Chương 16: Giúp anh trai tắm rửa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 16: Giúp anh trai tắm rửa

Editor: Cảnh.

___________

Lúc Sở Thu Nguyệt tỉnh lại, cảm giác được chính mình hiện tại đang ở bệnh viện, tay phải anh bị treo ở trước ngực, miệng vết thương trên mặt banh đến gắt gao, các nơi khác trên người đều ẩn ẩn đau, nhưng mà tình huống cũng không đến không qua khỏi được.

Anh hoãn lại lúc sau mới nhìn nhìn khắp nơi, anh hình như nằm ở trong một phòng bệnh nặng, bên cạnh có người bệnh khác cách nhau bởi một tấm mành chặn mặt, phòng bệnh ngẫu nhiên sẽ truyền đến một hai tiếng ho khan, lại không nghe thấy có người nói chuyện.

Hà Thời đâu? Anh đợi thật lâu cũng chưa nhìn thấy Hà Thời xuất hiện ở phòng bệnh, chắc cô đi học? Anh đã bị thương nặng như vậy, cô như thế nào không biết xấu hổ còn đi học chứ!

Sở Thu Nguyệt yên lặng phát tính tình, bụng lại không biết cố gắng kêu lên, từ buổi chiều ngày hôm qua anh còn chưa có ăn cơm, hiện tại đói đến không được, nhưng tay anh bị treo, đầu gối cũng phù trướng đau, xuống giường còn không được, kêu anh như tự gánh vác thế nào?

Không lương tâm, anh đây là vì ai mới chịu một thân đầy thương tích chứ, vậy mà dám đem anh ném ở bệnh viện không quan tâm, chờ xem anh sẽ thu thập cô thế nào!

Sở Thu Nguyệt còn đang buồn bực, cửa liền truyền đến âm thanh nói chuyện, hình như là hộ sĩ bệnh viện đang dặn dò ai đó cái gì, khi nghe được một giọng nói khác quen thuộc vang lên, anh mới vừa lòng mỉm cười.

Mành bị kéo ra, liền nhìn thấy Hà Thời xách theo hộp cơm xuất hiện, “Anh, anh tỉnh rồi! Cảm thấy thế nào?”

Hà Thời thấy Sở Thu Nguyệt tỉnh, vội vàng kêu chị gái hộ sĩ kia lại đây xem anh, chị gái hộ sĩ liền có lệ liếc mắt nhìn, “Bác sĩ nói tỉnh là có thể xuất viện, đám thanh niên choai choai các người đừng tới bệnh viện chiếm dụng giường bệnh, tuổi còn nhỏ đánh cái gì giá chứ!”

Chị gái hộ sĩ cũng là khẩu thẳng tâm mau, lúc sau chị ấy kéo tất cả mảnh trong phòng bệnh ra, Sở Thu Nguyệt mới biết được lời này là có ý tứ gì, mấy kẻ ngày hôm qua cùng anh đánh nhau cũng nằm ở đây!

Người trong phòng bệnh đã tỉnh hơn phân nửa, bọn họ phần lớn đều bị thương nhẹ hơn so Sở Thu Nguyệt, nhìn thấy Sở Thu Nguyệt tỉnh, bọn họ khách khí nhìn anh cười cười, cũng coi như là không đánh không quen nhau.

Cơm nước xong, chị gái hộ sĩ quả nhiên lại tới đuổi người, Hà Thời không có biện pháp, dọn dẹp một chút liền đi làm thủ tục xuất viện cho Sở Thu Nguyệt.

Giống như lúc đến, cô dùng hết sức lực từ lúc bú sữa mẹ đem anh cõng lên xe, hai người đánh xe về nhà.

Chuyện anh đánh nhau cô không nói cho Sở Phi, một chuyến đi bệnh viện này thiếu chút nữa đã xài hết tiền tiêu vặt tháng này của bọn họ, mấy ngày sắp tới phỏng chừng bọn họ phải thắt lưng buộc bụng.

“Hà Thời, anh muốn uống nước!”

“Hà Thời, giúp anh mở TV.....”

“Em gái, đỡ anh lên lầu ngủ...”

Về nhà, Sở Thu Nguyệt lại bắt đầu sai sử Hà Thời, chuyện to nhỏ gì cũng đều gọi cô, ngày đầu tiên về nhà còn chưa tính, này đều đã ba ngày, vết thương trên người anh đều đỡ đến không sai biệt lắm, có vết thương đã bắt đầu kết vảy, chỗ sưng phù cũng đều tiêu đi, tay phải trật khớp cũng sớm khỏi rồi, anh lại vẫn chuyện gì cũng đều tìm cô.

Hà Thời nhịn ba ngày cũng không thể nhịn được, cô đổ ly nước vọt tới trước mặt Sở Thu Nguyệt, thô lỗ đem chăn nhét vào trên tay anh, “Em nói này, anh đủ rồi đấy, bác sĩ nói, anh đã khỏi, không cần phải gọi người hầu hạ!”

Sở Thu Nguyệt tiếp nhận ly nước, dùng ánh mắt vô tội nhìn Hà Thời đang tức giận, “Nhưng anh còn đau mà, em không biết, buổi tối hôm đó bọn họ tám người đánh anh một người, đều sắp đem anh đánh chết...”

Cái lý do thoái thác này anh đã không ngừng nói qua một lần, trước đó vài lần cô sẽ mềm lòng nhịn, lần này cô không nghĩ để ý đến anh, anh cũng đem mấy người kia đánh tới phải nhập viện được không! Còn dám nói mình bị đánh vô cùng thảm.

Sở Thu Nguyệt thấy chiêu này đã vô dụng, anh lại thay đổi cách đối phó dùng ngữ khí ai oán, “Ai, cũng không biết cái thân của mình bị đánh thế này là vì ai, nếu không có chuyện này, mình sao có thể...”

“Ngừng!” Hà Thời không muốn nghe anh ai oán nữa, cũng không muốn nhớ lại hồi ức buổi tối ngày hôm đó, cô tuy rằng uống chút rượu, nhưng sau khi ra ngoài cô vẫn có thể nhớ rõ ràng chính mình thiếu chút nữa đã bị cưỡng gian.

“Anh trai thân ái, anh còn muốn cái gì, em gái đi lấy cho anh”, Hà Thời lộ ra nụ cười tiêu chuẩn giả hỏi anh, dáng vẻ tâm bất cam tình bất nguyện.

Nhưng Sở Thu Nguyệt coi như không thấy được, đương nhiên đưa ra yêu cầu, "Tối nay anh muốn gội đầu tắm rửa, liền làm phiền em gái rồi”.

“Cái gì!” Hà Thời cho rằng mình nghe lầm, giúp anh tắm rửa? Giỡn cái gì vậy!

“Ai nha, ba ngày không tắm rửa trên người hôi quá trời, nhưng mà tay anh trai lại không tiện, bằng không sao có thể không biết xấu hổ làm phiền em gái được? Có phải không?” Sở Thu Nguyệt cố ý nói cho cô nghe.

Hà Thời hít vào một hơi thật sâu, nỗ lực áp tức giận xuống, “Tắm thì tắm, lại không phải chưa thấy qua!”

Phòng tắm trong phòng của Sở Thu Nguyệt lớn hơn phòng tắm ở dưới lầu, còn có một cái bồn tắm, Hà Thời xem đến hận ngứa răng, trên lầu có ba phòng thì có hai phòng tắm, phòng tắm dưới lầu không có bồn tắm thì thôi đi, vẫn phải dùng chung cùng phòng giặt, cô quả nhiên không phải con ruột!

Chuẩn bị nước cho anh, cô thở phì phì ném vài quả cầu tắm vào, nổi lên một tầng bọt dày đặc, “Có thể vào rồi!” Cô hướng về phía trong phòng ngủ Sở Thu Nguyệt hô.

Sở Thu Nguyệt sớm đã đứng chờ ở cửa phòng tắm, cô tức giận ném đồ vào bồn tắm đều bị anh xem hết toàn bộ, “Anh lại không phải con gái, nước không tắm là được rồi, ném nhiều quả cầu tắm như vậy làm gì”.

Nhìn bồn tắm tràn đầy bọt biển, anh nhíu đầu, này cũng quá nương* đi.

*Ý bảo "Nương pháo" chỉ một người con trai có cách cư xử, ăn nói, tính cách giống con gái.

"Anh ba ngày không tắm rửa, người đều bốc mùi, nước trong làm sao mà tắm sạch sẽ được!” Cô cũng không thể nói là bởi vì cô ngượng ngùng nhìn anh trần truồng, cho nên mới đem bồn tắm làm cho tràn đầy bọt biển chứ.

Nhưng cô vẫn là tránh không khỏi phải nhìn anh trần truồng, Sở Thu Nguyệt mặt dày cởi hết toàn bộ quần áo trước mặt cô, cơ thể cao gầy, thân thể tuổi trẻ, còn có cây gậy thịt nửa mềm ở dưới háng kia, Hà Thời nháy mắt ửng đỏ mặt.

“Anh, anh nhanh lên đi!” Hà Thời lắp ba lắp bắp thúc giục anh, ánh mắt trốn tránh, không dám dừng lại ở trên người anh quá nhiều.

“Không phải nói không sợ sao? Sao hiện tại không dám nhìn?” Sở Thu Nguyệt trêu chọc cô, chân dài bước vào bồn tắm, thoải mái nằm xuống.

“Em mới không sợ đâu!” Hà Thời tiếp tục mạnh miệng không thừa nhận, cầm vòi hoa sen bắt đầu gội đầu cho anh, trong miệng lẩm bẩm, “Đã nhìn còn không chỉ một lần hai lần”.

Cô cho rằng anh không nghe thấy cô nói, nhưng ai biết lỗ tai anh lại rất tốt chứ, lập tức liền tiếp lời cô nói, “Đúng vậy, đều thiếu chút nữa lên giường, còn có cái gì phải sợ chứ”.

Hà Thời nghe anh nhắc tới chuyện buổi tối ngày hôm đó, mặt càng đỏ hơn, trong đầu tràn ngập hình ảnh ngày đó buổi tối, cô chột dạ quay đầu nhìn xuống mặt đất.

Chuyện ngày đó đối với cô tới nói quá mất mặt, làm loại chuyện này lại còn bị anh thấy được, quả thực là sự sỉ nhục cả đời cô a.

“Em đỏ mặt cái gì, chẳng lẽ là đang nghĩ đến chuyện buổi tối ngày hôm đó?” Sở Thu Nguyệt thấy cô chậm chạp không nói lời nào, liền ngẩng đầu nhìn nhìn, phát hiện mặt cô đỏ bừng, ở trong mờ mịt hơi nước có vẻ cực kỳ xinh đẹp.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Hết chương 16.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro