Phần 13: Blow up

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa's POV:

Tôi lùi lại một bước và khó khăn nuốt nước bọt. Con ma bước vào phòng, một nụ cười tinh quái hiện rõ trên khuôn mặt.

"Cô không sao chứ, Lisa?"

Tôi cảm thấy bàn tay của Chaeyoung trong tay mình, và tôi quay mặt về phía em, cố gắng hết sức để trông thật bình thường.

"Ừ, mọi thứ đều ổn. Tôi chỉ hơi lơ đãng một chút."

"Ta cần máu của em, Lalisa Manoban," Mr Panda nói.

"Không phải ở đây, ra ngoài," tôi thì thầm.

"Hể?" Chaeyoung nhìn tôi một cách kỳ lạ.

"Hừ ... Tôi ra ngoài đi dạo chút. Tôi cần làm một số thứ mình đã bỏ lỡ. Đừng đợi tôi!"

Trước khi em kịp nói gì, tôi đã lao ra khỏi phòng y tế và đóng cửa lại sau lưng. Tôi bước đi vài mét, con ma bên cạnh tôi. Hắn cứ nhìn tôi chăm chú bằng đôi mắt đen thẫm mà không nói lời nào. Không ai ở hành lang vào giờ ăn trưa. Đó là điều tốt nhất, nhưng tôi vẫn thấy lo sợ.

"Người là ai và chính xác ngươi muốn gì ở ta?"

"Ta là Đại Vương Han và em là chìa khóa để ta hồi sinh." Hắn nghiêm nghị trả lời. "Những người như em thật quý giá và hiếm có. Tâm hồn của em thuần khiết và em có sức mạnh."

Điều đó nghe có vẻ giống như một câu chuyện trong phim khi kẻ xấu đang giải thích kế hoạch tinh quái của hắn trước khi giết chết người hùng. Nó hoàn toàn vô lý, phải không? (chỉ cần để ý cách tôi nhận mình là người hùng ngay lập tức. Ahahaha, bản ngã thân yêu của tôi ...)

"Làm thế nào ta là chìa khóa được? Và tại sao người lại đe dọa bạn của ta?" Tôi hỏi, vẫn còn trong sự bối rối chết tiệt.

------------

Chaeyoung's POV:

Lisa có vẻ kỳ lạ và hơi lo lắng. Mình thực sự lo lắng và nghi ngờ cô không nói với mình điều gì đó. Mình đi theo cô một thời gian ngắn sau khi cô rời khỏi phòng. Mình đi tìm cô và phát hiện ra cô gái tóc vàng gần nhà vệ sinh. Khuôn mặt cô nghiêm túc đến mức như thể cô đang nghe một tin xấu nào đó. Mình không mất nhiều thời gian để hiểu rằng cô có lẽ đang tương tác với một hồn ma.

Mình nấp sau một hàng rào, kín đáo tiếp cận Lisa.

"Ta sẽ không cho người những gì ngươi muốn," cô nói. "Và đừng có đụng một ngón tay vào bạn của ta, nếu không ..."

Con ma chắc hẳn đã trả lời điều gì đó khiến cô tức giận vì Lisa trở nên đáng sợ hơn nhiều. Cô nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi. Không khí dường như đang rục rịch xung quanh cô như thể được bao quanh bởi lực ma sát tĩnh điện. Dần dần, mình thấy dòng điện hình thành trên tay cô.

"Ngươi đã đánh giá thấp ta ..." Lisa nói thêm, đe dọa.

Đột nhiên, ánh sáng từ hành lang không thể kiểm soát được. Một nguồn năng lượng vô hình đang khiến những bóng đèn tắt lịm như trong một ngôi nhà bị ám. Mình lùi lại một bước, lo lắng cho sự an toàn của mình và Lisa.

Cô đang bùng cháy trong cơn thịnh nộ. Những tia sét nhỏ chạy dọc theo cánh tay của cô và mình có thể nhận thấy rằng sàn nhà đang rung lên một chút. Một bảng thông báo bay về phía cô, nhưng cô đã né được nó bằng một cú đá tuyệt vời.

Ngay cả khi mình gần như run lên vì sợ hãi nhưng mình vẫn không thể ngăn sự ngưỡng mộ cô gái người Thái. Cô trông thật xinh đẹp nhưng cũng thật đáng sợ vào thời điểm này. Mình chưa bao giờ nhìn thấy phần đen tối này của cô trước đây. Họ đã miêu tả cô cho mình là người tử tế nhất từ ​​trước đến nay. Luôn bình tĩnh và tốt bụng. Và đó là những gì mình đã chứng kiến ​​khi sống cùng cô.

Đang miên man trong suy nghĩ, mình chợt giật mình quay trở lại thực tại khi nghe Lisa hét lên.

"KHÔNG! KHÔNG PHẢI EM ẤY!"

Mình thấy cô đang chạy về phía tôi khi một chiếc ghế dài bị ném về phía mình. Mình nhảy sang một bên mà không suy nghĩ gì và lăn trên sàn cho đến khi đụng phải một bức tường. Mình nhăn mặt vì đau đớn vì cảm thấy rất đau ở sau đầu.

Mình cố gắng đứng dậy nhưng cùng lúc đó, một tia sét xuyên qua hành lang, đến từ nơi mà mình đoán là có ma.

Nhưng mình không phải là người bị trúng.

Lisa đã chịu toàn bộ cú đánh vì đã che cho mình. Mình nhìn thấy một tia sét khác và tia sét này đã làm mình bị thương xuyên qua cô.

Nước mắt mình tuôn rơi trên khuôn mặt khi mình cố gắng kìm chế nỗi đau.

'Không, Lis, em phải bảo vệ cô.'

Mình ôm lấy eo cô bằng cánh tay của mình và đẩy cơ thể bất tỉnh của cô ra phía sau. Ngực mình cứ phập phồng liên tục, mình thấy thật khó thở.

"Xin Chúa hãy cứu lấy chúng con..."

--------------

Lisa's POV:

Khi tôi thấy Chaeyoung bị đưa vào nguy hiểm, tôi đã không suy nghĩ kỹ trước khi lao về phía em. May mắn thay, cô gái người Úc tránh được vật mà tên Han lỗ đít ném, nhưng em đã bị đập mạnh vào tường.

Cuối cùng khi tôi đến được chỗ em, tôi cảm thấy một làn sóng điện đang tiến về phía chúng tôi, và bằng một cử động liều lĩnh, tôi đã dùng chính cơ thể mình để bảo vệ Chaeyoung. Không khí bị đẩy ra khỏi phổi và mọi thứ trở nên tối tăm. Trong chỉ trong vài giây, tôi tỉnh lại ... và nhìn thấy Chaeyoung từ xa đang ôm lấy cơ thể tôi.

Nỗi sợ hãi và tức giận khiến tôi nhận ra rằng linh hồn của mình đã trở lại không gian sau khi chết. Điều đó không thể xảy ra ...

Tôi chết? Một lần nữa? Khi cuối cùng tôi đạt được tình yêu của đời mình?!

Đó chắc là một trò đùa?

Trong cơn giận dữ đang bùng cháy dữ dội, tôi tìm kiếm Han và thấy hắn đang nhếch mép với tôi. Một lúc sau, tôi đuổi hắn xuyên qua trường, ném vào hắn hàng trăm tia sét.

Tên điên có vẻ sợ hãi và tiếp tục cố gắng trốn thoát. Trong tôi có một sức mạnh mà tôi chưa từng cảm nhận được. Cuối cùng tôi đã dồn kẻ ăn linh hồn vào chân tường và chứng kiến ​​hắn đấu tranh để ... ừ thì, tồn tại. Này thì những con ma mạnh mẽ có thể khiến người khác biến mất. Tôi dùng sức mạnh của mình đánh chìm nguồn đe doạ, nhưng sau đó, một giọng nói đã ngăn tôi lại.

"Đi thôi, Pranpriya Manoban."

Tôi quay lại đối mặt với một người đàn ông mặc đồ đen. Một thần chết... Tôi hơi cúi đầu trước anh ta và ngừng đánh chết Han. Không có bất kỳ cái nhìn cuối cùng nào, tôi quay trở lại chỗ Chaeyoung, gần như chạy về phía em.

Han đã không còn là ưu tiên của tôi. Tôi biết chắc rằng tôi đã vắt kiệt sức lực của hắn đủ để thần chết đưa hắn thẳng xuống địa ngục.

Cuối cùng khi tôi đến gần Chaeyoung, trái tim tôi như vỡ vụn ra. Cô sinh viên luật quỳ trên sàn, ôm xác tôi vào lòng, nước mắt em chảy dài trên má.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro