Chương 17: Thân thế của Mộc Phong

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại Trương gia,

Sau khi trở về nhà, sắc mặt của bốn người họ Trương đều trông rất khó coi. Đặc biệt là Trương Thúy vốn đã có nội thương lại bị Giang Húc dọa thêm mặt mũi lúc này trắng bệch như một tờ giấy trắng.

"Cái tên Liễu Mộc Phong bình thường ở trong thôn không ra gì, không ngờ lại có biểu ca lợi hại như vậy!" Nói đến đây, Trương Bình hận đến nghiến răng nghiến lợi, tên khốn kiếp Liễu Mộc Phong đó hướng muội muội hắn đòi nguyên thạch.

"Đừng coi thường bên ngoại của Liễu Mộc Phong, nhà ngoại của hắn so với nhà họ Liễu còn lợi hại hơn gấp trăm ngàn lần!" Nói đến đây, Trương phụ rít một hơi thuốc khô.

"Phụ thân, sao ngươi biết được?" Trương Thúy nhìn Trương phụ nghi hoặc hỏi.

"Biết, trước đó không phải ngươi nói Liễu Mộc Phong về Liễu gia cho nên ta liền nhờ người đến hỏi thăm một phen, kết quả biết được một số tin tức chấn động."

"Tin gì vậy phụ thân?" Trương Bình nhìn Trương lão nhân nghi hoặc hỏi.

"Bên ngoại của Liễu Mộc Phong là họ Vương và ngoại công của hắn chính là thành chủ của Hắc Long Thành—Vương Vĩnh Thiện.”

"Cái gì? Liễu Mộc Phong có ông ngoại là thành chủ. Phụ thân, sao ngươi không nói cho nữ nhi biết sớm hơn?" Trương Thúy nhìn Trương phụ với ánh mắt oán giận. Nếu biết trước hắn có cái thành chủ ngoại công thì nàng đâu cần phải đợi hắn theo đuổi, trực tiếp làm cho đối phương mở cửa thú nàng về làm thê.

"Ai nha, đừng ngắt lời ta còn chưa nói xong!" Trương lão nhân nhìn nữ nhi bất đắc dĩ nói.

"Phụ thân, Vương gia cùng Liễu Mộc Phong quan hệ không tốt sao? Bằng không sao Liễu Mộc Phong đã bị đưa đi Trương gia thôn, Vương gia bọn họ vì sao không đem hắn thu về?"

"Đúng vậy, Vương thành chủ có ba nhi tử và bốn nhi nữ. Mẫu thân Liễu Mộc Phong là con út trong nhà, luôn được sủng ái. Vốn dĩ Vương thành chủ dự định kết thông gia cùng Gia Lan thành, gả cho nhi tử của Gia Lan thành chủ. Kết quả là cô con gái nhỏ đã gặp được cha của Liễu Mộc Phong trong một lần du ngoạn đem lòng thương nhớ thế là hai bên âm thầm hẹn ước chung thân. Vì thế, Vương Vĩnh Thiện tức giận đến tím mặt cùng nữ nhi cắt đứt mối quan hệ cha con. Vừa dứt lời Trương lão nhân thở dài một cái.

"Cho nên, Vương gia không thể trông cậy nổi rồi!" Trương Thúy nghe được phụ thân nói cũng liên tục thở dài.

"Là vậy, không trông cậy nổi. Kỳ thực Vương gia đã đến Song Dương trấn khi mẹ của Liễu Mộc Phong qua đời. Khi đó, người đến là hai đại bá của Liễu Mộc Phong. Họ kiểm tra tư cách cho hắn phát hiện ra rằng Liễu Mộc Phong là ngũ linh căn thế là không mang người đem đi mà cho hắn lưu lại Liễu gia chỉ nhìn thôi cũng đủ biết là Vương thành chủ đã bỏ rơi tên cháu ngoại Liễu Mộc Phong có tư chất phế vật."

"Thì ra là vậy!" Trương Thúy gật đầu, đã hiểu.

"Người đó là Vương gia?" Trương Bình vốn nãy giờ im lặng bỗng nhiên lên tiếng.

Nghe vậy, Trương phụ lắc đầu "Chuyện đó ta không biết, Vương thành chủ có ba nhi tử bốn nhi nữ, người đó có thể là cháu nội hoặc là cháu ngoại của Vương thành chủ. Tuy nhiên theo ta biết ngoại trừ nương của Liễu Mộc Phong là gã cho một tiểu gia tộc như Liễu gia thì ba người dì khác của Liễu Mộc Phong đều gả vào những nhất cấp đại gia tộc."

"Nói cách khác, người đã đả thương muội muội mặc kệ hắn là cháu ngoại hay cháu nội của Vương thành chủ nhưng hắn vẫn là thiếu gia của đại gia tộc đúng không?" Nhìn cha mình, Trương Bình lại hỏi.

"Đúng, đó là khẳng định chứ ở độ tuổi trẻ như vậy không thể có được tu vi đáng sợ như vậy." Trương phụ trả lời rất chắc chắn.

Nghe vậy, Trương Bình vẻ mặt dị thường vặn vẹo. Tại sao, tại sao hắn không có sinh ra ở đại gia tộc? Coi như Liễu Mộc Phong là một ngũ linh căn phế vật cũng bởi vì xuất thân từ tiểu gia tộc nên chính mình thiên tài tam linh căn lại có cảnh giới bằng với tên phế vật kia. Mà ngày hôm nay nhìn thấy thiếu niên, xem dáng dấp kia tuổi tác xấp xỉ Liễu Mộc Phong nhưng đối phương lại là Linh Phàm Cảnh chín sao, Linh Phàm Cảnh chín sao a! Cho dù chính mình nằm mở cũng không dám tưởng tượng , nay lại xuất hiện một thiếu niên so với mình lại có thực lực mạnh như vậy!

Tại sao, tại sao không phải là hắn, tại sao hắn không sinh ra trong một đại gia tộc, tại sao?

"Lão đại!" Nhìn thấy đại nhi tử với vẻ mặt vặn vẹo âm u, Trương lão nhân nhẹ giọng kêu lên.

"Cha, ta đã quyết định, ta muốn đi Linh Võ Tông!" Nắm chặt bàn tay, Trương Bình kiên quyết nói ra.

"Lão đại, nếu đi Linh Võ Tông e rằng chỉ có thể vào ngoại môn, sao không đi các môn phái khác?" Ở trong thôn nhi tử của lão với tư chất tam linh căn cũng là nhất nhì, nhưng khi tiến vào một đại tông môn cái tư chất như vậy thật sự không đủ nhìn. Tam linh căn ở đại tông môn chỉ có thể làm đệ tử ngoại môn, căn bản không được vào nội môn.

"Không, con đã quyết định, con sẽ đi Linh Võ Tông!" Nhìn phụ thân, Trương Bình kiên quyết nói. Hắn không thể tiếp tục ở trong thôn này nữa nếu còn tiếp tục sống ở đây thì sẽ bị đám con cháu của các đại gia tộc quăng càng xa, hắn phải đến được đại tông môn.

"Được rồi, ngày mai ta sẽ lên trấn nói chuyện với Đổng gia, thuận tiện bàn chuyện ước định chung thân của Thúy nhi cùng Đổng tam thiếu gia định xuống." Nói xong Trương phụ nhìn nữ nhi một cái.

"Phụ thân, Đổng tam thiếu gia tướng mạo bình thường, trong nhà thê tử hung hãn!" Trương Thúy cau mày, không muốn bị gã đi.

"Nha đầu, con đã đắc tội với biểu ca của Liễu Mộc Phong rồi, tốt nhất là con nên xuất giá càng sớm càng tốt. Nếu không, một ngày nào đó tiểu tử đó lại đến gây rắc rối cho con, phụ thân đại ca và nhị ca của con đều không thể ngăn cản được hắn." Nhìn Trương Thúy, Trương phụ bất lực nói.

"Được rồi được rồi!" Nghĩ tới Giang Húc hung hãn, Trương Thúy rụt cổ, không thể làm gì hết đành phải đồng ý kết hôn.

--- ---

Đăng trước 2 chương nha tới tối tớ sẽ đăng một chương còn lại, tớ đi đu idol đây . Mấy ní đọc vui vẻ. Thân yêu 😚.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro