Chương 25 - Ông ấy là ông ấy, tôi là tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chuyện nhân viên nhảy sông tự sát đã lan truyền khắp Hải Nạp, trước khi phóng viên tìm tới cửa, Tiêu Chiến đã quyết định rõ ràng ý tưởng của mình, anh lấy thân phận chủ tịch hội đồng quản trị phát thông cáo, lâm thời triệu tập hội đồng quản trị ngay chiều hôm sau.

Trừ các thành viên hội đồng, anh còn mời cả Ngũ Tuệ Vân, trước đó vẫn chưa giải thích lí do, chỉ nói cô không cần đặc biệt chuẩn bị cái gì, cứ đến góp mặt là được.

Đề tài thảo luận đầu tiên của hội nghị, chính là thương lượng việc thành lập liên minh những người bạn của cộng đồng LGBT. Không ngoài tính toán, chỉ có Mai Phương Đông và vài vị cổ đông dưới 40 tuổi là tỏ vẻ tán đồng, đa số im miệng không nói gì, lấy im lặng để phản đối, mặt khác cũng có một đổng sự cấp cao như Liêu Kỳ Xương trực tiếp bày tỏ thái độ phản đối, không để lại chút mặt mũi nào cho anh.

"Tôi hy vọng chủ tịch Tiêu có thể dành nhiều tinh lực hơn vì lợi nhuận của công ty, bớt mấy cái mánh lới linh tinh này đi." Liêu Kỳ Xương nói, "Từ hồi cậu nhậm chức tới nay, lợi nhuận của tập đoàn đã giảm 20%, giờ đã tháng 11, đến mục tiêu lợi nhuận quý ba đã định trước còn chưa đạt được. Tháng sau là đại hội cổ đông, cậu định giải thích chuyện này như thế nào? Chẳng lẽ cậu muốn nói với cổ đông là tự do trong xu hướng tính dục quan trọng hơn số liệu tài chính?"

Sau khi Tiêu Hải Hành từ chức, Liêu Kỳ Xương liền trở thành nguyên lão đáng tôn kính nhất trong hội đồng quản trị, lúc y nói chuyện, cả phòng sẽ lặng ngắt như tờ, hơn nữa không có bất kỳ ai dám lên tiếng phản bác. Tiêu Chiến biết trước mặt Liêu Kỳ Xương, anh chỉ có thể dựa vào chính mình.

"Liêu thúc, ông nội luôn dạy dỗ cháu gặp chuyện phải thỉnh giáo chú nhiều hơn, bởi vì trong mắt ông, chú là một người chính trực, lý tính lại thông minh." Anh vẫn duy trì thái độ lễ phép, ngữ khí không kiêu ngạo không siểm nịnh, "Trước khi cháu tiếp quản, lợi nhuận của công ty đã tuột dốc, việc này có liên quan đến tình hình kinh tế và cải cách y tế năm nay, tất cả tính hết lên đầu cháu, có hơi thiếu công bằng không?"

"Tôi không có ý trách cậu, cũng không nói tất cả đều là do cậu tạo ra," Liêu Kỳ Xương hơi chậm lại ngữ điệu, "Nhưng giờ cậu là người cầm lái, có trách nhiệm đưa ra biện pháp hữu hiệu để đưa tập đoàn vượt qua hiểm cảnh."

"Chúng ta vừa mới ký với chính phủ một dự án hợp tác trị giá một trăm năm mươi triệu, series máy siêu âm BX95 đã lên kế hoạch ngày mai đẩy ra thị trường cũng đã có bắt đầu có những đơn hàng đầu tiên, báo cáo tài chính năm nhất định sẽ có cải thiện. Mà hôm nay cháu muốn làm chuyện này cũng hoàn toàn không chỉ là mánh lới. Có người nói với cháu, giá trị của con người, không liên quan đến giới tính, chủng tộc hay xu hướng tính dục. Cháu cần những nhân tài ưu tú nhất, mà chứ không phải những người đàn ông dị tính bình thường, để những người ưu tú nhất làm được những việc họ am hiểu nhất, Hải Nạp phải cung cấp được một nền tảng tương ứng." Nói tới đây, anh hơi nghiêng người, nhìn về phía Ngũ Tuệ Vân đang ngồi chênh chếch phía sau mình—vì không phải là thành viên hội đồng quản trị, cô không có quyền được ngồi ghế mặt bàn, chỉ có thể ngồi hàng sau.

"Vị này chính là Ngũ Tuệ Vân tiểu thư, tin rằng mọi người dù chưa từng gặp cô ấy, cũng đã nghe qua tên cô ấy." Tiêu Chiến nói, "Cô ấy là công thần đã giúp tôi chứng thực hạng mục dưỡng lão của chính phủ, trước mắt đang nhận chức tổng giám của hạng mục, hôm nay đề tài thứ hai tôi muốn cùng mọi người thảo luận, có liên quan đến Ngũ tổng giám."

Những người khác còn ổn, bản thân Ngũ Tuệ Vân lại rất kinh ngạc, nhưng cũng chưa phải là thời điểm cô khiếp sợ nhất.

"Tôi quyết định sử dụng quyền tuyển dụng và sa thải trực tiếp của chủ tịch hội đồng quản trị, thăng chức cho Ngũ tổng giám lên vị trí chủ tịch marketing hệ thống chữa bệnh, thế chỗ Cung Triết, hơn nữa còn mời cô ấy tham gia vào hội đồng quản trị."

Lời vừa nói ra, cử tọa liền ồ lên. Tính cách trầm ổn trấn định như Ngũ Tuệ Vân, cũng không tránh khỏi kinh ngạc đến khó tin.

"Tiêu Chiến," Liêu Kỳ Xương gọi thẳng tên anh, "Quyền tuyển dụng và sa thải trực tiếp không phải dùng như thế. Chủ tịch Tiêu lúc còn đương chức, tất cả các quyết định bổ nhiệm nhân sự cấp cao đều được đưa ra cho hội đồng quản trị bỏ phiếu, cậu không học được cách kiếm tiền, ít nhất nên học được cách tôn trọng."

"Đây là quyền lợi hợp pháp của cháu, ông nội cháu không cần, không có nghĩa cháu không thể dùng."

"Ngũ tổng giám mới nhậm chức được có hai tháng mà thôi, tòa nhà Hải Nạp có bao nhiêu tầng chỉ sợ còn chưa biết rõ, có tư cách gì mà tham gia hội đồng quản trị?"

"Hợp đồng một trăm năm mươi triệu chính là tư cách của cô ấy." Tiêu Chiến nói, "Chi bằng chúng ta đổi cách thức tư duy, chư vị đang ngồi đây trong hai năm trở lại đây, có ai từng vì công ty thu được số lượng đơn hàng như vậy hay không? Liêu thúc không phải vừa rồi còn đang khuyên cháu, phải chú trọng đến lợi nhuận của công ty hay sao?"

Liêu Kỳ Xương mặt mày xanh mét, không tiếp lời, lại có một đổng sự lớn tuổi khác uyển chuyển khuyên nhủ: "Chủ tịch Tiêu, không phải chúng tôi coi nhẹ năng lực của Ngũ tổng giám, nhưng thật sự cô ấy còn quá trẻ, hơn nữa lại còn là phụ nữ, điều này không phù hợp với văn hóa của Hải Nạp từ xưa đến nay."

"Nếu văn hóa công ty có thành kiến, thì nên thay đổi." Tiêu Chiến lập tức trả lời, "Nữ thì sao nhỉ? Ai quy định nữ không thể trở thành quản lý cấp cao của công ty, không thể vào hội đồng quản trị? Chỉ vì Hải Nạp chưa bao giờ có cổ đông hội đồng quản trị nữ, cho nên mãi mãi không thể có?"

"Phụ nữ sẽ đặt nhiều tinh lực vào gia đình, chúng ta không thể trông chờ các cô ấy lúc có con còn có thể duy trì lý tính khách quan, đưa ra quyết sách kinh doanh xác đáng." Liêu Kỳ Xương nói, "Hải Nạp là công ty về y tế, hơn 70% nhân viên đều có background về khoa học kỹ thuật, nam nhiều hơn nữ rất nhiều, cậu định bắt hơn một ngàn nhân viên nam phải báo cáo lên một quản lý cấp cao nữ sao, trong lòng bọn họ sẽ rất không thoải mái."

"Học quen đi là được." Tiêu Chiến nhẹ nhàng nói, "Bọn họ ở nhà cũng phải nghe lời mẹ, không phải sao? Hơn nữa Liêu thúc thúc, chú làm kinh doanh mấy chục năm nay, chẳng lẽ trước giờ chưa từng đưa ra quyết sách sai lầm? Dù có là Warren Buffett ngồi đây hôm nay cũng không dám nói lời này đúng không? Chú nói phụ nữ cảm tính, nhưng cháu cũng có thể nói, phụ nữ so với đàn ông lại trung thành hơn, biết lắng nghe ý kiến của người khác hơn, lại càng tình nguyện thử các phương pháp giải quyết vấn đề khác hơn."

Liêu Kỳ Xương cười khinh thường, "Ý cậu là các cô ấy phục tùng và vâng lời hơn."

"Không, trung thành không có nghĩa là vâng lời." Tiêu Chiến nói, "Ý cháu là, phụ nữ biết nhìn vào cái chung hơn nam giới và biết cách quản lý cái tôi của bản thân hơn."

Lại có những người khác tiếp lời: "Chủ tịch Tiêu, đoàn đội chúng ta khi gặp mặt đoàn đội khách hàng, đối phương cơ bản đều là nam giới. Mọi người uống rượu nói khoác đều rất tùy ý, cũng dễ dàng kéo gần khoảng cách hơn, nếu có phụ nữ ở đó, tình huống lại khác, khách hàng cũng sẽ cảm thấy gò bó."

"Gò bó vì không thể nói năng tục tĩu, hay là gò bó vì không thể đi tăng hai câu lạc bộ đêm happy?"

Đối phương xấu hổ ngậm mồm.

"Vì sao chúng ta lại phải bị đối tác ảnh hưởng, mà không thể ảnh hưởng ngược lại đối tác?" Tiêu Chiến nói, "Hải Nạp không phải là một công ty chỉ của hội đồng quản trị và của cổ đông, nó còn là một công ty của các nhân viên. Tôi không muốn bỏ lỡ bất cứ một nhân tài nào, cũng muốn chiêu mộ càng nhiều nhân tài, dù họ là nam hay nữ, là đồng tính luyến hay dị tính luyến, ai nói chỉ có nam giới mới giỏi khoa học và tài chính? Chỉ là các nữ sinh viên ưu tú tốt nghiệp từ các ngành đó sẽ gặp nhiều trở ngại và thành kiến hơn đàn ông mà thôi. Hôm nay tôi đề bạt Ngũ tổng giám, thành lập liên minh LGBT, cũng là muốn tuyên truyền đến toàn thể nhân viên thái độ của công ty, nói cho bọn họ biết Hải Nạp tuyển lựa và thăng chức cho nhân viên bằng thực lực, chứ không phải bằng giới tính và xu hướng tính dục."

Liêu Kỳ Xương lắc đầu nói: "Một tập đoàn lớn như vậy, cậu căn bản còn chưa chân chính tiếp quản được, đã nghĩ cách sáng tạo cải cách, cậu muốn vượt mặt người trước, thì đầu tiên phải nghĩ cách đạt tới cái tầm của người ta cái đã."

"Cháu không muốn nghĩ cách vượt qua ông nội, ông là ông, cháu là cháu ." Tiêu Chiến bình tĩnh nói, "Nếu Liêu thúc thúc thực sự không có cách nào tiếp nhận ý tưởng của cháu, cháu cũng sẽ không ép thúc ở lại Hải Nạp."

Liêu Kỳ Xương tức đến bật cười, "Hai tháng trước ông nội cậu còn cầu xin tôi đừng bán đi cổ phần công ty, cho cậu thêm chút thời gian để trưởng thành. Giờ xem ra hoàn toàn là làm chuyện thừa thãi, người trẻ vô tri cuồng vọng, thật sự vượt quá sức tưởng tượng!"

"Cháu không phải nói chú không quan trọng, chỉ không muốn chú vì quan hệ với ông nội mà miễn cưỡng bản thân chịu đựng cháu, như vậy mọi người đều không vui vẻ. Xét cho cùng, Liêu thúc cũng sắp về hưu rồi, cháu không muốn lúc nào cũng chọc giận ngài."

"Bản lĩnh cậu không lớn, nhưng há miệng ra thật sự còn mồm mép hơn ông nội cậu." Liêu Kỳ Xương cười lạnh vài tiếng, đứng dậy nói: "Nếu chủ tịch Tiêu đã hạ lệnh đuổi khách, tôi cũng sẽ không ăn vạ không đi, mười phần trăm cổ phần trong tay tôi, đương nhiên sẽ tìm chỗ đáng tin cậy mà bán, để báo đáp sự săn sóc của chủ tịch Tiêu."

Nói xong cũng không hề chào hỏi, đứng khỏi chỗ ngồi, đẩy cửa đi luôn.

Liêu Kỳ Xương vừa đi, không còn ai dám công khai đối kháng với anh, hai việc cứ thế vui vẻ quyết định, Tiêu Chiến phân phó cho bộ phận xã giao nhanh chóng lên bản thảo tin tức, giải thích rõ ràng sự kiện nhân viên nhảy sông tự vẫn trước khi sự tình ồn ào hơn.

Sau khi tan họp, Ngũ Tuệ Vân gọi anh lại ở hành lang, tỏ vẻ cảm ơn anh.

Kỳ thực Ngũ Tuệ Vân đã cảm ơn anh rất nhiều lần, nhưng trước giờ chỉ xuất phát từ lễ phép và tôn trọng, hôm nay là sự cảm kích chân chính xuất phát từ đáy lòng, điểm này Tiêu Chiến nhìn được ra.

"Trước giờ chưa ai từng nói với tôi những lời này, anh là người đầu tiên."
Ngũ Tuệ Vân nói, "Lúc nhỏ tôi chỉ là một người lao động, bởi vì trong nhà là con lớn nhất, phải làm việc nhà phải chăm sóc em trai em gái, bố mẹ cho rằng đó là việc tôi nên làm. Lúc trung học tôi tương đối béo, tuy rằng thành tích rất tốt nhưng vẫn vô cùng tự ti, bởi vì con trai sẽ không thích con gái học giỏi, chỉ thích xinh đẹp. Sau lại gầy đi không ít, bắt đầu có người theo đuổi, nhưng vẫn tự ti như cũ, bởi vì bọn họ chỉ biết khen tôi xinh đẹp, da trắng dáng chuẩn, làm tôi cảm thấy một khi béo lại sẽ không có ai thích. Trong công việc có thành tựu, đồng nghiệp sẽ nghi ngờ tôi dùng những thủ đoạn không chính đáng hấp dẫn khách hàng đầu tư, ông chủ cũng sẽ cam chịu đấy là nhờ công lao của diện mạo và dáng người tôi. Chưa từng có ai vứt bỏ tất cả những điều này mà cho tôi sự thừa nhận thuần túy nhất, anh là người đầu tiên."

Tiêu Chiến cười, "Tôi chỉ ăn ngay nói thật, tôi hy vọng nhân tài của Hải Nạp đều có cơ hội làm điều mình thích và am hiểu, tôi hy vọng mỗi một nhân viên đều có thể hết khả năng, vui vẻ mà làm việc, cùng lúc với kiếm tiền lương còn có thể thực hiện giá trị của bản thân." Anh nói, "Cô sẽ trở thành một tấm gương rất tốt, bởi vì tôi nhìn thấy ở cô hình tượng một người phụ nữ sự nghiệp lý tưởng."

"Cảm ơn." Ngũ Tuệ Vân một lần nữa nói, "Tôi sẽ không làm anh thất vọng."

Trưa hôm đó Lâm Hoán Bang bảo trợ lý đẩy toàn bộ các cuộc hẹn sau 5 giờ sang ngày hôm sau, 5 rưỡi hắn đã rời phòng khám, đến nhà họ Tiêu kiểm tra sức khỏe thường quy cho Tiêu Hải Hành, bồi ông ăn một bữa cơm chiều, sau đó mới đến chung cư của Ngũ Tuệ Vân.

Ngũ Tuệ Vân có lo âu về dáng người, hàng năm đều ăn uống điều độ, cơm tối cơ bản không ăn, cũng đỡ cho hắn phải nấu, Lâm Hoán Bang làm cho vị hôn thê một chén sữa chua hoa quả, rồi ra ban công gọi điện cho Liêu Kỳ Xương .

Hắn muốn mua lại cổ phần Hải Nạp trên tay Liêu Kỳ Xương.

Nhưng người kia cũng là một tay cáo già, vòng tới vòng lui, cứ không ra giá, chỉ thoái thác mà bảo còn phải xem lại.

"Không ngờ bác sĩ Lâm còn có hứng thú với thương trường," cáo già nói, "Tôi không vội bán, lúc trước Diego cũng có hứng thú, bọn họ ra giá còn cao hơn."

"Tiền chỉ là một phương diện, Liêu thúc kinh nghiệm sa trường, nhất định có tầm nhìn lâu dài hơn người bình thường." Lâm Hoán Bang nói, "Nghe nói công ty quảng cáo mà Liêu công tử đầu tư làm ăn không tốt, sắp phá sản. Hải Nạp ngày mai sẽ đẩy ra thị trường một series máy siêu âm hoàn toàn mới, nếu có thể lấy được đơn hàng quảng cáo của Hải Nạp, hẳn sẽ như đưa than ngày tuyết, có thể thở phào nhẹ nhõm rồi đúng không?"

"Tôi biết bác sĩ Lâm với chủ tịch Tiêu nhỏ quan hệ từ trước đến nay không tồi, nhưng vị Tiêu chủ tịch thiết diện vô tư này của chúng ta chỉ e chưa chắc sẽ ưu ái cậu về mặt công việc đâu."

Lâm Hoán Bang cười, "Đương nhiên cậu ấy sẽ không, tôi chỉ là người ngoài cuộc. Nhưng Liêu thúc thúc cũng đừng quên, cậu ấy vừa đề bạt hôn thê của tôi làm CMO, ý kiến của người chuyên nghiệp, nhất định chủ tịch Tiêu sẽ tiếp thu."

Liêu Kỳ Xương bán tín bán nghi, cũng không nói chắc, đương nhiên Lâm Hoán Bang cũng không trông cậy chỉ một cuộc điện thoại đã nói xong chuyện mua bán, thế là hai người hẹn nhau, chờ công ty quảng cáo hợp tác với Hải Nạp có thành tựu, hẵng bàn lại chuyện chuyển nhượng cổ phiếu.

Lâm Hoán Bang ngắt điện thoại, về phòng phát hiện chén sữa chua kia chưa hề động tới, vì thế hỏi hôn thê: "Có phải em lại nhịn không đấy?"

Ngũ Tuệ Vân ngồi ở sô pha cạnh cửa sổ sát đất, lắc đầu, ngẩng mặt hỏi hắn: "Liêu Kỳ Xương bảo sao?"

"Giúp công ty quảng cáo của con trai hắn lấy được đơn đặt hàng của Hải Nạp mới bàn tiếp." Lâm Hoán Bang ngồi xuống, duỗi tay ôm lấy bả vai hôn thê, nói: "Lão đông tây này xem thường anh, cho rằng anh không mua nổi cổ phần trong tay hắn, anh chỉ không cam lòng bị hắn bào quá nhiều tiền mà thôi."

"Đúng vậy," Ngũ Tuệ Vân nói, "Có Trần Hạo Khắc chống lưng, anh đương nhiên là muốn mua bao nhiêu cũng được."

Lâm Hoán Bang hơi hơi nhăn mày, "Lời này anh nghe sao như có ý oán trách ấy nhỉ?"

Ngũ Tuệ Vân cúi đầu, im lặng vài giây rồi mới nói: "Thật sự nếu anh muốn kinh doanh, với tư bản trước mắt đã có thể lập công ty rồi, vì sao nhất định phải làm việc cho Diego?"

"Bởi vì bọn anh có mục tiêu chung." Lâm Hoán Bang nói, "Diego muốn hoàn toàn chiếm lĩnh thị trường Trung Quốc, nhất định phải đánh sập Hải Nạp, mục tiêu của anh với Trần Hạo Khắc là thống nhất, cho nên giai đoạn hiện tại anh tình nguyện làm việc cho hắn."

Ngũ Tuệ Vân không nói gì, hắn ôm chặt cô hơn, cười nói: "Thế nào, một vị trí CMO hèn mọn, chẳng lẽ đã có thể mua chuộc được Ngũ nữ sĩ xinh đẹp tài năng của chúng ta?" Lâm Hoán Bang bất đắc dĩ thở dài, lại nói, "Trừ cái tên nghe hay ho, CMO với kế toán thu chi chả khác gì nhau, đều là làm công, bán mạng cho người ta. Em là rồng phượng giữa loài người, phải có chí hướng lớn hơn mới đúng chứ."

Ngũ Tuệ Vân nghiêng mặt hỏi: "Ví dụ như?"

"Ví dụ như," hắn duỗi tay ra ngoài cửa sổ, tòa cao ốc 88 tầng của Hải Nạp đứng lặng giữa trời đêm cách đó không xa, đỉnh chóp sáng lên những ngọn đèn neon màu vàng kim, như thắp sáng những vì sao, "Ví dụ như, một ngày nào đó chúng ta sẽ sát cánh với nhau trên tầng cao nhất của Văn phòng chủ tịch nhìn ra toàn cảnh thành phố này. Anh công nhận Tiêu Hải Hành rất có thủ đoạn, năng lực trác tuyệt, nhưng hắn đã già rồi, Tiêu Trí Hiền chỉ là một cái bao cỏ, còn Tiêu Chiến ấy à, là một người theo chủ nghĩa lý tưởng, cậu ấy thích hợp làm bác sĩ, chứ không phải thương nhân, đáng tiếc cậu ấy lại là con trai duy nhất của nhà họ Tiêu, Tiêu Hải Hành chỉ có thể chọn cậu ta để kế nghiệp. Nhưng cậu ta không thể chèo lái được con tàu khổng lồ Hải Nạp này, Hải Nạp nhất định phải rơi vào tay người khác, đấy là báo ứng cho việc ác của Tiêu Hải Hành."

Hắn ôm lấy vị hôn thê, hôn lên chỗ mềm mại nơi thái dương cô, "Em biết không," hắn thấp giọng nói: "Thế giới này vĩnh viễn sẽ bị một số ít kẻ mạnh thao túng, mà anh lại không muốn làm thịt cá mặc người định đoạt. Chuyện thống khoái hơn cả chứng kiến người khổng lồ ngã xuống, chính là âm thầm từ trong bóng tối mà thay thế những người khổng lồ."

Cửa sổ sát đất không đóng chặt, gió đêm luồn vào từ kẹt cửa, phất qua mặt, gợi lên từng trận hàn ý. Ngũ Tuệ Vân ngoan ngoãn dựa vào ngực hắn, hô hấp rất nhỏ.

"Ừ." Cô nói, "Em sẽ giúp anh."

--

Ngại quá, nhưng nếu không đi theo cốt truyện thật sự không được, sẽ làm mọi người cảm thấy truyện này không có vai ác, nhưng không chỉ có, còn có rất nhiều.

Chương sau chưa thể gay cấn ngay được, phải ba chương nữa thì may ra.


--

6/1/2022

Vô Danh ra hai trailer cuối, Bác ca ngầu lòi má sữa mắt tam bạch hạ lườm lườm, đánh đấm tùm lum bắn súng pằng pằng máu me be bét.

An Tĩnh và 4 đại thần trong đó có Gavrilovich.95 bao 3 rạp ở 3 thành phố vào ngày mùng 2 Tết để ủng hộ cho Vô Danh, cho Rùa vào xem miễn phí.

Hy vọng Vô Danh thành công, thuận lợi.

Mỏi mắt chờ mong.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro