QUYỂN 4 - CHƯƠNG 4 (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Chúng ta nói chuyện chút đi các bạn."

Nghe giọng nói ngọt ngào của Eun Byul, Geon Ah và Hyun Dal nhìn nhau. Cô nàng kìm nén năng lượng và loại bỏ hoàn toàn Pheromone, nhấn mạnh sự chân thành của mình.

Khi họ rời khỏi quán bar một lúc, Geon Ah và Hyun Dal đã cãi nhau to. Mặc dù không trực tiếp chứng kiến ​​nhưng có thể biết được qua cách Geon Ah bớt cười và Hyun Dal cũng kiệm lời hẳn. Cô nàng vẫn ổn cho đến khi màn đêm buông xuống nên rõ ràng chủ đề của cuộc chiến là chính cô. Geon Ah không thể chịu đựng được hành vi bạo lực mà Hyun Dal đã hành xử. Mặc dù Eun Byul đã cố gắng nói với cậu nhiều lần rằng không sao cả nhưng điều đó cũng vô ích. Geon Ah buồn bã đến mức biến mất để hóng gió một mình và về nhà vào lúc bình minh.

Geon Ah và Hyun Dal là những người bạn thân đến mức sống cùng nhau. Dù họ chỉ là mối nhân duyên thoáng qua đối với Eun Byul nhưng sau này họ cũng sẽ bên nhau lâu dài. Vì vậy mà cô ấy không thể để mối quan hệ của họ xa cách thêm nữa. Không còn nhiều thời gian nữa. Đã đến lúc thể hiện bản thân

"Các cậu có biết trò tên là Fuck, Marry, Kill không?"

Ngay khi mọi người ngồi vào bàn, Eun Byul sôi nổi đặt câu hỏi. Geon Ah lắc đầu với vẻ mặt ủ rũ lầm lì, còn Hyun Dal lặng lẽ nhíu mày. Eun Byul giải thích trò chơi.

"Đúng lúc chúng ta có đúng 3 người thôi. Trong số này, ta sẽ chọn ra người muốn ngủ chung, người muốn kết hôn, người muốn giết."

"Muốn giết người à? Game gì kỳ vậy."

Đối với Geon Ah, người đang mở to mắt hỏi, Eun Byul đã thêm một lời giải thích bổ sung.

"Nếu phải sánh đôi với từng người thì thật vui vì có thể đưa ra những lý do khác nhau. Chẳng hạn, tôi sẽ giết cậu, vì tôi yêu cậu quá nhiều, hoặc tôi sẽ chỉ ngủ với cậu thôi, vì tôi nghĩ điều đó sẽ rất ngây ngất nếu bị ép bởi một người có bắp tay rắn chắc như cậu đó."

Ánh mắt của Eun Byul lướt nhanh qua cánh tay của Geon Ah. Hyun Dal im lặng cau mày. Cô ấy đã chèn thêm một tí nữa vì nghĩ rằng thế là công bằng.

"Hoặc là tò mò không biết khuôn mặt xinh đẹp sẽ có biểu cảm như thế nào khi hưng phấn. Game này mà phát huy được sức sáng tạo thì sẽ thú vị hơn nhiều đó."

"Sao tự dưng lại chơi game đó?"

Hyun Dal hỏi một câu ngay sau khi Eun Byul nói xong. Dù sao cũng rất xấu hổ. Eun Byul mỉm cười nhẹ. Điều gì sẽ xảy ra nếu Alpha, người rất nhút nhát, thực sự hoá thú trên giường? Joo Geon Ah đã tưởng tượng đại khái sẽ như thế nào trên giường, nhưng Ha Hyun Dal có một sức quyến rũ kích thích trí tưởng tượng.

Không có lý do gì để trì hoãn. Eun Byul bắt đầu trò chơi theo ý mình.

"Tôi sẽ làm việc đó trước."

Cô ấy lần lượt chỉ Geon Ah và Hyun Dal.

"Fuck—"

Từ Geon Ah,

"Fuck."

Những ngón tay di chuyển về Hyun Dal,

"Kill."

Cuối cùng nó đã dừng lại trước mặt cô ấy. Geon Ah hỏi với vẻ khó hiểu.

"Cậu định tự sát à?"

"Đâu có. Sao lại nói mấy câu kinh dị vậy?"

"Không phải nghĩa là Kill à?"

"Ừ. Ý tôi là tôi sẽ giết cậu đó."

Eun Byul mỉm cười hài lòng và chống cằm lên một tay. Môi cô cong lên một cách đáng kịch tính. Hyun Dal nhìn chằm chằm rồi hỏi.

"Marry thì sao?"

"Không có."

"Không có?"

"Hôn nhân, lời hứa dâng hiến tình yêu, đừng nói những lời vô nghĩa đó nữa, hãy thật cool đi."

"........"

"Các cậu hiểu tôi nói gì không?"

Geon Ah và Hyun Dal liếc nhìn nhau. Eun Byul điềm tĩnh nhìn họ thật sâu để họ có thể bị thuyết phục một lần nữa. Đó là một trò chơi đơn giản và mục đích đã được giải thích rõ ràng, nên sẽ hiểu nó thôi. Geon Ah lúng túng liếm môi và ho không ngừng. Bây giờ mới thấy mắc cỡ sao. Cô ấy che miệng để giấu nụ cười.

Hyun Dal mở miệng trước với vẻ mặt thản nhiên.

"Kill. Ý là cậu sẽ giết tôi nên tôi sẽ giết cậu, phần còn lại là Geon Ah."

Anh vỗ nhẹ vào cánh tay của Geon Ah. Geon Ah liếc nhìn anh và mím chặt môi. Bởi vì là người bảo thủ và không thể nghĩ được điều đó nếu không có Fuck, Marry. Hyun Dal nói thêm với giọng trầm.

Eun Byul rót đầy cốc nước của mình và nhàn nhã nhìn họ. Geon Ah ngồi thẳng lưng và bình tĩnh nói.

"Tôi ngủ với chính mình..."

Geon Ah nập ngừng dừng lại và sau đó dùng cùi chỏ đánh Hyun Dal.

"Marry. Em muốn cưới anh."

Geon Ah nói thêm, gáy đỏ bừng.

"Kill là Eun Byul. Làm đi. Có vẻ cậu muốn giết người đấy."

Eunbyeol đã có thể phân tích một cách hoàn hảo phép ẩn dụ tinh tế vừa được trao đổi.

Eun Byul đề nghị Kill và tất cả họ đều đồng ý giao Kill cho cô ấy. Nó có nghĩa là chấp nhận lời đề nghị và không khác gì một lời tuyên chiến rằng họ sẽ sớm giết cô ấy.

Cô ấy ấn đôi môi run rẩy vào ly và cố gắng làm dịu nhịp tim. Tim đập như muốn nổ tung.

***

"Thưa quý khách, quý khách ơi, quý khách không nên gọi một ly nước rồi ngồi lâu như vậy đâu nhá."

Geon Ah đến lau cái bàn vốn đã sạch một lần nữa và pha trò. Hyun Dal ngước lên khỏi cuốn sách và nhàn nhạt mỉm cười. Vì hoàn cảnh của Soo Hyun nên hôm nay cậu phải làm việc đến 10 giờ. Vào một tối thứ sáu khi ai ai cũng đều bận rộn, Hyun Dal đành dành vài giờ để đọc sách tại quán cà phê ngay cả sau giờ làm việc. Nhưng cậu cũng thấy hơi có lỗi một chút khi thấy anh mải mê đọc sách mà không tỏ ra buồn chán. Tự mình biến sự hối lỗi của mình thành một trò đùa, Hyun Dal đã mỉm cười đáp lại.

"Có nên gọi thêm một ly nước nữa không ta? Em gợi ý cho anh đi."

"Để xem nào. Đây là khẩu vị cá nhân. Bình thường anh thích uống loại nào nhất?"

"Anh đến đây để uống cà phê."

"Phải vậy không?"

Geon Ah nhếch môi. Hyun Dal đặt cuốn sách xuống và ngẩng đầu lên. Khi vuốt tóc qua, sự hài hòa giữa những đường nét gọn gàng trên gương mặt bật lên.

Không còn con mắt nào để ý nữa đâu, Geon Ah đùa.

"Sách hay không?"

"Vui mà. Gần đây anh không có thời gian để đọc, nhưng lâu rồi mới thấy nó thật tuyệt."

"Lại là kinh điển à?"

"Nếu là kinh điển thì em không định đọc à?"

"Chứ sao, em cũng sẽ không phải thấy một người được gọi bằng nhiều tên khác nhau."

Hyun Dal đã bật cười và cho xem bìa sách. Tên tác giả 'Steven King' được viết lớn hơn nhiều so với tựa sách.

"Một cuốn tiểu thuyết kinh dị."

"Có sợ không?"

"Có. Nếu muốn đọc, anh sẽ cho em mượn. Nếu đang đọc mà thấy sợ quá thì sang phòng anh nè."

Hyun Dal đưa sách cho cậu và nháy mắt. Geon Ah lật qua lật lại cuốn sách và trả lại.  Geon Ah nói ngắn gọn với Hyun Dal đang cau mày và đọc đoạn trích một lần nữa.

"Em muốn qua thì em qua thôi cần gì cái này."

Hyun Dal từ từ ngước mắt lên. Khuôn mặt nhìn lên trông hiền lành hơn bình thường. Nụ cười lan ra chậm rãi và mắt và môi vẽ đường cong thon gọn. Anh lấy ví ra khỏi túi và đứng dậy.

"Vậy cũng xin thôi làm huấn luyện viên cai thuốc."

Đó là khoảnh khắc những lời bào chữa cho việc tìm nhau của cả hai biến mất.

Ngay khi mắt họ ngang tầm nhau, Geon Ah nhìn sang hướng khác, lười biếng dùng khăn chà xát mép bàn. Hyun Dal nghiêng đầu sang một bên, kiên trì giao tiếp bằng mắt và cứ thế áp miệng mình vào má Geon Ah. Trong quán cà phê không có ai nên sự hiện diện này ồn ào đến mức nghe thấy âm thanh cũng rất xấu hổ. Từ khóe mắt, Geon Ah thấy người khách đang ngồi một mình ở bàn trong góc và nhìn vào laptop của mình. Người đàn ông nhanh chóng vùi đầu vào laptop.

Nếu cậu mà là chủ, cậu sẽ sa thải một nhân viên làm thêm như mình mất. Geon Ah  nghĩ trong khi gãi gãi đầu một cách ngượng ngùng. Quay lại quầy tính tiền, cậu nghe thấy tiếng bước chân bám theo mình.

"Em không đói à? Không có khách nên anh sẽ mua cho em gì đó ở tiệm bánh bên cạnh. Em có muốn ăn không?"

"Còn anh?"

"Anh không sao. Bánh donut nướng ở tiệm bánh bên cạnh ngon lắm đó."

"Ừ, vậy đi."

"Anh sẽ đi mua. Trong lúc đợi, hãy pha cho anh một ly latte đi ạ."

Geon Ah bật cười khi nhìn thấy thẻ ngân hàng mà Hyun Dal đưa ra.

"Lời nói lúc nãy, em đùa thôi. Không cần gọi thêm nữa đâu."

"Không, ăn với donut thôi mà."

"Caffeine vào giờ này có ổn không?"

"Đừng lo, làm thử một cái đi. Để luyện tập nữa đó."

Những lời nói nhẹ nhàng có tác động mạnh mẽ. Sau khi nhìn chằm chằm vào cánh cửa mà Hyun Dal đã đẩy mở, Geon Ah bắt tay vào làm. Tay cứ cử động như đã luyện tập vô số lần. Cậu chưa thể nói rằng mình đã thành thạo, nhưng lúc đó cậu cũng nghĩ mình đã thành thạo từng chút một rồi.

"Aiss."

Lại là tỏi. Geon Ah thở dài.

Để bắt chước các barista đã thấy ở quán cà phê, cậu đã dùng một chiếc que nhọn mới mua để cạo nhẹ vào giữa củ tỏi và tạo một đường rãnh. Mặc dù không được như mong muốn nhưng trông có vẻ ổn hơn lúc đầu. Sau đó, lấy một ít thanh đồ ăn nhẹ ra khỏi túi và đặt nó thật đẹp đẽ lên tấm lót ly.

Sau đó, không đến mức không thể chấp nhận được. Geon Ah bỏ phần đồ ăn nhẹ còn lại vào miệng và nhai, hơi nhếch khóe miệng và mỉm cười.

***

Sau khi lấp đầy bữa tối bằng donut, họ dành cả đêm còn lại ở Công viên Olympic. Anh quyết định trì hoãn việc trở về nhà để tránh Pheromone của Eun Byul. Công viên Olympic vào một đêm mùa hè yên tĩnh và ẩm ướt. Trời rất nóng dù thế đã đến tận đây, nhưng lại không muốn đến một quán cà phê và cứ nắm tay nhau đi dọc con đường mòn trong công viên.

Dù đã khuya nhưng vẫn có rất nhiều người. Một cặp vợ chồng đi dạo, những đứa trẻ chơi bóng rổ, một người phụ nữ chạy bộ cùng một chú chó con và nhiều người khác đang chia sẻ không khí ngột ngạt của mùa hè. Trong khoảng thời gian đó, Geon Ah đã chụp một cái cây và chạy quanh, rồi lần lượt đuổi theo những con ruồi đang xoắn quanh và khi cứ tản bộ thì đêm đã buông xuống.

Trăng lên rực rỡ phía trên những ngọn đèn đường. Geon Ah chỉ vào mặt trăng và cười.

"Trăng đẹp quá."

"Hôm qua em có ổn không? Em đã uống rượu đó."

"Uống bia trong quán bar rồi uống một chai soju. Cỡ đó thì không sao đâu."

"Bí quyết là gì?"

"Uống nhiều nước vào."

Trăng đẹp, anh cũng đẹp, điều mà cậu đã muốn nói đi nói lại mười lần, nhưng đã bỏ lỡ thời điểm. Geon Ah hướng ánh mắt lên bầu trời. Đó là một ngày quang đãng với nhiều sao có thể nhìn thấy được.

Hyun Dal gãi cánh tay và xoay tay lại. Vết muỗi cắn sưng đỏ lên.

"Đừng có gãi. Em sẽ làm thánh giá cho nè."

"Là gì?"

"Làm thế này thì không ngứa."

Khi cậu ấn móng tay vào vết muỗi, Hyun Dal mơ hồ nở một nụ cười. Đó là biểu cảm mà anh thể hiện mỗi khi cảm thấy mình không thể hiểu nổi cậu.

Mặc dù bầu trời đêm yên tĩnh cũng tốt nhưng chính vì Eun Byul mà đành phải ra ngoài trời trong thời tiết ẩm ướt có nhiều muỗi và còn khiến cả hai đổ mồ hôi. Nhìn Hyun Dal xoa sống mũi ẩm ướt của mình, Geon Ah lặng lẽ thở dài.

"Eun Byul cũng nói là ngày mai sẽ đi. Phải không ta? Hay là Chủ nhật ta."

Hyun Dal chỉ lắc đầu trong im lặng. Geon Ah cố tình kéo lê đôi giày thể thao của mình. Cậu cảm thấy Hyun Dal, người đang nhìn thẳng về phía trước, quay lại. Chủ đề mà cậu nghĩ mình phải nhắc đến ít nhất một lần trước khi cuộc sống chung của cả hai kết thúc không phải là điều dễ dàng thốt ra khỏi miệng.

Việc bố hay anh trai gửi người đến cho cậu theo ý họ không phải là chuyện bình thường sao? Nếu anh nghĩ rằng mình đang bị phớt lờ, vì đó không phải là vấn đề của anh mà là của cậu, đừng nghĩ như vậy nữa. Không, nói lại đi. Dùng lời lẽ nhẹ nhàng hơn, để không cảm thấy quá đột ngột hay nặng nề vì gánh nặng đè lên cậu nhiều hơn là lên gia đình.

Sau vô số lần tinh chỉnh lời nói của mình trong lòng, Geon Ah cuối cùng cũng mở miệng.

"Cha mẹ và anh trai em hơi kỳ lạ đúng không?"

"Ừm hửm."

Hyun Dal nhún vai. Vì là vấn đề gia đình nên rất khó để nói chuyện một cách dễ dàng. Chính vì cân nhắc rất kỹ lưỡng mà anh không bao giờ đặt câu hỏi ngay cả sau khi chứng kiến ​​sự hỗn loạn ở đồn cảnh sát. Geon Ah đã chọn lời ngắn gọn nhất có thể nhưng dễ hiểu nhất.

"Đó là vì em là út cưng của gia đình. Em cần một người để nhanh chóng cưới và chia sẻ gánh nặng. Thế nên họ cứ bảo em đi xem mắt và cố kết nối em với con gái của bạn bè họ. Rằng ngay cả anh hai cũng được gọi khi mỗi khi em gặp nạn."

Hyun Dal, người đang bước đi với tốc độ chậm rãi, kéo bàn tay đang cầm lên. Hai tay ôm lấy tấm lưng đang nghiêng về phía anh, anh trầm ngâm một lúc.

Phải một lúc lâu sau Hyun Dal mới trả lời.

"Anh đoán là em vẫn còn là một em bé trong mắt cha mẹ em."

"Em bé?"

"Vì là lớn tướng rồi nên bây giờ phải chịu trách nhiệm về việc của mình, không phải là không nên để chuyện cứ như vậy sao?"

Geon Ah bật cười. Những lời nói truyền tải nỗi thống khổ của Hyun Dal thật sự rất cảm động. Nhưng không phải là cậu không buồn nữa. Giọng cậu cứ không phát ra được vì bản thân Geon Ah thấy hài lòng với tất cả những từ mà mình đang cố chọn để đáp lại. Dù đang cười một cách thản nhiên nhưng tim vẫn cứ đập thình thịch. Góc nghiêng của Hyun Dal, người khó có thể đọc được biểu cảm, điềm tĩnh như thường lệ. Geon Ah đang nhìn chằm chằm không ngừng vào đôi mắt được chiếu sáng bởi đèn đường, từ từ mở miệng.

"Dù sao thì... chắc là sẽ mất chút thời gian đó. Dù em có nói cả trăm lần thì cũng không thuyết phục được và nên phải mua niềm tin bằng hành động nè."

Cả lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Hyun Dal đã chuyển ánh mắt từ nơi này đến nơi khác trong không trung và lại một lần nữa gật đầu. Anh gật đầu liên tục như thể đang nghe một bản nhạc mà mình không thể nghe thấy, rồi cuối cùng anh cũng dừng lại.

"Được rồi."

Anh ấy nhìn thẳng vào mắt cậu và trả lời. Geon Ah gật đầu ở đối diện. Ánh mắt dán vào anh từ từ hạ xuống.

Chủ đề đó kết thúc đơn giản như vậy mà không gây ra bất kỳ xung đột mới. Với tâm trạng phức tạp lẫn lộn lung tung giữa hư vô và thật nhẹ nhõm, Geon Ah bắt đầu bàn về các phương pháp đối phó khác nhau khi bị muỗi cắn. Hyun Dal nói rằng thánh giá dường như có hiệu quả nhất và liên tục đưa cánh tay bị muỗi cắn của mình ra.

Họ khoác vai nhau và bắt đầu đi ngược lại con đường mà họ đã đi.

***

Khi về đến nhà sau nửa đêm, căn hộ trở nên yên tĩnh vô cùng. Trong sự yên tĩnh, Eun Byul đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách và đợi họ. Không quan tâm đến TV, điện thoại di động hay bất cứ thứ gì.

Dùng tay chải mái tóc xõa dài của mình, cô ấy từ từ ngẩng đầu lên nhìn họ. Khi tập trung, Pheromone của cô nàng càng đậm đặc hơn và khó thở như không khí ẩm ướt của một đêm hè. Khoảnh khắc chạm mắt nhau, một cảm giác choáng váng xuyên qua, như thể mọi thứ xung quanh đang quay cuồng.

"Trễ nhỉ."

Eun Byul mỉm cười.

Geon Ah cắn môi để không thở hổn hển. Việc liên tục phải hứng chịu Pheromone của Omega không chỉ mang đến hưng phấn mà còn khiến cơ thể mệt mỏi. Trong vài ngày qua, Eun Byul tiết ra Pheromone mỗi đêm và Geon Ah đã nhiều lần tỉnh giấc. Hyun Dal chắc hẳn cũng đã trải qua những đêm tương tự.

Eun Byul thoải mái duỗi chân và thong thả mỉm cười. Dáng vẻ dịu dàng, thái độ vui vẻ đã tạo ấn tượng nhẹ nhàng trái ngược với ngày đầu tiên. Cô ấy lắc mái tóc bồng bềnh một cách sảng khoái. Mái tóc đen bay phấp phới rồi về đúng vị trí của nó. Sau khi di chuyển vài bước, cô ấy quay lại phía sau.

"Ngày mai là cuối tuần rồi... Chắc phải ngủ nướng thôi."

Đêm nay tựa hồ sẽ là một đêm dài, rất dài. Giọng nói trầm thấp có phần bẽn lẽn. Năng lượng mạnh mẽ đã bộc lộ rõ ​​ràng thông điệp. Eun Byul hôn tay Geon Ah và một lần nữa với Hyun Dal rồi vui vẻ bước đi.

Họ theo dõi cô từ xa khi cô biến mất khỏi tầm mắt.

"........"

"........"

Hyun Dal đã nhìn lại Geon Ah. Geon Ah đảo mắt theo hướng ziczac, cố gắng tìm ra cách phản ứng, nhưng cuối cùng chỉ lúng túng nhếch khóe miệng và mỉm cười. Im lặng một lúc khi họ đối mặt với nhau một cách không thoải mái.

"Nóng quá, phải mở máy lạnh lên thôi."

Geon Ah đã tìm thấy điều khiển từ xa một cách vô tình. Mặc dù đã đi tản bộ một lúc trên con đường đêm hè ẩm ướt và cơ thể phản ứng tự nhiên với năng lượng của Omega đang dần nóng lên. Khi đang hạ nhiệt độ xuống 21 độ, Hyun Dal đã nắm vào cổ tay Geon Ah. Lòng bàn tay nóng bừng ướt đẫm mồ hôi.

Hyun Dal nhẹ nhàng kéo tay và nói.

"Đi thôi."

"Đi đâu?"

"Phải nói chứ, không thể để như vậy được."

"Anh định nói gì?"

"Bảo là hãy dẹp Pheromone thôi."

"Nếu cô ấy hỏi tại sao phải làm như vậy?"

"Có vẻ như cậu đã hiểu lầm gì đó nhưng chúng tôi không có ý định ngủ với cậu."

"Hưng phấn quá mà, sao lại không ngủ cùng? Nếu vậy thì..."

Geon Ah tiếp tục phàn nàn. Hyun Dal nhìn với vẻ mặt ngơ ngác một lúc, rồi nhíu mày.

"Gì vậy? Sao tự nhiên lại nhập vai vào Eun Byul vậy?"

"Trong trường hợp cô ấy hỏi thế này."

"Sự kích động của Alpha đối với Pheromone Omega chỉ là một phản ứng sinh học."

"Không phải là hẹn hò mà là cùng nhau giải quyết phản ứng sinh học đó thì có vấn đề gì chứ?"

"......."

"Chính xác thì lý do là gì?"

Geon Ah nheo mắt và mỉm cười, đi theo Hyun Dal. Hyun Dal liếc nhìn mà không tỏ ra ghét bỏ và trả lời.

"Vì tôi có người yêu rồi."

"Nói gì cơ? Ai vậy?"

Khoảnh khắc Geon Ah mở mắt tròn xoe và mặt dày hỏi lại, Hyun Dal đã bất ngờ ôm lấy vai cậu. Ngực chạm ngực, môi kề môi. Nụ hôn chưa sâu, tiếng cười đã vang lên. Chờ chút, chờ chút. Geon Ah dứt ra khỏi nụ hôn vì cậu đang cười. Hyun Dal không bận tâm mà tách răng ra để đẩy lưỡi vào. Khi nhẹ nhàng xoa bên trong miệng, nụ cười dần dần nở ra.

"Ưmm..."

Geon Ah thấp giọng rên rỉ và đặt cả hai tay lên cổ Hyun Dal. Khi bị đào sâu hơn, phần thân trên cũng nghiêng theo. Hyun Dal dùng tay giữ vai cậu rồi mò mẫm sau lưng, rồi bất ngờ kéo eo lại và ôm bụng. Khoảnh khắc những chỗ cứng va vào nhau, đầy rẫy những ngôi sao bay ra trước mắt. Geon Ah há miệng rộng hơn và hít thở không khí ấm áp. Nơi ẩm ướt nhất và thân mật nhất trộn lẫn với nhau không dấu vết. Cái nóng cái lạnh trong bụng dâng lên tận ngực và nhuộm đỏ má.

Bàn tay vuốt ve má cậu quá thận trọng, như thể đó là nụ hôn đầu tiên của nhau. Geon Ah từ từ nắm lấy mu bàn tay của Hyun Dal và xoay đầu. Khi nụ hôn định sâu hơn, tiếng hét thất thanh vang lên.

"Á!"

Nụ hôn bị phá vỡ bởi một tiếng hét đe doạ. Họ nhìn thấy Eun Byul đang đứng với đôi mắt sững sờ.

Hyun Dal giật mình lùi lại để tránh cô gái đang chạy không ngần ngại về phía mình. Khi Hyun Dal rời khỏi chỗ đó, Geon Ah cứ đang đứng như một người mất trí, đã trở thành mục tiêu. Cô ấy chạy đến đánh vào lưng Geon Ah. Tỉnh táo lại đi mấy đứa! Đó không phải là tôi mà! Geon Ah bị phân tâm bởi những lời nói dồn dập và lòng bàn tay thô bạo, và chỉ sau khi nhận bốn cú đánh, cậu mới tìm ra cách ngăn cản cô.

"Eun Byul à, Eun Byul à, bình tĩnh nào."

"Có tỉnh táo không? Chỉ là điều chỉnh theo ý mình thôi mà nghiêm trọng vậy sao?"

"Không, tôi ổn. Tôi không bị điên."

Eun Byul, người đã hoàn toàn mất hết sức lực, nhìn họ lần lượt với vẻ lo lắng. Khi Geon Ah bắt đầu dỗ dành cô trước, Hyun Dal nhanh chóng nói thêm. Sau khi chắc chắn rằng họ đã duỗi ngón tay và đếm chính xác các con số, Eun Byul đã trấn tĩnh con tim đang giật mình của mình.

Chờ chút. Eun Byul lập tức nhận ra điều kỳ lạ. Các cậu. Cô ấy mở to mắt ra và hỏi.

"Không phải các cậu đang mất bình tĩnh vì Pheromone của tôi sao?"

"Đâu ra."

"Không phải sao? Vậy thì là gì?"

Ngay khi đặt câu hỏi, Eun Byul nhận ra câu trả lời và che chiếc miệng đang há to của mình.

***

Pheromone của Eun Byul biến mất như một lời nói dối. Khi Pheromone đối lập với độ ẩm được loại bỏ, hơi thở trở nên thoải mái hơn và nhiệt độ sôi sục như ngày đầu tiên cô ấy đến đã lắng xuống. Tuy nhiên, Geon Ah vẫn không thể ngủ được và trằn trọc rất lâu.

Điều đó thật đáng giá vì cậu đã dành nhiều ngày chỉ để thủ dâm với người mà cậu muốn ở ngay bên cạnh. Hơn nữa, vì Eun Byul hoảng hốt khóa cửa phòng ngủ, nói rằng hôm nay trên đời không có chuyện nào xấu hổ hơn như vậy, do cô ấy rất xấu hổ nên phải nhanh chóng đi tắm trong phòng tắm duy nhất còn lại rồi ra ngoài. Dương vật của cậu phản ứng với năng lượng Omega và như chìm xuống mà không thể trút ra được, bụng dưới thì đau nhói, nhưng không thể thủ dâm ngay cả khi đang tắm.

Geon Ah nằm trên giường và dùng lòng bàn tay xoa xoa giữa hai chân. Cảm nhận được cơ thể rắn chắc. Cậu bất lực nhận ra Hyun Dal hiện tại đang ngủ gần đó.

Muốn làm với Hyun Dal. Muốn mút và được mút. Muốn hôn, nới rộng, siết chặt, thúc hông, lắc lư và thở hổn hển theo ý muốn của mình. Càng khổ sở vì mất ngủ, càng về đêm, nhục dục này càng từng lớp một lột trụi và chỉ có ham muốn lộ liễu trở nên đậm màu hơn.

Geon Ah nằm xuống xoa xoa hạ bộ đang chớm nở qua lớp quần áo và nghĩ đến đôi môi của Hyun Dal. Gần đây, cậu chỉ mới đạt đến cao trào khi vuốt ve vai, má, eo và cẳng tay của chính mình trong khi tập trung thủ dâm với môi hé mở. Geon Ah nhớ Hyun Dal hôn mình một cách điên cuồng sau khi nghiến răng, mỗi khi mạnh mẽ đẩy áo phông của cậu lên, môi lơ lửng một cách nguy hiểm ở khóe miệng, gần như trượt xuống cổ nhiều lần.

Geon Ah đang đắm chìm trong trí tưởng tượng về đôi môi đó đang hút lấy từng ngóc ngách cơ thể mình. Vẽ thêm đôi mắt bị mất tiêu điểm giống như phát điên vì muốn chúng hút lấy mình.

Geon Ah đang chà lòng bàn tay lên quần lót ẩm ướt, cuối cùng đã nhét tay vào trong. Nhiệt độ ngưng tụ nóng bỏng tràn ngập trong lòng bàn tay. Hoàn toàn không thể chịu đựng được nên cậu đã hành động rất nhanh. Sau khi tìm thấy một ít gel bôi trơn và vắt nó đầy ra tay, Geon Ah nhanh chóng bôi chất lỏng đó vào dương vật của mình và nắm lấy nó.

"Hự, eup."

Khi áp lực mạnh được áp dụng, tầm nhìn trở nên trắng xóa. Geon Ah ngồi cúi người, mím chặt miệng và bắt đầu tăng tốc tay. Thật dễ dàng để nhắm mắt lại và thay thế bàn tay trơn trượt này bằng chiếc lưỡi của anh. Đây là điều mà cậu thường làm vào những ngày tràn ngập kẹo. Cậu dùng ngón cái xoa xoa đầu cột và chìm đắm trong trí tưởng tượng.

Kinh nghiệm 'chăm tận răng' trước đây của Hyun Dal đã làm mờ đi ranh giới giữa trí tưởng tượng và thực tế. Geon Ah tưởng tượng Hyun Dal há to miệng và đưa vào bên trong mềm, nóng, ẩm rồi đẩy ngón tay cái của anh vào khóe miệng. Nếu chà xát quy đầu đang nhỏ giọt nước cho đến khi nó sáng bóng trên môi, anh sẽ đưa lưỡi ra, trượt quanh dương vật lên chiếc lưỡi cứng cáp của anh và nhét nó vào tận cổ họng.

"Ugh, huh."

Geon Ah rút một cánh tay ra sau, nghiêng phần thân trên và thủ dâm. Mỗi khi cánh tay di chuyển hết tốc lực, nó lại phát ra một âm thanh ma sát lộn xộn. Gel bôi trơn tràn ra từ tay làm ướt đùi trong. Những ngón tay ướt át xoa bóp và kích thích núm vú qua lớp áo phông. Trong trí tưởng tượng, đôi tay của chính cậu lại trở thành chiếc lưỡi của anh, và khi sực tỉnh lại, trái tim nhộn nhạo. Chiếc lưỡi đỏ mọng áp vào chỗ phình ra đã bị véo cắn, đôi môi sưng tấy mím chặt quanh trụ. Geon Ah nao núng, lùi lại và nắm lấy tấm ga trải giường.

Bắp chân căng cứng và các ngón chân dựng đứng lên. Tinh dịch mờ đục bắn tung toé ra ngoài.

"Ha."

Geon Ah lên đỉnh, ngã gục và nằm xuống.

Toàn thân tê tái vì xuất tinh dữ dội. Cơ thể nhanh chóng trở nên đau nhức đến nỗi thậm chí không có thời gian để tắm rửa, dọn dẹp phía sau. Geon Ah quằn quại trong đau đớn và đột nhiên dừng lại. Thít chặt cái lỗ, nới lỏng nó, siết chặt lại... Khi cậu bắt đầu nhận thức được những chuyển động mà cho đến bây giờ bản thân chưa nhận thức được, Geon Ah đã không thể nghĩ về điều gì khác.

Dương vật mở khe hẹp khép kín và đẩy vào. Cảm giác xuyên thấu. Cảm giác phấn khích như khi hơi thở nóng hổi của Hyun Dal phả vào tai và chạm vào má mình. Khi cậu nhìn xuống khuôn mặt đẹp đẽ đó với nụ cười mỉm chi như đang bật cười, cơn sốt sôi ùng ục như thể nước sôi dội ngược lại.

Bàn tay không chút do dự hạ xuống dương vật phủ đầy gel lỏng bôi trơn. Geon Ah cọ ngón giữa vào khe hẹp đang đóng chặt. Khi đang tưởng tượng mọi thứ bằng những ngón tay ướt át của mình, cậu thở hổn hển và nhìn xuống. Sẽ thế nào nếu Hyun Dal mút một nơi như thế này? Nếu mặt đặt anh ở giữa hai chân cậu. Những ngón tay dài xuyên qua lối đi hẹp mở ra bức tường nóng bỏng bên trong.

"À, ừm, ư, ưng."

Geon Ah kìm nén nuốt chửng xuống mọi tiếng ồn và luồn ngón tay giữa cùng ngón đeo nhẫn của mình vào một khớp. Mặc dù đây là lần đầu tiên sau từng ấy thời gian nhưng cảm giác về một vật thể lạ chỉ làm cậu phấn khích chứ không còn bối rối. Lỗ hẹp, nơi đang cắn lấy ngón tay đã mở rộng với đầy những nếp nhăn. Cậu nhắm chặt mắt lại và chìm đắm trong trí tưởng tượng của mình.

Cậu ôm và hôn má Hyun Dal, anh xoa bóp bộ ngực săn chắc, mút đùi và dương vật của cậu cho đến khi cậu rên rỉ, ấn mạnh vào cơ thể đang vặn vẹo của cậu, trèo lên người cậu, trộn lẫn lưỡi vào nhau một cách lộn xộn, liếm môi cho đến khi chúng sưng tấy, và khi cả cơ thể cậu đỏ bừng, đôi mắt ướt át nhắm chặt, đôi tai nhạy cảm như bị chọc bởi âm thanh và mơn trớn vào đùi rồi đẩy vào khe hẹp đó. Và sẽ bị ép vào cho đến khi phát ra âm thanh lớn, lỗ sau của cậu siết chặt hết sức và dương vật bị tóm gọn. Cả cơ thể bị ép vào tường, anh ôm lấy cơ thể run rẩy của cậu không chịu buông ra cho đến khi cậu phá lên cười......








Geon Ah loạng choạng bước vào phòng tắm. Cả trước và sau đều ướt sũng, mỗi khi làn da cọ xát vào nhau thì gel lỏng bôi trơn ấm áp lại chảy xuống. Cái lỗ được nhét đầy bây giờ mới thấy rát.

Khi bước đến cửa phòng tắm, Geon Ah chợt nghĩ đến Hyun Dal. Có phải anh cũng đổ mồ hôi trong phòng không? Liệu anh có thức trắng đêm không? Rồi nhớ đến nụ hôn. Đôi môi mím chặt vào khóe miệng để kiểm soát nụ cười. Cúi đầu xuống như thể đang xấu hổ trước mặt Eun Byul, người giờ đây đã hiểu được tình hình. Ngay cả giữa lúc này, vẫn cứ mỉm cười mãi thôi. Khi cậu nói với anh rằng phòng tắm trống sau khi mình đã tắm xong, anh cứ chạy tót đi với tốc độ thật nhanh không phù hợp với kích thước cơ thể của mình.

Khi cậu cứ nghĩ về hết hình ảnh đáng yêu này đến hình ảnh đáng yêu khác, cậu cũng muốn nhìn thấy một khuôn mặt đang ngủ. Không phải là bệnh tương tư gì đó đâu, thật buồn cười là cậu chỉ đang nhớ anh chàng vừa chúc mình ngủ ngon vài giờ trước, nhưng trước khi bản thân kịp nhận ra thì Geon Ah đã đi về phía phòng của Hyun Dal. Geon Ah tận hưởng cảm giác tim mình đập nhẹ trong lồng ngực khi cậu di chuyển chậm rãi từng bước một. Cảm giác thật tuyệt khi có thể thích một ai đó đến mức này.

Geon Ah ngồi yên nhìn cánh cửa rõ ràng đang khóa và ấn lòng bàn tay lên trên. Cậu cố vểnh tai lên nhưng không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào. Không giống như cậu người đang khó ngủ vì cơ thể quá nóng, hy vọng Hyun Dal sẽ không quá mệt mỏi. Mặc dù không như vậy, cậu vẫn cứ lo lắng cho anh, anh là một người khá nhạy cảm. Thật may mắn vì Hyun Dal đã vui vẻ chấp nhận, nhưng sự việc của Eun Byul không phải là một sự việc nhỏ có thể bỏ qua như bình thường.

Cậu nghe thấy tiếng bước chân từ trong phòng, như thể có ai đó đã nghe thấy cậu. Trước khi Geon Ah kịp trốn thoát, Hyun Dal đã mở cửa.

"Làm gì vậy?"

Geon Ah, xấu hổ, ngẩng đầu lên. Hyun Dal mở cửa xuất hiện, đôi mắt anh nhắm nghiền và trông có vẻ mệt mỏi, nhưng trông anh không giống như vừa mới ngủ dậy. Geon Ah mở miệng định trả lời một cách thản nhiên, nhưng hoàn toàn quên mất mình định nói gì khi nhận thấy Pheromone dày đặc bay qua cửa.

Đó là một kích thích mạnh mẽ như thể bị đánh vào mặt. Geon Ah đã lùi một vài bước mà chính cậu cũng không biết. Geon Ah bị thu hút nhiều bởi Pheromone Alpha tràn ngập trong căn phòng trước mặt hơn là Pheromone Omega. Thay vì cảm giác từ chối, cơ thể ngập tràn phản ứng hứng tình. Nhận thấy Pheromone một cách nồng nàn như vậy, rõ ràng Hyun Dal cũng đã thủ dâm nhiều lần.

Sau khi khó khăn thoát khỏi hình ảnh gợi cảm cứ xuất hiện liên tục trong đầu, cậu nhận ra anh đang nhìn chằm chằm vào mình. Mái tóc bết dính mồ hôi, áo thun nhàu nát, cơ thể đỏ hoe đến tận cổ, đôi mắt dịu dàng ám muội thể hiện sự lo lắng trong thời gian ngắn chờ câu trả lời.

Geon Ah cẩn thận thu hẹp khoảng cách, che giấu cảm xúc buồn bã và thương hại. Điều tiến gần hơn là đôi mắt của Hyun Dal tròn xoe đầy tò mò khi anh nhìn Geon Ah. Bên trong có rất nhiều náo động. Geon Ah nhẹ nhàng ôm lấy má anh và dẫn anh đến bên mình.

Dù đã hôn đôi môi này rất nhiều lần nhưng đây là lần đầu tiên cậu có cảm giác như vậy. Khoảnh khắc miệng chạm vào nhau, ngọn lửa bắt đầu từ ngực nhanh chóng lan rộng và có cảm giác như toàn bộ cơ thể đang tan chảy. Geon Ah yếu ớt mút làn da mềm mại, ấm áp đang áp vào mình. Hyun Dal được ôm nhẹ nhàng và mở miệng chào đón cậu. Khi lưỡi cả hai gặp nhau, lưng rung lên với cảm giác ngứa ran, tê buốt. Geon Ah cẩn thận liếm bên trong khoang miệng nóng bỏng kia. Cẩn thận chạy dọc theo những chiếc răng được chọn, cuộn chiếc lưỡi mềm mại quanh chúng và giữ đôi môi đang hé mở để lấy hơi thở của chính mình.

"Ngủ ngon."

Cuối cùng, Geon Ah mở miệng và nhẹ nhàng thì thầm. Đôi môi nhoẻn miệng cười đỏ bừng, trừng trừng rồi cụp xuống. Anh đứng đó một lúc với trán ấn vào nhau. Bàn tay của Geon Ah, luyến tiếc không muốn tách rời, nhẹ nhàng xoa tai Hyun Dal và quét xuống mép má.

Khoảnh khắc Geon Ah buông tay xuống, Hyun Dal nắm lấy cổ tay cậu. Sau đó, chưa kịp phản ứng, Geon Ah đã bị kéo vào phòng. Vừa bị kéo vào trong, đã nghe thấy tiếng cửa bị khóa. Trong không gian tràn ngập mùi hương của anh, Geon Ah tạm quên mất cách thở trong giây lát.

Không nói thêm lời nào, Hyun Dal lập tức hôn lần nữa. Thân thể bị ôm loạng choạng ngã xuống giường. Geon Ah mở miệng trong khi ôm lấy sức nặng đang trút xuống cơ thể mình. Phần dưới cứng rắn ấn không thương tiếc va vào háng. Geon Ah thở hổn hển và vội vàng vòng tay quanh eo.

"Đừng cởi."

Khi định kéo quần xuống, Hyun Dal đã vội can thiệp. Geon Ah mở to mắt và hỏi lại.

"Tại sao?"

"Anh chưa định làm điều đó. Vẫn chưa được."

Đó không phải là điều mà anh chàng đang đung đưa hông linh hoạt sẽ nói. Mỗi lần phần dưới cơ thể bị ép vào nhau và cọ xát, cơ thể lại rung chuyển, gây ra những cơn rùng mình ngứa ran. Hyun Dal dường như vẫn chưa nhận ra, nhưng phần dưới của Geon Ah là một mớ hỗn độn, vẫn còn dấu vết thủ dâm. Đến mức không cần phải thêm gel bôi trơn nữa. Geon Ah mất kiên nhẫn, nhảy cẫng lên và hỏi.

"Tại sao?"

"Không được. Bây giờ phải chịu đựng cái này."

"Sợ là sẽ phức tạp à? Chưa gì đã thấy phức tạp rồi đúng không?"

Hyun Dal không trả lời mà chỉ cắn môi. Nghĩ rằng mình không thể ép được nữa, Geon Ah đã kéo eo của Hyun Dal để phần thân dưới của họ đã dính chặt vào nhau hơn.

"Ah."

Khi họ dính chặt vào nhau không còn một kẽ hở, Hyun Dal nhăn mặt rên rỉ. Khi cậu nhìn lên khóe mắt đang cau lại và lắng nghe những tiếng rên rỉ ướt át, dương vật vốn đã ướt át mấy lần của cậu lại bắt đầu nhói lên. Geon Ah nâng cả hai đầu gối lên và dang rộng chúng ra để trọng lượng của Hyun Dal có thể dồn hoàn toàn vào giữa hai chân mình. Khi cậu từ từ chậm rãi lắc eo qua lại, liền thấy Hyun Dal đang nghiến răng. Cái miệng hếch lên rất dễ thương và xinh xắn đến nỗi cậu cẩn thận đặt đầu ngón tay lên đó, cổ tay đã bị tóm lấy.

"Sao lại vậy hả, thiệt tình?"

Huh? Mái tóc rối bù xõa xuống trán, cậu lo lắng hỏi. Không hề báo trước, Hyun Dal nhấc một đùi lên và ngã xuống, dùng cánh tay đỡ cơ thể thật chắc chắn. Geon Ah nhìn xuống đôi bàn tay đang kéo áo lên tận cổ mình. Trái với dự đoán rằng sự kích thích sẽ đến ngay lập tức, Hyun Dal chỉ liếc nhìn bộ ngực đang phập phồng lên xuống vì phấn khích mà không hề chạm vào. Nghĩ đến ánh mắt kiên trì như chiếc lưỡi chuyển động duyên dáng, trái tim ngây thơ của cậu bắt đầu ngứa ngáy.

Khi cậu nghĩ rằng chỉ cần chà xát lên trên áo như thế này là tốt rồi, Hyun Dal đã dùng hai tay giữ eo. Geon Ah đã cố gắng lật người theo hướng kéo, nhưng bị dừng lại.

Lớn chuyện rồi.

Chỉ cần di chuyển một chút thôi cũng có thể cảm nhận được quần lót đã ướt hết rồi. Không đến mức vì cảm thấy ẩm ướt vì nóng. Gel bôi trơn được sử dụng khi thủ dâm từ trước đến giờ không phải là thứ có thể bốc hơi theo thời gian. Ngược lại, khi cọ xát, nhiệt độ tăng cao và thậm chí phần bị vón cục đông đặc cũng sẽ chảy không chừa lại gì. Chỉ cần xoay người sang một bên, Geon Ah có thể cảm nhận được chất lỏng ấm nóng hòa quyện với tinh dịch khô và chảy xuống đùi mình thành nhiều dòng.

Hyun Dal ôm chặt lấy thân thể của Geon Ah vẫn đang nằm nghiêng một cách vụng về ngay bên cạnh thì chợt dừng rồi lật ngược cậu lại. Geon Ah nằm bẹp xuống bằng bốn chân và vùi đầu vào chăn. Ngay khi tư thế tiếp xúc dễ dàng hơn xuất hiện, Hyun Dal đã dán chặt phần trước vào đấy. Khi anh đẩy dương vật cương cứng lên phía trên, mông bị đẩy lên một tầng. Hyun Dal, người đè mạnh cột thịt vào khung thành, đã nao núng dừng lại động tác.

Anh dùng tay vuốt dòng chất lỏng đang chảy và kéo quần lót của Geon Ah xuống. Chiếc quần lót dính chặt vào làn da ướt và lộ rõ ​​đường nét, đã hoàn toàn ướt sũng, không chỗ nào không mềm mại.

Geon Ah tự cảm thấy dương vật cương cứng hoàn toàn của anh đang gào thét bên trong quần lót. Dù cố nén lại âm thanh trong miệng bao nhiêu đi chăng nữa, cũng không thể kìm được âm thanh đó.

"Ở đây sao vậy?"

"Cái gì, hỏi cái gì?"

Thật khó để mặt đối mặt, chỉ dám trả lời khi mặt hướng về phía trước, Hyun Dal đã đập vào trán vào sau gáy cậu. Geon Ah hít một hơi thật sâu và dồn sức vào đầu gối. Ngay lập tức, đùi cứ run rẩy vì muốn lăn lộn quá đi.

"A, làm vậy không được đâu."

Có thể nghe thấy Hyun Dal đang lẩm bẩm một mình ngay bên tai. Nỗi đau khổ có thể được nghe thấy trong giọng nói rất kiên nhẫn. Geon Ah chợt nhớ đến khuôn mặt nghiêm nghị của anh khi anh vạch ra ranh giới rằng chịch nhau lúc sống chung là bị cấm. Có lý do chính đáng cho yêu cầu này. Anh không hề muốn tình dục ảnh hưởng đến khả năng phán đoán của nhau trong thời gian gia hạn này.

Việc thủ dâm cũng thế, chính bản thân cậu đã tiếp tục tìm đến phòng anh và làm lung lay quyết tâm của nhau. Chỉ một ngày trước khi Hyun Dal còn hỏi cậu có biết thời gian sống chung là bao lâu nữa không.

Geon Ah dùng cổ tay xoa ngực cho đến khi cơn đau dịu đi. Bản thân cậu không hề muốn tạo ấn tượng rằng mình là một kẻ vô tâm. Vừa nghĩ đến đó, cơn nóng của cậu đã hạ nhiệt như một lời nói dối. Geon Ah đẩy cơ thể của Hyun Da ra và ngồi dậy.

"Em đến để chúc ngủ ngon thôi."

Geon Ah ngượng ngùng cười. Trước mặt Geon Ah đã lùi ra xa khi để tìm khoảng cách, Hyun Dal chỉnh đốn lại quần áo và chớp mắt. Rõ ràng là anh đang nghiền ngẫm những lời biện minh vô lý, nhưng ngay cả khi chúng không thuyết phục đi nữa thì sự thật vẫn là sự thật. Chỉ là cậu nhớ nhớ khuôn mặt đang ngủ của anh và không có ý định gì hơn.

Hyun Dal, người đang theo dõi, nhếch mép.

"Lúc nãy đã chúc ngủ ngon rồi mà nhỉ?"

"Thích thì chúc lại được mà."

"Chúc ngủ ngon thôi cần chi mi môi nhau?"

"Được rồi, xin lỗi. Xin lỗi vì đã hôn anh. Được chưa? Chúc ngủ ngon. Bây giờ em cũng phải tắm đây."

"Joo Geon Ah."

Geon Ah đang định đứng dậy, quay lại thì nghe thấy tiếng gọi tên mình. Ngay khi đang nghĩ đến việc muốn nghe thêm lần nữa, Hyun Dal cất tiếng một lần nữa.

"Dù sao đi nữa, anh chàng này không bao giờ làm những gì anh nghĩ cậu ấy sẽ làm."

Mặc dù không gọi tên ai nhưng đó chắc chắn ám chỉ Geon Ah. Thật khó để phán đoán rằng liệu lời đó là tốt hay xấu, Geon Ah đã ngơ ngác nhìn Hyun Dal.

"Sao anh nói rằng mình có khả năng tiên đoán mà, mất rồi à?"

"Này, anh đang chuẩn bị nói gì đó thật ngầu mà."

Hyun Dal vỗ đầu gối và phàn nàn. Giá mà đèn được bật thì tốt biết mấy. Geon Ah nuốt chửng sự tiếc nuối vào trong lòng. Thực sự muốn nhìn thấy biểu cảm vui tươi trên khuôn mặt anh.

"Được rồi, hủy, hủy, hủy. Làm lại đi."

"Không làm đâu."

"Gì vậy, hả? Gì vậy?"

"Khôn–"

Geon Ah dang rộng cánh tay và ôm lấy Hyun Dal. Đẩy, kéo rồi lắc lư cơ thể nghiêng từ bên này sang bên kia. Hyun Dal ngoan ngoãn ôm lấy cậu rồi quay đầu nhìn thẳng vào mắt.

"Vậy nên anh mới không thể rời mắt khỏi em..."

Ngay trước mặt, ở một khoảng cách mà chỉ cần cúi xuống một chút, mũi họ sẽ chạm nhau và lông mi lướt qua nhau, đôi mắt nhìn chăm chú vẫn sáng rực ngay cả trong bóng tối. Ánh mắt đang đổ dồn xuống. Nụ cười dần biến mất khỏi miệng Geon Ah.

"Không thể rời đi được nữa."

Sau khi phun ra những lời còn lại, Hyun Dal tiến thẳng tới và hôn cậu. Ấn ngực cậu xuống, anh bắt đầu hôn một cách thô bạo. Trong lúc môi đang hôn nhau một cách bừa bãi cho đến khi khóe miệng ướt đẫm, tay cũng không chút do dự đưa xuống và cởi quần lót ra. Geon Ah rụt tay lại và lẩm bẩm giữa những nụ hôn.

"Nói là không làm mà."

"Làm hôm nay và nhịn tiếp. Hứa đó."

Hyun Dal nâng ngón tay út lên và mỉm cười dịu dàng. Mặc dù có vẻ không phải nhưng thỉnh thoảng anh cũng có những hành động dễ thương như tỏ ra trẻ con ngoài ý muốn. Một tên như vậy khi đã quyết tâm và với đôi mắt cười thì sao cậu không thể không bỏ qua đây. Ngay khi Geon Ah chạm vào ngón út, môi họ lại dính nhau.

Geon Ah nâng hông lên và giúp cởi quần áo, gấp rút xắn áo của Hyun Dal lên. Hyun Dal, người đã phơi bày mát mẻ từ thắt lưng trở lên, nhặt chiếc áo ném đi và miệng dính vào cổ. Khi Geon Ah xoay đầu và cố để lộ cổ ra, một ngón tay nóng hổi trượt vào phần xương chậu.

"Ack."

Geon Ah bật mạnh về phía sau và giật chiếc chăn ra. Ngón tay dần dần dồn lực từng chút một xuyên qua lỗ hẹp ướt át tiến vào thành tường bên trong, mép tường dần mờ đi. Lối vào, nơi có lực phản kháng cực thấp đến mức nực cười, mở rộng ra và nuốt chửng cả ba ngón giữa của anh. Điên mất thôi. Hyun Dal nhẹ nhàng lẩm bẩm.

Không cần phải nới lỏng thêm nữa, dương vật trần trụi cọ xát vào cơ thể, cọ xát vào lỗ hẹp ẩm ướt trơn tru. Đầu dương vật cương cứng bị chèn ép ở lối vào. Trục cột đi qua đi lại vài lần quanh bờ mông ẩm ướt, làm ướt đẫm cơ thể. Khi nó cọ xát vào vùng đáy chậu và đâm xuyên vào túi tinh, Geon Ah không thể chịu đựng được liền hạ tay xuống và nắm lấy quy đầu. Hyun Dal thở hổn hển khi nhắm và lao thẳng vào khe mà không cần dùng nhiều lực.

"Này, không có bao cao su. Ở đó có không?"

"Lần sau hãy xài biện pháp an toàn, hôm nay cứ làm đại đi."

Geon Ah nhiệt tình dỗ dành anh. Bên dưới, miệng khe bắt đầu nuốt chửng dương vật từng chút một. Hyun Dal đột nhiên cười lớn. Có gì đâu mà cười trời ơi. Trong lòng xấu hổ, Geon Ah đảo mắt và nhìn lại cuộc trò chuyện.

"Lần sau?"

Nụ cười trên môi khép lại rồi hạ xuống.

Geon Ah nhìn xuống giữa hai chân mình và nhướng mày. Cảm thấy như có thứ gì đó đang mở ra bên dưới mình. Hyun Dal đang cẩn thận dùng lực để đào sâu vào bên trong. Anh vuốt ve mái đầu đẫm mồ hôi của Geon Ah và xoa đầu cậu, nghĩ rằng mình đã đi được hơn nửa đường, anh nâng eo cậu lên hết sức có thể.

"—A!"

Một bàn tay to lớn phủ lên đôi môi nuốt chửng tiếng hét. Tiếng rên rỉ ngọt ngào của Hyun Dal tràn ngập bên tai. Vài ngón tay không thể sánh được với cột nóng đang tiến vào trong, như vật thể lạ xé toạc phía sau và đâm chặt vào. Geon Ah thở hổn hển với cái miệng bị chặn lại. Hyun Dal ôm chặt bộ ngực nở nang của Geon Ah và dụi môi lên má Geon Ah.

Hiểu được ý nghĩa của nụ hôn nên Geon Ah đã gật đầu. Hyun Dal từ từ di chuyển eo. Đó là khoảnh khắc khi Geon Ah cạn kiệt kiên nhẫn bắt đầu lắc phần thân dưới của mình, tốc độ dần tăng lên. Dương vật cứ như không điểm dừng, rung lên từng hồi và quét qua tường bên trong. Nhiệt sinh ra từ ma sát xuất hiện trong chuyển động mạnh mẽ và kêu vang.

"Á, a, aa a... ưm."

Khoái cảm lan tỏa tỷ lệ thuận với số lần thúc. Rìa mép, nơi bịt kín dương vật chật chội, trở nên đỏ bừng và sưng phồng mỗi khi bị thúc một cách mãnh liệt. Nóng quá. Geon Ah như lơ lửng giữa vòng eo thon gọn và vòm ngực rắn chắc của Hyun Dal, bầu không khí nóng ẩm cứ bao quanh cơ thể. Geon Ah à. Giọng ngâm nga tên cậu đặc biệt khàn. Vuốt ve chiếc cổ dài xinh xắn bằng hai tay và vuốt nó lên. Khuôn mặt ngay trước mắt không có chỗ nào không dễ thương. Hyun Dal cố tình tránh môi và hôn lên má, gò má và cằm. Tiếng cọ xát cứ cường điệu, phóng đại liên tục khiến cả hai bật cười.

Nhục dục bắt đầu ngay khi tiến vào tức khắc mà không cần màn dạo đầu, và sau đó bắt đầu diễn ra theo trình tự ngược lại. Geon Ah xoa đầu ngón tay dọc theo sống lưng của Hyun Dal và mút làn da mỏng mềm bên dưới tai anh. Hyun Dal nhẹ nhàng xoa bóp cơ ngực và kích thích núm vú bằng cách kẹp chúng giữa các ngón tay.

Nhục dục vừa thô bạo vừa dịu nhẹ khi âu yếm nhau, vừa dính chặt lấy nhau, vừa dai dẳng khi chạm vào bất cứ nơi nào lướt qua. Geon Ah như bị mê hoặc khi nhìn thấy môi của Hyun Dal ngậm núm vú của mình một cách say mê, là núm vú chứ không phải kẹo, thuốc lá hay ngón tay của chính cậu. Anh mím môi lại và mút mạnh núm vú, Hyun Dal cuộn lưỡi lăn rộng trên đó. Anh đặt lưỡi vào phần nhô ra ướt át và ấn đầu lưỡi thật mạnh. Bụng Geon Ah ngứa ngáy. Cậu siết chặt ngón chân và dùng hai chân ôm chặt Hyun Dal, kéo anh lại.

Hôm nay anh không nói nhiều. Tất cả những gì còn lại là âm thanh rên rỉ và một ánh mắt không rời khỏi khuôn mặt cậu. Không cần thêm gì nữa cho đến khi cậu có cảm giác tinh dịch đang dần dần tích tụ đầy trong bụng.

"Ưng, ư, a. "

Hyun Dal nâng đầu gối lên, nghiêng phần thân trên về phía sau, điều chỉnh tư thế để không bị lung lay và bắt đầu đẩy lên từ phía dưới. Geon Ah hơi nâng phần thân dưới lên để chịu được lực đẩy mạnh của piston (pít-tông). Vì phải nâng hông lên nên tự nhiên dồn sức vào mông. Khoảnh khắc cậu siết chặt mông, Hyun Dal run lập cập.

"Hự, Geon Ah à."

Tiếng rên rỉ rất lớn. Nghĩ rằng cần phải nhìn rõ biểu cảm của anh, Geon Ah đứng dậy bằng toàn bộ sức lực ở thắt lưng. Hyun Dal nắm tay Geon Ah để cậu có thể ngồi lên trên anh một cách đàng hoàng.

Hyun Dal nhìn xuống và mỉm cười ám muội. Đôi mắt ngập tràn khoái cảm không rời khỏi Geon Ah dù chỉ một giây. Geon Ah ấn cả hai tay đang vuốt ve toàn bộ cơ thể mình vào tấm ga trải giường. Cổ tay bị nắm lấy nhưng Hyun Dal không chống cự.

Geon Ah ngồi phịch xuống trên dương vật của Hyun Dal với trọng lượng hoàn toàn thích hợp.

"Ha, ưm, hư...! Ưng..."

Hyun Dal nhìn chằm chằm, nhìn thật kỹ Geon Ah đang hổn hển cố gắng lấy lại hơi thở, rồi mở miệng ra. Geon Ah không ngoan ngoãn hôn nhau mà thay vào đó tập trung di chuyển lên xuống. Cậu đứng dậy đến nỗi hơn nửa dương vật cương cứng của anh nhô ra ngoài, rồi ngồi xuống cho đến khi nó đâm đến tận gốc. Cảm giác nhục dục dần dần hình thành không chỉ khi cậu bị đâm vào bên trong, mà còn khi cây cột cọ vào bức tường màu đỏ bên trong. Mỗi khi ngồi phịch xuống, vật thể mà Geon Ah bao trọn đang khiến tường thành như mắc kẹt, toàn bộ bên trong cứ nảy lên ầm ĩ và phía trước bắn tung tóe nước. Hyun Dal như được nhún bẹp bên dưới, cũng vặn vẹo cơ thể và rên rỉ. Miệng lưỡi mềm mại ngậm đầy nước bọt và ngọ nguậy. Thật muốn nhét lưỡi của mình vào cái miệng đó.

Mất trí rồi.

"Ack, Geon Ah à, từ từ thôi."

"Ha, ugh, ugh, hư, ức."

"Geon Ah à, tsk, ức, một chút thôi, từ từ một chút thôi."

Chỗ tiếp xúc chạm nhau, cứ dính chặt rồi lại dính chặt. Miệng hố cứ bị đập mạnh, bị nghiền nát và dù có cố vớt lên bao nhiêu lần thì Geon Ah cũng dần dần lên đỉnh. Ham muốn xuất tinh ngay trước khi bắn đã mạnh mẽ đè bẹp bụng dưới. Thêm chút nữa. Một chút thôi, một chút nữa thôi... Những lời kích động vang vọng lên bên trong. Hyun Dal vặn cổ tay và nắm lấy mông của Geon Ah.

"Ư—"

Hyun Dal đột nhiên bắt đầu đâm mạnh đến mức lệch nhịp và Geon Ah đứng hình trong giây lát. Đứng dang rộng hai chân, anh thúc mạnh dương vật. Khoảnh khắc sức mạnh từ cột thịt đã được giải phóng bất cẩn đè bẹp lỗ tròn, Hyun Dal cũng đã lên đỉnh bằng cách dùng hết sức lực nâng hông lên.

Geon Ah bắn tung toé thành một mớ hỗn độn và tiết ra Pheromone. Tinh dịch bắn lên ngực, qua cổ đến cằm của Hyun Dal để lại vết bẩn. Bắp đùi run bần bật vì dư âm dữ dội. Khi dương vật ẩm ướt được rút ra, Geon Ah mất thăng bằng và ngã xuống cơ thể của Hyun Dal.

Hyun Dal đã đón lấy như thể anh đã chờ đợi và kéo gáy cậu hôn sâu. Hyun Dal xoay người lại, đè lên người của Geon Ah, tìm một góc thuận tiện và hôn sâu hơn. Geon Ah rên rỉ buồn ngủ và nhắm mắt lại. Có những ngón tay đang vuốt ve khuấy tròn trong khe bị đau như khi cậu thủ dâm và tay tóm lấy phía trước tuốt mạnh. Tinh dịch có độ nhớt cao vón quanh ngón tay và tạo ra tiếng kêu lách tách.

Mất trí thật rồi. Chẳng mấy chốc tiếng ồn đã biến mất hoàn toàn.

-------------------------------

Jeong Eun Byul tội nghiệp 🤣🤣

Ha Hyun Dal nha Ha Hyun Dal, cũng anh là người cấm chjch nhau, rồi cũng anh là người "Làm hôm nay và nhịn tiếp. Hứa đó." 😒

Như tui đã nói là nếu tui rảnh thì chương mới ra tằng tằng, còn bận thì tui lặn sâu. Tui không được gì, chỉ được cái vậy =))))

Anw, enjoy~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro