Chương 53: Diễn viên đóng thế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Không đúng, sao anh ta lại đến đây?” Cố Thanh Nhượng hỗn loạn, nhanh chạy đến kề tai nói nhỏ với Tiểu Mễ, “Không phải Lâm Chiếu Chi đã từ chối đầu tư của Giang Nhất Thần rồi sao?”

Vì sao hắn vẫn có thể đến nơi này?

Tiểu Mễ đem tin tức vừa hỏi thăm được nói cho Cố Thanh Nhượng, “Anh Cố, người tham gia chế tác phim điện ảnh của Lâm đạo diễn là truyền thông Tinh Điểu.”

“Cho nên?”

“Thái tử gia của truyền thông Tinh Điểu, Phó Nhiên là bạn thuở nhỏ của Giang tổng, từ cái thời còn nghịch bùn dưới gốc cây ấy. Nếu căn cứ vào mối quan hệ hảo hữu đó thì việc Giang tổng có thể đi cửa sau cũng là điều dễ hiểu. Anh rõ chưa, anh Cố?”

“Cảm ơn.” Cố Thanh Nhượng cười 'ha hả'.

“Đầu óc Giang Nhất Thần đúng là có bệnh, nhìn gì không nhìn, lại một hai chạy tới đây xem vợ trước và nam nhân khác diễn cảnh giường chiếu……” Sắc mặt Cố Thanh Nhượng trắng bệch, “Em nói xem, anh ta có phải có sở thích rất biến thái không?”

“Anh Cố, vấn đề hiện tại không phải Giang tổng biến thái thế nào, mà là cảnh diễn kia anh định diễn thế nào??”

Bảo cậu diễn trò trước mặt Giang Nhất Thần!

Cố Thanh Nhượng ngẩng đầu bốn mươi lăm độ nhìn lên không trung, thần sắc buồn bã, “Tiểu Mễ Tử, trẫm muốn rít một điếu thuốc lấy lại bình tĩnh.”

Tiểu Mễ lấy ra một cây kẹo mút từ trong túi áo, cúc cung tận tụy dâng lên đỉnh đầu, “Mong bệ hạ tạm chấp nhận.”

“Kẹo mút cũng được, trẫm thật khổ tâm.”

Cố Thanh Nhượng than ngắn thở dài. Nhìn biểu tình kia của Giang Nhất Thần, cậu cảm thấy bản thân không thể làm gì được. Ly hôn rồi, đừng nói là đóng phim, dù đây là sự thật thì cũng không liên quan tới hắn.

Cố Thanh Nhượng lập tức siết chặt nắm tay, tự tin ngưỡng cằm, hậm hực cùng Tiểu Mễ bước qua mặt của Giang Nhất Thần. Chuyên viên trang điểm lập tức chạy đến hóa trang.

Cứ như lo sợ Giang Nhất Thần sẽ không nhìn thấy cậu.

À, cậu cố ý phải không? Cậu đang muốn chỉnh chết tên cẩu nam nhân này.

Ngay cả khi thầy chỉ đạo dạy cậu phải thể hiện thế nào cho đúng, Cố Thanh Nhượng cũng tiếp thu ngay bên cạnh Giang Nhất Thần.

“Tiểu Cố, suất diễn này chỉ chiếm tổng cộng sáu mươi giây.”

Cố Thanh Nhượng: “Không thể nhiều hơn sao?”

Giang Nhất Thần:...

Thầy chỉ đạo lập tức xấu hổ, cẩn thận quan sát Cố Thanh Nhượng, cậu.... rất giống người thích diễn cảnh giường chiếu sao?

“Không thể nhiều hơn được nữa, Tiểu Cố, tổng cục Quảng Điện sẽ phong sát cậu.”

“Được rồi.”

Ánh mắt Giang Nhất Thần tối đen, ngữ khí này, sao nghe ra có chút tiếc nuối nhỉ?

“Tiểu Cố, chờ lát nữa cậu sẽ làm như vậy…… Sau đó sẽ như này…… cậu yên tâm, những chỗ nên lộ chắc chắn sẽ không lộ, toàn bộ đều giao cho hậu kỳ xử lý.” Thầy chỉ đạo càng nói càng kích động, vỗ chân của chính mình, “Điểm mấu chốt nằm ở biểu cảm, là biểu cảm!!! Mấu chốt!!! Cậu phải nhớ cậu là người nghiện ma túy, cậu đang sa chân vào ham muốn của tình dục và cơn phê thuốc, vì vậy cậu phải khống chế tốt biểu cảm của mình, vừa mất hồn, vừa dục tình, quan trọng là xinh đẹp, đã biết chưa?”

Cố Thanh Nhượng: vừa mất hồn, vừa dục tình, lại vừa xinh đẹp, sao ngài không lên trời mà cầu?

Dù trong lòng phun tào thế nào, bên ngoài Cố Thanh Nhượng vẫn ngoan ngoãn như husky được người ta vuốt đầu, “Ngài yên tâm, Trương lão sư, tôi đây thân kinh bách chiến, hơn nữa còn vô cùng chuyên nghiệp!”

Trương lão sư yên tâm rời đi.

Giang Nhất Thần lúc này mới hừ lạnh, liếc nhìn Cố Thanh Nhượng, “Thân kinh bách chiến? Hửm? Chuyên nghiệp? Hửm?”

“Cảm ơn chồng trước của tôi, nếu như không có ngài rèn luyện thì đóa cúc non phấn nộn yêu kiều của tôi cũng sẽ không biến thành hướng dương rực lửa.” Cố Thanh Nhượng nói lời thấm thía, “Lòng biết ơn của tôi đối với Giang tổng tựa như sông Hoàng Hà thao thao bất tuyệt, anh chính là phụ mẫu tái sinh tôi……”

“Cố Thanh Nhượng!”

Giang Nhất Thần không thể nhịn được nữa. Hắn rốt cuộc cũng bỏ chân xuống, từng bước đi tới trước mặt Cố Thanh Nhượng, ánh mắt lạnh băng.

“Em có sao?”

“Tôi là nam nhân, đương nhiên sẽ có.”

Giang Nhất Thần cầm kịch bản như quạt xếp, dùng chút lực nâng cằm Cố Thanh Nhượng lên, ngữ khí chế nhạo, “Chờ lát nữa tôi đây sẽ hảo hảo nhìn xem.”

Cố Thanh Nhượng đẩy tay hắn ra, “Giang tổng, hà tất gì phải làm vậy? Chúng ta đều đã ly hôn, anh đang chứng tỏ điều gì?”

“Như vậy đi, tôi sẽ đối ngài cung cung kính kính nói lời xin lỗi…… Quỳ xuống dập đầu cái gì cũng được, ngài cứ xem tôi như quả rắm, thả tôi đi đi có được không?”

“Không được.” Giang Nhất Thần cười lạnh, “Tôi muốn theo đuổi em.”

“Cái gì?”

“Tôi nói tôi muốn theo đuổi em.”

Cố Thanh Nhượng trợn mắt.

Người đàn ông này có bệnh phải không?

Cố Thanh Nhượng ngẩng đầu muốn xem biểu tình của Giang Nhất Thần, lại phát hiện hắn nghiêm túc lạ thường.

“A Nhượng, những chuyện trước đây…… tất cả đều không phải chủ ý của tôi. Bây giờ tôi đã xử lý xong hết thảy, cho nên ngay lúc này tôi sẽ đường đường chính chính theo đuổi em."

“Anh nói theo đuổi liền theo đuổi sao? Anh cho rằng anh là truy phong thiếu niên à?” Cố Thanh Nhượng cười lạnh, “Bây giờ người theo đuổi tôi phải xếp thành hàng, anh thì tính là cái gì? Mau ra sau chót xếp hàng đi, hiểu không?”

“Không sao.” Giang Nhất Thần tiến về trước một bước, cười khẽ, “Mặc kệ là Lâm Chiếu Chi hay Dương Chiếu Chi, cùng lắm là cạnh tranh công bằng.”

“Không có công bằng, Giang Nhất Thần anh đã nằm trong sổ đen của tôi rồi, tạm biệt!”

Lời vừa dứt, người phụ trách lập tức gọi Cố Thanh Nhượng đi qua.

Hai trăm lẻ chín cảnh, suất diễn giường chiếu phong tình vạn chủng rốt cuộc cũng bắt đầu.

Thực tế mà nói thì những cảnh giường chiếu trên phim điện ảnh đều dựa vào hậu kỳ. Vì để tránh làm diễn viên xấu hổ, họ thậm chí còn không ép diễn viên thật sự động tay động chân với nhau. Chính vì lí do đó mà hầu hết các cảnh quay nóng đều là cảnh lẻ, hai người hiếm khi xuất hiện đồng loạt trên một khung hình.

Nhưng Lâm Chiếu Chi tựa hồ không muốn nhờ vào chỉnh sửa hậu kỳ, cảnh quay này thật sự rất quan trọng trong suốt cả bộ phim. Cố Thanh Nhượng lại là nam chính, đây hoàn toàn là bước ngoặt quan trọng của cậu.

Trong truyện có nói nam chính nghiện ma túy, sau khi cùng tình đầu hoan ái phóng túng cả một đêm thì bị người ta vứt bỏ. Từ đây, nam chính bắt đầu làm càn, từng bước đi lên con đường vạn kiếp bất phục ở đáy xã hội.

Lâm Chiếu Chi muốn quay lại hình ảnh của một người sa đọa, một nam nhân bị vận mệnh hung hăng nuốt chửng.

Cố Thanh Nhượng trong cảnh này diện quần áo cực kỳ đơn giản, sơ mi trắng, quần đùi ngắn. Hàng cúc áo mở ra, thấp thoáng có thể nhìn thấy khối thân thể gầy gò.

Dáng người Lâm Chiếu Chi đương nhiên rất tuyệt, hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ của Cố Thanh Nhượng, cơ bụng và tuyến nhân ngư cũng rất tuyệt vời. So với người mẫu chuyên nghiệp đúng là không hơn không kém.

Cố Thanh Nhượng vô duyên vô cớ cảm thấy khẩn trương.

“Em căng thẳng sao?” Lâm Chiếu Chi hỏi.

“Có chút.” Cố Thanh Nhượng thành thật thừa nhận, thân thể cậu căng cứng cả rồi.

“Em có thể đừng nghĩ đây là đóng phim.”

Cố Thanh Nhượng thử một chút, kết quả chính là…… cậu càng căng thẳng hơn.

Thân thể cậu, hình như bị ma nhập rồi, trên dưới đều là cảm giác mất tự nhiên.

Sau hơn nửa tiếng, Lâm Chiếu Chi chỉ có thể áp dụng phương pháp chỉnh sửa hậu kỳ, trước tiên để Cố Thanh Nhượng quay đơn độc một mình.

Lâm Chiếu Chi đứng một bên xem, Cố Thanh Nhượng quả nhiên nhẹ nhàng đi không ít, rất nhanh liền nhập vai.

Giang Nhất Thần đứng từ xa nhìn về phía nam nhân cao gầy trước mặt. Mái tóc Cố Thanh Nhượng ướt đẫm mồ hôi, áo sơ mi lỏng lẻo rơi xuống khuỷu tay, nhẹ cắn môi dưới, ngửa đầu hô hấp dồn dập, biểu tình khiêu gợi tràn đầy dục vọng.

Hắn muốn đè cậu. Đáy lòng Giang Nhất Thần tựa hồ nghe thấy đạo thanh âm quen thuộc. Thật giống bảy năm qua mỗi ngày hắn đều làm như vậy. Thời điểm Cố Thanh Nhượng không thể trụ vững được nữa, cậu liền ngửa đầu cắn lên yết hầu hắn...

Giang Nhất Thần lắc đầu.

Hắn đang suy nghĩ gì vậy?

Đây chỉ là diễn kịch mà thôi.

Sau khi cảnh diễn một mình kết thúc, Cố Thanh Nhượng lập tức trở về trạng thái khẩn trương. Toàn bộ đoàn phim lăn lộn gần bốn năm tiếng đồng hồ, Lâm Chiếu Chi vẫn không hài lòng như cũ.

Đối với phim điện ảnh, Lâm Chiếu Chi có yêu cầu rất cao, mỗi một cảnh quay  đều không thể qua loa.

“Xin lỗi.”

Cố Thanh Nhượng tự biết mình đã làm chậm trễ tiến độ của đoàn phim, nhưng cậu không thể làm gì khác ngoài nói lời xin lỗi.

“Không sao, đây không phải lỗi của em.” Lâm Chiếu Chi hỏi người chỉ đạo, “Còn phương pháp nào khác không?”

“Thật sự không có, hay là đổi người đi.”

“Đổi người?”

Lão sư gật đầu, “Tiểu Cố và ngài không quen không biết, suất diễn này đương nhiên khó mà bộc lộ cảm xúc rõ ràng. Chỉ cần tìm người quen thuộc với Tiểu Cố thì không phải liền dễ dàng rồi sao.”

Ánh mắt mọi người lập tức đổ xô về phía Giang Nhất Thần.

Giang Nhất Thần là chồng cũ của Cố Thanh Nhượng. Nói về phương diện trên giường, không ai có thể rành hơn ngoài hắn.

Lâm Chiếu Chi thoáng nhíu mày. Ánh mắt nhìn Giang Nhất Thần không hiểu vì sao có chút lạnh lẽo.

“Không cần.” Lâm Chiếu Chi lắc đầu, “Suất diễn này có thể không cần quay nữa.”

Nếu là vì Cố Thanh Nhượng thì anh có thể miễn cưỡng tiếp thu bộ phim có chút không hoàn mỹ này.

Cố Thanh Nhượng nghe xong lập tức lên tiếng, “Lâm đạo diễn, đây nói không chừng sẽ là cách hay.”

Lâm Chiếu Chi hi sinh vì cậu nhiều như vậy, hơn nữa còn ra tay giúp đỡ cậu vô số lần. Cố Thanh Nhượng không muốn khiến anh thất vọng.

“A Nhượng……”

“Tôi đi nói với anh ta.”

Cố Thanh Nhượng nói xong liền bước tới trước mặt Giang Nhất Thần, nói rõ vấn đề với hắn.

“Nếu anh không muốn thì có thể……”

Giang Nhất Thần lập tức đứng lên, dùng ngón tay thon dài kéo mở cà vạt của chính mình, lộ ra xương quai xanh tinh xảo tựa điêu khắc, đáy mắt ẩn hiện ý cười châm chọc, “Nói nhảm cái gì vậy? Nếu là đàn ông thì trực tiếp tới đi.”

Suất diễn lần này có rất ít người ở lại đây, tổng người quay phim và diễn viên bất quá chỉ có năm sáu người. Cố Thanh Nhượng cảm thấy cậu hình như đã trúng độc rồi, rõ ràng đều là diễn nhưng khi thân thể tiếp xúc với Giang Nhất Thần thì lại không có chút bài xích, tựa hồ đây là thói quen được dưỡng thành trong bảy năm qua.

Không đến năm phút, Cố Thanh Nhượng cuối cùng cũng giải quyết xong cảnh diễn lăn lộn cả một ngày trời.

Đoàn làm phim cực kỳ vừa lòng. Giang Nhất Thần cũng rất vừa lòng. Đợi cảnh này được tung lên mạng, mọi người nhất định sẽ trầm trồ.

Đến lúc đó Thần Nhượng CP của hắn không phải sẽ phất cao ngọn cờ sao? Còn Chiếu Cố Cp có mà ra đảo chơi đi.

Trong lòng Giang Nhất Thần hồ hởi tính toán.

Tháng sáu, đoàn phim Tuyệt Khiếu rốt cuộc đóng máy, phim điện ảnh chính thức bước vào giai đoạn tuyên truyền. Tiếp sau đó là vài thông tin nhỏ và trailer.

Làm trên thị trường phim thương mại phi đại chúng, các nhà điện ảnh đương nhiên cũng biết mánh khóe khiến sản phẩm của mình thành công thu hút nhiều sự quan tâm từ công chúng, vì vậy họ liền tung ra cảnh giường chiếu của Cố Thanh Nhượng không đến bảy giây. Lúc Giang Nhất Thần biết được tin này, hắn lập tức kích thích không thôi.

Tay chân lóng ngóng mở weibo lên xem.

Kết quả chính là...

Người là của Giang Nhất Thần hắn, thân thể cũng là của Giang Nhất Thần hắn, nhưng khuôn mặt thì không phải của Giang Nhất Thần hắn.

Là mặt của Lâm Chiếu Chi!

Giang Nhất Thần nhìn người trong video, khóe miệng giật giật, hiểu rồi.

Ừm, hắn là diễn viên đóng thế.

Ha hả.

Đóng thế!

Lâm Chiếu Chi con mẹ nó thật nham hiểm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro