QUYỂN 4 - SIDE STORY 1-1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngay khi vị khách cuối cùng rời đi, Geon Ah chạy ra cửa và xoay tấm biển 'Close' hướng ra ngoài. Vì thỉnh thoảng cậu lau bàn và dọn dẹp nên cảm thấy như mình có thể tan làm sớm ngay và luôn. Bởi vì đây là khu tập trung nhiều công ty nên có ít khách hàng hơn vào cuối tuần. Geon Ah có thích những ngày trong tuần bận rộn khi doanh thu cao, nhưng cũng thích những ngày cuối tuần yên tĩnh. Không phải vì có ít việc phải làm mà vì cuối tuần có Ha Hyun Dal ở lại quán tận nửa ngày, từ chiều muộn cho đến giờ đóng cửa.

Một trong những thú vui của cậu là mua nhiều loại hoa khác nhau và đặt chúng trên bàn nơi mà anh ngồi hàng tuần. Gần đó có một cửa hàng hoa nhỏ nên thứ Hai hàng tuần cậu đều ghé qua và mua hoa được giới thiệu. Tuần này là hoa cẩm tú cầu. Nhìn thấy bàn của Hyun Dal. Những bông hoa cẩm tú cầu tím sẫm càng khiến anh trở nên nổi bật hơn.

Mùi bánh nướng và cà phê tràn ngập trong quán cả ngày trở nên nhạt hơn khi giờ đóng cửa đến gần. Sau khi nở nụ cười rạng rỡ nhờ nhân viên dọn dẹp phần còn lại, Geon Ah tìm thấy Hyun Dal đang tập trung nghiên cứu thông tin ở một góc. Ngồi sát vào nhau đến mức cánh tay bị đè lên nhau và nhìn vào tablet trên tay anh thì thấy trên đó có rất nhiều thông tin về khách sạn.

"Nè, yên nha."

Khi Geon Ah bất ngờ áp miệng vào má anh, Hyun Dal đã quay đầu lại để tránh. Geon Ah loạng choạng lùi lại, sau đó ôm lấy eo anh bằng cả hai tay và ngả đầu vào nhau. Lấy lý do gió của điều hoà lạnh như một cái cớ để sưởi ấm cơ thể. Trên người chỉ mặc một chiếc áo phông ngắn tay mỏng, cơ thể rắn chắc và thật tuyệt khi được ôm trong lòng.

Ngay cả khi cậu xoa, vuốt ve và làm phiền, Hyun Dal vẫn xem qua từng chi tiết của khách sạn mà không hề dao động. Sáng thứ sáu tuần này đã quyết định đi máy bay đến đảo Jeju nhưng vẫn chưa đặt chỗ ở. Thật dễ thương khi nhìn Hyun Dal vội vã như thể có lửa rơi xuống chân. Ở đảo Jeju có rất nhiều khách sạn nên dù có đặt trong cùng ngày cũng có thể đặt phòng tốt.

Thứ Sáu là đúng một năm kể từ khi cả hai bắt đầu hẹn hò. Đó là một sự kiện đáng để kỷ niệm. Geon Ah đã nghe được vài tuần rồi, thường tìm kiếm các sự kiện kỷ niệm và chọn ra những câu chuyện thú vị để đọc. Sau đó, dù không phải là đám cưới nhưng cả hai đều đề xuất làm một chiếc bánh và dùng những bức ảnh đã thu thập được để làm video. Cuối cùng, Hyun Dal là người đề xuất chuyện du lịch trước và khiến Geon Ah bình tĩnh lại.

Muốn ra nước ngoài nếu có thể, nhưng hoàn cảnh không cho phép. Đó là vì Hyun Dal không thể nghỉ phép quá dài được. Khi cùng nhau ra nước ngoài, anh sẽ nói tiếng Anh trôi chảy và giải thích những món ăn lạ một cách tuyệt vời, nhìn thật là vui, nhưng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đợi lần sau.

Nên đã chọn đảo Jeju làm phương án thay thế thực tế nhất.

"Nào, Geon Ah à. Nhìn này. Đây là những chỗ mà anh thấy ổn đó?"

Hyun Dal vừa cho xem màn hình tablet, vừa dán vai vào nhau. Geon Ah nhấc một chân lên và đặt lên đùi anh rồi xem danh sách. Có hơn 10 chỗ mà Hyun Dal đã đánh dấu.

"Trước tiên hãy xem hình và xem có ổn không."

"Em thích hết."

Geon Ah nhìn lướt qua rồi trả lời. Ở đâu không quan trọng, miễn là có phòng tắm riêng và sạch sẽ. Cậu luôn sắp xếp theo mức độ yêu thích và chọn chỗ ở có xếp hạng cao nhất, nhưng mà chưa bao giờ thất bại.

"Không, nhìn kỹ nhé. Vị trí cũng khác nhau mà."

"Đâu cũng được. Đảo Jeju cũng không lớn lắm nên em đoán mình có thể khám phá tất cả mọi nơi mà, phải không?"

Hyun Dal nheo mắt lại. Nhìn thấy vẻ mặt bĩu môi khó chịu, Geon Ah hắng giọng và điều chỉnh tư thế ngồi xuống. Hyun Dal, người thích lập kế hoạch chi tiết, bắt đầu sắp xếp và giải thích tỉ mỉ.

"Chúng ta hãy chia nó thành Đông và Tây để suy nghĩ nhé. Phía Đông là đường ven biển và bãi biển Woljeong-ri... Chà, có rất nhiều cái này cái kia. Nhìn chỗ này đi. Ở phía Tây, có công viên, Saebyeol Oreum, và Camellia Hill nữa. Có rất nhiều thứ rất thú vị. Em có muốn xem cái gì không?"

"Em thích thịt heo rừng đen."

Geon Ah cúi người xuống để dựa vào vòng tay của Hyun Dal, người đang lườm mình. Thịt heo rừng thì quanh đây cũng có nhiều quán lắm. Hyun Dal thì thầm một cách tình cảm và quấn tay quanh eo. Kể từ khi hình ảnh anh xuất hiện với chiếc kính râm tránh ánh nắng mặt trời cuối tuần đổ xuống, tâm trí của Geon Ah đã tràn ngập suy nghĩ muốn ôm lấy anh suốt cả ngày. Làn da vốn đã chuyển sang màu đỏ do nắng nóng đã lấy lại được màu trắng ban đầu. Geon Ah khẽ vuốt ve cánh tay khỏe mạnh của Hyun Dal và thì thầm.

"Tối nay em ngủ ở nhà anh được không?"

"KHÔNG ĐƯỢC."

Hyun Da lạnh lùng trả lời. Dạo này họ ngừng quan hệ tình dục. Tăng ca góp một phần rất lớn cho chuyến du lịch. Hyun Dal đã làm việc chăm chỉ trong hai tuần qua.

Trong khi đó, Geon Ah đã hai lần bày tỏ sự hối tiếc. Lần thứ nhất, Hyun Dal gọi điện để nói rằng hôm nay không thể gặp nhau vì phải tăng ca và nói: 'Khi tan sở anh sẽ đến đó, vậy nên chúng ta hãy thổi kèn cho nhau thôi nhé'. Lần thứ hai, sau khi đưa Hyun Dal say rượu về nhà sau bữa tiệc công ty, cậu hỏi: 'Anh có mệt không? Em sẽ tự mình lấy nó ra, nên cứ ngồi đó xem nhé.'

Vế trước đã được thực hiện, nhưng vế sau đã bị từ chối một cách nhẫn tâm. Trong trường hợp vế trước, cậu như đang quỳ trước hiên nhà, thậm chí còn không cởi giày mà cứ thế 'xào đậu trên lửa' với sức mạnh tia chớp (*). Mặc dù tận lực nhét vào miệng và mút đến mức cả rát cằm, nhưng một mặt trong lòng lại xuất hiện sự bất mãn.

(*) Chỗ này tác giả để 1 câu như trong ngoặc, mà thật ra cắt nghĩa thì là, ờ, Geon Ah BJ và dùng lưỡi này kia á... Vì Hyun Dal mệt nên phải làm nhanh... Quá mệt với 2 A siêu yum.

Không biết có phải vì là ngày trong tuần có nhiều việc phải làm không, nhưng mà hôm nay là cuối tuần nên Geon Ah không có ý định rút lui. Cậu giơ ngón tay lên và vẽ một trái tim trên đùi Hyun Dal. Mục đích là giả vờ dễ thương một cách ngây thơ và tinh tế nhắm vào đùi trong.

"Geon Ah à."

"Ơi?"

"Chọn khách sạn trước đi. Vậy thì hôm nay anh sẽ đến nhà em."

Hyun Dal đã đẩy tablet và thuyết phục. Geon Ah thấy tổn thương đã đẩy anh ra.

"Đồ đê tiện bẩn thỉu, anh lại đặt điều kiện như vậy bằng giọng điệu nhân từ, rồi anh nghĩ em sẽ thấy biết ơn rồi làm theo hay sao? Không thèm nữa, em sẽ vui vẻ với mấy đứa nó chứ không phải anh."

Geon Ah đưa cả hai tay ra và càu nhàu. Mấy đứa nó biết rõ hơn bất kỳ ai là phải chạm vào đâu để lên đỉnh. Hyun Dal chống cằm và nở nụ cười nhạt, trả lời.

"Muốn biết đứa nào đỉnh hơn không?"

"Ai?"

"Miệng anh nè."

Bất lực, ánh mắt cậu rơi vào môi anh. Đôi môi cong cong trông có vẻ ẩm mọng, có lẽ là do nước chanh. Geon Ah lặng lẽ cầm tablet.

"Khách sạn này được đó."

Sau khi giả vờ xem qua, cậu đã chọn được một khách sạn trông đẹp trông có vẻ ổn. Hyun Dal húc vào hông cậu. Điều này có nghĩa là hãy chân thành lên.

Tất cả khách sạn đều trông giống nhau. Các khách sạn trên tiêu chuẩn nhất định không có gì khác biệt lớn trong mắt của Geon Ah. Khi cậu ủ rũ nhìn ảnh căn phòng, cảm thấy buộc phải thể hiện sự chân thành, Hyun Dal đã giật tablet lại.

"Geon Ah ơi. Hay là mình thuê một private house đi? Chỗ này đẹp nè."

Anh mở lên một bức ảnh. Đó là một khu nhà nghỉ tư nhân được tái tạo lại với mái ngói truyền thống theo phong cách hiện đại. Cấu trúc tổng thể giống một ngôi nhà truyền thống của Hàn Quốc, nhưng cửa sổ kính rộng và hệ thống chiếu sáng tinh tế rất hiện đại và hài hòa. Nếu nhìn vào những bức ảnh này................... Hyun Dal lẩm bẩm ngay bên cạnh. Ngực anh áp vào cánh tay cậu, mang lại cảm giác ấm áp. Geon Ah xem vài bức ảnh trong khi cố gắng xoa dịu cái bụng ủy mị của mình.

Không gian với một chiếc bàn lớn ngay cạnh bếp, mặt trước là một bức tường được làm bằng kính nên ánh nắng ấm áp có thể xuyên qua. Dù không có nhiều đồ đạc nhưng nội thất không hề nhàm chán nhờ những bức tranh đầy màu sắc trên tường cùng chiếc đèn chùm với hình dạng độc đáo. Trong phòng khách rộng rãi, một chiếc ghế bập bênh, một chiếc đèn lớn và một chiếc bình tròn đập vào mắt.

Thật tuyệt khi đặt được một căn phòng trong một khách sạn sang trọng lộng lẫy, nhưng thật khác biệt khi nghe nói rằng họ sẽ thuê một ngôi nhà và ở cùng nhau. Geon Ah phấn khích thúc giục.

"Em nghĩ mình nên đặt chỗ này ngay bây giờ."

"Thanh toán luôn à?"

"Làm đi, làm đi."

Chỉ sau khi thanh toán xong, Hyun Dal mới thấy thoải mái hơn nhiều. Geon Ah sau đó đã hối hận và tự hỏi liệu điều này khiến anh bận tâm đến vậy sao. Biết vậy cậu đã tìm kiếm sớm hơn một chút thay cho Hyun Dal luôn bận rộn đến mức không thể mở mắt ra được.

Geon Ah nhẹ nhàng giơ cả hai bàn tay nhìn thấy cả mu bàn tay. Hyun Dal nhướn một bên mày.

"Gì đó?"

"Đầu hàng."

Miệng của anh thắng rồi. Nỗ lực xoa dịu người yêu đang mệt mỏi bằng những trò đùa đã thành công. Hyun Dal cười phá lên và ôm lấy gáy cậu. Cảm giác chạm vào làn da trần luôn rất dịu dàng và khoảnh khắc môi chạm nhau luôn rất hồi hộp. Dù đã hôn nhau không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần như vậy, gáy cậu lại râm ran và ngực ngứa ngáy biết bao. Geon Ah cúi người xuống và xoay đầu. Môi bị ép nhẹ rơi xuống, đầu lưỡi nhẹ nhàng sượt qua. Đó là lúc cậu biết mình không thể chịu đựng được nữa và định ôm lấy má Hyun Dal và kéo nhau lún sâu.

"Hey boss. Tôi tan làm được không?"

Geon Ah nhảy dựng lên khi nghe tiếng gọi bất ngờ. Hyun Dal hét toáng lên và che miệng lại. Vì quá ngạc nhiên nên đã cắn môi.

"Ack, ừm, cảm ơn. Cảm ơn nha. Mọi người vất vả rồi. Xin lỗi nha. Không sao chứ?"

Geon Ah gửi lời chào và xin lỗi một cách vô nghĩa. Nhân viên gật đầu tạm biệt và nhanh chóng rời khỏi nơi đó.

Hơi nóng nóng bừng lên mặt dần tần tăng lên. Geon Ah khóa cửa quán, sau đó tắt đèn chỉ để lại đèn quầy bếp. Ánh mắt nhìn quanh quán cà phê tối om, mắt liền dừng lại ở một nơi. Hyun Dal đang ngồi nhàn nhã trên ghế.

Geon Ah nắm lấy cằm Hyun Dal và xoay nhẹ anh lại. Dùng ngón tay cái xoa mép môi, kiểm tra cẩn thận xem mình cắn trúng làm anh đau không. Hyun Dal mở cái miệng sưng tấy của mình ra. May mắn thay, không bị rách, nhưng phần thịt bên trong có chút bầm.

"Ui xin lỗi."

Geon Ah nhẹ nhàng chạm nhẹ vào má và vành tai, mỉm cười. Hyun Dal nắm lấy cổ tay và kéo mạnh. Ngay khi bị sức mạnh lôi kéo ngồi phịch xuống, hơi thở đến trước mũi đã làm cậu nghẹn ngào. Geon Ah cố há miệng ra để thở.

***

Thật may mắn khi ngày kỷ niệm là thứ Sáu. Nhờ đó, Hyun Dal đã có một kỳ nghỉ vào thứ Sáu và có thể lên kế hoạch cho chuyến du lịch 3 ngày 2 đêm trọn vẹn. Dù đã đi chơi khắp nơi trong nước, nhưng đây là lần đầu tiên cả hai tìm được chỗ ở và đi du lịch cùng nhau. Dù cho đã sống cùng nhau nhưng anh cứ băn khoăn rằng du lịch thì có gì khó khăn, nhưng khi anh lên kế hoạch cho lộ trình của chuyến du lịch, thấy thật kỳ lạ, cứ như đang theo đuổi một điều gì đó mới mẻ.

Geon Ah đã đặt ý nghĩa rất to lớn vào 'Kỷ niệm 1 năm'. Chưa gì đã một năm rồi. Chỉ mới một năm thôi nhưng nó thực sự tuyệt vời. Cứ như cả hai chỉ mới bắt đầu hẹn hò và cứ như mới mở quán cà phê ngày hôm qua vậy. Sau này thời gian có trôi qua nhanh như thế này không? Dáng vẻ phấn khích ầm ĩ vừa dễ thương vừa có chút ngạc nhiên. Kỷ niệm đầu tiên chắc chắn là một ngày đầy ý nghĩa, nhưng cách đây không lâu cả hai cũng đã kỷ niệm ngày thứ 100, 200, thậm chí 300 nên không có nhiều cảm xúc mấy. Tuy nhiên, Hyun Dal vẫn rất để tâm đến Joo Geon Ah, người đã nói lung tung vì phấn khích.

Hyun Dal muốn ngày hôm đó sẽ thật hoàn hảo. Nói chính xác hơn, anh hy vọng Geon Ah sẽ có một ngày hoàn hảo kể từ khi mở mắt vào buổi sáng cho đến khi nhắm mắt lại vào ban đêm. Ý nghĩa của kỷ niệm năm không quan trọng, mà việc quan trọng nhất là Geon Ah đang nóng lòng mong chờ ngày đó. Anh sẽ cho cậu một khoảnh khắc lãng mạn vượt quá sự mong đợi, để rồi bản thân anh được nhìn thấy tình yêu đời mình nằm cạnh và mỉm cười trước khi chìm vào giấc ngủ.

Đừng có căng thẳng mà, chỉ cần đi loanh quanh bất cứ nơi nào có thể thôi. Như kẻ lang thang á. Thường thì kẻ lang thang sẽ cô đơn, nhưng ta có hai người và ở bên nhau nên dù ở đâu hay làm gì cũng lãng mạn mà thôi. Geon Ah cố gắng thuyết phục anh nhưng Hyun Dal không đồng ý. Từ 'lang thang' gợi lên cảm giác lãng mạn và tự do, nhưng cuối cùng, nó có nghĩa là lang thang khắp nơi mà không có đích đến rõ ràng. Nếu cứ chỉ đi loanh quanh mà không tìm hiểu trước, sẽ mất nhiều thời gian hơn để lang thang trên phố. Chỉ có nhiều nhất hai ngày, và đây là chuyến đi đầu tiên nhân kỷ niệm một năm bên nhau, nên không có thời gian để lãng phí đâu.

Hyun Dal đã năng nổ nghiên cứu sơ bộ mà không cho Geon Ah biết. Các địa điểm du lịch, nhà hàng và thời gian kinh doanh nổi tiếng của từng khu vực được sắp xếp và lưu vào một bảng. Anh dự định trở thành hướng dẫn viên cho Geon Ah về một hành trình thú vị mà từ trước đến nay chưa từng có khi ở đấy. Ngày kỷ niệm đầu tiên của họ, giống như định mệnh, sẽ mang lại hạnh phúc cho dù họ đi đến đâu.

Nhưng thực tế không hề dễ dàng như mong đợi.

"Gì vậy? Tụi mình bị delay rồi?"

Geon Ah nheo mắt và hỏi. Một thông báo đã được đưa ra khắp sân bay rằng việc kiểm tra máy bay vẫn chưa hoàn tất. Báo rằng sẽ bị delay trong 1 tiếng.

Mới bắt đầu mà vận đen kéo đến rồi.

***

Chuyến bay bị delay 1 tiếng, kết quả là cất cánh muộn 1 tiếng rưỡi. Thật bực bội khi phải trải qua ngày kỷ niệm đầu tiên là chờ chuyến bay ở sân bay nhưng Hyun Dal lại không hề biểu hiện ra ngoài. Geon Ah cũng dành chút thời gian nhàn nhã lướt Internet trên điện thoại. Không còn gì để làm nên anh đã uống hai ly nước và đi vệ sinh hai lần. Khi quay lại, nhiều người đã xếp thành hàng để giải tỏa nỗi bức xúc. Hyun Dal chỉ mong được lên máy bay trước khi niềm phấn khích về chuyến đi tan biến, nhưng cuối cùng Geon Ah không thể chờ được và bắt đầu ngủ gật.

Chuyến bay khởi hành lúc 11h05 nhưng đến đảo Jeju thì đã hơn 14h. Hyun Dal lắc đầu. Cả hai đi thẳng về chỗ ở, dỡ hành lý, tận hưởng làn gió trên bãi biển và sau đó ăn hải sản tươi sống. Khi bữa ăn kết thúc, nghĩ sẽ là một ý kiến ​​hay nếu lái xe dọc bãi biển và dẫn Geon Ah đến quán cà phê ấm cúng mà anh đã tìm được từ trước. Họ dành khoảng thời gian yên bình ngồi đối diện nhau rồi uống cà phê thơm ngon, và khi trời tối, đến lấy chiếc bánh đã đặt trước, trở về chỗ ở, dùng bữa tiệc mừng với rượu, cùng nhau tắm và 'làm này làm kia' trên chiếc giường tối trong ngôi nhà riêng của họ, tự anh cảm thấy sẽ hài lòng nếu 'làm' ở chỗ khác biệt một chút. Phòng ngủ trong ảnh có một chiếc gương dài, siêu to.

Dù đã thử đủ loại đồ chơi tình dục nhưng chưa bao giờ làm điều đó trước gương. Để kỷ niệm, nếu thử một kiểu play độc đáo, nó sẽ để lại một kỷ niệm ấn tượng.

Hyun Dal duỗi thẳng lưng và mỉm cười. Khi anh hình dung ra cảnh play gương, những suy nghĩ tiêu cực đã tan biến và tâm trạng trở nên tốt hơn. Khi đến nơi, không biết có phải vì tâm trạng tốt hơn hay không mà Joo Geon Ah, người luôn bình tĩnh trong suốt thời gian qua, cũng bắt đầu mỉm cười.

"Cây cọ kìa!"

Cậu hét toáng lên và chạy ra ngoài. Ngay khi rời sân bay, vẻ mặt của Geon Ah tươi sáng hẳn lên khi đứng dưới gốc cọ. Hyun Dal nhìn lên bầu trời và nheo mắt. Ngày còn vẫn còn dài. Ánh nắng mặt trời nóng rực đang đổ xuống những hàng cọ.

Họ đã dán má vào nhau chụp một bức dưới gốc cọ. Geon Ah nói rằng muốn chụp ảnh kỷ niệm 1 năm nên đã mang theo máy ảnh Polaroid. Ảnh được in ra ngay sau khi chụp bằng chiếc máy đầy fillm. Ngay cả dưới ánh nắng mặt trời mạnh như vậy, khuôn mặt vẫn được chụp rõ ràng.

Ngay cả chút không hài lòng còn đọng lại thì chỉ sau vài bức ảnh cũng tan biến. Hyun Dal nắm tay Geon Ah và đi đến trạm xe buýt đưa đón để lấy xe. Khu vực khá xa nên phải đi bộ một chút, cũng không sao nhưng có khá nhiều cũng người đang đợi. Khoảng thời gian giữa các tuyến xe buýt dài 30 phút.

Geon Ah thuê một chiếc xe điện. Jae Wook đã khuyên nên đi thử một lần khi đến đảo Jeju. Xe điện là một thử nghiệm mới và thử nghiệm mới có nghĩa là đầy biến số. Mặc dù không phải là không có sự lo lắng, nhưng anh đã trả lời rằng hãy làm như vậy để đáp lại dáng vẻ phấn khích của Geon Ah.

Thế nào? Hy vọng OK.

Sau khi vòng tay ôm lấy Hyun Dal, người đang âm thầm lo lắng, Geon Ah thì thầm.

"Đừng lo mà."

"Anh đâu có lo?"

"Chó trường làng ba năm đã biết ngâm thơ rồi (*). Bên nhau được 1 năm rồi, giờ nhìn mặt anh là biết ngay."

(*) Cho dù là người không hề có kiến thức về lĩnh vực nào đó nhưng nếu ở lĩnh vực đó lâu sẽ trở nên có kiến thức và tích lũy được nhiều kinh nghiệm.

"Anh không phải là trường làng, còn em không phải là chó trường làng nhé."

"Chuyên ngành Ha Hyun Dal, sinh viên một năm, nhìn khuôn mặt là biết đang lo lắng."

"Chuyên ngành? Lát nữa về chỗ nghỉ rồi làm bài test kiến ​​thức chuyên ngành đi nào."

Nghe thấy lời thì thầm tinh tế của Hyun Dal, Geon Ah vòng tay qua cổ anh và kéo mạnh anh lại gần. Hơi thở của Geon ah gần sát bên vành tai. Nghe đâu xe điện không phát ra tiếng. Cũng thân thiện với môi trường. Cặp đôi với ý tưởng bảo vệ môi trường trong ngày kỷ niệm đầu tiên của mình. Cậu cứ thì thầm cho đến khi Hyun Dal bật cười. Cơ thể họ dính nhau làm một, tinh nghịch đẩy đẩy nhau, lắc lư tại chỗ.



Vậy là 1 tiếng đã trôi qua.

Các công ty cho thuê xe khác đã gửi một chiếc xe buýt lớn đến, nhưng công ty mà họ đang chờ chỉ gửi đúng một chiếc xe cỡ trung. Có rất nhiều người chờ, nên dù đã đợi 30 phút nhưng vẫn không thể lên xe được nên phải đợi thêm 30 phút nữa. Ngày hôm nay ẩm quá. Như có một màn sương mù đang bốc lên trên đường nhựa.

Phải chịu đựng thôi. Hyun Dal niệm phép lên chính mình. Đừng có bực mình vào ngày tốt chứ. Tụi mình là một cặp đôi lý tưởng. Cặp đôi khái niệm. Như gương (*). Trong khi anh đang lẩm bẩm và nuốt chửng tất cả vào trong, Geon Ah liếc nhìn sang một bên. Rất muốn cười và nói không sao đâu, nhưng khóe miệng như muốn giật giật.

(*) Chỗ này tác giả dùng phép ẩn dụ. Việc cho thấy hay biểu lộ y nguyên sự thật nào đó. Mình tra từ điển thì như vậy nhé.

Đột nhiên Geon Ah dang rộng vòng tay và ôm lấy Hyun Dal. Một cơ thể to lớn, khỏe mạnh tấn công anh và giữ anh lại khiến anh không thể cử động. Khi Hyun Dal nghiêng đầu, một cái má nóng áp ngay ở trước mũi. Mùi hương cơ thể quen thuộc và hơi ấm làm tâm trí dịu lại. Cậu từ từ cọ mũi mình vào da rồi hôn lên. Geon Ah vùi đầu vào chỗ xương đòn kéo dài đến vai.

"Xe điện sẽ trở thành xu hướng trong tương lai. Pin cũng sẽ tốt hơn, giá rồi cũng sẽ rẻ hơn."

"Anh biết rồi, anh biết rồi."

Hyun Dal người đang được giữ bằng cả hai tay, cười lớn. Một nụ hôn đã cho anh sức mạnh để tồn tại thêm 30 phút nữa.

***

Ngay khi đến khách sạn, nỗi bực tức dường như đã tan biến. Khu nhà nghỉ tư nhân được bao quanh bởi một hàng rào thấp và cây cối, thảm cỏ được trải màu xanh sáng dọc theo con đường đất. Chẳng mấy chốc, con đường đá được mở ra. Cuối cùng, để có thể đến được nhà nghỉ bằng cách đi dọc theo con đường đá, kéo lê cơ thể đã trở nên sũng nước vì cái nóng mùa hè. Khi mở cánh cửa dài, bên cạnh không gian có bếp BBQ và bàn ăn, rồi bước vào, cả hai được chào đón bởi hai đôi dép được đặt ngay ngắn trước mặt. Geon Ah ném túi xách xuống và chạy vào trong.

Nhìn thoáng qua có thể thấy phòng khách và nhà bếp rất ấm cúng, gọn gàng và sạch sẽ. Có hai phòng ngủ cạnh nhau và một trong số đó có màn che trên giường. Chiếc gương dài mà Hyun Dal đã nhìn thấy trong hình cũng ở đó. Hyun Dal đặt vali cạnh giường rồi đi ra ngoài. Có nhiều phòng, nhưng họ sẽ ngủ ở đây.

Điều anh thích nhất là những bức tranh treo khắp nơi và những khung cửa sổ rộng mở thoáng mát. Nắng trời tràn vào, chiếu những tia nắng chói chang vào phòng. Hyun Dal nhìn bức tranh sơn dầu như còn sót lại cảm giác cọ.

"Hyun Dal ơi!"

Khi đi theo giọng nói của Geon Ah, anh đến bên cánh cửa được sơn màu xanh sáng. Căn phòng được trang trí đầy màu sắc nguyên bản và chứa đầy đồ chơi của trẻ em. Geon Ah cố gắng lao ra với một con xúc xắc lớn và một chiếc xe đạp ba bánh ôm ngay bên hông, ngay lập tức đã bị Hyun Dal khoác tay một cách cương quyết chặn lại.

Đôi bên đã thỏa thuận không động vào đồ chơi và cùng kiểm tra tất cả các phòng còn lại thì đã hơn 4 giờ chiều rồi. Hyun Dal đã nhìn lại kế hoạch ban đầu của mình. Vốn dĩ nếu là như vậy thì đã phải dỡ hành lý và ra ngoài bãi tắm gần đó rồi. Hyun Dal đành sửa đổi kế hoạch. Nhất định phải tắm trước. Sẽ là một ý kiến hay​​ khi tắm từ từ, thong thả ngắm cảnh hoàng hôn trên bãi biển, sau đó đi ăn tôm.

Biển vào ban đêm thật đẹp, nhưng một bãi biển với ánh sáng mờ ảo của hoàng hôn có thể lãng mạn hơn nữa. Anh sẽ quay lại một đoạn video họ viết tên nhau trên cát và Geon Ah vẽ một trái tim bằng ngón trỏ. Chợ cho món phụ nên cả hai cùng nhau đi dạo trong gió biển ẩm ướt và mằn mặn cho đến khi tóc rối tung rồi ăn tôm và canh hải sản cay.

Tốt lắm. Hyun Dal đã mỉm cười một cách hài lòng. Sáng mai, anh sẽ đưa Geon Ah đến nhà hàng cực ngon đã xem trước. Đây là nơi phục vụ sashimi cá hố (sashimi cá hố nướng), sashimi tươi phù hợp với khẩu vị của Geon Ah, người thích món ăn Hàn Quốc và sashimi cũng là mục đích đến đảo. Khi xem xét lại từng kế hoạch một, tâm trạng đã lắng xuống lại bắt đầu sôi động rạo rực trở lại.

"Yamche à~"

Geon Ah đã gọi anh. Khi đi ra phòng khách, Geon Ah đang ngồi trên chiếc ghế tập yoga lõm ở giữa.

"Chiếc ghế trông thú vị ghê."

"Ghế yoga đó."

"Mà không thoải mái chút nào."

Geon Ah nằm dài trên đó và lẩm bẩm một mình. Phần thân trên và chân được nâng lên, phần bụng đi xuống, trông khá thoải mái. Chỉ với một chiếc ghế yoga với mục đích giãn cơ cũng đủ thể hiện gu thẩm mỹ tinh tế của gia chủ trong thiết kế nội thất.

Dù không nói gì nhưng Geon Ah chắc hẳn đã mệt lắm, và ngay khi đặt lưng xuống, đã tỏ ra uể oải buồn ngủ. Cố thuyết phục cậu đi tắm cùng anh, Geon Ah vẫn lắc đầu dữ dội và không muốn dậy. Hyun Dal đặt tay dưới lưng Geon Ah và ôm cậu bằng tất cả sức lực của mình.

"Chờ chút!"

Geon Ah đột nhiên bật cười. Đã định ôm và đưa cậu vào nhà vệ sinh nhưng không được như mong muốn. Hyun Dal lại ôm lấy Geon Ah đang cố gắng chảy xuống từ cánh tay. Nếu cứ tiếp tục như thế này thì sẽ cùng nhau ngã mất thôi. Theo bản năng, Hyun Dal đã chạy tìm nơi để ném tên quỷ xuống để không bị thương.

Geon Ah bị ném lên giường và lăn tròn trên nệm. Vì là một gã đã học thạo cách ngã nên cách lăn rất uy tín. Hyun Dal lên giường ôm người yêu trong vòng tay nhưng không khí không hề ấm áp như người ta tưởng. Geon Ah, người đang ngồi quỳ, trừng mắt và vỗ tay.

"Đến nào. Come on bae."

"Trên giường mà nghe từ đó không trong sáng nổi."

Chưa kịp trả lời xong thì tay đã bị giữ lại. Anh vừa ngã xuống thì cả hai cổ tay đều bị tóm lấy. Hyun Dal nhìn thấy Geon Ah đang lên trên 'thuyền' của mình ấy mà. Dưới lớp rèm giường trắng tinh, Joo Geon Ah khoanh tay và kéo áo lên.

Happy Anniversary. Hyun Dal tự ăn mừng trong lòng. Chiếc áo thun ướt đẫm mồ hôi bay đi và rơi xuống sàn.

Hyun Dal hạ mắt xuống tận ngực, bụng rắn chắc và xương chậu kia để giữ vững tinh thần. Thời gian cho tối đa là 3 ngày nhưng ban ngày phải ra ngoài làm gì đó. Tình dục là để dành làm vào ban đêm mà................... Dù anh đã cố gắng tránh kích thích bằng cách chuyển ánh mắt nhìn sang hướng chéo, nhưng không khỏi chảy nước miếng.

Phần thân trên toát mồ hôi rất gợi cảm. Geon Ah nằm sấp xuống và ưỡn ngực ra.

"Không có thời gian đâu, chúng ta ra ngoài rồi quay lại sau nhé."

Hyun Dal đầu tiên ôm lấy ngực và nói. Mặc dù đã vài tuần mà nó không hề mềm đi nhưng đầu vú nhọn nhô ra vẫn ấn vào lòng bàn tay.

Geon Ah cười rạng rỡ và thì thầm.

"Cơ thể anh thành thật khác với miệng. Ha ha ha."

"Anh đã nói em ngừng xem phim heo rồi mà?"

Hyun Dal giả vờ hỏi một câu và tập trung xoa các cơ mềm mại từ mép của cả hai ngực, gom chúng về phía giữa. Khi dùng ngón cái xoa xoa vùng giữa khe, Geon Ah ngay lập tức đỏ mặt. Hyun Dal đang siết chặt cơ tròn, nắm chặt một núm vú và vặn nó. Geon Ah giật mình nao núng, mất sức ở đầu gối và ngồi xuống. Phần thân dưới rắn chắc của cậu ngồi lên trên Hyun Dal. Hyun Dal tiếp tục di chuyển tay và nói một cách thiếu thuyết phục.

"Chúng ta phải tắm rửa thật nhanh và đi đến bãi biển thôi."

"Ừm."

Thay vì trả lời, nụ hôn rơi xuống. Đôi môi nóng bỏng lan ra mềm mại và một sự rung động nhẹ chạm vào khóe miệng. Hyun Dal ngước nhìn khuôn mặt của Geon Ah đang lơ lửng phía trên anh. Cậu là một chàng trai điềm tĩnh và ngay cả khi có nhiều sự thử thách cũng không thể hiện ra sai sót của mình. Cười rất nhiều, đến mức người khác có thể không nhận ra, nhưng Hyun Dal có thể nhận ra kể cả khi nụ cười ấy không chạm đến mắt mình.

Vẻ mệt mỏi thoáng qua ban chiều lúc đợi xe đã hoàn toàn biến mất. Nụ cười rạng rỡ hòa cùng ánh nắng mùa hè ngoài kia. Thật muốn nhìn thấy cậu dưới ánh mặt trời ở bãi biển. Hyun Dal đã phát huy lý trí cuối cùng để thuyết phục.

"Trước tiên là tắm rồi ra bãi biển. Nhen?"

"Tắm cho em đi."

Geon Ah vừa lười biếng vừa trẻ con. Nghe lời chút đi. Hyun Dal nhẹ nhàng mắng và vỗ vào mông. Geon Ah lại hôn và bắt đầu xoa xoa mông.

"Nhanh lên."

Hyun Dal giữ chặt eo của Geon Ah bằng hai tay để cậu không thể lắc lư thêm nữa. Sau đó, Geon Ah đã mút vào cổ anh. Khi bị đẩy ngực ra, cậu nắm lấy cổ tay anh và xoa vào đầu vú. Cảnh tượng cả người đỏ bừng lên thật là kích thích, nhưng đồng thời, cũng cảm thấy tiếc nuối.

Tuần này Hyun Dal đã làm việc cật lực như địa ngục để có thể đi du lịch vào thứ Sáu. Chỉ trong tuần này thôi cũng đã phải tăng ca ba lần. Sau ngày đó kết thúc và cả hai đã không quan hệ trong một thời gian khá lâu vì còn bận ngủ bù cho ngày hôm sau. Đương nhiên là điều tự nhiên khi Geon Ah, người cứ quanh quẩn quanh anh như một chú cún con vẫy đuôi, lại trở nên thiếu kiên nhẫn ngay khi có cơ hội.

Hyun Dal cũng sắp tiêu rồi. Nhờ cái gò cứng và phồng lên nên Geon Ah đã say sưa xoa nắn nó. Geon Ah thuộc dạng dễ cảm nhận và 'dễ ướt', vì vậy dù chỉ là một nụ hôn khô khan cũng sẽ sớm trở nên ướt sũng. Dù không đặt tay vào trong đồ lót cũng thừa biết. Nếu vuốt mạnh dương vật to cứng, hình dáng tuyệt đẹp, dùng ngón cái ấn chặt vào niệu đạo và nhanh chóng xoa lên xuống, Geon Ah sẽ bắt đầu phát ra đủ thứ tiếng. Chắc hẳn ai kia đã xem rất nhiều nội dung khiêu dâm kỳ lạ trong suốt hai tuần qua khi anh bỏ bê việc 'ngủ', thế nên đã chuẩn bị tinh thần để không bị ngạc nhiên bởi bất cứ điều gì xuất hiện.

Geon Ah nói với vẻ mặt rất nghiêm túc.

"Cứ thế này thì nó sẽ nổ đó.". 

Cậu đang nói rằng có cảm giác như bị trúng bom vậy. Hyun Dal há hốc mồm trước những lời bất ngờ đó.

"Chúng ta không thể tắm rồi rời đi được sao? Em sẽ chết nếu như thế này đây. Không thể chịu đựng được nữa."

"Không chết đâu, Geon Ah à."

"Chết đi."

Geon Ah trừng mắt đưa ra câu trả lời dứt khoát. Trước khi Hyun Dal mở miệng, cậu đã cố gắng rên rỉ thêm một lần nữa.

"Ơi? Làm ơn đi mà."

Rên rỉ và liếm môi chính xác là cảm giác của mấy con cún mà. Hyun Dal từ từ nâng phần thân trên lên và ngồi xuống. Geon Ah cùng đứng dậy, ngồi trên đùi anh và không nhúc nhích. Đôi mắt nghiêm nghị đòi hỏi một câu trả lời.

"Sẽ thật tuyệt nếu ngắm biển và tổ chức lễ kỷ niệm đầu tiên của chúng ta vào buổi tối trong bầu không khí ấm cúng mà, nhé?"

"Làm gấp đi! Hồi hộp quá. Ngồi trên ghế yoga đi."

Hyun Dal thở dài nắm chặt phần thân dưới đang run rẩy của Geon Ah và nhấn mạnh một cái rồi leo lên người cậu. Trong nháy mắt, khoảnh khắc Geon Ah bên dưới thở hổn hển, lưỡi họ quấn lấy nhau và hơi thở như bốc cháy. Hyun Dal dang tay ra và bắt đầu xoa bóp ngực thật mạnh.

"Ư, à—"

Lưỡi liếm quầng vú một cách thèm khát. Núm vú tròn nảy lên trên đầu lưỡi và sưng lên thành màu nâu đỏ. Mím môi lại, nâng núm vú lên và dùng lưỡi nghiền nát chúng một lần nữa để kích thích một cách nhạy cảm hơn. Geon Ah nhắm chặt mắt và nâng hông lên vì sốc. Khi núm vú ướt sưng lên đến hết mức, một bàn tay đưa ra nhéo rồi vặn chúng.

"Ư! Á."

Hyun Dal đã chuyển nụ hôn từ ngực của Geon Ah sang đôi môi đang rên rỉ. Nụ hôn nhẹ nhàng khi nãy hoàn toàn khác màu. Như đang mút ngực, chiếc lưỡi di chuyển một cách bừa bãi trong miệng. Bên dưới, núm vú bị ấn và kéo cho đến khi chúng bị ép phẳng giữa các ngón tay.

Cơ bắp khắp cơ thể đã được thả lỏng, đó là lúc Geon Ah kéo khoá quần của Hyun Dal. Nụ hôn đã dừng lại.

Geon Ah chớp mắt ngạc nhiên. Ánh mắt dõi theo Hyun Dal, người đã đứng dậy. Hyun Dal, người chợt tỉnh, đưa tay ra.

"Nào, dậy đi."

"........"

"Dậy đi, chúng ta phải tắm nhanh thôi. Phải đến đó trước khi mặt trời lặn."

Geon Ah ngơ ngác chớp mắt. Khuôn mặt lốm đốm sự khích thích quay hướng về Hyun Dal. Vì chỉ được bú một bên nên chỉ một bên ngực đỏ lên thôi. Geon Ah, người đang dựng một chiếc lều lớn giữa thân, ngước đôi mi đang run rẩy của mình lên. Mang vẻ hung ác, như thể sắp tấn công bất cứ lúc nào.

Hyun Dal bỏ chạy vào nhà vệ sinh, cởi hết quần áo và dội nước lạnh vào người. Sự cương cứng đang giảm dần trong cơn lạnh, đánh mạnh sự tập trung. Bởi vì không thể xuất tinh nên một cơn đau chóng mặt kéo dài bên dưới. Hyun Dal đã chuẩn bị để biến điều này thành sự mong đợi và căng thẳng. Đêm nay nhân dịp kỷ niệm 1 năm, họ sẽ chia sẻ tình yêu vĩnh cửu cho nhau.

"Này."

Cửa nhà vệ sinh đột nhiên mở ra. Hyun Dal, như đã dự đoán Joo Geon Ah sẽ bước vào, đã chuẩn bị mọi thứ bằng cách cầm vòi hoa sen. Geon Ah không ngần ngại cởi hết quần áo và đi vào bên trong. Nếu khi không cười thì cậu thật là kẻ đáng sợ, tạo nên bầu không khí rất tàn khốc. Hyun Dal sau khi ngắm cẩn thận đã bật nước lên.

Dòng nước lạnh bắt đầu đổ xuống giữa hai chân Geon Ah.

"Cúi xuống đi bé ơi."

Hyun Dal đọc một câu thần chú nhỏ cho dương vật đang cương cứng. Geon Ah đang đỏ bừng mặt một cách kiên nhẫn, hỏi qua kẽ răng.

"Đang làm gì vậy?"

"Anh tắm cho em mà. Anh chưa mở hành lý ra nên không có bathbomb đâu."

Hyun Dal bóp dầu gội toàn thân được chuẩn bị sẵn vào lòng bàn tay rồi thoa lên lưng. Anh hất cằm ra hiệu quay lại nhưng Geon Ah không giấu được vẻ mặt hoang đường của mình. Khi chuẩn bị thoa dầu gội lên người và xịt nước lại, Geon Ah không thể chịu đựng được nữa và bắt đầu hét lên.

"Cứ phải làm thế này à?"

"Tất cả là vì đêm nay, hãy kiên nhẫn."

Dỗ dành bằng những lời nói trìu mến, Hyun Dal bật vòi hoa sen. Mùi dầu gội đầu cũng như mùi xà phòng bốc lên thật sảng khoái. Tắm rửa xong rồi ra ngoài đi dạo trên bãi biển và ăn tôm. Hyun Dal liên tục suy nghĩ trong đầu. Geon Ah trả lời không ngừng.

"Bây giờ làm rồi tối làm tiếp cũng vui mà."

"Khác mà. Bây giờ nhìn đi. Ý anh là cả em và anh đều đang trong trạng thái hưng phấn. Nếu cả ngày hôm nay ở cùng nhau thì sẽ căng thẳng lẫn thú vị quá trớn đó."

"Cứ liên tục không làm được như thế này rồi làm lại sau một thời gian dài thì chắc anh sẽ xuất tinh sớm như người bị yếu sinh lý mất! Có gì mà căng thẳng hồi hộp chứ?"

"Geon Ah à. Trong từ điển của anh không có khái niệm xuất tinh sớm."

Hyun Dal vừa dứt lời thì Geon Ah đã nhếch mép lên. Geon Ah cầm vòi sen đổ nước vào mọi ngóc ngách để rửa sạch phần dầu gội còn lại. Trong lúc đó miệng vẫn không ngừng nghỉ.

"Gần đây không thể làm được gì nhiều vì anh làm việc quá nhiều. Hôm qua, chỉ xoa đùi rồi ngủ quên luôn. Theo em thấy thì anh đang mất dần sức lực do làm việc quá nhiều đó. Cuối tuần đi tập thể dục với em đi."

"Em bảo anh không thể quan hệ vì thể lực không đủ tốt sao? Em nói gì vậy? Xưa giờ anh không có như vậy nha."

"Hẹn gặp lại đêm nay nha. Cỡ đó chắc lắc 3 lần là bắn luôn."

Hyun Dal giật mình há hốc mồm. Geon Ah không những không nói lắp mà còn liếc nhìn thẳng vào mắt.

3 lần gì chứ. Mặc dù anh không phải là loại người hay tỏ ra kiêu ngạo khi không cần thiết nhưng lần này niềm kiêu hãnh đã bị tổn thương. Chưa bao giờ bắn chỉ trong ba lần trong đời, và luôn thấy thoả mãn khi ngủ với Geon Ah. Lúc đầu cùng là Alpha nên có một số vấn đề, nhưng mọi thứ đã dễ dàng hơn kể từ khi Geon Ah bắt đầu tận hưởng tình dục thâm nhập. Geon Ah cảm thấy dễ chịu hơn khi bị đâm lút cán đến bụng trên và hiếm khi hài lòng với những hành động tương đồng khác. Lần nào mắt Geon Ah trợn tròng như bị nghiền nát, toàn thân run rẩy và xuất tinh dữ dội.

Kỹ năng tình dục của bản thân luôn tốt. Hyun Dal chưa bao giờ tệ đến mức nghe người ta nói rằng sẽ chỉ đóng vô 3 lần thôi. Hyun Dal cuối cùng đã hèn hèn hỏi lại.

"3 lần?"

"Nói là 3 lần chứ có thể nói thêm vài lần nữa. Chừng 10 lần đi."

"Ở cùng nhau thì bắn cùng nhau chứ."

"Em có sức bền tốt, thể lực tốt và thủ dâm mỗi ngày, vì vậy xin lỗi, đằng ấy sẽ không phải là đối thủ đâu."

Geon Ah trả lời với giọng mỉa mai. Có vẻ như cậu hờn dỗi hơn anh nghĩ rất nhiều. Hyun Dal liếc nhìn lọ dầu ở một bên phòng tắm. Bây giờ thỏa hiệp một chút có tốt hơn không? Trong khi đang mải suy nghĩ, Geon Ah đã ấn nước vào bộ phận sinh dục vẫn còn yếu ớt của anh và đưa ra vài nhận xét mỉa mai. Cúi xuống đi bé ơi.

Hyun Dal cố gắng phát huy ý chí và rút ánh mắt khỏi lọ dầu. Đó là một sự hy sinh không thể tránh khỏi cho sự kiện đêm nay. Mặc dù bị delay và xe điện cũng không tốt lắm nhưng không thể nhượng bộ với 'biển, nụ hôn, tôm, bánh kem và rượu vang, rèm giường trắng, nụ hôn nồng nhiệt ấm áp cùng tình dục'. Hyun Dal đã vẽ câu chuyện tình yêu hoàn hảo của họ nhân dịp kỷ niệm 1 năm.

***

Khi nổ máy xe, Geon Ah mơ hồ đoán được chiếc xe điện sẽ gặp nạn trong chuyến đi này. Thật thú vị khi được thử những điều mới và tin chắc rằng tương lai của xe điện sẽ sớm được thương mại hóa do sự phát triển nhanh chóng của công nghệ, nhưng đúng là vào thời điểm này, đảo Jeju cũng đang cảm thấy bất an.

Có thể trời đang mưa. Có lẽ đã quen với những suy nghĩ tiêu cực vì thường cảm thấy thất vọng trước ngưỡng cửa của hoàn cảnh. Geon Ah nghiến răng khi nhớ lại nụ hôn mà họ đã trao nhau trên giường. Dù đã nghĩ đi nghĩ lại vô số lần, việc mút môi nhau một cách gợi tình đến vậy, rồi bị dội nước lạnh vào c** cậu rồi bảo nó cúi xuống đi cũng là quá đáng.

"Geon Ah à, nhìn kìa."

Hyun Dal đột nhiên nắm lấy tay cậu và chỉ ra ngoài cửa sổ. Thật thích cảm giác một bàn tay to lớn ấm áp nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay mình. Geon Ah nhìn ra biển rộng và vẫy nhẹ đôi bàn tay đang nắm lấy nhau. Nụ cười của Hyun Dal khơi dậy sự xao xuyến quen thuộc, nhắc nhở rằng họ đến đây để kỷ niệm một năm yêu nhau.

Ngay phía đối diện bãi đậu xe là biển. Vừa xuống xe, có thể cảm nhận được không khí của biển mùa hè không chỉ từ vẻ đẹp thị giác của nước biển màu ngọc lục bảo và bãi biển trải dài bazan đen tuyền mà còn từ mùi biển nồng nàn xộc vào mũi. Cả hai đã đến muộn hơn nhiều so với dự kiến do tắm rửa, dỡ hành lý và cãi nhau, nhưng nhờ đó, có thể ngắm mặt trời lặn khi đi bộ ở đây khoảng một giờ.

"Nhìn ngọn hải đăng đằng kia kìa Geon Ah ơi."

Khi ngẩng đầu lên theo hướng được chỉ bởi Hyun Dal, có thể nhìn thấy một ngọn hải đăng màu trắng ở xa phía chân trời. Biển dẫn lên đó trong đến nỗi có thể nhìn thấy mọi thứ.

"Chúng ta ra kia ngâm chân thôi."

Sau khi chọc vào sườn cậu, Hyun Dal chạy xuống trước. Geon Ah nhìn anh bước xuống tảng đá bazan gồ ghề và cởi dép ra. Bảo sao lại bảo mình mang dép theo. Geon Ah từ từ nhếch khóe miệng lên. Khi đang nhìn anh nhúng chân xuống biển và đi lại xung quanh, có cảm giác như mình có thể nghe thấy tiếng lách tách.

Geon Ah trèo xuống tảng đá và đứng cạnh Hyun Dal. Hyun Dal kéo cánh tay Geon Ah và bắt cậu đứng cạnh anh. Họ nhìn xuống bốn đôi chân trần đứng cạnh nhau, ngập trong nước. Cùng đặt chân vào bãi cát mờ ảo và thỉnh thoảng lại rắc cát lên chân nhau. Nước biển mà cứ tưởng là ấm áp lại khá mát một cách đáng ngạc nhiên.

Chỉ sau khi chụp ảnh bằng nhiều filter khác nhau để làm cho màu ngọc lục bảo nổi bật hơn, cả hai mới bắt đầu đi tiếp. Xỏ đôi chân ướt đẫm vào đôi dép lê và đi dọc bãi biển. Geon Ah đang nhìn xung quanh, mở miệng.

"Mặc dù đang là mùa cao điểm nhưng lại không có nhiều người. Rất là yên tĩnh "

"Đây là nơi xa nhất về phía Đông. Người ta nói nơi đó yên tĩnh nhất."

"Sao biết rõ thế?"

Hyun Dal đang trả lời với khuôn mặt tự hào thì ngậm miệng lại. Geon Ah nheo mày quan sát anh thật kỹ, rồi cười toe toét. Gần với chỗ nên đã đến biển, nhưng tại sao lại là nơi vắng vẻ yên tĩnh nhất vậy. Geon Ah biết rõ rằng không phải chỉ vì may mắn. Hyun Dal thích biến một sự kiện thành một dự án và tiến hành một cách hết sức cẩn thận. Kỷ niệm 1 năm quả nhiên là một trong những dự án của anh.

Có lý do để khăng khăng từ bỏ 'chuyện ấy' và nhất quyết đòi phải đi trước khi mặt trời lặn. Geon Ah luôn cười khi cả hai nắm tay nhau bước đi. Hyun Dal thỉnh thoảng cũng có góc cố chấp nhưng lý do của chính anh cũng rất rõ ràng. Đúng là không thể chịu đựng được sự dễ thương đó khi anh mỉm cười và tiếp tục liếc nhìn cậu với một nụ cười rạng rỡ như vậy. Ánh mắt quan sát phản ứng rất kiên trì. Nụ cười của bản thân cậu có ý nghĩa chính là sự thành công của dự án.

"Bạn Joo Geon Ah, bạn cảm thấy thế nào?"

Hyun Dal vừa đưa điện thoại ra vừa hỏi. Geon Ah nhận thấy anh đang quay video, liền ôm chặt lấy anh. Thay vì phát biểu cảm nghĩ về gì đó ấn tượng, nó lại chứa đựng phong cảnh lung lay và tiếng cười lẫn lộn.

Bầu trời trong xanh và trắng dần bắt đầu chuyển sang vàng. Bầu trời bắt đầu nhuộm màu từ đường chân trời đang dần tối đi.

Họ dừng lại và im lặng một lúc. Bị ướt từ đầu đến chân trong không khí biển và cứ thế để lại dấu chân song song nhau trên bãi biển. Khi đi dọc bờ biển, ánh vàng chuyển sang đỏ và bóng tối phủ lan ra từ rìa. Quay lại con đường đã đi qua, cậu nhìn lên và thấy bầu trời đang rực sáng với ánh hoàng hôn sâu thẳm.

"Đẹp đúng không?"

Hyun Dal nói thêm lần nữa. Geon Ah cố tình câu kéo câu trả lời và chỉ đụng vào vai. Sau đó, khi vừa tránh va vào nhau, anh đã kéo tay mình lại và đưa họ lại gần nhau hơn.

Geon Ah hiếm khi nghĩ biển là một nơi lãng mạn. Vào mùa hè, thích đi bơi hoặc chơi các môn thể thao trong nhà hơn. Biển quá mặn và ẩm đến mức không đến đó vào mùa hè. Cậu cũng không thích bãi biển vì nó đông người và rác vương vãi khắp nơi. Đối với Geon Ah, biển giống như, 'Nhân tiện đi thì ăn sashimi cũng được'.

Hyun Dal đã tải xuống ứng dụng nào khác cho việc này? Anh đã đọc những đánh giá nào và đã đăng câu hỏi gì trên trang web nào? Đủ loại câu hỏi hiện lên trong đầu Geon Ah và làm trong lòng ngứa ngáy. Biển không mệt mỏi như trước đây mà trông đầy màu sắc và thật rực rõ vào ngày hôm nay.

"Ừ. Thật là mê ly."

Geon Ah đã cẩn thận chọn từ gần với trái tim của mình nhất. Hyun Dal nhắm mắt lại một cách duyên dáng.



Đậu xe để nhìn thẳng ra biển, họ đã dành nhiều thời gian hơn trong xe. Đó là một trải nghiệm thú vị khi bật điều hòa và trò chuyện ầm ĩ, nhìn thấy bóng tối nhuộm bãi biển. Đoạn video được quay bởi Hyun Dal trộn lẫn âm thanh của biển lặng lẽ vào ra nhẹ nhàng.

Thật không may, nhà hàng tôm mà Hyun Dal muốn tới đã đóng cửa. Cả hai cùng nhau thất vọng trước cánh cửa có dán chữ 'Kỳ nghỉ hè'. Sau khi ăn đồ ăn nhanh đơn giản ở sân bay vào buổi sáng, đã không ăn một bữa ăn đàng hoàng. Hà tất gì nhà hàng tôm lại nằm ở một nơi hẻo lánh nên gần đó không có nhà hàng nào ưng ý. Họ quyết định lái xe xa hơn một chút và đi ăn sashimi.

Hyun Dal nói rằng sẽ đến một nhà hàng tuyệt đỉnh và bắt đầu tìm kiếm nhiệt huyết. Không giống như Geon Ah, người thực hiện tìm kiếm sơ sài qua một vài trang web, Hyun Dal lại chọn những đánh giá 'đáng tin cậy' dựa trên tiêu chí của riêng của mình. Họ chọn một nhà hàng sashimi xuất hiện khi đang lái xe dọc con đường ven biển. Nó được khen ngợi hết lời là nơi bạn có thể vừa ăn vừa ngắm nhìn đại dương bao la, bầu không khí thanh lịch và những bữa ăn rất phong phú. Hyun Dal đưa ra hình ảnh bạch tuộc ướp dầu mè, bào ngư dai và sashimi cá tráp đỏ bóng.

"Ăn bằng mắt trước được không?"

Hyun Dal cầm lái thay cho Geon Ah, người đang phàn nàn dữ dội. Geon Ah đã hát suốt chuyến đi. Hyun Dal hát theo những ca khúc nhạc pop Hàn Quốc nổi tiếng khi anh sống ở Mỹ. Giữa chừng anh đã sửa lại lời bài hát mà Geon Ah hát sai. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro