Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy hôm sau vẫn như bình thường thôi. Anh Long lúc sang tới nơi anh cũng có gọi về báo.

Còn hôm nay. Ngày đầu tuần tiếp theo rồi. Tớ đi học tới sớm hơn mọi lần. Đang đi dưới sân trường thì cái Diệu Anh chạy lên hù tớ chứ. Làm tớ giật nửa mình ý, xong thì cười lắc lẻ luôn. Hình như hôm nay nhìn bạn có vẻ vui nha. Chứ mọi lần  bạn  ít nói lắm, ít đùa nữa. Nếu có thấy tớ thì cũng chỉ gọi thôi. Hôm nay còn hù tớ cơ còn cười nữa.

- ấy Diệu Anh chơi ác nha. Đã hù tớ rồi còn cười nữa- tớ tỏ vẻ dỗi hờn. Tớ rất thích giả vờ dỗi với bạn nha. Chả biết sao nữa.
- hi hi xin lỗi Nhi nha. Tại thấy cậu nên tớ vui. Tính trêu cậu chút ý.

Tớ nghĩ bạn sẽ bối rối cơ. Ngược lại còn cười vui vẻ khoái chí lắm. Dám chắc hôm nay bạn có vấn đề gì nài.

- thế hở? Hôm nay trông cậu khác lắm nài. Có gì vui phải ko?- tớ dùng ánh mắt dò xét.
- có đâu.
- nói đi. Chúng ta là bạn mà. Ko  chia sẻ cho nhau biết được hả?
- thật mà. Ko có gì đâu .

Bạn chối bay chối biến ý. Coi bộ bạn khá là cứng đầu à.

- cậu ko nói thì  tớ đi hỏi cái bạn cùng bàn của cậu vậy- nói đoạn tớ bước thật nhanh về phía cầu thang.

Cũng chỉ là giả vờ để bạn nói ra thôi. Ai ngờ bạn chạy theo giật tay tớ lại.

- ơ Nhi. Khoan đã. Hỏi cậu ấy làm gì, cậu ấy biết gì đâu- bạn đỏ mặt mới ghê nha.
- eo ơi thật ko vậy. Ớ sao mặt cậu đỏ quá vậy?- tớ ngó quanh mặt bạn.
-...- bạn im re chả nói gì.
- hahahah. Cậu buồn cười thật. Có gì cứ nói đi tớ làm gì đâu- tớ phá lên cười vì bạn.
- huh- bạn giẩu mũi lên nhìn tớ bằng ánh mắt ko mấy an toàn.
- ơ hả ờ. Xin lỗi. Thế cậu ko muốn nói thì thôi vậy. Mà cậu cho tớ biết tên của bạn cùng bàn cậu phát.
- làm gì?
- thì để biết thôi ý. Hì hì.
- tên Huy- bạn trả lời sao mà nghe nặng nề quá ta. Mọi lẦn bạn đâu như vậy. Con người bạn cũng ko phải vậy.
- cái gì Huy?
- Trần Quang Huy.
- cậu biết cậu ta ở đâu ko?
- ko biết.
- eo tưởng biết.
- thế cậu hỏi làm gì mà nhiều vậy?
- thì để biết còn gì. Hê hê.
- haizz hỏi như cậu thì người ta chạy mất dép ý. Hỏi như tra khảo vậy- bạn lắc đầu. Mà bạn nói đúng đấy. Tớ toàn hỏi như thế ko à.

- thôi về lớp đi, tới lớp tớ rồi.

Nói chuyện nhiều quá, chả để ý đường gì cả. Chưa gì đã tới lớp bạn rồi.

- ừ. Vào lớp đi. Bạn Huy đang đợi cậu trong lớp á- tớ ghẹo bạn, xong thì chạy luôn về lớp.
- ây. Cậu này- bạn lắc đầu quay vào lớp.

Vào lớp thì Diệu Anh chả thấy bạn cùng bàn đâu cả. Rõ ràng cặp bạn đã nằm yên vị trên bàn rồi. Diệu Anh có hỏi mấy đứa xung quanh thì chúng nó bảo là Huy ra ngoài từ nãy rồi. Cũng chả biết đi đâu. Thế nên Diệu Anh ngồi xuống với khuôn mặt chán nản. Quay sang nhìn ngắm cái cặp của người ta, còn nói chuyện với cái cặp nữa.

- ê cặp. Chắc mày biết tao thích chủ của mày đúng ko?
- "..."
- Haizz. Nhưng tao chả dám nói đâu. Cậu ấy đẹp trai, học giỏi như vậy mà. Đời nào đi thích tao chứ nhỉ?
- "..."
- chủ của mày lạnh lùng qúa đi mất. Bao nhiêu lần tao nói chuyện mà cậu ấy có bao giờ trả lời hẳn hoi đâu. Toàn đáp cộc lốc ko ý. Ghê ghê gớm gớm. Có thể cho là kiêu ko nhỉ?
- "..."

Diệu Anh cứ ngồi đấy thủ thỉ nỉ non với cái thứ vô tri vô giác kia. Xong thì lôi sách vở ra xem bài trước.

Còn vì sao Diệu Anh vui hả. Là vì tối qua nằm nghịch facebook. Thế nào lại tìm được nick của cậu bạn Huy kia. Cũng đã gửi lời mời kết bạn. Nhưng chưa thấy xác nhận. Eo ơi, mê người ta quá rồi à.

Còn tớ. Sau khi đi tới cửa lớp thì phát hiện  thấy một sinh vật lạ và một sinh vật quen đang ngồi chềnh ềnh ở bàn tớ. Người của cả hai cậu ta quay xuống bàn dưới, bàn Phong ý. Có cả Nam cũng sang ngồi nói chuyện luôn. Đương nhiên, đó là sinh vật quen mà tớ nói đấy. Còn Phương Anh chạy lên ngồi với Thảo Hương. Còn bạn cùng bàn của Hương đi đâu ý. Chả thấy. Thành ra là Nam với tên kia đang ngồi ở bàn tớ còn hai người kia ngồi yên vị tại chỗ. Chà, nhìn nói chuyện khá là vui đi. Rôm rôm rả rả hơn bán Tôm. Đa số tớ thấy ba đứa lớp tớ nói cười nhiều nhất. Còn tên kia thì cũng nói nhưng chả thấy cười gì cả.

Một góc lớp có tới bốn tên ngồi tụ tập lại, mà trong đấy có bốn đứa thì ba đứa đẹp còn một đứa thì ko biết. Vì có nhìn thấy mặt đâu.

- làm ơn chỗ ai về chỗ người nấy đi- tớ vào lớp đi tới chỗ. Gõ gõ vào bàn. Nói vừa phải đủ để một làng nhỏ nghe thấy.

Thế là cả bốn đứa ngẩng lên nhìn tớ. Giờ thì biết mặt tên kia rồi. Nhìn quen lắm nha. Gặp ở đâu rồi thì phải ý. À! Chả phải là cậu bạn Huy hot boy lạnh lùng sao. Sao lại ở đây? Còn nói chuyện với ba đứa kia? Chắc là bạn của nhau đây mà.

- uầy hôm nay tới sớm nhề- chưa gì mà tên Phong đã trọc tớ rồi.
- ko bận thì tới sớm thôi. Mà tới sớm làm gì có chỗ mà ngồi đâu. Thà tới muộn chút còn hơn.

Hiện tại thì tớ đang đứng ở cạnh bàn, như một con hầu đợi cậu chủ.

- ồ. Quên mất. Huy, Nam. Hai đứa bay dậy đi, chả chỗ cho bạn ý ngồi- Phong đủn đủn hai tên từ nãy vẫn ngồi ỳ giương mắt nhìn tớ.
- rồi rồi. Mời bạn Voi Còi ngồi- Nam gạt Huy ra để mình đi ra ( Nam ngồi trong Huy ngồi ngoài)
- muốn ăn đấm phải ko- tớ dơ nắm đấm lên.
- kinh ko. Làm gì mà căng.
- lắm mồm thế ko biết. Làm ơn đi ra để tôi vào chỗ. Còn cái tên tảng băng di động này nữa, lớp có ko ở, sang lớp người ta làm gì?- tớ quay sang Huy.
- nài nài. Thích thì sang. Cậu cấm à. Bạn của bọn tôi đấy. Mới chuyển về được mấy hôm. Chưa có dịp sang chơi nói chuyện với nhau. Hôm nay mới có dịp cậu tính đuổi à- Phong đứng lên nói. Mà tớ nghĩ cậu ta là đang khoe chứ ko phải nói bình thường.

Theo như nghe Phong vừa nói thì cậu này mới chuyển tới. Còn chuyển từ đâu tới thì tớ chịu. Thảm nào bây giờ mới thấy mặt. Lại còn là bạn của ba tên lắm mồm nhất lớp này cơ. Trái ngược nhau nhỉ? Kể ra cũng buồn cười, chả biết tại sao chúng nó lại chơi được với nhau nữa. Một đứa trầm tính ít nói lạnh lùng như thế kia lại đi chơi cùng bọn mồm miệng hơn đits vịt này. Công nhận, nể luôn.

- tôi có nói là tôi đuổi bạn của cậu sao? Tôi hỏi chứ tôi đuổi à. Vu khống.
- rồi rồi, sao cũng được.
- mau về lớp đi. Gần vào lớp rồi kìa- tớ cúi xuống nói cái tên từ nãy vẫn cứ bất động chả thấy nói gì kia.

Cậu ta nghe xong chả nói chả rằng. Cứ thế đứng dậy, tay xỏ túi quần. Đi thẳng ra cửa rồi về lớp của mình. Nhìn cứ như robot ý. Hãi thật. Tớ thấy hơi lạnh sống lưng à. Trời đã lạnh thì chớ còn gặp phải tên này thì có mà chết cóng nằm ở nhà mất.
Thế mà cái Diệu Anh nó vẫn ngồi cùng được với tên này. Lúc nào bên người cũng có luồng khí lạnh như này chắc chết.

Sau khi cậu ta bước ra khỏi lớp thì tớ cũng ngồi xuống rồi đặt cặp vào ngăn bàn. Rồi thì quay xuống nói chuyện với mấy tên kia.

-êi. Tôi hỏi phát- tớ kéo tay Phong.
- huh.
- bạn cậu sao lạnh lùng quá vậy. Chả giống mấy cậu chút nào ý.
- trẻ con biết gì mà cứ hỏi nhiều- Nam từ bên kia nói chĩa sang.
- gì? Giờ tôi mới hỏi nha - tớ cũng chĩa sang nói trả.
- thế có muốn biết ko?- Phong cười cười nhìn tớ. Nghe cái giọng sặc mùi gian tà.
- tất nhiên là có.
- thế lên lau bảng đi rồi xuống đây kể cho- Phong hất mặt về phía cái bảng.
- đm. Biết ngay mà. Tưởng tốt thế nào. Hứ- tớ bĩu môi.
- ăn nói. Từ lúc gặp cậu, tôi chưa nói câu nào bậy. Ngược lại, cậu nói hàng tá rồi. Con gái gì mà. Chẹp chẹp.

Cậu ta phê bình tớ, rồi còn lắc đầu chẹp miệng ra điều tớ mất dậy. Mà đúng mà, có sai đâu. Hơ hơ. Nhưng mà thôi thì cái tính tò mò nó trỗi dậy, đành ngậm ngùi lên lau bảng song chạy xuống hóng chuyện.

- rồi đấy nói đi. Ngứa mắt- tớ liếc.
- thái độ thế à?- cậu ta được nước làm tới kìa.
- thôi thôi. Nói đi khổ lắm cơ.
- ờ thì là do... thôi cô vào rồi. Đợi tiết cuối, giờ sinh hoạt tôi nói cho. Ha ha.
-ơ thế ra chơi ko nói được à?
- tất nhiên là ko.
- bựa nhân- tớ phụng phịu.
- bựa nhân cái chi zạ bợn- cái giọng giễu cợt ghê gớm.
- im đê.
Sắp biết được rồi thì cô vào. Lại phải đợi tới tiết cuối.

- hahaha. Khổ thân chưa- tên Minh cả tên Phong cười như hai thằng mới trốn trại vậy. Có gì đáng cười đâu. Bựa.

- có gì đáng cười à?- tớ gắt.
- đúng thế. Vui mà. Haha
- điên. Hừ.

Tớ hậm hực quay lên lôi sách vở ra chuẩn bị chép bài thì tên Phong gõ vai nói nhỏ.

- nhưng tôi nói cậu nghe cái này.
- cái giề?
- Huy hơn tụi mình một tuổi, chứ ko phải bằng tuổi. Vì thế nếu cậu có gặp thì ăn nói cho hẳn hoi nghe chưa.
- why?- tớ há hốc mồm miệng. Mắt tròn mắt dẹt nhìn.
- gớm ko. Có thế mà cũng. Khép miệng vào, ko ruồi bay vào thì khổ. Lát tôi nói tiếp cho. Học đi.

Cậu ta tự dưng nói giọng rất chi là nghiêm túc nha. Kinh thật, mà quả thật là tớ đang rất tò mò này. Đang mong cho tiết sinh hoạt mau mau tới.

_______________

Giờ sinh hoạt cũng đã đến. Cô kêu tổ trưởng các tổ  lên phát biểu vê tuần học vừa qua. Xong thì cô có phổ biến vài lời, rồi cô cho ngồi chơi đợi trống về. Ây đây là lúc mà tớ mong đợi nhất nè. Tớ vội vàng quay xuống giục cái tên rùa chậm chạp kia.

- kể đi kể đi.
- đợi đã. Làm gì mà hối thúc quá vậy-

Cậu ta đang cất sổ vào cặp nghe tớ giục mà lóng nga lóng ngóng tí làm rách quyển sổ. Cậu ta dùng cái cặp bé bé con con ý. Còn quyển sổ thì to gấp đôi cái cặp lên khó nhét cũng đúng.

- khổ lắm. Đưa đây. Tôi giữ cho. Từ giờ để cặp tôi. Yên tâm tới lớp tôi trả. Tôi chỉ cầm giùm thôi- tớ giật lấy quyển sổ, nhét luôn vào cặp. Nói ra hàng đống. Ko để cậu ta từ chối.
- ừ thế cũng được- cậu ta cười cười nhăn nhở như khỉ.
- thế giờ nói đi.
- làm gì mà muốn biết quá vậy- cậu ta nhăn mặt khó hiểu nhìn tớ.
- tò mò thì muốn biết. Nói đi.
- Mà sao ko hỏi về bản thân thằng Phong ý, sao cứ muốn biết về thằng Huy vậy Nhi - Minh cợt nhả nửa đùa nửa thật.
- dồi ôi. Từ từ sẽ hỏi hết. Giờ nói về Huy đi. Sao cậu ta lại hơn tuổi? Sao lại học cùng chúng ta mà ko phải lớp lớn hơn?
- thì vì...

**********

Hey. Xin lỗi vì bÂy giờ mới ra chương. Vì mấy nay bị bí ý tưởng. =))

Chương này ko tiêu đề nhe. =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro