Phần 14: Drunk eyebrowns

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa's POV:

Chaeyoung lay nhẹ người tôi và vuốt ve khuôn mặt của tôi.

"Lisa, làm ơn, tỉnh dậy đi mà," em lặng lẽ khóc.

Tôi thấy đôi môi em từ từ cụp xuống, đôi mắt em bắt đầu ngấn nước ... Và điều đó khiến trái tim tôi tan nát vì tôi chẳng thể làm gì.

Không màng đến tầm mắt, tôi gục đầu xuống sàn nhà, rồi thở hổn hển. Có hai sợi dây đang kết nối với tâm hồn tôi. Một cái màu đỏ dính vào tay Chaeyoung, và cái cuối cùng, màu trắng, dính vào cơ thể tôi.

Tôi cầm lấy sợi dây trắng giữa các ngón tay, vân vê nó. Tôi đã có một cơ hội khác?

----------

Chaeyoung's POV:

Lisa gần như ngừng thở, nhịp tim của cô quá chậm. Da cô ngày càng nhợt nhạt hơn như thể cô sắp chết. Một giọt nước mắt của mình rơi xuống đôi má mềm mại của cô, mình quệt đi một cách yếu ớt.

Con ma dường như đã rời đi, nhưng mình vẫn thực sự lo lắng về sự an toàn của Lisa.

MÌnh muốn đứng dậy để tìm kiếm sự giúp đỡ, hoặc ít nhất là gọi cho mọi người trong phòng y tế, nhưng mình cảm thấy hoàn toàn kiệt sức. Cơ thể mình đau ở khắp mọi nơi và mình phải chiến đấu để duy trì sự tỉnh táo. Đột nhiên, sau một lúc, mình cảm thấy Lisa đang động đậy trong vòng tay mình.

"La-Lalisa?" Mình thì thầm với rất nhiều nỗ lực.

Mình nghe thấy tiếng cô rên rỉ đau đớn, cô cúi mặt vào ngực mình. Mình sẽ điên cuồng đỏ mặt mất nếu mình có đủ năng lượng để làm vậy.

Người Thái từ từ đứng dậy, mất một khoảng thời gian để nhận ra rằng đang ở đâu. Cô thở hổn hển và ôm lấy mặt mình giữa hai lòng bàn tay. Tầm nhìn của mình mờ đi như thể sắp ngất; Mình không thể nhìn rõ cô nữa.

"Chaeyoung, em có sao không? Em có bị thương ở đâu không?"

Mình muốn trả lời, nhưng mình đã kiệt sức ... Lisa ngay lập tức đứng dậy, cẩn thận ôm mình vào lòng. Cô vội vã trở lại phòng y tế và đẩy cửa bằng vai.

Khi mình đang dần chìm vào vô thức, mình cảm thấy an toàn, mặt mình vùi vào chiếc áo blouse của Lisa. Mùi hương của cô thật dịu êm và dễ chịu ...

--------

Jisoo's POV:

Tôi và Jennie vẫn đang trò chuyện với Blink và Once thì Lisa bất ngờ bước vào, ôm Chaeyoung đang say ngủ trên tay. Tôi đứng dậy khỏi chỗ ngồi và lao về phía họ.

"Chuyện gì xảy ra vậy? Em ấy không sao chứ?" Tôi lo lắng hỏi.

"Tụi em gặp Mr Panda và Chaeyoung bị thương. Có lẽ em ấy chỉ bị bất tỉnh vì va vào tường"

Lisa trông cũng thực sự quan tâm. Nội tâm tôi cười khẩy. Làm như là tôi không thấy sự thu hút lần nhau giữa hai người bạn cùng phòng này vậy. Trong vài tuần qua, tôi đã học cách hiểu rõ về họ, đặc biệt là Chaeyoung. Trong các cuộc trò chuyện của chúng tôi, cô gái Úc luôn kết thúc bằng cách nói về cô gái Thái, ánh mắt tràn ngập phấn khích.

"Hôm nay chị có mang xe đến. Có muốn chị chở em ấy đến bệnh viện không?" Jennie nói.

"Vâng, làm ơn."

Chúng tôi chào tạm biệt Blink và Once, sau đó đi đến phòng khám gần nhất. Ở đó, bác sĩ đã kiểm tra Chaeyoung nhưng không tìm thấy gì đáng lo ngại. Bây giờ chúng tôi đang ở trong căn hộ của Lisa. Người đẹp ngủ say vẫn còn đương giấc nồng trong phòng ngủ và tôi đã bắt đầu sốt ruột.

Lisa đi tắm rồi để tôi và Jennie ở phòng khách một mình.

"Vậy ... Chị thế nào, Jichu?" Jennie bắt đầu.

Bầu không khí thực sự rất khó xử. Tôi và em chưa bao giờ nói chuyện trực tiếp và tôi vẫn thực sự ấn tượng về ngoại hình của em.

Cô gái Kiwi xinh hơn trong tưởng tượng của tôi, đôi khi, tôi có thể bắt gặp bản thân đang nhìn chằm chằm em.

"Ổn. Nhưng đói," tôi nói mà không cần suy nghĩ.

Jennie cười khúc khích, tôi thề, đó là giai điệu tuyệt vời nhất tôi từng nghe. Chỉ cần vậy, tôi đã bắt đầu mỉm cười thật tươi.

"Chị có muốn em nấu cho món gì không?" Em yêu cầu, đứng dậy khỏi chiếc ghế dài.

"Đừng lo, chị tự mình làm được!"

"Không, em nhấn mạnh đấy. Dù sao thì em cũng thích nấu ăn."

Tôi không có cơ hội để trả lời; em đã lấy tạp dề trên quầy bếp và buộc quanh eo. Tôi quan sát em đun nước sôi và cắt các nguyên liệu mà em tìm thấy trong tủ lạnh.

"Em định nấu món gì?"

"Cơm chiên kim chi," Em đáp lại bằng giọng dễ thương.

Bụng tôi cồn cào khi nghe điều đó.

"Jisoo, em quên buộc tóc. Chị giúp em được không? Tay em bận hết cả rồi."

Tôi gật đầu và đi ra sau em. Khi tôi vén tóc em lên, tôi liếc nhìn chiếc cổ thanh tú ấy mà nuốt nước bọt. Làn da rám nắng trông thật mịn màng khi chạm vào. Tôi vô thức vuốt ve cổ em rồi quay trở lại thực tại. Tôi buộc tóc đuôi ngựa cho em và khi em đang thì thầm cảm ơn tôi, tôi nhận ra rằng khuôn mặt Jennie ngày càng đỏ hơn theo thời gian.

"Em có sao không Jen? Mặt em đúng đỏ tươi luôn!"

"V-vâng, do nhiệt độ thôi, tại cái bếp và tất cả ..."

"Được rồi ..."

Bằng cách nào đó tôi đã cố gắng giúp em nấu ăn, nhưng tôi cứ chìm đắm trong suy nghĩ và luôn làm cháy thịt, vì vậy Jennie cấm tôi đụng đến thức ăn. Chậc...

"Thơm quá, hai người đang nấu gì đấy?" Lisa ngồi trên một chiếc ghế đẩu, bất cẩn đặt một chiếc khăn tắm trên đầu.

"Kimchi" Tôi có thể thấy người Thái bắt đầu chảy nước miếng trên quầy. Aish, đứa trẻ này ...

Đột nhiên, chúng tôi nghe thấy một tiếng động mạnh phát ra từ phòng ngủ và Chaeyoung lao về phía phòng tắm. Lisa và tôi vội vã đến chỗ em ấy và thấy cô gái người Úc đang nôn ở bồn rửa mặt. Lisa vén tóc lên và vuốt ve lưng em ấy với vẻ mặt lo lắng. Sau khi cơn khủng hoảng qua đi, Chaeyoung đã rửa mặt sạch sẽ, và tôi hỏi em cảm thấy thế nào.

"Em ... Lông mày say xỉn ... ếch ..."

"Xin lỗi, sao cơ?" Tôi đã bắt em ấy lặp lại.

"ẾCHHHHH!"

"Gòy xong, Lisa, em đã biến cô gái tội nghiệp này thành một đứa dẩm dờ giống em rồi."

"Đây mới chỉ là bắt đầu. Chờ đến một năm sau, em ấy sẽ vượt qua sư phụ thôi." Cô gái tóc giả đáp lại.

Lisa ôm Chaeyoung đang mệt mỏi trong tay và chạm vào trán em ấy.

"Em ấy hơi sốt. Em sẽ bế em ấy trở lại giường."

Tôi ậm ừ và để họ đi về phía phòng ngủ. Tôi tham gia cùng với Jennie, người phải xem thức ăn của cô ấy.

"Có chuyện gì vậy?" Em hỏi tôi.

"Chae bị ốm, và chị không biết tại sao ..." Tôi thở dài sau đó liếc nhìn ra phía sau. "Không biết chuyện gì đã thực sự xảy ra..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro