Chương 07: Chuyện lớn sinh chuyện nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Để tuyên truyền "Nếu như yêu biến thành hồi ức", đồng thời tính đến công việc của đoàn đội, lịch trình của Doãn Duệ Hi và Lạc Trừng được sắp xếp dày đặc, thể lực nếu mà yếu chỉ sợ không chống đỡ được.

Đôi lúc, sức mạnh tinh thần càng quan trọng hơn thể lực, ý chí con người có thể khiến đột phá quá khứ, nhảy ra khỏi khuôn khổ ban đầu, đi đến một sân đấu lớn hơn. Vì vậy, ủng hộ và khích lệ càng trở nên quan trọng hơn nữa, Mạc Li cũng không dám chậm trễ, vừa có thời gian rảnh liền đi giúp đỡ các nàng làm việc, cùng các nàng kề vai chiến đấu. Lần này, liền đến đài truyền hình giúp đỡ các nàng thu hình một chương trình nghệ thuật.

Bạn có cảm thấy rằng, mỗi khi có một đống chuyện bận rộn, luôn có chuyện ngoại lệ phát sinh làm tăng thêm lượng công việc? Mạc Li thì có loại cảm giác này. Season thành lập từ bốn nữ sinh, có hai trợ lí phụ trách chiếu cố các nàng, trợ lí Tiểu Huân – người vốn là trợ lí của Doãn Duệ Hi và Lạc Trừng, bị viêm phổi khi quá bận rộn ở nơi này, phải vào viện điều trị, sau khi ra viện cũng phải tạm thời nghỉ ngơi không thể làm việc, công ty chỉ có thể sắp xếp cho các đồng nghiệp ở bộ phận tuyên truyền tạm thời làm trợ lí. Nhưng đang thời kì vàng bận rộn lại không có trợ lí kinh nghiệm theo vào, một tháng này Mạc Li phải dành nhiều tinh thần hơn để giải quyết nhiều vấn đề. Nhất là người mới cái gì cũng không hiểu, chỉ dạy bảo thôi Mạc Li cũng đủ bận rộn. Thật may là cử Dao Dao – "lão nhân" của bộ phận tuyên truyền đến, quy trình các loại nàng cũng rất quen thuộc, nhưng lâu lâu phải hỏi ý kiến của Mạc Li mới được, dù sao nàng chưa từng chăm sóc qua nghệ sĩ, phải thế nào để không phiền nghệ sĩ cũng không hiểu hết được.

Mạc Li xoa cổ, cuối cùng cũng dặn dò công việc cần làm cho Dao Dao xong, còn nói qua một lần các cách ứng phó nhiều tình huống khác nhau, hy vọng Dao Dao có thể làm được, nếu không Mạc Li thật là không ngủ được.

"Tiểu Molly, tôi biết cô sẽ đến đây." Mạc Li nghiêng đầu, Nghiêu Tử Tịch người này sao lại ở đây? Đúng rồi, chương trình nghệ thuật này Bạch Huyện cũng có tham dự. Nghiêu Tử Tịch vòng qua Mạc Li, đi đến bên cạnh Dao Dao, tự nhiên vòng qua vai Dao Dao hỏi: "Đứa bé này là trợ lí mới?"

"Tiểu Huân ngã bệnh xin nghỉ, đây là Dao Dao đồng nghiệp bên bộ phận tuyên truyền, tạm thời đảm nhận làm trợ lí mà thôi."

Nghiêu Tử Tịch cười quỷ dị, chuyển đến trước mặt Dao Dao, tay kia vốn đang vòng trên vai thuận thế trượt xuống eo người ta, nói: "Dao Dao, tôi cảm thấy cô không làm minh tinh thật lãng phí, có muốn suy tính chuyển đến công ty chúng tôi hay không, tôi có thể sắp xếp cô chụp quảng cáo!"

Mạc Li lắc đầu, Nghiêu Tử Tịch này thấy sắc liền động tâm, đây là đài truyền hình không phải là chỗ săn bắn! Liếc sang Dao Dao, gương mặt cũng không tệ, vóc người đẹp rất tốt, chỉ là hơi ngại bộ ngực quá lớn, xem ra nếu so với Nghiêu Tử Tịch vẫn hơn.

Ách, nghĩ quá xa rồi, Mạc Li hồi phục lại tinh thần, nghiêm túc nói: "Tay an phận chút cho tôi, trưởng thành rồi mà vẫn nháo." Bảo vệ nhân viên cấp dưới, đây là trách nhiệm của cấp trên.

"Vui đùa chút thôi mà, đừng nghiêm túc vậy chứ." Nghiêu Tử Tịch hướng Dao Dao phất tay một cái, trở lại bên cạnh Mạc Li, hỏi: "Chuyện Tiểu Bạch Bạch nhà tôi, cô và đồ ngốc đó nói sao?"

"Lạc Trừng không phải là đồ ngốc, nếu là đồ ngốc cũng sẽ không bảo hôm nay gặp mặt thảo luận." Mạc Li liếc nàng một cái, lão thị nói Lạc Trừng là đồ ngốc, Lạc Trừng tuyệt không ngốc chút nào!

"Vậy tôi có thể yên tâm rồi." Nghiêu Tử Tịch cười lên, nụ cười này có thể được cho là vô tâm.

"An tâm? Bạch Huyên không phải là gây chyện sao?" Mạc Li liếc nàng một cái, nhớ đến Bạch Huyên gần đây cuốn vào chuyện li hôn của người ta, làm cả làng giải trí xôn xao, đối với người này càng thêm không có ấn tượng tốt.

Nghiêu Tử Tịch cười, dường như hoàn toàn không có để ý chuyện lần này, nói: "Nàng người này a, coi trọng tự ái như vậy, đi làm tiểu tam mới là lạ. Cho nên, tôi một chút cũng không lo lắng."

"Giới giải trí không có người trong sạch, thanh tao." Mạc Li bây giờ thấy qua quá nhiều "Mạc tu hữu", tội danh muốn thêm ở trên người ngươi, ngươi không đấu lại nó, thì ngươi phải chịu đựng nó.

"Nếu nó thật sự không xong, tôi sẽ khiến chuyện cô ta trông thật khó coi." Nghiêu Tử Tịch hơi ngẩng đầu lên, nói đến dù sao nàng cũng là một lão điểu, không phải là dễ khi dễ, "Yên tâm đi, Tiểu Bạch Bạch cùng ngốc tử hợp tác, tuyệt đối sẽ không liên lụy ngốc tử, chỉ có làm cho sự nghiệp ngốc tử nâng cao một bước!"

"Tốt nhất là vậy."

"Nói đến, ngốc tử nhà cô thật đáng yêu a, ta thấy những bức ảnh trong báo, nhất thời cảm thấy nàng thật dễ thương, rất dễ thương a, thực chỉ muốn ôm hôn nàng thật sâu a."

"Cô là đàn chị của nàng, chớ làm loạn." Mạc Li trừng mắt Nghiêu Tử Tịch, nhưng vẻ mặt Nghiêu Tử Tịch một chút thu liễm cũng không có. Hình báo đăng cô cũng có thấy, cũng không cảm thấy có gì đặt biệt, có lẽ là thấy quá nhiều rồi.

"Chậc chậc." Nghiêu Tử Tịch nhăn mặt rất xấu, thay đổi ý nghĩ lại nói: "Nghĩ cũng không ngờ nàng là thê quản nghiêm, Doãn Duệ Hi trừng nàng, nàng liền co chân chạy đến, cả vẻ mặt đúng là sợ vợ a!"

"Chớ nói lung tung, phóng viên nghe được sẽ không hay."

"Không đúng sao?" Nghiêu Tử Tịch khinh bỉ quay lại trợn mắt nhìn Mạc Li một cái, trong nháy mắt lại biến trở về trạng thái hoa si nói: "Ngốc tử này vừa đáng thương lại hạnh phúc a, không thể uống rượu, uống vài hớp sâm banh kia cũng bị trừng, Doãn Duệ Hi còn nói muốn phạt nàng làm việc nhà, đáng thương oa. Chỉ là có lão bà trông coi, cũng là loại hạnh phúc a, phạt làm việc nhà có nhiều yêu a!"

"Cô thiếu tình yêu thì đến hộp đêm tình."

"Yo, hộp đêm không có chân ái a!"

Mạc Li nghe câu này thật lòng cảm thấy không thoải mái, chân ái sao, yêu sao, cô chỉ biết làm việc.

"Khi nào cô chơi đã muốn an định hãy nói chân ái." Mạc Li nói.

"Lẽ nào cô muốn "an định" như thế này là tốt rồi, nói không chừng người ta xem cô là một con thí mà thôi." Nghiêu Tử Tịch cũng không cam chịu yếu thế.

"Đúng vậy, tôi cái gì cũng không phải, tôi rất rõ ràng." Mạc Li rất rõ ràng, về An Khánh Tuyền mà nói, có lẽ nàng thật không coi vào đâu. Bạn giường chính là bạn giường, nhiều lắm là cộng thêm quan hệ đối tác trong công việc thôi.

Nhìn thấy Mạc Li lạnh mặt xuống, Nghiêu Tử Tịch cũng hối hận, họa từ miệng mà ra, đâu cần phải khơi chuyện đau lòng của người ta ra vậy chứ.

"Aiyo, nói đùa thôi mà, đừng có vậy chứ. Bớt giận, bớt giận."

Mạc Li vẫn mặc lạnh như cũ, Nghiêu Tử Tịch cũng chỉ cười bù. Đột nhiên, các nhân viên nổi tiếng đài truyền hình lo lắng chạy vào phòng nghỉ ngơi, vừa thấy Nghiêu Tử Tịch liền hỏi nàng: "Tịch tỷ, xin hỏi Bạch Huyên đi đâu rồi? Còn có hai mươi phút là bắt đầu thu hình, phục trang chưa xong sao? Đạo diễn không thấy cô ấy có chút tức giận."

"Cô ấy không phải ở trường quay thảo luận kịch bản sao?" Nghiêu Tử Tịch hỏi ngược lại.

"Sớm thảo luận xong rồi, cô ấy nói muốn ra ngoài một chút, không ngờ đến bây giờ vẫn không thấy cô ấy." Nhân viên làm việc trả lời.

"Cái gì? Chờ tôi một chút." Nghiêu Tử Tịch tựa như không biết chuyện, lập tức lấy di động ra gọi điện cho Bạch Huyên, đợi một lái, lại nghe thấy nàng nổi giận đùng đùng mắng: "Fuck! Nha đầu chết tiệt kia dám tắt điện thoại của ta."

"Đừng nói thô tục, chú ý hình tượng." Mạc Li vỗ vỗ một bên cánh tay Nghiêu Tử Tịch.

"Tôi cũng không phải nghệ sĩ, hình tượng cái gì, ta fuck fuck fuck fuck fuck fuck!" Nghiêu Tử Tịch mặc kệ cái gì hình tượng hay không hình tượng, bản tính trẻ con đùa giỡn, tùy hứng lại nổi lên, ngay cả Nghiêu Tử Tịch cũng không giải quyết được nàng, "Cô ấy chắc vẫn còn ở đài truyền hình, nha đầu này biến mất một cái chắc cũng không dám đi xa, chúng ta phân chia nhân viên đi tìm đi."

"Tôi đi tìm Lạc Trừng hỏi một chút, các nàng có thể từng gặp mặt." Mạc Li nói.

"Đi đi đi." Nghiêu Tử Tịch giơ tay, lại lấy điện thoại muốn gọi phân chia nhân viên đi tìm người.

Bạch Huyên...Mạc Li suy nghĩ một chút cũng cảm thấy nhức đầu, cô ấn tượng với Bạch Huyên chính là đứa trẻ chết tiệt gây nhiều phiền toái, khó khăn, dù rất có thiên phú ca hát và đóng phim, công việc cũng rất nghiêm túc, cố gắng, nhưng tính khí thật không quá tốt, tính tình cũng không dám tâng bốc, riêng điểm tùy hứng này đủ giết chết không ít tế bào não của đại diện. Thật may mắn Bạch Huyên không phải là nghệ sĩ dưới tay mình a, Mạc Li nghĩ thầm.

Đi đến trường quay, Lạc Trừng và Doãn Duệ Hi đang tán gẫu vui vẻ, Lạc Trừng cao hứng chọc Doãn Duệ Hi rất vui vẻ. Doãn Duệ Hi để ý hình tượng, thật ra thì rất ít cười mở to miệng, cười đến thấy nọng lại càng hiếm thấy.

Mạc Li không nhịn được sờ sờ cằm của mình, người Doãn Duệ Hi gầy như vậy cũng có nọng, mình có nọng hay không? A, nọng không phải điều quan trọng lúc này, lập tức tìm được Bạch Huyên là điều thiết yếu. Mạc Li lắc đầu một cái, gần đây toàn những chuyện bên ngoài làm mình phân tâm.

"Lạc Trừng, có thấy Bạch Huyên không?" Mạc Li đến trước mặt Lạc Trừng, cắt đứt màn hội thoại sung sướng của các nàng. Doãn Duệ Hi rất nhanh trở về vẻ mặt lạnh nhạt thường ngày, thu hồi vui vẻ cười to, đổi lại lại nụ cười máy móc nhợt nhạc.

"Không nhìn thấy cô ấy." Lạc Trừng nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên, buồn cười chuyện chưa nói xong. Nhưng mà Mạc tỷ sao lại hỏi Bạch Huyên? Lạc Trừng quay đầu lại hỏi: "Sao vậy?"

"Cô ta không biết chạy đến nơi nào, hy vọng không phải là chơi mất tích." Mạc Li sờ sờ cổ, tự hỏi nếu Bạch Huyên thật chơi mất tích thì phải làm gì. Bạch Huyên không phải nghệ sĩ của cô, nhưng biết người biết ta trăm trận trăm thắng, nhất cử nhất động của đối thủ sẽ trực tiếp hoặc gián tiếp ảnh hưởng mình. Mặc dù cùng Nghiêu Tử Tịch bên ngoài là bạn tốt, nhưng phải duy trì ích lợi của nghệ sĩ mới là đạo đức nghề nghiệp cô phải làm được.

Bạch Huyên chơi mất tích, việc thu hình chương trình có thể chậm trễ hoặc bị hủy, sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến lịch trình của Lạc Trừng và Doãn Duệ Hi. Thật may là lịch trình hôm nay không quá kín, sau việc này là buổi chụp hình cho quảng cáo, dù cho Lạc Trừng và Doãn Duệ Hi có trễ thì cũng có hai thành viên khác thay vào, có thể chụp trước ngoại hình các nàng. Nhưng Mạc Li lo lắng nhất là tin Bạch Huyên mất tích truyền ra sẽ trở thành tiêu điểm trên các trang báo giải trí, hơn nữa sẽ duy trì ít nhất mấy ngày. Như vậy, việc tuyên truyền phim mới của Lạc Trừng và Doãn Duệ Hi, cơ hồ có thể nói là làm không công.

Quảng cáo cho album mới ngay sau đó của Season, nếu muốn bổ sung làm tuyên truyền phim mới, sợ là có lòng cũng vô lực, đều là chuyện không tốt cho các nàng, nhất là đối với Lạc Trừng ở phương diện diễn xuất ảnh hưởng quá nhiều, đây thật là chuyện làm cho người ta đau đầu.

Lạc Trừng thấy Mạc Li nhíu mày, suy nghĩ một chút liền nói: "Mạc tỷ, để tôi đi tìm cô ấy, bất luận tìm được hay không, trước khi ghi hình tôi nhất định sẽ chạy về."

"Cô đi tìm?" Mạc Li đang suy nghĩ làm như vậy có được hay không, nếu như Lạc Trừng đi theo cùng nhau mất tích, vậy cũng không xong. Nhưng nếu như Lạc Trừng có thể tìm được Bạch Huyên, chuyện cô lo lắng đều sẽ không phát sinh. Để cho Lạc Trừng đi tìm Bạch Huyên được không? To be or not to be, that is the question.

"Cứ quyết định vậy đi!" Lạc Trừng không cho Mạc Li thời gian suy nghĩ, dứt lời liền bước nhanh ra ngoài.

"Lạc Trừng!" Mạc Li kêu cũng kêu không được, nhìn bóng lưng Lạc Trừng đã đi xa, không khỏi lo lắng nói: "Mù đường đi tìm người, có thể bị lạc trước hay không a ?"

"Doãn Duệ Hi vỗ vỗ vai Mạc Li, nói: "Tôi đi theo cô ấy, liên lạc qua điện thoại."

Có Doãn Duệ Hi đi theo Lạc Trừng, Mạc Li cũng yên tâm hơn. Mạc Li vẫn cảm thấy, Doãn Duệ Hi là một người thông minh, giỏi giang, nếu như không làm nghệ sĩ...Không, phải nói là, bất kể nàng làm nghề gì, Mạc Li cũng tuyệt đối tin tưởng nàng sẽ có thành tựu rất cao. Có thiên phú, chăm chỉ, thái độ tốt, hiểu biết cao, nhân tài khó kiếm. Nhìn Doãn Duệ Hi chạy đuổi kịp Lạc Trừng, chuyện Mạc Li cần làm hiện tại chính là lặng lẽ đợi tin lành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro