Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vô luận là nam hay là nữ, không ai có thể cự tuyệt người thận trọng quan tâm mình.

Mạnh Tranh Vanh nghĩ như vậy, anh không trông cậy Hứa Nguyện sẽ bởi vì việc nhỏ này mà cảm động, nhưng ít nhất chắc hẳn là sẽ có chút xúc động, sau cuộc điện thoại anh trở lại bàn ăn ngồi xuống, nhìn cô cười nói: "Ngoài rau thơm ra, em còn có cái gì không ăn sao?"

Hứa Nguyện nhanh nhạy lắc đầu, loại chuyện này phát sinh quá một lần cũng đã là cực hạn.

Không bằng vừa rồi cô ăn rau thơm còn hơn.

"Còn thói quen sao?" Mạnh Tranh Vanh một bên ăn cơm một bên hỏi: "Có gì không có thể nói cho anh."

Hứa Nguyện nghĩ thầm, hai câu này lời nói rõ ràng anh đều là đang điều tra cô.

Chửi thầm thì chửi thầm nhưng mà nhìn gương mặt này, cô cũng không thể không trả lời, "Trước mắt còn chưa có cái gì không quen, Chị Chu là người khá tốt."

Chỉ mới có một cái buổi sáng mà thôi, căn bản nhìn không ra cái gì không tốt.

Mạnh Tranh Vanh ừ một tiếng, đưa tay lên nhìn đồng hồ, "còn hơn một giờ mới hết giờ nghỉ trưa, ăn xong em có muốn ở lại đây ngủ trưa một lúc không?"

Văn phòng Tổng tài bối trí đầy đủ tiện nghi, bên trong phòng nghỉ còn có giường, Mạnh Tranh Vanh rất ít ngủ trưa, cho nên cái phòng nghỉ này đang rỗng không thiếu chủ kêu to.

Hứa Nguyện lắc lắc đầu: "Không được, em hiện tại không nên như vậy, nếu thật sự mệt mỏi, em sẽ nghỉ ở văn phòng của em một lát liền tốt, sẽ không phiền đến anh."

"Cũng được,sau khi tan tầm em muốn anh đến bộ tài vụ tìm em, hay vẫn là ở bãi đỗ xe chờ em?" Mạnh Tranh Vanh đột nhiên ý thức được, đối thoại giữa anh và Hứa Nguyện hằng ngày cũng chỉ thật sự có thể dùng hai chữ nhàm chán để biểu đạt. Nhưng cũng không có cách nào, Hứa Nguyện chưa tình nguyện, anh chỉ có thể tôn trọng cảm giác của đối phương.

Loại chuyện này muốn gấp cũng không gấp được, cảm tình phát triển giữa nam và nữ ngay từ đầu vốn dĩ rất nhàm chán a, nghĩ đến đây, Mạnh Tranh Vanh thoải mái rất nhiều.

Hứa Nguyện lần này lại không có thái độ rụt rè bình thường của cô hay có khi đối diện anh, ngẩng đầu nhìn về phía anh, "Anh tới bộ tài vụ tìm em đi."

Có một thành ngữ [cáo mượn oai hùm], đây là nghĩa xấu, nhưng Hứa Nguyện cho rằng, cảm thấy nghĩa xấu hơn phân nửa là bởi vì không có một đầu lão hổ cùng mình chơi uy phong.

Cô hiện tại ở Mạnh thị căn cơ chưa có, rất nhiều chuyện đều không rõ. Muốn mọi người nghe cô tôn trọng cô, ít nhất là mặt ngoài tôn trọng, nhất định phải kéo Mạnh Tranh Vanh này, cùng người đầu mãnh hổ này thường thường đi chung.

Mạnh Tranh Vanh cũng thật ngạc nhiên vì Hứa Nguyện sẽ nói như vậy, tuy nhiên cũng có duy trì kinh ngạc lâu lắm, anh lần này trên mặt tươi cười thiệt tình đáp, "Được."

Anh rất vui khi cùng Hứa Nguyện có thể thân mật một chút, hiện tại Hứa Nguyện không giống như trước kia bài xích đoạn hôn nhân này, với anh mà nói là chuyện tốt.

Vì anh nghĩ, nếu anh cùng cô sau này có con mà quan hệ không quá tốt, thì đối với sự phát triển của con cái cũng không tốt.

Trong cái vòng hào môn này, vợ chồng bằng mặt không bằng lòng quá nhiều. Đại đa số đều là trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, anh sống theo anh, tôi sống kiểu tôi. Con cái thì sao? kỳ thật trẻ con rất mẫn cảm. Nếu cha mẹ cảm tình không tốt, con cái tất nhiên có thể phát hiện được, dần dà tính cách con nhỏ cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

Sau khi ăn xong cơm trưa, Hứa Nguyện liền về bộ tài vụ, nhân viên đồng sự một là nằm tựa lên bàn ngủ, hoặc là ở chơi di động. Không khí thật an tĩnh.

Cô cũng cố gắng nhẹ bước chân đi vào văn phòng mình sau đó đóng cửa lại. Ngay sau đó bắt chước bộ dáng chị Chu, thử sờ soạng bàn phím, sau đó thử thăm dò bắt đầu ở trên bàn phím gõ.

Chỉ cần cô học được cách đánh chữ, bất luận là di động hay là máy tính, thì cũng giúp cô rất nhiều trong thế giới này.

Có thể là trong thân thể nguyên chủ còn lưu lại bản năng, cảm giác của cô với bàn phím cũng không xa lạ. dựa vào bản năng này, trong vòng hai tháng để hoàn toàn học được hẳn là cũng không khó.

Không thể không nói thời đại này thật sự quá thần kỳ, cái thời đại kia của cô thật quá lạc hậu.

Buổi chiều, chị Chu giao cho Hứa Nguyện một xấp tài liệu nói, "Thật ngại a, hôm nay chị có hẹn kiểm tra thai định kỳ, buổi chiều phỏng chừng không trở lại, em đọc qua tài liệu này trước làm quen một chút."

Hứa Nguyện nhận tài liệu từ chị Chu cười nói: "Không sao, chị có cần em giúp gì không?"

Cô biết, ở công ty này Mạnh Tranh Vanh là ông chủ, là một ông chủ công ty lớn tất nhiên anh sẽ có nhiều mối quan hệ rộng. Cùng anh có quan hệ với đương nhiên cũng sẽ có rất nhiều tiện lợi.

Chị Chu tự nhiên cũng hiểu Hứa Nguyện nói hỗ trợ là cái gì, vẫy vẫy tay: "Hôm nay không phải cuối tuần, bệnh viện bên kia không cần xếp hàng......" Nàng chớp chớp mắt, "Chờ khi em bé cần đi nhà trẻ, nói không chừng liền nhờ em hỗ trợ."

Mạnh thị thực là có tài nguyên phong phú, Chị Chu tất nhiên hiểu lúc này Hứa Nguyện muốn cùng cô làm tốt mối quan hệ, cho dù những lời Hứa Nguyện nói có xuất phát từ tấm lòng hay không, nghe cô ấy nói lời này cũng làm cho chị Chu thực vui vẻ.

Hứa Nguyện cười một tiếng: "Chị Chu về sau nếu chị cần hỗ trợ gì, em nhất định sẽ không từ chối."

Chị Chu rời công ty trong lòng ngâm nga, đi ngang qua các đồng nghiệp đều có thể cảm giác được hôm nay tâm tình cô rất tốt a.

Buổi chiều Hứa Nguyện đọc sơ qua tập tài liệu, muốn đi dạo một lúc. Đi tới đi lui tới một nơi vắng người, Hứa Nguyện thấy nơi này không ai, có thể an tĩnh một mình, vì thế liền dựa vào tường bắt đầu sửa sang lại ý nghĩ.

"DIY bánh sinh nhật? Kia cũng quá lố, còn nữa Mạnh tổng của chúng ta có bánh kem nào mà chưa ăn qua, làm sao sẽ hiếm lạ loại bánh kem thủ công này......"

Một giọng nữ truyền tới, Hứa Nguyện vốn là không để ý, đột nhiên nghe được có quan hệ với Mạnh Tranh Vanh, không tự chủ được dựng lên lỗ tai.

Đây là Mạnh thị, Mạnh tổng mà cô gái này nói hơn phân nửa là Mạnh Tranh Vanh.

Hứa Nguyện cố gắng bước nhẹ chân tới gần chỗ phát ra âm thanh, ló đầu vào vừa thấy, cách đó không xa có một cô gái tóc dài đứng đưa lưng về phía cô.

"Dù sao tôi nghĩ chuẩn bị một quà sinh nhật phần độc nhất vô nhị, tốt nhất anh ấy cũng sẽ cảm thấy món quà này đặc biệt"

Quà sinh nhật? Sinh nhật Mạnh Tranh Vanh??

Bất quá cô gái này rốt cuộc là ai?

"Kết hôn liền không phải không thể ly hôn a? Tôi lại không có làm cái gì, chính là chỉ biểu đạt tâm ý chính mình mà thôi sao, cũng không e ngại ai a."

Cô gái nói xong lời này, lại nói với đầu dây điện thoại bên kia lẩm bẩm vài câu liền treo điện thoại.

Thấy cô phải đi, Hứa Nguyện không nói hai lời cũng đi theo, giữa hai người vẫn duy trì khoảng cách mấy mét. Bên trong công ty đều trải thảm, cho nên đi ở trên đường cũng sẽ không phát ra âm thanh.

Hứa Nguyện đi theo cô gái kia tới cửa một bộ phận, sau đó cô liền không thấy được cô gái kia, nhưng cô xác định đây chính là nơi làm việc của cô ấy.

Trong công ty lớn này cũng sẽ có nhiều người nhận ra Hứa Nguyện, vì những người đó có tham gia hôn lễ của cô cùng Mạnh Tranh Vanh. Vừa lúc một giám đốc bộ phận từ cửa đi ra, nhìn thấy Hứa Nguyện khiếp sợ, vội vàng đi qua cung kính hỏi: "Mạnh phu nhân?"

Hứa Nguyện quay đầu lại, biết người trước mắt nhận ra mình, cô nhìn hắn gật gật đầu, nhưng cũng không chủ động lên tiếng.

Vị nam giám đốc thật cẩn thận hỏi: "Không biết là có chuyện gì? Tôi có thể hỗ trợ phu nhân sao?"

Thời điểm ăn cơm trưa hắn nghe phó tổng nói Mạnh phu nhân tới Mạnh thị đi làm, hắn cho rằng sẽ không đụng mặt cô sớm như vậy a, lúc này thấy cô xuất hiện ở bộ phận mình, tức khắc có chút thấp thỏm.

Hứa Nguyện nhìn hắn một cái, cũng không che dấu mục đích của mình, trực tiếp hỏi: "Nữ nhân viên mới vừa đi vào trong, tóc thật dài, mặc váy màu trắng đó là ai a?"

Cô gái kia rõ ràng là đối Mạnh Tranh Vanh có ý tứ, nơi này thực hành chính là chế độ một vợ một chồng. Mạnh Tranh Vanh bên ngoài có phụ nữ hay không cô không quan tâm, nhưng cô hiện tại ở Mạnh thị, liền quyết không cho phép ở mí mắt dưới chính mình phát sinh loại sự tình này, quá khiêu chiến uy tín cùng mặt mũi của cô.

Vô luận Mạnh Tranh Vanh cùng nữ nhân kia có quan hệ hay không, lúc này cô phải cho Mạnh Tranh Vanh và cô gái kia biết, cô đã biết chuyện như vậy.

Bất quá cô hiểu, Mạnh Tranh Vanh không phải loại người xách không rõ người, hơn phân nửa là không có quan hệ với cô gái kia.

Mặc kệ như thế nào, lần này cô cần phải cao điệu một hồi.

giám đốc nam sửng sốt một chút, chạy nhanh gọi tới nhân viên gần nhất, hỏi: "Vừa rồi ai vừa mới đi vào ? Tóc dài váy trắng."

Bộ phận bọn họ rất ít nhân viên nữ, một giây là có thể tìm ra.

Đồng sự nghĩ nghĩ trả lời nói: "Là Bạch Vi."

Nam giám đốc nhìn về phía Hứa Nguyện, có chút sờ không rõ đầu óc. Bạch Vi rốt cuộc làm chuyện gì, làm vị này Mạnh phu nhân hạ mình hàng quý một đường cùng tới đây?

Chỉ mong là chuyện tốt a......

Hứa Nguyện đời trước ở trung tâm quyền lực rất nhiều năm, lúc này lại là cười lạnh hai tiếng, làm nam giám đốc đã qua tuổi 40 không khỏi trong lòng run sợ.

"Thực tốt thực tốt." Cô ném ra câu này liền xoay người đi.

Để lại nam giám đốc cùng nhân viên kia hai mặt nhìn nhau, đều có loại dự cảm xấu.

Bạch Vi rốt cuộc làm cái chết tiệt gì a, cư nhiên chọc tới vợ của lão đại??

Hứa Nguyện cũng không nhàn rỗi, trên đường cùng Mạnh Tranh Vanh ngồi trên xe về nhà. Cô đoán chuyện này hẳn là còn chưa có truyền tới tai Mạnh Tranh Vanh, đây là một thời cơ đánh đòn phủ đầu tốt.

"Tranh Vanh," Hứa Nguyện gọi anh một tiếng, như là lao việc nhà giống nhau hỏi: "sinh nhật anh có phải sắp đến?"

Mạnh Tranh Vanh nghe vậy khó nén kinh ngạc, Hứa Nguyện làm sao biết sắp đến sinh nhật anh?

Nhưng anh cũng không như vậy tự luyến, cho rằng hiện tại cảm tình bọn họ dựa vào trạng thái, cô sẽ chủ động hỏi này đó tuỳ tình huống.

"Ừ." Anh gật gật đầu, "làm sao mà em biết được?"

Hứa Nguyện cúi đầu cong môi cười, "Nói đến cũng khéo, hôm nay lúc em đang đi dạo, vừa lúc nghe được một nữ nhân viên đang nói việc này, em thật không xứng chức, nhân viên công ty đều biết đến, em cư nhiên cũng không biết, anh đừng trách em nha."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro