Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hứa Nguyện là cam tâm tình nguyện muốn đi làm, nhưng Mạnh Tranh Vanh vẫn là có chút không tin, trước khi đi ngủ, anh thấp giọng hỏi cô: "Tiểu Nguyện, em thật sự muốn đến Mạnh thị làm sao?"

Kỳ thật trước đó, Mạnh thị đã chuẩn bị cho Hứa Nguyện một chức vụ, là chức vụ giám đốc với công việc không quá bận rộn, nhưng Hứa Nguyện đi một lần sau đó cũng không quay lại.

Căn cứ vào việc từng phát sinh phía trước như vậy, Mạnh Tranh Vanh thật sự có chút hoài nghi Hứa Nguyện có phải thật sự nguyện ý đi làm hay không, nếu cô là bị người trong nhà ép, trái lại người gánh vác oán trách sẽ là anh, chuyện này anh không có lời a, hơn nữa đem người trong nhà vào đảm nhận chức vụ giám đốc, cũng sẽ làm nhân viên trong công ty đem việc này ra bàn tán dị nghị, chuyện này anh thật không muốn nhìn thấy.

Hứa Nguyện từ Hứa phu nhân cũng biết, nguyên chủ đã từng đi qua Mạnh thị làm, bất quá liền ngây người một ngày đi rồi cái đi ngang qua sân khấu liền không lại đi, Mạnh Tranh Vanh hiện tại có băn khoăn cũng là có thể lý giải.

Cô trầm mặc một lát, chậm rãi nói: "Ở nhà nhàm chán, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, khả năng đi làm có thể có chút thú vị."

Đương nhiên đây không phải lời nói thật lòng của cô, nhưng theo tính cách nguyên chủ nói, cô hiện tại nói nói như vậy mới không làm Mạnh Tranh Vanh nghi ngờ.

"Vậy tốt." nội tâm Mạnh Tranh Vanh có một loại cảm giác "Quả nhiên như thế", "Em cũng đã từng đến Mạnh Thị, ngày mai em qua đó đi làm, không qua một hai ngày, những quản lý cấp cao ở đó liền sẽ biết em là Mạnh phu nhân, không ai sẽ dám làm khó em, em nếu cảm thấy nhàm chán, về trước giờ tan tầm cũng không cần thông báo ai."

Đây là tự đưa cho Hứa Nguyện ăn thuốc an thần, cũng là tự cho chính mình trước tiên làm tâm lý xây dựng.

Anh căn bản là không nghĩ tới Hứa Nguyện sẽ ở Mạnh thị ngốc thật lâu, cô có thể thành thật kiên định ngốc đến nửa năm, mỗi ngày đến trễ về sớm cũng không quan sao, chỉ cần cô có thể ngốc nửa năm, cũng đã làm người khác cảm thấy kinh hỉ.

Không phải Mạnh Tranh Vanh xem thường Hứa Nguyện, chỉ là ở trong lòng anh, Hứa Nguyện chính là đóa hoa dưỡng ở nhà ấm, hiện tại kết hôn, cũng bất quá là từ một cái nhà ấm này chuyển dời đến một cái nhà ấm khác.

Đương nhiên, Mạnh Tranh Vanh vẫn là rất vui lòng tỉ mỉ chiếu cố đóa hoa này.

Mạnh Tranh Vanh có ý tứ gì, Hứa Nguyện một giây là có thể nghe ra, cô cũng không nghĩ muốn đi cãi lại, chỉ là cười cười, "Nói như vậy, sẽ trừ tiền lương sao?"

"Ai dám trừ tiền lương em," Mạnh Tranh Vanh dừng một chút, cười nhẹ nói: "Toàn bộ Mạnh thị đều là của em."

Ạnh không phủ nhận ý tứ lời nói hiện tại của anh là đang dỗ cô vui vẻ, bất quá lúc này anh thật hy vọng Hứa Nguyện có thể vui vẻ.

Hiện tại đèn đều đã tắt, bức màn cũng kéo lên, Hứa Nguyện nhìn không thấy mặt Mạnh Tranh Vanh, liền có thể không hề tâm lý chướng ngại cùng anh đối đáp, "Thật vậy chăng? có phải hay không vậy nếu em muốn nhiều ít tiền thế nào đều cấp cho em?"

Cô cũng không thèm để ý chút tiền ấy, chỉ là cô đột nhiên phát hiện, giữa cô và Mạnh Tranh Vanh cần một ít cuộc đối thoại thân mật dù sao bọn họ hiện tại là vợ chồng.

Ban ngày cô không dám bảo đảm, nhưng hiện tại buổi tối nhìn không thấy mặt anh, nàng lại thường thường tự mình tẩy não, lúc tâm tình tốt cô vẫn có thể cùng anh bồi dưỡng một chút tình cảm.

Lúc này Mạnh Tranh Vanh trong lòng nghĩ cũng giống như Hứa Nguyện, cũng không vội, anh là thực nguyện ý cùng Hứa Nguyện phát triển tình cảm, vậy thuận theo tự nhiên.

Lúc này bỏ ra cái mười phút tâm sự vẫn là có thể.

"Đương nhiên, đều là của em."

Vốn dĩ Mạnh Tranh Vanh cho rằng Hứa Nguyện sẽ còn nói với anh chút gì đó, ít nhất cũng sẽ nho nhỏ cảm tính trong chốc lát, nhưng không nghĩ tới chính là, Hứa Nguyện chỉ là vâng một tiếng lúc sau liền không nói chuyện nữa, nhìn như là đã buồn ngủ.

Buổi sáng ngày hôm sau, ăn xong bữa sáng, Hứa Nguyện đi theo Mạnh Tranh Vanh cùng nhau ngồi xe đi công ty đi làm.

Hứa Nguyện vẫn là cố gắng cách xa Mạnh Tranh Vanh một chút, Mạnh Tranh Vanh nghiêng đầu đánh giá Hứa Nguyện, không thể không nói cô gần đây bất luận là trang điểm hay phong cách ăn mặc đều rất hợp ý anh.

Hôm nay cô cũng chỉ trang điểm nhẹ, liền càng tôn thêm làn da trắng nõn trơn bóng của cô.

Thành phố A hôm nay bắt đầu bận rộn, cô hôm nay mặc một chiếc váy xanh lá, cả người thoạt nhìn tươi mát tự nhiên lại hoạt bát.

Làm đôi mắt anh cảm thấy thoải mái với sắc màu xanh lục, Mạnh Tranh Vanh lúc này liền cảm thấy từ ánh mắt đến trong lòng đều thoải mái đi lên.

"Giám đốc bộ Tài Vụ hai tháng sau nghỉ sinh con, cô ấy muốn nghỉ phép nửa năm nghỉ sanh, thực lực làm việc của cô ấy cũng rất tốt, vì vậy mấy năm gần đây anh không hề nghĩ tới muốn đổi tân tài vụ giám đốc, cho nên, cô ấy không đi nửa năm, anh nghĩ để cho em đi tài vụ quản lý, em cảm thấy thế nào?" Bởi vì cách ăn mặc của Hứa Nguyện làm Mạnh Tranh Vanh thích, anh cũng dùng giọng điệu thật ôn hòa nói chuyện với cô.

Ý tứ của Mạnh Tranh Vanh, Hứa Nguyện đương nhiên biết, đơn giản là vì phòng ngừa có người ở phòng tài vụ nhân lúc giám đốc nghỉ sinh làm điều xấu xa, cho nên mới cần có người tới giúp quản lý những người này.

Rất thích hợp với cô, dù sao hiện tại cô cũng là Mạnh phu nhân của Mạnh thị, bất luận lão nương có bản lĩnh hay không, cũng không dám ở dưới mí mắt lão nương gây sóng gió đi.

Quyết định này của Mạnh Tranh Vanh chính hợp tâm ý của Hứa Nguyện, bất luận là thời đại nào, phòng tài vụ đều là một bộ phận rất quan trọng, không những bỏ qua, cô còn muốn tới đó học hỏi thêm.

"Em không có ý kiến."

Nghe được Hứa Nguyện nói như vậy, Mạnh Tranh Vanh hoàn toàn yên tâm.

Chuyện này liền tạm thời quyết định như vậy đi, dọc theo đường đi hai người cũng chưa nói nói cái gì, cũng không biết qua bao lâu, xe chạy đến bãi đỗ xe, tài xế xuống xe cung kính mà mở ra cửa xe, Hứa Nguyện đi theo Mạnh Tranh Vanh xuống xe.

"Anh dẫn em đến bộ tài vụ bộ bên kia thông báo, đêm qua anh cũng cùng giám đốc tài vụ nói qua, cô ấy quả thực là một người không tồi, còn thời gian hai tháng , nếu em nguyện ý, cô ấy có thể chỉ dẫn em không ít."

Để có thể được Mạnh Tranh Vanh này đánh giá, Hứa Nguyện cũng bắt đầu tò mò giám đốc tài vụ rốt cuộc là nhân vật nào.

Nhân viên phòng tài vụ sáng sớm tinh mơ liền trực tiếp nhìn thấy tổng giám đốc công ty họ, còn chưa kịp hoàn hồn, liền nhìn thấy Hứa Nguyện đi sau Mạnh Tranh Vanh, mọi người đều giật mình, bình thường nhân viên cũng chưa gặp qua Hứa Nguyện, nên không biết cô gái xinh đẹp này là ai.

Giám đốc tài vụ ôm bụng bầu ra chào đón, không biết có phải hay không bởi vì mang thai, Hứa Nguyệt thấy con người này làm người khác cảm giác là phi thường ôn nhu, nhìn thấy Mạnh Tranh Vanh cùng Hứa Nguyện lại đây, nhanh chóng cầm lấy điện thoại phân phó trợ lý bên ngoài chuẩn bị cà phê.

Mạnh Tranh Vanh tự nhiên mà khoát tay lên vai Hứa Nguyện.

Đây là trước mặt nhân viên khoe ân ái, giúp cho Hứa Nguyện trước mặt giám đốc tài vụ thành lập uy tín.

Hứa Nguyện cả người không được tự nhiên, trong một nháy mắt, cô thậm chí tưởng một cái quá vai đem Mạnh Tranh Vanh ném văng ra phía sau, nhưng lại không dám.

"Đây không phải Hoàng Thượng đây không phải Hoàng Thượng đây không phải Hoàng Thượng!"

Cô niệm thần chú cho chính mình.

Mạnh Tranh Vanh đối giám đốc tài vụ nói: "Đây là phu nhân của tôi, sau này phải phiền toái cô." Nói xong lời này lúc sau, anh quay đầu đối Hứa Nguyện nói: "Đây là người anh nhắc tới Lynn."

Giám đốc Lynn đưa tay ra cùng Hứa Nguyện bắt tay: "Mạnh phu nhân, tôi so cô cũng lớn hơn một con giáp, nếu cô không ngại có thể gọi tôi là chị Chu liền tốt."

"Chị Chu, về sau liền làm phiền chị." Hứa Nguyện biết, đối với người trước mặt, tốt nhất biểu hiện vô tâm cơ một chút, cô nhìn chị Chu chớp chớp mắt.

Vừa rồi chị Chu đã nói rất rõ ràng, chị ấy lớn hơn cô một con giáp, mà chị Chu lại được Mạnh Tranh Vanh tín nhiệm, liền tính cô không ở nơi này nửa năm, địa vị của chị ấy cũng sẽ không có cái gì ảnh hưởng, lúc này cô tuy rằng là Mạnh phu nhân, nhưng chân chính tích cực tới nói, cô chính là người mới, thật muốn thời gian ở đây hai tháng từ chị Chu học hỏi, nên cô quyết định từ giờ trở đi, trước mặt chị Chu định vị của cô không phải Mạnh phu nhân, mà là một cô em gái nhỏ.

Nói như vậy, cô tin tưởng chị Chu sẽ rất vui lòng chỉ giáo cô.

Hứa Nguyện có một dáng người rất đẹp, hơn nữa hôm nay còn trang điểm nhẹ, cô vốn dĩ tuổi còn nhỏ, hiện tại xem ra giống như là học sinh mới vừa tốt nghiệp giống nhau, tính trẻ con vẫn còn.

Chị Chu cười cười, không nói gì, nhưng nhìn ra được, chị ta đối với cô trước mắt không chán ghét, này liền xem như một kết quả thực tốt.

Mạnh Tranh Vanh tay vẫn là đặt ở trên vai Hứa Nguyện, anh cúi đầu nhìn Hứa Nguyện liếc mắt một cái, sau đó đối chị Chu nói: "Tôi sẽ không chậm trễ thời gian mọi người. Chị Chu, làm phiền cô."

Cùng chị Chu nói xong, Mạnh Tranh Vanh cùng Hứa Nguyện liền đi ra, Chị Chu đi theo ở phía sau.

Mạnh Tranh Vanh bước vài bước, lúc này như là nhớ ra cái gì, lại xoay người quay lại.

Anh biết là hiện tại nhân viên phòng tài vụ thoạt nhìn là đang nghiêm túc làm việc, nhưng trên thực tế đều là dựng lỗ tai lên lắng nghe động tĩnh bên này.

Hứa Nguyện vẫn là quá tuổi trẻ quá non, trước đó cũng không có kinh nghiệm công tác, cho tới nay đều được người nâng ở lòng bàn tay lớn lên, cũng không có tâm cơ gì, anh có điểm lo lắng cho cô không có biện pháp khống chế được hoàn cảnh như vậy.

Thân là chồng của cô, ít nhất cũng muốn vì cô làm điểm tốt.

Tùy tiện để nhân viên biết đây là bã xã của anh, phu nhân của Mạnh thị, có điểm quá mức cố ý, hơn nữa anh cũng không thói quen làm chuyện như vậy......

Mạnh Tranh Vanh đi đến trước mặt Hứa Nguyện, dùng âm thanh không lớn không nhỏ nhưng mọi người đều có thể nghe được cười nói: "Giữa trưa tan tầm anh cho thư kí gọi người đưa cơm, em đi lên phòng anh chúng ta cùng nhau ăn?"

Có mấy cái nhân viên hít hà một hơi, lúc này đều biết thân phận cô gái xinh đẹp này khẳng định không bình thường.

Hứa Nguyện cũng có thể hiểu rõ dụng ý Mạnh Tranh Vanh, theo lý mà nói, cô thật cảm kích anh, nhưng đối mặt với gương mặt này, cô có thể cố nén đứng vững mà chân không nhũn ra đã là không tồi, thật sự không có biện pháp có bộ dạng đáp trả liếc mắt đưa tình.

Hứa Nguyện đành phải căng da đầu nói: "Đều có thể."

"Vậy cùng nhau ăn cơm đi."

Mạnh Tranh Vanh thật ra rất muốn xoa đầu cô động viên, nhưng nghĩ lại, như vậy diễn kịch cũng quá độ không tốt không tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro