LỜI CUỐI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bền bỉ, bền bỉ trong lòng xanh, mỗi hạt nhân về trầm lặng có thể sinh quả chín cành.

PÔN VA-LÊ-RI


Tôi đã may mắn sống trong thời đại mà thấy được hai chuyện kỳ diệu của lịch sử loài người: một dân tộc trăm năm bị trà đạp, đã vùng lên đánh bại hai cường quốc; và con người đã bước vào giai đoạn thay đổi môi trường, từ trái đất bay vào vũ trụ.

Nước Việt Nam độc lập, thống nhất và hoà bình, chỉ vừa đúng một năm thôi! Một năm vừa trôi qua, nhưng bao nhiêu ước mơ của một đời người đã nằm trong năm ấy. Nhưng cũng đau đớn biết bao, khi thấy con người đã bay vào vũ trụ khám phá các hành tinh, mà phụ nữ nước ta vẫn còn phải lao động trong một hoàn cảnh cực nhọc. Thời gian như ngừng trôi một trăm năm trên đất nước ta, một đất nước bị xăm chiếm, một dân tộc bị áp bức. Ngày nay nước nhà đã hoàn toàn giải phóng, non sông vĩnh viễn thống nhất. Từ trong rừng mơ mộng ta sẽ giành lại thời gian, chúng ta, những người làm công tác khoa học như những chàng trai đẹp đến đánh thức nàng công chúa bừng tỉnh dậy sau giấc ngủ trăm năm đằng đẵng. Với khoa học, chúng ta đưa đất nước ta, dân tộc ta vào thời đại năng lượng, thời đại nguyên tử, thời đại mà con người đã bước vào khoảng không vũ trụ. Ước mơ của chúng ta nằm trong các Nghị quyết của Đảng. Nhiệm vụ của tất cả những người làm công tác khoa học là làm sao thực hiện được những mơ ước ấy, vì đất nước chúng ta, vì tương lai con em chúng ta!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro