Chương 8: Bá đạo mà cuồng dã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đau quá.... ngươi con mẹ nó.......dừng cho lão tử.....dừng lại.......chậm.....chậm một chút...."

Bộ phận không thuộc về nam nhân liền cùng nữ nhân giống nhau, yếu ớt nhỏ hẹp. Mà của Diệp Thiên Tà lại đặc biệt cường tráng, cộng thêm việc lúc này hắn căn bản không cho Diệp Thiên Tà chứt thời gian thích ứng nào, đau đớn tuyệt đối khó mà tưởng tượng được.

Diệp Thiên tà từ nhỏ đã bị người trong nhà sủng đến vô pháp vô thiên, bá đạo tùy hứng, muốn cái gì thì nhất định sẽ thu vào tay. Cũng bởi vì loại chấp nhất này, hắn đều xuất sắc hoàn thành lần lượt từng nhiệm vụ nguy hiểm, trở thành thiếu tá trẻ tuổi nhất lịch sử nước Z.

Dục vọng chiếm hữu của hắn đối với Hiên Viên Ảnh lúc này không thể nghi ngờ là thực kinh người. Dưới loại tình huống này, hắn không cho phép trong đầu y nghĩ tới việc khác, cho dù là tình nhân cũ của y. Y chỉ có thể nghĩ tới hắn, cảm thụ khoái cảm hắn mang lại, thư phục khi nằm dưới thân hắn, để hắn hung hăng thương y đau y....

"Ân... như vậy liền đau? Vậy thì một lát nữa phải làm sao bây giờ? Hôm nay hai đóa hoa trên người ngươi bổn thiếu gia đều phải tự mình hái xuống, cho ngươi hoàn toàn thuộc về bổn thiếu gia..."

Thở hổn hển, Diệp Thiên Tà không giảm tốc độ, hưởng ứng theo tiếng kêu đau của Hiên Viên Ảnh, bá đạo kịch liệt mà lại độc tài không ngừng muốn thân thể mê người của Hiên Viên Ảnh, tạo thành một bản nhạc của dục vọng tình cảm mãnh liệt.

"Ân..."

Động tác Diệp Thiên Tà tuy rằng không ôn nhu, nhưng dù sao thân kinh bách chiến, công phu trên giường không tệ, một hồi sau, đau đớn liền chuyển thành tê dại. Hiên Viên Ảnh đầu hàng, không quản có phải là do tác dụng của xuân dược hay không, thân thể bị chinh phục triệt để, tùy ý để hắn rong ruổi chinh chiến trên người mình. Thân thể liên tục bị đỉnh lên khỏi giường, còn chưa kịp hạ xuống lại bị đỉnh lên lần thứ hai, cứ như thế liên tục không ngừng nghỉ....

Đây tuyệt đối là lần đầu tiên trong kiếp trước lẫn kiếp này thừa nhận loại tình cảm mãnh liệt như vậy, Hiên Viên Ảnh cảm giác như thân thể muốn rời ra từng mảnh, đối phương vẫn như trước không có dấu hiệu gì muốn dừng lại.

"ÂN....."

Không biết qua bao lâu, Diệp Thiên Tà thét lớn một tiếng, Hiên Viên Ảnh rốt cục cảm giác được nam nhân rời đi thân thể của mình mà nằm ở bên cạnh hắn. Theo bản năng động động thân thể còn bủn rủn, đột nhiên vòng eo tinh tế mềm mại lần thứ hai bị đôi bàn tay to chặt chẽ ôm lấy, trực tiếp đem thân thể y xoay ngược lại.

"A..."

Hiên Viên Ảnh ngửa đầu sợ hãi kêu ra tiếng. Thân thể nháy mắt căng thẳng, tóc bị ướt dán tại trên trán y. Mẹ nó nam nhân này sẽ không thật sự muốn làm phía sau của hắn đi?

"Đau.... chết tiệt..... đau quá..."

Ý nghĩa này vừa biến mất, nơi nào đó liền truyền đến đau đớn do bị xé rách. Hiên Viên Ảnh thống khổ ngửa lên khuôn mặt nhỏ nhắn mà lớn tiếng hô, hai tay trắng nõn chống trên giường gắt gao nắm chặt drap.

"Ngô..."

Dùng một lực thật mạnh, Diệp Thiên Tà mới phát ra một tiếng rên rỉ sảng khoái, bất chấp việc thân thể Hiên Viên Ảnh là lần đầu bị mở ra mà mãnh liệt chuyển động. Cái loại chặt chẽ bao bọc này.... nếu không động, có khả năng hắn thật sự sẽ chết ở bên trong.

"Thao....đau chết....mẹ nó ngươi đâm nhẹ chút...a...a...a...."

Thân thể y nháy mắt liền giống như bị người xé làm hai nửa, đáy mắt nổi lên hơi nước. Mẹ nó cái tên nam nhân chết tiệt này, chờ thân thể y khôi phục lại, y nhất định sẽ giết hắn, nhất định sẽ...

"Ba ba ba....."

Mãnh liệt va chạm phát ra âm thanh ba ba ba duy trì liên tục không ngừng vang lên trong phòng ngủ lớn. Hiên Viên Ảnh không biết trận làm tình kịch liệt này khi nào mới chấm dứt bởi vì, y đã sớm không chịu nổi mà hôn mê bất tỉnh...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro