Chương 6: Gameshows

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày kế, lễ kỉ niệm của Hoa Ngu được các tờ báo lớn đưa tin bốn phía, màn ảnh phần lớn đều dừng trên người Tần Loan Hoa cùng những thần tượng mới, trong đó có phóng viên chú ý tới nghiêm Vị Nhiên, cũng đưa tin nói hắn có khả năng trở thành nhịp cầu thế kỉ hòa giải giữa Hoa Ngu cùng Long Thắng, báo chí dùng ảnh chụp qua chọn lựa kỹ càng, thoạt nhìn như đơn giản mà chụp, lại đem Nghiêm Vị Nhiên cùng Thư Lôi nói chuyện với nhau khắc hoạ đến thật chân thành hữu hảo.

Thư Lôi gõ cửa văn phòng của tần tổng, sau khi đẩy cửa liền thấy Tần Loan Hoa tay cầm tờ báo xen đến tập trung mười phần, đáy mắt không hề che giấu, lộ vẻ không vui.

Tần Loan Hoa trầm giọng nói: "Lại đây."

Thư Lôi cúi đầu, mũi giày thoáng cọ cọ trên mặt đất, không tình nguyện mà đi qua, cô có chút sợ Tần Loan Hoa, đặc biệt là thời điểm đối phương trầm khuôn mặt đầy người lệ khí, "Tần tổng."

"Bang ——" Tần Loan Hoa đem báo chí ném lên bàn, túc mục nói, "Tôi yêu cầu cô giải thích."

Thư Lôi trong lòng trầm xuống, liền đem tầm mắt đầu hướng vào trang báonào đó, ngay sau còn bị rót vào xương thêm một đống hàn băng, cảm giác mình đại khái không thể sống thêm mà rời đi.

Đầu tiên rơi vào đáy mắt chính là một hình ảnh rõ ràng, phóng viên là chụp từ bên trái Tần Loan Hoa, lúc ấy Tần Loan Hoa dừng lại bước chân, hướng về phía Bách Tiêu gật đầu, nhưng vấn đề cố tình mà sảy ra ở chỗ này. Bởi vì chỉ từ hình ảnh mà nhìn, cơ hồ ở cùng thời gian, Thư Lôi cùng Bách Tiêu đều nhìn về phía Tần Loan Hoa, cũng đồng thời cười với hắn.

Báo chí đại khái ngại sự không đủ lớn, bên cạnh còn thêm tiêu đề bắt mắt —— Thư Lôi cùng ảnh đế đưa tình, hàm nghi đính ước! nghệ sĩ hạng chót Bách Tiêu bị vả mặt.

Chỉ từ tiêu đề là có thể đoán ra nội dung, mấy sợi gân trên đầu Thư Lôi hung hăng mà nổi lên, sau một lúc lâu nghẹn ra một câu, "Đây là báo chí viết loạn......"

Tần Loan Hoa hờ hững nói: "Cô vì cái gì lại cười?"

"Tôi cho rằng......"

"Cho rằng tôi cười với cô?" Tần Loan Hoa không lưu tình chút nào hỏi ngược lại, "Cô cảm thấy có khả năng sao?"

Thư Lôi miễn cưỡng cười, dưới đáy lòng lại phẫn nộ rít gào —— cần phải nói tuyệt tình như vậy sao! Còn không phải là cười một chút sao! Anh có bản lĩnh thì đi mà nói với Bách Tiêu loại lời nói này, anh có bản lĩnh nói không!

"Cô đang oán giận."

"...... Không."

"Trên mặt cô đã viết rõ ràng." ngón tay Tần Loan Hoa dừng trên khóe miệng Bách Tiêu trên tờ báo, ánh mắt thâm thúy, "Cô thích tôi à?"

Thư Lôi trợn to hai mắt, tiếp theo liều mạng lắc đầu.

Tần Loan Hoa vừa lòng gật đầu, nhàn nhạt nói: "Vậy là tốt nhất, đến cuối tôi cũng không có khả năng thích cô."

Thư Lôi trộm giơ ngón tay giữa lên, mỉm cười phụ họa nói: "Tần tổng yên tâm, chúng ta là minh hữu, tôi trước sau đều lấy việc tác hợp anh cùng Bách Tiêu làm mục tiêu, tuyệt không dao động nửa phần."

Tần Loan Hoa cả người hàn khí tẫn tán, trong phút chốc tâm tình liền thoải mái lên —— tác hợp hắn cùng Bách Tiêu a, thật là sự tình làm người hưng phấn .

Hắn bình tĩnh nói: "Người không biết không có tội, chuyện này cũng không nghiên trọng như vậy —— chúng ta tới nói chuyện Bách Tiêu đi."

Thư Lôi khóe miệng hơi trừu, thầm nghĩ chiêu này quả thực thử lần nào cũng linh, cô không nghĩ ra, lấy địa vị và thân thế của Tần Loan Hoa, hắn đến tột cùng kiêng kị cái gì? Bách Tiêu hiện tại dường như đã bị buộc vào tuyệt cảnh, hắn là người thông minh, chưa chắc sẽ cự tuyệt đề nghị của Tần Loan Hoa, huống chi cùng Tần Loan Hoa kết giao còn trăm lợi không hại.

Tiềm quy tắc ở giới giải trí chính là việc xuất hiện phổ biến.

Thư Lôi nói: "Bách Tiêu nguyên bản liền không thảo hỉ...... Khụ, Tần tổng anh đừng nhìn chằm chằm tôi, ý của tôi là, Bách Tiêu đương nhiên là nghệ sĩ ưu tú đủ tư cách, nhưng luôn có chút anti bị che mất hai mắt, sau tin tức ngày hôm nay, Bách Tiêu khó tránh khỏi còn sẽ bị người hiểu lầm, fan não tàn của Viên Hải Hân đều không phải đèn cạn dầu, bọn họ khẳng định sẽ lại công kích lần nữa Bách Tiêu."

"Nhưng Bách Tiêu cũng sẽ lại tiến vào tầm mắt khán giả một nữa lại." Tần Loan Hoa cúi đầu trầm tư nói, "Lấy thực lực của hắn, chỉ cần có đủ may mắn, khẳng định có thể nhanh chóng hồng lên."

Thư Lôi âm thầm chửi thầm, fan não tàn thật đáng sợ. Ai có thể nghĩ đến, đường đường siêu sao thiên vương giới giải trí, thế nhưng lại trở thành fans của một nghệ sĩ hạng ba.

"Tần tổng, tôi rất tò mò, anh vì cái gì không trực tiếp giúp Bách Tiêu?"

Tần Loan Hoa hơi khựng lại, biểu tình mang theo vài phần buồn bã, lại thực mau thu liễm đến không còn dấu vết, nghiêm nghị nói: "Chuyện này cùng cô không quan hệ."

"Chẳng lẽ Tần tổng lo lắng Bách Tiêu sẽ cự tuyệt anh?" Thư Lôi tiến thêm một bước thử thăm dò, "Tôi cùng Bách Tiêu tiếp xúc qua, cậu ấy là một người thức thời, dù tính lúc ấy không tiếp thu, cũng tuyệt đối không gọn gàng dứt khoát mà cự tuyệt, tôi cảm thấy so với âm thầm tương trợ, anh tự mình ra tay càng có thể khiến cho cậu ấy có hảo cảm, sau đó tuần tự tiến gần, cậu ấy rồi cũng có thể chậm rãi tiếp thu anh."

Tần Loan Hoa nhíu mày, hắn hiểu ý tứ của Thư Lôi, nhưng chuyện này không thể áp dụng với Bách Tiêu, hắn hiểu Bách Tiêu, hiểu đến tận gốc rễ, hơn nữa hắn cho tới bây giờ vẫn không thể xác định Bách Tiêu có thể tha thứ cho mình, hay là hắn thật sự thực hiện lời thề, đã đem phần tình nghĩa kia hoàn toàn chặt đứt, nếu không Bách Tiêu vì cái gì nói với Thư Lôi, hắn cùng mình chưa bao giờ quen biết.

Hắn có chút lo sợ không yên, bởi vì quá mức trân quý, bởi vì từng mất đi, cho nên mới nơm nớp lo sợ. E sợ đi sai dù chỉ nửa bước.

Tần Loan Hoa thu hồi tâm thần, trầm giọng nói: "Tôi nói rồi, những việc này cùng cô không quan hệ, cô đem việc tôi làm tốt là được."

Thư Lôi có chút thất vọng, "...... Bách Tiêu kế tiếp sẽ bị hắc đến thương tích đầy mình."

"Đây là việc cậu ấy cần phải trải qua, không có bị hắc đến triệt triệt để để, làm sao có tẩy sạch sẽ, tôi tin tưởng cậu ấy có thể thừa nhận, không cần đợi lâu, tôi là có thể đem cậu ấy đẩy đến trước mặt mọi người."

Tần Loan Hoa nôn nóng chờ đợi, hắn phải đợi một thời cơ thỏa đáng nhất, đem nước bẩn đang hắt lên người Bách Tiêu nhất nhất dâng trả.

Hắn hiện tại dù cho có thể ra mặt làm sáng tỏ sự thật, nhưng kế tiếp thì sao? Căn bản không ai để ý vấn đề đáp án, võng hữu muốn chính là đề tài, Tần Loan Hoa làm sáng tỏ việc vả mặt, lại sẽ có những đề tài khác như là chơi đại bài, đùa bỡn tâm cơ nhảy ra, chỉ cần có người chán ghét Bách Tiêu, bôi đen sẽ vĩnh viễn không có phương pháp dừng lại.

Tần Loan Hoa không muốn vì người phía sau màn mà cung cấp tư liệu sống, hắn phải đợi thời cơ chín muồi, sau đó đem cái u ác tính này trừ tận gốc, loại bỏ hậu hoạn vĩnh viễn!

Khi đó, hắn sẽ hoàn toàn tẩy trắng cho Bách Tiêu, những chứng cớ vu hãm Bách Tiêu sẽ trở thành quả bom hạng nặng hướng vào giới giải trí, hoàn toàn xoay chuyển cục diện hiện giờ.

Ngày này, không cần chờ đợi lâu nữa.

Sau khi thông tin phát ra, việc nghệ sĩ trong suốt Bách Tiêu chào hỏi ảnh đế, cũng không biết điều mà đoạt màn ảnh của Thư Lôi liên tục lên men, cũng phát triển theo chiều hướng ngày càng không xong, vô số người gia nhập hàng ngũ chỉ trích, sôi nổi trào phúng Bách Tiêu không biết tự lượng sức mình, xứng đáng bị ảnh đế bạch bạch vả mặt, weibo của Bách Tiêu sau bốn năm, một lần nữa nhấc lên cuồng phong, bài post cuối cùng trên weibo của hắn bốn năm trước, ngắn ngủn trong mấy ngày lượt bình luận đã lên quá vạn.

Rất nhiều người qua đường không rõ chân tướng đầu tiên là đặt câu hỏi: Bách Tiêu là ai?

Sau khi được phổ cập khoa học, liền sẽ thống nhất nói: Thấy đến đều là đến mắng ngươi tôi liền an tâm rồi [ ngọn nến ].

Nhưng sau hàng loạt sự việc, Bách Tiêu thế mà nhận được thư mời tham gia một gameshow, cho dù tiết mục này ratings không cao, hơn nữa chưa bao giờ được ngoại giới khen ngợi.

Cùng ngày thu tiết mục, 《 Tảng sáng 》 ở kinh đô cử hành nghi thức họp báo khởi động máy, làm kim bài đạo diễn cao ngộ lại một bộ cao đầu tư điện ảnh, 《 tảng sáng 》 nhận được rất nhiều chú ý, bộ điện ảnh còn chưa khởi động, đã sớm có nhà phê bình điện ảnh thâm niên nói, 《 tảng sáng 》 làm mới kỉ lục mới về việc đánh vỡ kỉ lục phòng bán vé nội địa, trở thành phim điện ảnh được chú ý nhất năm nay.

Nghiêm Vị Nhiên từ cuộc họp báo chạy tới nhà Bách Tiêu, phát hiện Bách Tiêu đã rửa mặt chải đầu xong, hắn thay một chiếc áo sơ mi sọc caro đen trắng trên người làm nổi lên hơi thở của thanh xuân, quần jean vây lấy đôi chân thon dài, hắn lười biếng dựa vào đầu giường, trong tay cầm di động, ánh mắt chuyên chú không có nửa điểm dao động cảm xúc.

Nghiêm Vị Nhiên đem rương trang điểm để trên bàn sách, đi đến bên cạnh Bách Tiêu, mà hắn cũng chưa phản ứng.

"Đang xem cái gì?" Nghiêm Vị Nhiên vừa nói vừa đem di động trong tay Bách Tiêu đoạt đi. Hắn tò mò lướt một chút, sau đó sắc mặt liền trầm xuống.

Bách Tiêu đoạt lấy di động, nhanh chóng rời khỏi Weibo rồi để sang một bên, "Đừng xụ mặt a, là chính cậu cướp xem, như thế nào còn tức giận."

Nghiêm Vị Nhiên hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn không thể ngăn chặn lửa giận trong lòng, "Những người này căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, bọn họ dựa vào cái gì mắng cậu! Còn mắng đếnkhó nghe như vậy! Còn có, Tần Loan Hoa kia không phải huynh đệ của cậu sao? Hắn trơ mắt xem bọn họ phỉ báng cậu như vậy sao, hắn chỉ cần đứng ra làm sáng tỏ một chút, thậm chí chỉ cần hơi bao che cậu chút là được, chó má, huynh đệ chó má gì thế, ngược lại còn bỏ đá xuống giếng!"

Bách Tiêu nhíu mày, âm thanh lạnh lùng nói: "Đừng nói bậy, cậu ấy không nghĩa vụ phải giúp mình làm sáng tỏ."

"Như thế nào là không có nghĩa vụ? Bách Tiêu, muốn mình nhắc nhở cậu chuyện này là bởi vì Tần Loan Hoa mà nên sao? Nếu không phải hắn dừng lại, còn cười với cậu, cậu xem, loại sự tình này sao có thể phát sinh!"

"Được, Vị Nhiên." Bách Tiêu xoa xoa mày, "Đừng lãng phí thời gian, thật vất vả mới có cơ hội đứng trước ống kính, mình cũng không muốn nghĩ tới việc đến trễ nha."

Nghiêm Vị Nhiên ẩn ẩn có chút bất an, "Trong vòng rất kiêng kị kị tiết mục này, đều không nghệ sĩ nguyện ý đi, bọn họ nói chuyên viên trang điểm nhân thủ không đủ căn bản là là ở tìm lấy cớ, kế tiếp ngươi phải cẩn thận ứng phó, ngàn vạn đừng rơi vào bọn họ bẫy rập, giống loại này không từ thủ đoạn gameshow vì ratings cái gì đều dám làm."

Bách Tiêu gật đầu, "Ta biết, liền tính tiết mục này không bị xem trọng, nhưng cuối cùng là cái khó được cơ hội, ta không thể làm hắn bạch bạch trốn."

Nghiêm Vị Nhiên trầm mặc một lát áy náy nói: "...... Bách Tiêu, thực xin lỗi, mình trước kia nói cánh cửa nơi này vĩnh viễn rộng mở cho cậu, nhưng mình còn chưa đủ cường, căn bản cái gì cũng không giúp được cậu."

"Nói bừa cái gì đấy!" Bách Tiêu vỗ vỗ bả vai Nghiêm Vị Nhiên, "Cậu cũng không thể để tinh thần sa sút, chờ mình ngày nào đó đến đường cùng, còn chờ cậu tới bao dưỡng mình đây."

"Đi đi, tui nuôi hông nổi!"

"Cậu tuyệt tình như vậy Khiêm Khiêm sẽ khóc."

"......"

10 giờ đêm, đài truyền hình Bình Quả đèn đuốc sáng trưng, nhân viên công tác bận rộn ra vào, Bách Tiêu ở hậu đài đợi hồi lâu, thấy Ngụy Tư Độ khoan thai tới chậm, phía sau đi theo trợ lý ân cần hầu hạ, bọn họ đi thẳng vào phòng hóa trang, liền có nhân viên của đài truyền hình chủ động tiến lên thăm hỏi.

Khi Ngụy Tư Độ phát hiện Bách Tiêu, hơi hơi nghiêng đầu liếc mắt nhìn hắn, đáy mắt biểu lộ khinh thường khinh thị, tựa hồ cảm thấy Bách Tiêu đến tư cách trở thành đối thủ của hắn cũng không có —— dù tính bằng quan hệ lấy được nhân vật thì như thế nào, cuối cùng người thắng còn không phải mình.

Tiết mục đúng giờ thu, Bách Tiêu mới phát hiện khách quý chỉ có hắn cùng Ngụy Tư Độ hai người, Ngụy Tư Độ mắt nhìn thẳng, hoàn toàn đương Bách Tiêu cũng không tồn tại.

Sau khi gười chủ trì giới thiệu khách quý lên sân khấu, nguyên bản định ra là hai người cùng nhau đi ra, từ hai bên trái phải, nhưng Bách Tiêu cùng Ngụy Tư Độ lại ra cùng nhau, Bách Tiêu lại bị Ngụy Tư Độ đi phía trước hung hăng đẩy một phen, may mắn Bách Tiêu lúc ấy có phòng bị, thoáng lảo đảo liền nhanh chóng ổn định thân hình.

Nhưng dưới đèn tụ quang , Bách Tiêu vô cớ lảo đảo vẫn khiến cho một mảnh ồ lên.

..........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro