Phần 16: Transfer

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa's POV:

Ngay sau khi tạm biệt Chaeyoung, tôi đến quận Gangnam gặp Irene. Lần này tôi không phải đợi chị. Hồn ma trực tiếp xuất hiện bên cạnh tôi. Chúng tôi đi bộ một lúc trên vỉa hè, không nói lời nào. Các đường phố, bất chấp thời gian truyền thống, đầy ắp người, để tin rằng luôn có việc gì đó để làm.

"Vậy, em đang nghĩ gì, Lisa?"

Tôi thở dài, không biết phải bắt đầu như thế nào. "Nói ngắn gọn là ... Chaeyoung đang mang thai, nhưng vẫn còn là một trinh nữ. Mọi thứ thật kỳ lạ kể từ lần cuối tụi em gặp Mr Panda và ... Ừm, em ấy nghĩ rằng trạng thái của em ấy có liên quan đến cái tên lỗ đít đó."

Irene im lặng một lúc, sau đó hỏi: "Và chuyện gì đã xảy ra vào ngày em gặp Han? Hắn có chạm vào em ấy không?"

"Không. Hắn ném một chiếc ghế dài vào em ấy, nhưng em ấy đã tránh được. Sau đó, hắn cũng làm vậy với hai tia sét, nhưng em đã bảo vệ em ấy."

"Em có chắc là em ấy không bị trúng năng lượng không?"

"Em chắc chắn về điều đó, cơ thể em như miếng bọt biển và em đã chịu tất cả các đòn. Nhưng linh hồn của em tạm thời bị đẩy ra khỏi cơ thể. Sau khi em đuổi theo Han, em quay lại với Chaeyoung và có hai sợi dây. Một sợi dây được kết nối từ hồn em đến cơ thể thật, một cái khác, màu đỏ, cuốn lấy Chaeyoung. "

Irene ậm ừ. "Em có chắc là em ấy không bị trúng không? Em ấy có nói với em không?"

Thật bối rối, tôi cố nhớ xem em có bị thế không nhưng không được. Tôi yêu cầu Irene đợi một chút và gửi tin nhắn cho Chaeyoung:

Tôi: Chae, em có bị trúng những đòn tấn công của Han không?

Chipmunk: Em nghĩ vậy, bởi vì em cảm thấy kiệt sức và lạ lắm, ngay cả khi cô bảo vệ em. Tại sao vậy?

Tôi: Tôi chưa biết.

Irene nhìn vào màn hình điện thoại của tôi với vẻ mặt chị-biết-tuốt.

"Lisa, em đã nghe nói về việc truyền năng lượng chưa?"

"Vâng, đó là khi một ma chiếm hữu một người. Đôi khi, nạn nhân có thể mất một phần linh hồn. Đó là cách những con quỷ như Han tập hợp đủ sức mạnh để ở lại thế giới loài người và khủng bố dân cư."

"Đúng, nhưng có thể có một số hậu quả khác ..."

Tôi cau mày, Irene cho tôi chút thời gian để suy nghĩ về những gì chị đang cố gắng nói. Khoan đã ...

"Ý chị là ... Han đã khiến Chaeyoung có thai? Như thể hắn là ... cha của đứa trẻ?"

Hồn ma thở dài, cúi đầu xuống, tôi không thể tin được vào tình hình.

Lại là cái quái gì thế này ...

* * *

Tôi lang thang trên đường cả đêm, không về nhà. 5 giờ sáng, tôi đến căn hộ của Jennie, được biết cô thường dậy vào giờ này để chạy bộ cùng đàn chó trước khi chuẩn bị đến trường. Tôi đợi cô trước cổng tòa nhà và ngay lập tức vẫy tay khi nhìn thấy cô. Người bạn thân nhất của tôi cau mày và đi về phía tôi.

"Tại sao em lại ở đây? Em không bao giờ ra khỏi giường trước 11 giờ sáng vào cuối tuần."

"Em không có cơ hội để ngủ, đêm qua ... Em ... Em cần nói chuyện với chị về chuyện xảy ra với Chaeyoung ..."

"Việc em ấy mang thai? Jisoo đã nói với chị."

"Tất nhiên là chị ấy đã nói với chị. Đôi chim cu thì luôn trò chuyện."

Jennie đã gửi cho tôi cái nhìn nổi tiếng của cô và ném đá tôi. Những con chó của cô đang lặng lẽ chơi trong khi chúng tôi nói chuyện. Tôi hắng giọng, rồi nói tiếp.

"Em đã điều tra về việc này bởi vì Chaeyoung vẫn còn là một trinh nữ, và em tự hỏi liệu điều em ấy nói có liên quan gì đến lần gặp cuối cùng của tụi em với Han hay không. Em đã hỏi Irene về điều đó và chị ấy đã nói với em về việc truyền năng lượng."

"Giữa Han và Chae?"

"Đó là điều em nghĩ đến đầu tiên, nhưng sau đó, chị ấy đã sửa ý em (có vẻ hơi bực bội) và ... chị ấy nghĩ rằng nhiều khả năng năng lượng của em đã chiếu vào em ấy khi em bị Han đánh."

"Em nói vậy ..."

"Em là người khiến em ấy có thai."

Jennie im lặng, nhìn tôi chăm chú.

"Có lý ..." Cô thì thầm với chính mình. "Thế giới ma quái lạ quá ..."

"Jennie ..."

Cô nhìn tôi.

"Em nên làm gì?" Tôi hỏi một cách tuyệt vọng với ánh mắt cầu xin.

"Limario, em phải chịu trách nhiệm và kết hôn với em ấy."

"Gì?!" Tôi thốt lên.

"Dù sao thì em cũng yêu em ấy. Đừng có cố nói dối chị. Chỉ cần tán tỉnh em ấy đã!"

Tôi bắt đầu điên cuồng đỏ mặt và tránh cái nhìn chằm chằm của cô.

"Tôi sẽ nói điều đó với em như thế nào đây..."

Sau khi chúng tôi kết thúc cuộc trò chuyện, tôi và Jennie chia tay nhau và tôi trở về nhà. Jisoo và em đang say giấc nồng trên chiếc ghế dài trước TV. Tôi đắp chăn, cẩn thận không đánh thức bọn họ, sau đó đi vào phòng bếp chuẩn bị bữa sáng.

Tóm lại, tôi chỉ lấy 3 cái bát và đổ đầy ngũ cốc. Sau vài phút, Chaeyoung bắt đầu cử động và mở mắt. Em từ từ đứng dậy, để Jisoo rớt từ ghế sa lông xuống như điểm môn toán. Tuy nhiên, người sau thậm chí còn không phản ứng.

Cô gái người Úc đã cùng tôi vào bếp và ôm tôi như một lời chào. Ngay lập tức, tôi thoáng thấy được mùi hương ngọt ngào và ấm áp của em. Thật tốt để bắt đầu một ngày mới ...

"Lisa, cô đã ở đâu vào tối hôm qua?" Em hỏi tôi.

"Hừ... tôi đến chỗ của Jennie." Tôi nói, cắt một ít hoa quả cho em.

Chà, đó không phải là một lời nói dối.

Em lấy một miếng táo, cho vào miệng, sau đó cho một miếng khác vào miệng tôi.

"Chaeyoung-ah ..."

"Vâng?"

"Tôi biết làm thế nào mà em có thai rồi," tôi nói, mặt đỏ như một quả cà chua, chết tiệt.

"Thật không? Làm thế nào? Và tại sao mặt cô lại đỏ như vậy? Cô có bị bệnh không?"

Chae sờ trán và má tôi, cau mày. Cách lo lắng cho tôi thật quá đỗi ...

Tôi nắm lấy tay em và hôn lên những ngón tay mảnh khảnh.

"Tôi không sao, tôi ổn ... Tôi chỉ hơi mệt. Và, về tình trạng của em ..."

Tôi hít một hơi thật sâu và nói thẳng.

"Tôi là người đã làm vậy với em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro