Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hứa Nguyện cảm thấy hình như hôm nay tất cả mọi người đều muốn dạy bảo cô.

Hứa Nặc mới vừa buông tha cô, cô đã bị Hứa phu nhân kêu lên trong phòng.

Hứa phu nhân lần này không có giống những lần trước đối với cô ân cần dạy bảo, mà là đem một phong bì đặt vào tay cô, dùng lời thấm thía nói: "Mẹ biết con không thiếu tiền, này con cứ cầm lấy, về sau cần làm việc gì cũng có mà dùng......"

Cái hành động này không làm Hứa Nguyện cảm thấy xa lạ, đừng nói là trước kia trong cung phi tần, mặc dù cô chỉ là thuộc hạ tiểu thái giám, muốn sai bảo người làm chuyện gì, cũng là không thể thiếu bạc, có tiền có thể sử quỷ đẩy ma, thời đại này cô cũng hiểu biết đại khái, trên cơ bản là mỗi người bình đẳng, nhưng ít ra ở rất nhiều quyền lợi luật pháp đều là bình đẳng, ở một mức độ nào đó nói, tiền so quyền đều rất quan trọng.

Hứa Nguyện cũng không thoái thác, trực tiếp nhận lấy.

Cô xác định yêu cầu này đó tiền, về sau làm chuyện gì cũng tiện.

Hứa phu nhân thấy cô chưa nói cái gì, trong lòng là thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Tiểu Nguyện, con cùng những người đó là không giống nhau, mẹ nhìn thấy họ là người không tốt, con đừng theo những người đó hỗn loạn, làm chính mình dấn bùn người khác sẽ chê cười."

Người bà đang nói hẳn là người yêu trước kia của nguyên chủ.

Hứa Nguyện cũng không biết nên đánh giá như thế nào những việc này, nhưng cô rốt cuộc cũng là đã chết một lần, Hứa phu nhân không phải cái loại người không biết nhìn người, tất nhiên là bà có đạo lý, ít nhất ở Hứa Nguyện nhìn ra, Hứa thái thái so với nguyên chủ thông minh khôn khéo.

"Vâng, con biết rồi." Hứa Nguyện gật gật đầu.

"Biết là tốt, anh trai con cũng vì con mà khổ không ít, trước kia Mạnh gia cho con đi Mạnh thị làm việc, con một hai cáu kỉnh không chịu đi, thật là lãng phí cơ hội tốt, lần này cũng không thể tùy hứng, anh trai con nói hôm nay lại cùng Tranh Vanh nói chuyện tốt, nếu Tranh Vanh lại đề nghị con qua kia làm, con cũng không thể lại không hiểu chuyện như vậy a."

Hứa gia cũng có tập đoàn xí nghiệp tập đoàn, muốn cho Hứa Nguyện một công việc cũng quá dễ dàng, có ném tiền cho cô mở một công ty để cô rèn luyện kinh nghiệm cũng không phải không thể, nhưng mà không được, chẳng qua đi làm nơi nào cũng không bằng đi làm ở Mạnh thị cả, Mạnh thị hiện tại là Mạnh Tranh Vanh làm chủ, Hứa Nguyện có thể ở Mạnh thị quen thuộc đối với cô mà nói chỉ có chỗ tốt.

Lại còn nếu nhìn vào phương diện không phóng khoáng suy xét, có Hứa Nguyện ở công ty để ý không để cho Mạnh Tranh Vanh hái hoa ngắt cỏ cũng thực không tồi a.

Chẳng qua là trước kia Hứa Nguyện không biết cố gắng, chết sống cũng không muốn đi làm, việc này còn chưa tính, Hứa phu nhân thấy Hứa Nguyện gần đây hiểu chuyện hơn trước, lúc này mới cùng con gái và Mạnh Tranh Vanh nói một tiếng.

Hứa Nguyện vừa nghe liền hiểu Hứa phu nhân có chủ ý gì, chính là không nghĩ mình sẽ làm bình hoa hào môn phu nhân, mà dù sao với danh nghĩa phu nhân này của cô thì ở trong Mạch Thị cũng có chút uy quyền.

Không thể không nói, Hứa phu nhân suy xét đến như vậy xem như thật sự toàn diện.

Vừa hay Hứa Nguyện cũng có cái ý tưởng này, cô đáp một tiếng, "Vâng"

Nếu có điều kiện cho phép, cô tất nhiên là muốn bắt lấy cơ hội nắm quyền này, trước kia khi còn ở trong cung, những phi tần ở hậu cung đều vắt óc tìm mưu tính kế để bước lên vị trí hoàng hậu kia là vì cái gì?

Hứa Nguyện ở môi trường trung tâm quyền lực ngây người nhiều năm như vậy, đã sớm nhìn rõ, sủng ái không đáng kể chút nào, đó đều là mây khói thoảng qua, bắt đều bắt không được, chộp trong tay mới là chính mình.

"Gần đây con hiểu chuyện hơn rồi." Hứa phu nhân nhìn con gái ngoan ngoãn như vậy, nhất thời không nhịn được , đưa tay ra đem con gái ôm vào trong lòng, ánh mắt có chút phức tạp, "Có đôi khi mẹ cũng hy vọng ngươi tùy hứng một chút, chỉ cần vui vẻ là tốt, nhưng mẹ không thể làm hư con."

Nếu có thể nói, cha mẹ nào cũng muốn đem con cái của mình sủng lên trời, sống cuộc sống vui vẻ thoải mái, muốn sống thế nào thì sống như thế, nhưng mà có thể chứ? Không được, nếu con gái đã lựa chọn trở thành con dâu của Mạnh gia, con gái cần vừa hạnh phúc sống trong Manh Gia đồng thời trở thành nữ chủ nhân duy nhất của Mạnh gia.

Hứa Nguyện không nói gì, chỉ là lẳng lặng mà ôm Hứa phu nhân một chút.

Mặt khác một bên, Hứa Nặc cùng Mạnh Tranh Vanh đang bàn bạc công việc, anh kéo Manh Tranh Vanh đến thư phòng.

"Cậu cũng đoán được, vừa rồi tôi tìm Tiểu Nguyện nói chuyện trong chốc lát." Hứa Nặc từ quầy rượu lấy ra một lọ rượu, rót một ly rượu đưa cho Mạnh Tranh Vanh.

Mạnh Tranh Vanh vẫy tay, "Tớ không uống, lát nữa còn phải lái xe về nhà."

Hứa Nặc cũng không miễn cưỡng, đem ly Whiskey trên tay uống sạch một ngụm, anh đưa tay ra kéo lỏng cà vạt, muốn làm cho mình thoải mái một chút, "Tranh Vanh, tớ cũng không cùng cậu quanh co lòng vòng, Tiểu Nguyện còn chưa có làm gì sai cậu, tớ thực xin lỗi chuyện của cậu, cậu cũng đừng cùng đừng chấp nhất con bé."

Mạnh Tranh Vanh nhướng mày, nghiền ngẫm nói: "Còn không có?"

Hứa Nặc lúc này mới phản ứng lại, không nhịn được mà bật cười, dùng tay đánh miệng mình một chút, "Vậy có chuyện gì tớ cũng sẽ không nói đâu à, cậu đừng có mà trách tớ."

"Cậu muốn nói cái gì thì nói đi, chúng ta cũng không phải là xa lạ cậu không cần phải khách sáo." Mạnh Tranh Vanh liếc mắt nhìn Hứa Nặc nói.

"Vậy, tớ sẽ nói thẳng, vốn dĩ tớ không vui khi cùng cậu thân càng thêm thân." Hứa Nặc ngồi xuống, đầu tiên nói một câu như vậy, Mạnh Tranh Vanh thưởng thức bật lửa trong tay, cũng không ra tiếng nói cái gì.

"Cậu cũng biết, tình huống lúc đó tớ cũng không nói nên lời, tuy rằng nói Tiểu Nguyện đồng ý gả cho cậu là có phần giận dỗi ở trong đó, nhưng em gái tớ tớ hiểu, con bé tuy rằng có điểm tùy hứng, nhưng cũng không đến mức không rõ trắng đen, mong cậu xem em gái tớ vì tuổi còn nhỏ nên chưa hiểu chuyện, đừng so đo với con bé."

Hứa Nặc biết, Mạnh Tranh Vanh nhìn như là không ngại chuyện này, có lẽ anh cũng là thật sự không ngại, nhưng không có nghĩa là anh sẽ đồng tình với cách làm của Hứa Nguyện, ít nhất cũng có thể cho rằng sự tình lần này Hứa Nguyện làm còn chưa đến mức làm Tranh Vanh tức giận.

Vợ của mình vì nhìn thấy bạn trai cũ nên tức giận, còn đi đâm bẹp mông xe người khác, bất luận là rốt cuộc việc làm của Hứa Nguyện là xuất phát từ phẫn nộ hay là ghen ghét, chuyện này mà truyền ra ngoài, đều sẽ làm Mạnh Tranh Vanh mất mặt.

Hiện tại Mạnh Tranh Vanh là không ngại, nhưng ai có thể đảm bảo rằng hắn về sau sẽ không ngại?

Cho nên thời điểm Hứa Nặc còn chưa có để ý việc này mà dập tắt ngay từ trong nôi.

Biểu tình của Mạnh Tranh Vanh thật giống người suy nghĩ sâu xa, anh không nhanh không chậm mà mở miệng: "Hứa Nặc, loại sự tình này tớ không nghĩ nó đã xảy ra."

Nói như thế nào đây, Mạnh Tranh Vanh đối Hứa Nguyện vẫn là có một chút kiên nhẫn, dù sao cũng là em gái bạn tốt, dù sao cũng là vợ mình, bởi vì như vậy nên chuyện này nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, đặc biệt là quan hệ của anh cùng Hứa Nguyện còn chưa quá thân mật, nhưng lúc này đây là thông cảm là không ngại, không có nghĩa là anh sẽ kiên nhẫn chống đỡ chiêu tiếp theo từ cô.

Hứa Nặc gật đầu: "Rõ ràng"

Anh hiểu Mạnh Tranh Vanh, hai người trước đó là bạn cùng học đại học, quan hệ cũng thực không tồi, lúc Mạnh Tranh Vanh còn hai mươi mấy tuổi, ạnh thành thục ổn trọng, cũng đã trải qua không ít mối tình, nhưng mà hình không bỏ nhiều tâm vào trong, căn bản mà nói là không có bỏ tâm vào chuyện tình cảm của mình.

Mạnh Tranh Vanh đặc biệt sẽ chơi, trước có người nói, Mạnh Tranh Vanh là công tử ăn chơi bật nhất ở thành phố A cũng không hề sai.

Vốn dĩ mọi người đều cho rằng Mạnh Tranh Vanh sẽ vẫn luôn ăn chơi tận hưởng như vậy, trăm triệu không nghĩ tới, sau tiếp nhận Mạnh thị, anh liền thay đổi, hiện tại ở hộp đêm đều không nhìn thất bóng dáng của anh, mấy năm sau, anh trở thành tổng tài có tiền đồ nhất thành phố A.

Mạnh Tranh Vanh năm nay đã 30 tuổi, Hứa Nguyện lại chỉ mới 23 tuổi, hai người cách nhau tám tuổi.

Hứa Nặc tin là Mạnh Tranh Vanh thay tâm đổi ý, nhưng anh không tin em gái nhà mình sẽ làm Mạnh Tranh Vanh đem tim mình đặt ở trên người cô.

"Cậu hẳn là không phải vì chuyện này đi?"

Chuyện này thật không tính là chuyện lớn, Mạnh Tranh Vanh nghĩ thầm, Hứa Nặc hẳn là biết trước mắt anh sẽ không để ý.

Hứa Nặc chế nhạo nói: "Xét thấy quá khứ huy hoàng kia của cậu, tớ và cha già cùng mẹ thật sự không yên tâm, bất quá bất đắc dĩ bảo bối nhà tớ đã nhảy hố lửa, cho nên tớ muốn cùng cậu nói một tiếng, nếu có thể nói, để Tiểu Nguyện đến Mạnh thị đi làm."

"Cô ấy muốn đi làm sao?" Mạnh Tranh Vanh hỏi.

Anh kỳ thật cũng không phản đối Hứa Nguyện tới công ty đi làm, rốt cuộc có chút bộ môn vẫn là yêu cầu người một nhà tới quản lý.

Người có thể làm anh tin cậy như người một nhà thật sự không nhiều lắm.

"Yên tâm đi." Hứa Nặc buông tay, "Không ai nguyện ý đi làm, ai cũng giống nhau, lại không phải trẻ con, con bé đã đọc sách nhiều năm như vậy, dù sao cũng phải đi làm gì có ích cho xã hội đi."

Mạnh Tranh Vanh nghi ngờ nhìn Hứa Nặc liếc mắt một cái, "Tốt nhất là cô ấy cam tâm tình nguyện đi làm, bằng không cô ấy sẽ nghĩ rằng là tớ ép cô ấy đi làm."

"Như thế nào, cậu còn sợ con bé đối với cậu có ý kiến?" Hứa Nặc hỏi ngược lại.

"Không phải sợ, nhưng tớ và cậu đều biết, cô ấy còn trẻ, tớ không muốn cô ấy đối với tớ có tâm lý chống đối."

Hứa Nặc nhất thời không nhịn xuống, xì nở nụ cười, "Con bé đã 23, không phải mười ba, nơi nào còn có cái gì tâm lý chống đối."

Thẳng thắn nói, ở trong lòng Mạnh Tranh Vanh, anh vẫn là đem Hứa Nguyện trở thành trẻ con mà đối đãi, dù sao tuổi chênh lệch của hai người có chút lớn.

Anh năm nay đã 31, cô chỉ mới 23, kém anh tám tuổi, nghe giống không có gì còn có thể tiếp thu, nhưng ngẫm lại xem, lúc anh 18 tuổi có thể quang minh chính đại yêu đương, cô mới đọc tiểu học......

Ách, cái này có tính là trâu già gặm cỏ non không?

Anh không hy vọng Hứa Nguyện đối với anh có bài xích cùng với tâm lý nghịch phản, như vậy quá bất lợi với việc bồi dưỡng cảm tình giữa hai vợ chồng, anh còn mong chờ được lên chức làm ba đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro