Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ sát đất chiếu vào sàn nhà đá cẩm thạch bóng loáng trên mặt đất, toàn bộ căn phòng ngời lại sạch sẽ.

Nhà ăn được thiết kế theo phong cách Châu Âu, giờ phút này trên bàn ăn bị hai người chiếm cứ, quản gia đứng ở một bên, mắt nhìn thẳng, nghĩ thầm, lúc ấy vẫn là suy xét thất sách, cái bàn ăn này cũng là quá dài, rõ ràng là hai vợ chồng, lúc này ăn một bữa cơm cách đến có chút xa, thực sự có vẻ mới lạ chút.

Hứa Nguyện ngủ không tốt,dưới bọng mắt còn có vằng thâm xanh lá, nhưng cũng may tuổi trẻ làn da còn tốt, khí sắc cũng không có vẻ ảm đạm không có ánh sáng.

Mạnh Tranh Vanh vừa uống cháo, liếc mắt nhìn bà xã nhà mình một cái, trên đời này thực sự có người không yêu tiền, nhưng liền không ai không yêu mỹ, còn không vì gia tộc tập đoàn hai bên liên hôn, cưới một cô gái xinh như vậy nhìn cũng là cảnh đẹp ý vui.

"Hôm nay em hẳn là không bận rộn gì đi?" Mạnh Tranh Vanh buông chén sứ, nhìn Hứa Nguyện liếc mắt một cái, hỏi.

Hứa Nguyện cúi đầu nhìn chén sứ ngao đến nhừ chén cháo, thanh âm tràn đầy sức sống trả lời: "Không có việc gì."

Hoàng Thượng sinh thời có vài cái thói quen không tốt, giống anh như vậy nghiêm khắc kiềm chế bản thân nên vừa nhìn cả người cô đều bủn rủn không thể nói lên lời, có thể thấy được thói quen có bao nhiêu đáng sợ.

Cứ cho là dù biết người trước mắt tuyệt đối không phải Hoàng Thượng, nếu như đây là ngài của kiếp sau, người này cũng không còn là chủ tử ban đầu của cô, chính là cô không có cách nào bỏ qua gương mặt này, quanh năm tích lũy kính sợ không phải hai ba câu tự mình an ủi liền có thể biến mất.

Kỳ thật nghĩ lại, đây cũng không nhất định là chuyện xấu, ở cái thời đại xa lạ này, vô luận cô lại như thế nào có thể trấn định tự nhiên, tóm lại là có một ít sợ hãi, nhìn gương mặt quen thuộc này, cảm xúc yếu đuối lo sợ không tốt của cô về thế giới mới lạ này đều sẽ kỳ dị được trấn an.

Quân thượng quân thượng, giống như chỉ cần người này vẫn luôn ở đây, chẳng sợ người khác nói chỉ là cái thế thân, cũng đủ làm cho cô an tâm.

Thời đại kia của cô mỗi người đều sẽ có "Tín ngưỡng". Hoàng Thượng, ngài ấy là "Tín Ngưỡng" của cô.

Ít nhất, thời đại này có một người có khuôn mặt cô quen thuộc.

Mạnh Tranh Vanh không để Hứa Nguyện đắm chìm trong thế giới chính mình quá lâu, liền nói: "hôm nay tôi không đi công ty, chờ ăn xong bữa sáng ở nhà nghỉ ngơi một chút, giữa trưa chúng ta đi nhà cũ bên kia ăn cơm."

Vẫn cho là Hứa Nguyện là sẽ không cự tuyệt, nhưng Mạnh Tranh Vanh vẫn là bổ sung một câu: "Tôi đi công tác bên ngoài một thời gian dài như vậy, trở về vẫn muốn cùng em và người trong nhà ăn bữa cơm ——" Anh dừng một chút, lại nói: "nếu ba mẹ của em có rảnh, chúng ta cũng nên đến chào cùng nhau ăn bữa cơm với bọn họ, xem như báo cái bình an em thấy như thế nào?"

Hứa Nguyện cẩn thận cân nhắc một chút, nhìn từ góc độ của cô, Mạnh Tranh Vanh có thể nói là một người một giọt nước cũng không lọt, ít nhất ở phương diện lễ nghi này, còn tính thực không tồi.

Cô nhẹ nhàng trả lời: "Vâng, được ạ."

Từ đêm qua đến bây giờ, biểu hiện của Hứa Nguyện ngoan ngoãn dịu dàng vượt xa đối với hiểu biết của Mạnh Tranh Vanh về cô, anh trầm mặc trong chốc lát nói: "thời điểm tôi không ở nhà , nếu đã xảy ra chuyện gì, em cảm thấy cần thiết nói cho tôi, đều có thể cùng tôi nói."

"Vâng." Hứa Nguyện lên tiếng, lại tiếp tục cúi đầu uống cháo.

Cháo ấm áp theo miệng vào đến dạ dày, ấm áp.

Sau khi ăn xong bữa sáng một lúc, Mạnh Tranh Vanh liền đi thư phòng xử lý công việc, Hứa Nguyện cũng tự giác mà trở lại phòng, đi ra ngoài gặp người vẫn nên ăn mặc đàng hoàng, mấy ngày nay cô nhàn rỗi không có việc gì cũng nghiên cứu một chút đồ trang điểm của nguyên chủ, tuy rằng nói cải trang làm thái giám thật nhiều năm, nhưng cô dù sao cũng là con gái nên bản năng đối với đồ trang điểm vẫn luôn rất yêu thích, vì vậy sau khi xuyên qua đây cô nhanh chóng thăm dò rõ ràng nên sử dụng các loại mỹ phẩm bảo dưỡng nhan sắc này như thế nào.

Chỉ là mặc dù là biết rõ sử dụng nên như thế nào, nhưng vì trước kia cô cũng chưa từng thật sự trang điểm cho bản thân, nên bây giờ trình độ tay nghề trang điểm của cô vẫn là cái tay mơ.

Hứa Nguyện chỉ dám bôi một lớp phấn nền, sau đó lại đánh cái má hồng, đồ cái son môi.

Nguyên chủ có đôi lông mày rất đẹp, nên có thể không cần vẽ chân mày.

Tuy rằng chỉ là đơn giản hóa trang điểm nhẹ, bất quá nhan sắc của Hứa Nguyện cũng xinh đẹp, nên chỉ cần trang điểm nhẹ cũng đủ làm nhiều người cảm thán.

Mạnh Tranh Vanh chính là một trong những số đó.

Trước kia Hứa Nguyện cũng vẫn là một mỹ nhân xinh đẹp, nhưng cô luôn là thích trang điểm đậm đà tinh xảo làm cho khuôn mặt mình thực tinh xảo mới chịu được, nhưng mất đi vẻ đẹp thuần khiết của một cô gái trẻ tuổi như cô.

Hiện tại cô như vậy liền rất tốt, Mạnh Tranh Vanh so Hứa Nguyện lớn hơn mấy tuổi, anh đã 30, có thể đã thấy qua quá nhiều mỹ nữ nhan sắc xinh đẹp trang điểm tinh xảo, anh hiện tại ngược lại càng thích nhìn nhan sắc tự nhiên hơn.

Đương nhiên những suy nghĩ này đều là ở trong nội tâm Mạnh Tranh Vanh OS, những suy nghĩ như vậy anh tuyệt đối sẽ không từ miệng nói ra.

Hứa Nguyện theo bản năng mà đi sau Mạnh Tranh Vanh một bước, đi theo phía sau anh đi ra biệt thự, sau đó lên xe, hàng ghế sau xe rất rộng như có thể ngồi được ba người, Hứa Nguyện cùng Mạnh Tranh Vanh mỗi người ngồi một bên, để lại ở giữa một khoảng trống rộng, tài xế từ kính chiếu hậu nhìn xuống một màn như vậy, thầm nghĩ, nếu không phải biết này hai người là vợ chồng chính thức, hắn thật cho rằng hai người này là hai người khách xa lạ.

"Hắn không phải Hoàng Thượng không phải Hoàng Thượng không phải Hoàng Thượng, cho nên cùng hắn mà ngồi song song bên cạnh cũng sẽ không bị chém đầu." Hứa Nguyện vẫn luôn niệm chú trong nội tâm như vậy, niệm niệm cho chính mình tẩy não, lúc này mới miễn cưỡng ép chính mình không kích động mà nhảy cửa sổ ra ngoài hu hu.

Nhà cũ Mạnh gia cách biệt thự của bọn họ tân hôn cũng không phải rất xa, nhưng hôm nay bởi vì trên đường xảy ra một sự cố giao thông, hai bên đang ở trên đường cãi cọ, ai cũng không nhường ai, cho nên liền bắt đầu kẹt xe.

"Khụ khụ......"

Mạnh Tranh Vanh sau khi về nước vẫn là có chút không thích ứng, lúc này cổ họng không được thoải mái, liền ho nhẹ hai tiếng.

Hứa Nguyện liền cùng mèo đất giống nhau, suýt nữa nhảy dựng lên, vội vàng không chút nào che dấu quan tâm hỏi: "Làm sao vậy làm sao vậy? Như thế nào ho khan?"

Vừa nói xong lúc sau, cô liền hận không thể vã cái miệng này.

Mạnh Tranh Vanh nhìn thái độ quan tâm lấy lòng của cô, tay phải nắm thành quyền, để ở bên môi lại thấp giọng ho khụ hai tiếng, lần này trong thanh âm mang theo chút ý cười, "Không sao, chỉ là cổ họng có chút khô khốc."

Không có ai không thích được quan tâm, Mạnh Tranh Vanh cũng không ngoại trừ, hơn nữa anh có thể cảm giác được sự quan tâm từ Hứa Nguyện là phát ra từ nội tâm.

"Vâng, không có việc gì thì tốt." Hứa Nguyện nhìn hắn gương mặt này, ở trong lòng mắng chính mình vài tiếng, lại an ủi chính mình, Mạnh Tranh Vanh hiện tại là chồng trên danh nghĩa của cô, nên quan tâm một chút cũng là bình thường, liền hỏi tài xế: "Trên xe có nước không?"

Tài xế vội vàng đem xe dừng ở ven đường, xuống xe chạy ra phía sau, mở cốp xe ra, từ bên trong cầm hai chai nước lọc, một lần nữa trở lại trên xe, đem chai nước đưa cho Hứa Nguyện còn có Mạnh Tranh Vanh.

Hứa Nguyện nhận lấy, nhưng Mạnh Tranh Vanh hiện tại cùng mắt mù giống nhau, một chút cũng không động đậy.

Không đợi tài xế cảm thấy được xấu hổ, Hứa Nguyện liền có giúp Mạnh Tranh Vanh tiếp nhận chai nước kia, "Uống một chút nước cổ họng sẽ thoải mái rất nhiều."

Mạnh Tranh Vanh lúc này mới không nhanh không chậm mà cầm lấy chai nước từ trong tay của Hứa Nguyện.

Sau khi uống xong, cổ họng thật sự thoải mái hơn rất nhiều, anh nghiêng đầu nhìn Hứa Nguyện, đột nhiên cảm thấy có thể chờ mong một chút cô trở thành một người vợ không tồi.

Xe vững vàng ngừng ở cửa nhà cũ, Hứa Nguyện lại một lần ở trong lòng tự mình trấn an rất nhiều lần, mới miễn cưỡng bước xuống xe sau đó chân chó chạy tới đi sau Mạnh Tranh Vanh.

Hứa Nguyện chờ Mạnh Tranh Vanh xuống xe trước lúc này mới xuống xe.

Đi theo phía sau anh, không nói một lời mắt nhìn thẳng nhìn phía trước, vào nhà cũ.

Mẹ Mạnh nghênh đón trước cửa nhìn chằm chằm Mạnh Tranh Vanh từ trên xuống dưới, sau đó đau lòng nói: "Gầy, mỗi lần đi công tác đều gầy, lần sau đi công tác liền mang theo đầu bếp qua đi cho tốt nha con."

"......" Mạnh Tranh Vanh sờ sờ mặt, "Vâng, lần sau nghe theo mẹ ạ."

Mẹ Mạnh trừng anh một cái, "Mỗi lần đều đáp ứng đến tốt tốt, nhưng không khi nào làm theo."

Nói xong lời này lúc sau, Mẹ Mạnh mới có tâm tư đặt ở trên người con dâu nhà mình, cười nói: "Làm Tiểu Nguyện giễu cợt, người làm mẹ này như vậy hay lo lắng dong dài, con đừng để ý."

Hứa Nguyện chỉ cần lực chú ý đặt ở trên người những người khác, liền sẽ không giống đối mặt Mạnh Tranh Vanh rụt rè giống cái con chim cút, cô thong dong lưu loát nói: "Mẹ, ngài nói đúng, Tranh Vanh là gầy, con nghĩ trong khoảng thời gian này rất muốn ăn vạ ăn cơm nơi mẹ, phòng bếp bên kia khẳng định là so ra kém trong nhà mình tỉ mỉ."

Trước đó ở cùng với Mẹ Hứa nói chuyện phiếm, cô không sai biệt lắm có thể thăm dò đại khái tính cách của Mạnh phu nhân, cũng giống mẹ của nguyên chủ, đau lòng khi con mình ăn không ngon ngủ không tốt, Mạnh Tranh Vanh ở bên ngoài đi công tác lâu như vậy, Mẹ Mạnh khẳng định nhớ vô cùng, cô lúc này nên nhân cơ hội lấy lòng.

Không thể không nói, Mẹ Mạnh bị lời này của Hứa Nguyện chọc trúng, bà ước gì sau khi con trai kết hôn cũng cùng bọn họ sống chung, bất đắc dĩ hiện tại hai vợ chồng đều muốn ra ngoài ở riêng, bà đành phải đáp ứng, lúc này nhìn con trai gầy đi, tất nhiên bà rất đau lòng, tự trách không thể làm cho Mạnh Tranh Vanh mỗi ngày đều tới ăn cơm bồi bổ, sợ Hứa Nguyện có ý kiến, lúc này Hứa Nguyện nói như vậy, trực tiếp tăng lên độ hảo cảm của bà với cô.

Mạnh Tranh Vanh có chút kinh ngạc nhìn Hứa Nguyện liếc mắt một cái.

Đúng lúc này, Mạnh Phinh Đình cũng tới đầu tiên là nhiệt tình cùng Mạnh Tranh Vanh chào hỏi cái kiều, sau đó thái độ không nóng không lạnh hướng Hứa Nguyện gọi chị dâu.

Hứa Nguyện cũng không thèm để ý, chỉ là cười cười.

Mạnh Phinh Đình tùy tiện tìm cái lấy cớ đem Mạnh Tranh Vanh kéo tới hậu viện, thần bí hề hề nói: "Anh hai, em có chuyện muốn nói cho anh."

"Nói." Mạnh Tranh Vanh liếc mắt cô một cái, căn bản liền không tin em gái nhà mình có thể nói cái gì quan trọng.

Mạnh Phinh Đình tuổi còn nhỏ, nghe được anh trai nói như vậy, giờ phút này liền vui sướng nói: "Anh, anh còn không biết đi, khoảng thời gian trước Hứa Nguyện bị xe đụng, anh đừng nhìn em như vậy, người cô ta không có bị thương gì, em nghe bạn nói, là cô ấy cố ý đâm, bởi vì thấy được bạn trai cũ của cô cùng phụ nữ khác ở trên xe, nhất thời tức giận nên đụng vào xe của bọn họ......"

Nói về chuyện của Hứa Nguyện, Mạnh Phinh Đình hiển nhiên rất là hưng phấn, tiếp tục nói: "Cô ta không phải là tình là khó quên thì là cái gì? Hiện tại là đâm xe, về sau là làm cái gì ai biết nha, anh, anh nên chú ý một chút, nói thật, em thật ngượng ngùng, chị dâu nhà mình bởi vì tức giận đi đâm vào xe bạn trai cũ, em cũng không nói nên lời."

Ríu rít kể chuyện lúc sau, Mạnh Phinh Đình nhìn về phía Mạnh Tranh Vanh.

Nào biết Mạnh Tranh Vanh thần sắc thực nhạt, thoạt nhìn giống vừa rồi không có gì khác nhau, thậm chí một chút cảm xúc khác thường cũng đều không có, anh liếc nhìn em gái, thanh âm nhàn nhạt: "Ừ, đã biết."

Mạnh Phinh Đình không thể tin tưởng nhìn về phía anh, liền một câu đã biết liền xong việc??

Chẳng lẽ không nên tức giận sao??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro