên..."

Chaeyoung nhíu mày đậm, cầm chén đổ miếng thịt bò Lisa vừa gắp cho vào tô đựng đồ ăn bỏ, bất mãn ngắt lời:
"Em không muốn bị ngứa chết!"

Phải rồi, nhiều năm đầu ấp tay gối với mình mà Lisa vô tâm vô tình ấy nào biết vợ mình bị dị ứng với bò đâu chứ!

Ngược lại, Lisa lại rất thích ăn bò!
Có hôm đã rất lâu, Lisa đưa nàng đi hẹn hò nhân dịp sinh nhật bản thân ở nhà hàng bò bít tết nổi tiếng, nàng không muốn Lisa mất hứng nổi giận liền gồng mình ăn, đến lúc lên giường nàng ngứa đến khắp thân nóng ran khó chịu không muốn cùng Lisa ân ái...

Ấy vậy, người ta nào biết tưởng nàng khó khăn chuyện giường chiếu sinh nhật mà cũng không thoả mãn được. Lisa liền nổi giận đùng đùng khoát áo rời đi cùng bạn bè tiệc tùng thâu đêm, nàng ở nhà ngứa đến sốt phải tự thân bắt taxi đến bệnh viện lúc nửa đêm

Thật đáng thương!!!







❣️Khảo sát một xíu ạ🤔
Các đọc giả đọc fic của mình đa phần là học sinh, sinh viên hả?
Đã có ai đã đi làm chưa ạ?
Có ai kết hôn đồ chưa, haha 🤣🤣🤣
Thường thì truy cập Wattpad đọc truyện vào khoảng thời gian nào là thường xuyên nhất?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro