Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Mạnh Tranh Vanh rời khỏi, Hứa Nguyện mặt cũng không đổi sắc đứng bên cạnh chị Chu.

Chị Chu vỗ tay, đứng trước mặt nhóm nhân viên trong phòng giới thiệu Hứa Nguyện: "Đây là đồng sự mới tới công tác của chúng ta, về sau mong mọi người chiếu cố cô ấy một chút."

Mặc dù giới thiệu như vậy thật sự thực không thích hợp, nếu là nhân viên mới không phải đều sẽ giới thiệu tên trước còn phải nên giới thiệu chức vụ đảm nhiệm sao? nhưng mà chị Chu tỷ lại không hề đề cập hai vấn đề trên a, làm nhóm quần chúng ăn dưa tuy rằng đã sớm đoán được thân phận Hứa Nguyện không bình thường, nhưng lúc này vẫn là ngạc nhiên một chút.

Hứa Nguyện chỉ là nhìn bọn họ cười, cũng không có nói gì, vì chưa có biết rõ ràng quan hệ giữa Hứa Nguyện và Tổng Giám Đốc công ty mình như thế nào, nên các nhân viên trong văn phòng đều nghĩ tốt nhất vẫn là nên cứ xem cô là Mạnh phu nhân cho chắc ăn.

Chị Chu dẫn Hứa Nguyện đi vào trong văn phòng riêng của cô, không có văn phòng giám đốc lớn, nhưng cũng không cần giống những nhân viên khác, ít nhất cô cũng có một không gian riêng, điều này làm Hứa Nguyện rất vừa lòng.

Sau khi Hứa Nguyện và Chị Chu đi vào phòng làm việc riêng, các nhân viên bộ tài vụ lập tức cùng nhau nóng mặt mở diễn đàn nhiệt liệt thảo luận ——

"Mạnh gia còn có một cô con gái, có phải chính là vị này không? một vị nhân viên lên tiếng: "tiểu thư Mạnh gia đến bộ phận chúng ta, này có phải hay không đại biểu về sau bộ phận chúng ta có thể sẽ hưởng thêm phúc lợi tốt?"

Nếu như sự có mặt của Hứa Nguyện đến không làm tổn hại lợi ích của bọn họ hoặc là sẽ không làm họ bị tổn hại lớn gì, bọn họ sẽ phi thường thiệt tình hoan nghênh cô.

Trong một cái công ty nếu có một nhân vật lớn nào trú ở một bộ phận, bộ phận đó cũng sẽ xem là một địa bàn tốt, nên sẽ làm cho phúc lợi bộ phận đó trở nên càng tốt.

"Tôi cảm thấy cô ấy không phải là tiểu thư Mạnh Gia, không phải lời đồn nói tiểu thư Mạnh gia còn chưa có tốt nghiệp sao, hẳn là sẽ không lại đây thực tập đi? Hơn nữa, xem ánh mắt Mạnh tổng nhìn cô ấy kia còn có nói chuyện khách sáo, căn bản không giống như anh trai đối với em gái, nói không chừng là vợ ông chủ."

Lời này vừa ra, trên mặt đàn người nháy mắt liền trầm mặc xuống dưới.

Mọi người sôi nổi nhìn về phía cánh cửa văn phòng đã đóng lại cách đó không xa, đều không khỏi mong muốn biết được thân phận thực sự của cô gái bên trong.

Tình huống trước mắt đã rất rõ ràng, Chị Chu khả năng sẽ không có từ chức, vì vậy khả năng trưởng phòng Thái sẽ thăng chức trở thành giám đốc tài vụ tuyệt đối không thể xảy ra, bởi vì bây giờ đã có vợ ông chủ, vì cũng không thể để phu nhân tổng giám đốc làm một nhân viên bình thường được.

"Nếu cô ấy thật là phu nhân tổng giám đốc, tôi khao mọi người ăn cơm a!!" Đây là từ Lý Nhan, nhân viên mới vừa được chuyển chính thức không tim không phổi ở trong đàn nói, "Mọi người nghĩ lại a, nếu phu nhân ông chủ ở bộ phận của chúng ta, chúng ta không phải hay sao là gà chó lên trời?"

"Cô đó, cô mới là gà chó, chúng tôi là tiên nữ!"

Bất quá Lý Nhan nói cũng không sai, nếu phu nhân ở bộ tài vụ bộ, Mạnh tổng cũng sẽ càng thêm chú ý bộ phận bọn họ, điều này đối bọn họ mà nói là chuyện tốt a, quan trọng nhất chính là, được làm việc cùng phu nhân, bình thường nếu biểu hiện trước mặt cô ấy tốt, vậy việc phát triển trong tương lai cũng sẽ trăm lợi mà không có một hại a!

Mọi người đều không hẹn mà cùng vui vẻ lên.

Trong văn phòng, Hứa Nguyện nhìn quanh một vòng, có sô pha có tủ lạnh nhỏ, còn có tủ sách, cô nhìn đến trên bàn máy tính kia, liền đau đầu, cô hiện tại mới miễn cưỡng học được sử dụng di động, còn có rất nhiều chức năng không rõ, máy tính so với di động hình như càng khó.

"Chị Chu, trước đây em cũng chưa có nhiều kinh nghiệm, cũng không biết nên bắt đầu từ nơi nào......" Hứa Nguyện cắn cắn môi dưới, cô khôn khéo biểu hiện khuôn mặt khó xử.

Kỳ thật coi như là bây giờ chị Chu đã đến tuổi làm mẹ, thời điểm còn trẻ cô nỗ lực chạy đua sự nghiệp, nên bây giờ những thứ mình mong muốn phấn đấu cũng đã đạt được, cũng là có thể hiểu được cảm giác của người trẻ. Hơn nữa chỉ còn có hai tháng nữa cô liền sẽ được lên chức làm mẹ, nên lúc này trong mắt cô toàn bộ thế giới này đều tốt đẹp. Đối với Hứa Nguyện cũng sẽ có kiên nhẫn hơn, "Em đừng lo lắng, hai tháng này em đi theo bên người chị quan sát, có cái gì không hiểu thì có thể trực tiếp hỏi, phỏng chừng hai tháng này em có thể dùng văn phòng này để nghỉ ngơi, chờ chiều em cầm notebook đến văn phòng chị......"

Nói tới đây, chị Chu dừng một chút, cười nói: "Hai tháng này phỏng chừng sẽ ủy khuất em, tạm thời em tạm làm trợ lý cho chị, em thấy thế nào?"

Chị Chu tất nhiên đã hỏi qua y kiến của Mạnh Tranh Vanh.

Hứa Nguyện vội vàng cười nói: "Tranh Vanh nói với em Chị Chu là người đặc biệt lợi hại, là em may mắn được đi theo chị học hỏi, đây là người khác cầu còn không có cơ hội, em như thế nào sẽ ủy khuất."

Chị Chu bị lời này chọc cười, "Miệng thật ngọt, chị đây về sau sẽ gọi Mạnh phu nhân vẫn là? Em có tên tiếng Anh không?"

Hứa Nguyện nghĩ nghĩ nói: "Chị Chu cứ gọi em là Hứa Nguyện đi, em hiện tại là học trò của chị, nghe lão sư gọi em phu nhân rất kỳ quái."

Cơ hội này đối với cô mà nói không dễ có được, bởi vì cô muốn nhanh hiểu biết thời đại này, hơn nữa nắm giữ một ít kỹ năng, nhưng mà cô cả ngày oa oa ở biệt thự, cơ hội tiếp xúc nhiều người cùng sự thật hữu hạn, công việc chính là xã hội thu nhỏ, ở nơi này, cô tin tưởng mình có thể học được không ít, ít nhất phải học được cách dùng máy tính.

Chị Chu phi thường tận tâm, lấy ra tập tài liệu nhân viên bộ tài vụ, cùng cô giới thiệu chức vị của từng người.

Cùng lúc đó, Mạnh Tranh Vanh đang mở cuộc họp, một cái công ty cao tầng, có lẽ một tuần xuống dưới làm nhiều nhất cũng là mở họp.

Hôm nay là cuộc họp hội nghị thường kỳ cũng không có việc gì đặc biệt, chính là cùng những giám đốc các bộ phận hội báo công tác, Mạnh Tranh Vanh nhìn như là thực nghiêm túc mà nghe bọn họ nói chuyện, nhưng thực tế tâm tư cũng đã chia ra một nửa ở chỗ Hứa Nguyện.

Anh lấy di động ra, mở WeChat, gửi cô một cái WeChat hỏi thăm.

Nhìn màn hình tương tác với Hứa Nguyện trên WeChat, chỉ có câu thông báo nhắc nhở "Yêu cầu kết bạn đã được chấp nhận, hiện tại bạn có thể bắt đầu nói chuyện phiếm".

Ấy là từ bốn tháng trước.

Mạnh Tranh Vanh lúc này mới phát hiện việc phát triển quan hệ giữa anh và Hứa Nguyện cũng không lạc quan.

Từ bốn tháng trước đến nay, bọn họ cư nhiên đều chưa có nói chuyện nhiều trên WeChat, hơn nữa tin nhắn cũng không quá một hai câu, điện thoại số lần gọi có thể đếm được lại càng ít ỏi.

Anh thở dài một hơi, gửi một tin nhắn tới Hứa Nguyện: "Đã quen chưa?"

Chị Chu đang đi rửa trái cây bổ sung dinh dưỡng, Hứa Nguyện đang ngồi nghiên cứu tư liệu vừa rồi, nghe di động vang lên một tiếng, vừa mở ra liền thấy, tin nhắn từ Mạnh Tranh Vanh gửi qua đây.

Tuy rằng cô đọc hiểu được chữ viết, nhưng mà hiện tại cô còn chưa có biết cách đánh chữ.

Anh gửi tin nhắn qua cô cũng không thể ngó lơ mà không trả lời, chỉ có thể chần chờ trong chốc lát, sờ soạng gửi qua anh một cái biểu tình đi.

Mạnh Tranh Vanh nhìn thấy cô trả lời nên trên mặt cũng hoà giản mà mỉm cười, trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại nhắn: "Nếu em có cái gì không quen, có thể trực tiếp nói cho anh."

Hứa Nguyện cảm thấy Mạnh Tranh Vanh thật là phiền chết.

Lúc này là đi thời gian làm việc đúng hay không? Sao có thể cùng cô nhắn tin nói chuyện như thế này, cô không biết đánh chữ, nếu thực sự chuyện quan trọng, gọi điện thoại không phải khá tốt sao?

Hứa Nguyện cũng không còn cách, đành phải gửi đại một cái biểu tình qua.

May là Mạnh Tranh Vanh không tiếp tục nhắn tin cho cô nữa, làm cho Hứa Nguyện thả lỏng không ít.

Nhân viên bộ Tài vụ tuy rằng suy đoán Hứa Nguyện là Mạnh phu nhân, nhưng cũng chưa có xác định, ai cũng không dám nói cái gì, tới mãi cho đến giờ nghĩ trưa, toàn bộ Mạnh thị cũng chưa có nhiều người biết Mạnh phu nhân đã lén lút chui vào công ty.

Nhân viên Mạnh Thị mỗi người đều là tinh anh, bọn họ mỗi ngày đều phải trực tiếp tiếp xúc cùng Mạnh Tranh Vanh, ai dám nói chuyện này a, một đám miệng cùng nhau tự giác dán keo 502 trên miệng, cái gì đều không nói.

Trải qua một cái buổi sáng ở chung, Chị Chu đối xử với Hứa Nguyện rất có hảo cảm.

Hứa Nguyện vốn tưởng là sẽ cùng chị Chu đi nhà ăn cùng ăn cơm trưa, nhưng bất đắc dĩ Mạnh Tranh Vanh gọi điện thoại tới, Hứa Nguyện đành phải đi lên lầu tìm Mạnh Tranh Vanh.

Cơm trưa của Mạnh Tranh Vanh đều là đầu bếp nhà ăn cố ý tỉ mỉ làm, cùng cơm nhân viên không giống nhau, ba món mặn hai món rau còn có một món canh, trái cây đều cắt rửa sạch sẽ trên bàn, thật là quá phong phú.

Văn phòng của anh rất lớn, Hứa Nguyện vừa mới bước vào, trợ lý đã từ phòng nghỉ dọn ra một bàn ăn đầy đồ ăn.

Bàn ăn này so với ở nhà nhỏ hơn nhiều, hai người cho dù hai người mỗi người ngồi một đầu, khoảng cách cũng rất gần.

Mạnh Tranh Vanh chú ý thấy Hứa Nguyện vẫn đều chưa có chạm vào một món ăn, kỳ thật anh rất tinh tế, lúc này liền để ý tới cô vẫn luôn không chạm vào một món. Món này khác với những món khác, món này có rau thơm.

"Em không thích ăn rau thơm sao?" Anh đối với rau thơm không thích cũng không chán ghét, rau thơm rất giống sầu riêng, có người thích thực thích, người ghét cũng sẽ thực ghét, xem ra Hứa Nguyện chính là người sau.

Hứa Nguyện cảm thấy cái này không cần nói dối, liền gật gật đầu: "Vâng, không thích."

Nàng chỉ thấy hương vị rất quái lạ, cho nên không muốn đi ăn.

Mạnh Tranh Vanh cho rằng đây là cách kéo gần cảm tình, cho cô biết anh đối với cô kỳ thật quan tâm. Cơ hội tốt như vậy tuyệt đối không thể bỏ lỡ.

Anh đứng dậy đi tới bàn làm việc, cầm lấy máy bàn gọi một cuộc điện thoại.

Tuy rằng nói văn phòng tổng tài rất lớn, nhưng Hứa Nguyện cũng có thể nghe được Mạnh Tranh Vanh đang nói cái gì.

"Ừ, thông báo nhà ăn bên kia, về sau đồ ăn của tôi đều không cần bỏ rau thơm." Mạnh Tranh Vanh thanh âm kỳ thật rất êm tai, nhưng không biết vì cái gì, Hứa Nguyện nghe anh nói như vậy, cả người đều không được tự nhiên, cô không khỏi sờ sờ cánh tay, da gà đều nổi đầy lên.

Ai, làm sao bây giờ a, so với phương thức sủng ái của hắn, cô hiện tại càng tình nguyện đi ăn rau thơm. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro