Chương 9: Đoàn xe thần bí xuất hiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Edit by Nu _

Đại sảnh lầu hai, trò khôi hài đang được trình diễn.

Đế Ngươi mặc váy dạ hội mới tinh trở lại, từ túi áo của Từ thiếu lấy ra một lưỡi dao sắc bén được mọi người để ý.
Tô An đôi tay cắm trong túi áo gió, bên tai vang lên tiếng Từ thiếu cãi cọ trong kinh hoảng, còn có tiếng Đế Ngươi phẫn nộ gầm gừ, cánh môi đỏ tươi hơi câu, Từ thiếu thực mau liền sẽ bị xã hội thượng lưu xa lánh, mỗi người ghét mà bỏ qua, giống như ba năm trước đây cùng cô giống nhau.
Ba năm trước đây? Tô An ánh mắt ám trầm, nện bước càng thêm nhẹ nhàng, xung quanh ồn ào làm như không thấy.

Lầu ba, Tiêu Hà đứng ở phía trên lẳng lặng nhìn Tô An.
Hắn thật lâu không có gặp qua Tô An, nhìn thấy cô, dung mạo không có chút nào thay đổi, còn cùng trước kia giống nhau, biểu tình thanh thanh đạm đạm, chính là hắn biết cô sớm đã không phải Tô An trước kia.

Hiện giờ Tô An, như cũ mỹ lệ làm người không mở ra được đôi mắt, nhưng hắn còn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy cô, sắc mặt tái nhợt, chính là bị khuyết thiếu dinh dưỡng mà thành, đôi mắt thật xinh đẹp, giống như từ nhỏ liền sẽ nói chuyện như vậy, xấu tốt rõ ràng. Là lời nói rất ít nữ hài tử nói, thích một người trầm mặc ngốc.

Hiện giờ, cô vẫn rất ít nói, nhưng là khi lời nói cất lên lại đủ để đem người nháy mắt đông chết.
Rất nhiều năm trước, hắn vẫn là thiếu niên, từ Tô gia đi tới, cô đi theo mọi người phía sau đưa hắn, cô cũng không chủ động mở miệng nói chuyện, nhưng là khi xe rời đi, hắn lại có thể từ kính chiếu hậu nhìn đến cô lẻ loi đứng ở một bên nhìn ô tô rời đi có chút phát ngốc.

Khi đó, cô mặt mày có thể nhìn rõ ràng ảnh ngược thấy hình dáng của hắn, vậy mà vừa rồi, cô nhìn tay hắn, đối hắn nói: “Ngài tổng thống, đừng làm ô uế tay của ngài.”

Có cánh tay vòng lấy cánh tay hắn, hắn chuyển mắt nhìn lại, Tô Phỉ ôn nhu mỉm cười: “Chị ba năm trước đây rời nhà trốn đi, hiện giờ về nước, ba mẹ biết, nhất định sẽ thật cao hứng.”
Rũ mắt cười cười, Tiêu Hà vỗ vỗ tay cô ta, làm như đối với loại chuyện này cũng không để bụng, xoay người xuống lầu: “Có lẽ cha mẹ ngươi đã biết.”

Tô An đi ra lâu đài thời điểm, đèn flash chớp nháy không ngừng, nếu không phải cảnh vệ ngăn đón truyền thông phóng viên, chỉ sợ bọn họ đã sớm đem Tô An vây chật như nêm cối.
“Tô tiểu thư, xin hỏi ngài ba năm trước, đã đi địa phương nào?”

“Tô tiểu thư, xin hỏi ngài hôm nay tham gia vũ hội buổi tối là được chủ sự mời sao?”
“Tô tiểu thư, ngài không dùng lễ phục dạ hội, tham gia vũ hội mang trang phục bình thường, xin hỏi là ở vũ hội hiện trường có bị chế nhạo sao?”
Tô An khóe môi treo lên nhẹ tươi cười, bảo trì trầm mặc, tầm mắt quét, ở  trong đám truyền thông chen chúc  nhìn đến  Dâm Bụt chưa rời đi, ý cười hơi hơi cương một chút, nhưng là thực mau liền khôi phục như thường.
Thực hiển nhiên Dâm Bụt lo lắng an toàn của nàng, cho nên vẫn luôn không đi xa.

Mấy chiếc xe sang trọng xuất hiện, truyền thông phóng viên bởi vì chói mắt đèn xe, sôi nổi quay mặt đi.
Ô tô ở trước lâu đài, năm chiếc xe, trước sau bốn chiếc xe sôi nổi đi xuống toàn là thân tây tramg chỉnh tề, hờ hững nhìn quanh, vừa thấy chính là bảo tiêu đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.

Tô An đối với trước mắt nhìn như không thấy, giơ tay đem sợi tóc vén ra sau, Dâm Bụt hiểu ý, bước nhanh xoay người rời đi.
Xem ra bởi vì cô lỗ mãng, chị Tô hiện giờ là tiến thoái lưỡng nan, cô có phải hay không nên hướng anh trai cầu cứu?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro