Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lời này Hứa Nguyện nói rất có cảm xúc, làm cho Mạnh Tranh Vanh nghe xong nửa phút sau cũng chưa hồi phục lại tinh thần.

Đúng là sắp tới sinh nhật anh rồi. Nhưng Hứa Nguyện chính cô cũng không biết, làm thế nào mà nhân viên bình thường trong công ty lại biết?

Ở trong cái vòng này, rất nhiều chuyện không phải do không có người âm mưu tính toán, ít nhất lúc này Mạnh Tranh Vanh liền bất tri bất giác nghĩa bị Hứa Nguyện đem ra cùng hứng đạn.

"Nhân viên ở công ty?" Mạnh Tranh Vanh cau mày hỏi.

Hứa Nguyện ngạc nhiên nhìn Mạnh Tranh Vanh liếc mắt một cái, "Cái này em cũng không biết."

Kỳ thật chỉ cần Mạnh Tranh Vanh đi hỏi một chút, liền sẽ biết cô đã hỏi rõ ràng người kia là ai, nhưng lúc này ở trước mặt anh, cô cũng muốn làm bộ không biết.

"Bất quá rốt cuộc sinh nhật của anh là ngày nào, em cũng muốn chuẩn bị tốt một chút." Chuyện này đã cho Mạnh Tranh Vanh biết, cho dù sau này Bạch Vi kia giải thích thế nào, thì lúc đó anh đã có sẵn chủ định và quan niệm về sự tình này. Đây cũng là mục đích của cô.

Bây giờ còn có một việc quan trọng, đó chính là sinh nhật Mạnh Tranh Vanh.

Tuy rằng nói quan hệ của bọn họ còn chưa thân mật, nhưng dù sao cũng là trên danh nghĩa vợ chồng, cho dù là làm cái gì cô cũng sẽ làm thật xinh xinh đẹp đẹp.

Mạnh Tranh Vanh nhìn cô một cái, "Thứ bảy tuần sau, kỳ thật không cần chuẩn bị quà sinh nhật cho anh, chúng ta có thể cùng nhau ăn một bữa cơm anh cũng sẽ vui rồi."

So với việc quà tặng, đàn ông hầu như ít có hứng thú.

Huống chi người giống như Mạnh Tranh Vanh, muốn cái gì thì có liền cái đó, vì thế càng sẽ không có hứng thú với quà vặt nhỏ nhặt. Chỉ là anh biết, trong lòng phụ nữ thường muốn chuẩn bị món quà bất ngờ. Anh hiện tại công việc bận rộn, vì nhận được quà nên phải phối hợp diễn xuất cảm động, thật sự là quá mệt mỏi. Cho nên lời này anh nói là thật lòng.

Ngàn vạn đừng có ý chuẩn bị cái gì đặc biệt cho anh, thành thật kiên định cùng nhau ăn một bữa cơm xong một ngày cũng rất làm người cảm động.

(suy nghĩ của editor: Haiz anh Tranh Vanh nhà mình cũng thật là quá thực tế a!)

Hứa Nguyện không phải là người không biết điều, còn nghe được ra Mạnh Tranh Vanh nói lời khách sáo, "Thật sự không cần chuẩn bị quà sinh nhật sao?"

Thẳng thắn nói, cô cũng không tính chuẩn bị, hiện tại làm gì còn có thời gian cùng tâm tư đi chuẩn bị cái này.

Mạnh Tranh Vanh đặc biệt thành khẩn gật gật đầu: "Anh tới tuổi như vậy rồi, có thể cùng người nhà ăn một bữa cơm liền tính là ăn sinh nhật."

Lúc còn trẻ, một cái sinh nhật thì có thể ăn chơi ít nhất ba ngày mới muốn ngừng nghỉ, mỗi ngày đều điên đến sáng sớm, ngày hôm sau tiếp tục quẩy, trước kia cảm thấy cực kỳ phóng khoáng, hiện tại thấy sinh nhật người khác cũng như vậy, anh chỉ cảm thấy nhàm chán đến cực điểm.

Mọi người đều nói mấy năm nay anh trở nên nhàm chán đi, kỳ thật không phải anh không muốn thú vị, mà là anh phát hiện phương thức sống thú vị của mình lúc trước thật sự là quá ngu ngốc.

Hiện tại anh đã kết hôn, cũng đã 30 tuổi, ít nhất cũng nên có bộ dáng đàn ông thành thục.

"......" Đề nghị của anh hợp với ý của cô, "Được, vậy em sẽ không khách khí." Nếu Mạnh Tranh Vanh không phiền thì cô cũng không muốn bận tâm phiền toái.

Trước kia lúc sinh nhật Hoàng Thượng, cô khi nào cũng moi móc hết tâm tư để chuẩn bị thật tốt, tóc cũng rụng hết một đống. Hiện tại tuy rằng Mạnh Tranh Vanh có cùng gương mặt của Hoàng Thượng, nhưng cô cũng không muốn đem anh trở thành Hoàng Thượng rồi đi lấy lòng hầu hạ.

Đối với Hoàng Thượng, cô cam tâm tình nguyện làm nô tài, đối những người khác...... Vậy quên đi đi, có thể đứng, ai muốn quỳ a.

Mạnh Tranh Vanh nhìn bộ dáng bằng bằng như vậy của Hứa Nguyện, cảm thấy rất là kỳ quái, rõ ràng anh đã đạt được mục đích của chính mình, nhưng khi nghe được cô nói thật sẽ không khách khí, anh có một chút nho nhỏ...... Khó chịu??

Đây có thể là ảo giác đi.

Mạnh Tranh Vanh thực nhanh mà liền điều chỉnh tốt tâm lý của mình. Lại nghĩ không cần phối hợp diễn kịch, đây là việc đáng giá, ít nhất là cô nghe hiểu được ý của anh, không phải sao?

Hai người về đúng giờ cao điểm nên đường về nhà bị tắt nghẽn. Mạnh Tranh Vanh nhanh chóng quyết định đề nghị nói: "Bằng không chúng ta ăn ở bên ngoài, chờ ăn xong cơm chiều cũng sẽ không kẹt xe nữa."

Hứa Nguyện đương nhiên cũng không có ý kiến gì.Tới nơi hai người trực tiếp xuống xe, để lại tài xế trong gió hỗn độn.

Mạnh Tranh Vanh cũng nhất thời phấn khởi, anh nhớ rõ gần đây có cái hẻm nhỏ, bên trong có quán ăn rất lâu đời, đều là nấu cơm nhà nhưng hương vị đặc biệt ngon.

Hứa Nguyện đi theo anh rẽ trái rẽ phải rốt cuộc cũng tới chỗ Mạnh Tranh Vanh nói kia.

Mặt tiền quán ăn này nhỏ hẹp, bên trong cũng chỉ có ba bốn cái bàn, Mạnh Tranh Vanh kéo Hứa Nguyện ngồi xuống.

Hứa Nguyện nhìn quanh một chút, tuy rằng nhỏ hẹp nhưng cũng thật sự sạch sẽ. Trên mỗi bàn đều có một cái bình hoa nhỏ, vừa nhìn liền cảm thấy thư thái.

Mạnh Tranh Vanh gọi ra một món đầu cá băm ớt tỏi, một món mì xào thịt còn có một món canh cọng hoa tỏi non lớn.

Đồ ăn cũng mau chóng được dọn lên, khó trách trên dọc đường đi Mạnh Tranh Vanh đều nói cửa hàng này ăn ngon, Hứa Nguyện thử nếm một miếng, thật là sắc hương vị đều đầy đủ.

Giờ phút này Mạnh Tranh Vanh thấy Hứa Nguyện vui vẻ nghiêm túc ăn, nghĩ thầm đây là thời cơ tâm sự tốt, liền không chút hoang mang nói: "Tiểu Nguyện, anh năm nay 31, tuổi kỳ thật không nhỏ, trước khi cùng em kết hôn, anh cũng có qua vài mối tình, cái này em hẳn là cũng biết."

Hứa Nguyện đoán là anh muốn cùng cô nói sự việc kia, vì thế gật gật đầu: "Vâng, em biết."

Đàn ông có điều kiện như Mạnh Tranh Vanh, dù là ở đâu thời đại nào đều có sức hút mạnh, tin rằng anh ở cái tuổi này rồi mà chuyện tình cảm còn chưa trải qua thì không phải não của cô bị úng nước sao?

Đừng nói là Mạnh Tranh Vanh, chính là nguyên chủ cũng từng có a.

"Trước khi đính hôn cùng em, gần một năm rưỡi anh cũng không có quen ai, bạn gái cũ của anh thì em cũng không cần để ý, bởi vì anh cùng các cô ấy đã là người xa lạ, đời này đều sẽ không lại có bất kì quan hệ nào." anh tạm dừng một chút, rót Hứa Nguyện một ly trà, "Anh thực chán ghét việc không phân biệt việc công và tư. Cho nên ở trong công ty cũng không có người cùng anh tình cảm gút mắt. Hy vọng em có thể tin tưởng anh điểm này."

Tất cả lời Mạnh Tranh Vanh nói đều là nói thật.

Anh không phải là người không phân biệt công và tư. Điểm này các thư kí anh rất rõ ràng, cho nên tuy rằng ai cũng trẻ tuổi xinh đẹp, cũng không dám có chủ ý gì, bởi vì một khi bị Mạnh Tranh Vanh phát hiện, chỉ có thể rời đi.

Đương nhiên, Hứa Nguyện là ngoại lệ, cô là vợ của anh, tới Mạnh thị đi làm là bình thường, không đến mức công và tư chẳng phân biệt.

Ngay từ đầu Hứa Nguyện liền đoán được, hơn phân nửa là cô gái kia tự mình đơn phương mà thích Mạnh Tranh Vanh,nói không chừng cô gái kia tên gọi là gì anh cũng không biết.

Chỉ là trong công ty có người như vậy thật sự là nên cách ly, không sợ tặc trộm, nhưng sợ tặc nhớ thương. Thật ra cô không quá để ý chuyện tình cảm của Mạnh Tranh Vanh, chỉ là vì cô đã đi làm ở Mạnh thị, có cá nhân lén lút cùng đấu cô võ đài, thật sự là làm cô thấy khó chịu.

Bất quá cô cũng chưa tính toán tự mình xuất mã đi giải quyết người này, kinh nghiệm quá khứ cho cô biết, không cần chính mình ra tay chỉ thành thật kiên định ngốc ở một bên, đỡ phải làm chính mình một thân dơ bùn.

Hôm nay cô đem chuyện này nói cho Mạnh Tranh Vanh, chính là muốn nhìn Mạnh Tranh Vanh sẽ giải quyết chuyện này thế nào.

"Em tất nhiên là tin tưởng anh." Hứa Nguyện nhìn về phía Mạnh Tranh Vanh, "Chỉ là nhân viên râu ria công ty đều biết sinh nhật anh, em lại không biết, ngẫm lại thì cảm thấy hổ thẹn."

Cái từ râu ria này dùng đến thật sự xảo quyệt. Như thế mặt không biến sắt mách lẻo, Mạnh Tranh Vanh nghe xong lời này vội vàng an ủi nói: "Không cần hổ thẹn, em không biết là bình thường."

Anh cũng không biết sinh nhật Hứa Nguyện là khi nào a, đương nhiên những lời này như cũng không thể nói ra, bất quá như thế nhắc nhở anh, xem ra anh nên bỏ chút thời gian hỏi Hứa Nặc một vài điều về Hứa Nguyện, ít nhất sinh nhật là phải nhớ đến a.

Không giống đàn ông bọn họ ít khi để ý đến sinh nhật, phụ nữ thì khác đặc biệt quan trọng ngày này.

Nếu anh không biết, còn không có chuẩn bị quà tặng đặc biệt, Hứa Nguyện khẳng định là sẽ có ý kiến, nói không chừng sẽ đem việc này nhớ rõ cả đời.

Sau khi ăn xong lúc đi về tình hình giao thông đã tốt lên, một đường thông suốt trở về nhà, Hứa Nguyện mang hồ sơ về xem, Mạnh Tranh Vanh không có quấy rầy cô, mà đi vào thư phòng anh, gọi một cuộc gọi đến công ty, không quá nửa giờ đã có kết quả điều tra gửi qua.

Mạnh Tranh Vanh xem xong tin nhắn kia, lâm vào trầm tư.

Anh phát hiện rằng mình không có một chút ấn tượng về cô gái kia. Nếu Hứa Nguyện đã nói cho anh chuyện này cũng đại biểu là trong lòng cô thật có để ý. Chuyện này có thể lý giải, bình thường thì ai cũng sẽ để ý.

Như vậy chuyện này anh cần phải xử lý tốt, bằng không việc nhỏ cũng sẽ trở nên to.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro