Chương 10: Tô Tần,ngươi muốn anh em loạn luân sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Edit by Nu _

Cửa xe được người cung kính mở ra, bên trong người cũng không có lập tức xuống dưới, nhưng la kiểu này dàn trận, đã có người đoán được người nọ là ai.

Phóng mắt ở nước K, trừ bỏ tổng thống Tiêu Hà, chỉ có Tô gia thiếu gia Tô Tần mới có thể như vậy phô trương.

Đèn flash khôi phục tần suất chớp nháy nhanh hơn, Tô Tần cũng không có lập tức xuống xe, mà là lấy một loại ngạo mạn tư thái tiếp tục ngồi ở trong xe, vẻ mặt lạnh lùng mang theo một phần riêng lười biếng, hình như hắn hút thuốc, bởi vì có nhàn nhạt sương khói từ trong xe phiêu phiêu bay tản mà ra, mà hắn cả người bị sương khói bao phủ, thân hình có vẻ có chút mông lung.

Tô An thẳng người đi đến, tuy rằng là mùa đông, nhưng nơi này như cũ vẫn có hơi ấm,mặt cỏ tươi xanh mơn mởn.
Tiếng bước chân nhỏ nhẹ cùng những âm thanh ầm ỹ ở phía sau hỗn độn vang lên, cô bình tĩnh đi chậm. Đối với đám truyền thông phóng viên, cô kỳ thật cũng không có ấn tượng tốt. Báo chí tạp nham, internet rộng rãi bất luận cái gì phóng túng đều đủ để hủy diệt cuộc sống một người.

Cô lạnh lùng cười.

Người căng thẳng, nện bước bị bắt đứng yên, không có quay đầu lại, nhưng cũng không có ném rớt người nọ kiềm chế.

“Không muốn quay đầu lại nhìn ta liếc mắt một cái sao?” thanh âm âm trầm chậm rãi vang lên, đủ để kích thích kí ức khi còn non dạ của Tô An.
Cô tự giễu cười, hồi ức bất kham, hôm nay đúng là một ngày không tốt!

Thật lâu sau, cô nói: “Tô Tần, buông tay.”
Trên cổ tay lực đạo cực kỳ ôn nhu, hắn nhàn nhạt nói: “An An, cùng ta về nhà.”

Về nhà? Cười lạnh, tự giễu tẫn lộ, lời nói vô tình: “Cưỡng ép ta?” Tô gia rất lớn, nhưng là vắng vẻ, nơi đó trước nay đều không có vị trí của cô.
“Ngươi không có lựa chọn.”
Thân hình Tô An lại căng ra, Tô Tần nắm đúng nơi Tiêu Hà nắm chặt trước đó.

Ánh mắt cô nhìn phía sau Tô Tần.
Biết có truyền thông phóng viên quay chụp, hắn ưu nhã tươi cười có chút biến chất, khi ánh sáng kết thúc, trong mắt Tô Tần nhiễm một mạt âm trầm.

Hắn tựa hồ không có tính nhẫn nại, Tô An cười như không cười nhìn hắn.
Con mắt đang mang theo tức giận nhìn vẻ tươi cười của Tô An càng thêm lạnh lẽo, “Như vậy, đắc tội.”
Lời này là đối Tô An nói. Đám đông vang lên một mảnh ồn ào.

Tô An bị Tô Tần nhẹ nhàng bế lên, cảm nhận được trong lòng ngực không có gì gọi là trọng lượng, Tô Tần cúi đầu nhìn Tô An liếc mắt một cái.
Tô An cũng không có giãy giụa muốn xuống dưới, mà là đôi tay ôm vòng lấy cổ hắn, rõ ràng cảm nhận được động tác ấy, thân thể Tô Tần hơi hơi cương một chút.

“Ngươi đoán ngày mai báo sẽ viết như thế nào?” Tô An nhẹ nhàng mà cười nói.
“Rất quan trọng sao?” bước đi không có chút nào chậm chạp, ôm nàng hướng phía trong đi vào, bảo tiêu ở  bên người hai người hình thành vòng vây, tránh việc truyền thông quá mức tiếp cận bọn họ.

“Tô Tần.” Tô An hai tròng mắt phát ra ánh sáng đoạt ánh mắt người nhìn.
Tô Tần nhất thời không dời ra được tầm mắt.
Tô An cười duyên lên, sát vào bên tai hắn, nhả khí, nhẹ giọng nỉ non nói: “Ngươi là muốn anh em loạn luân sao?”

Tô Tần thân thể bỗng nhiên cương cứng, trong mắt trở nên đen nhánh sâu thẳm, nhìn Tô An, cắn răng, ánh mắt phẫn nộ, truyền thông bắt đến lại là hắn nội liễm ưu nhã mỉm cười,mặc dù khoé mắt đúng là thâm trầm, nhưng hắn đúng là cười.
Tô An thấy, khóe miệng chê cười càng thêm lạnh.
Tô Tần, là ngươi làm ta trở về Tô gia, như vậy, chỉ mong ngươi sẽ không hối hận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro