Chương 33: Gấp ba thời gian

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi gieo hết hạt giống linh thảo, Liễu Mộc Phong ban ngày đọc thư tịch luyện đan tưới nước cho linh thảo, ban đêm thì uống linh tuyền để tu luyện. Ánh sáng mặt trời trong không gian thủ hoàn không quá mãnh liệt nhưng lại có ngày đêm rõ ràng giống như ở bên ngoài. Ban ngày và ban đêm vẫn phân biệt được.

Liễu Mộc Phong ở trong không gian một tháng, mới nhận được lời triệu hoán của Tiểu Nguyên. Liễu Mộc Phong bước ra khỏi không gian với hai thùng linh thủy.

"Chủ nhân, đã mười ngày, ta đã ăn hết Kim Văn Thảo ngài đưa cho ta rồi!" Tiểu Viễn tức giận bay đến trước mặt Liễu Mộc Phong than vãn.
"Ngươi xác định là mười ngày?" Nhìn Tiểu Nguyên, Liễu Mộc Phong không xác định hỏi.

"A, không phải mặt trời xuất hiện mười lần là mười ngày sao?" Tiểu Nguyên nhìn chủ nhân của mình nghiêm túc nói.

"Ân!" Gật đầu, Liễu Mộc Phong đặt hai thùng linh thủy mới xuống thu lại hai thùng gỗ cũ trống ở bên cạnh, sau đó lấy ra rất nhiều thịt Lợn Nanh Gai cho đầy vào giỏ đựng Kim Văn Thảo trước đó. Chất đầy một giỏ ước chừng cũng khoảng được sáu mươi cân thịt.

"Bao nhiêu đây thức ăn là cho các ngươi ăn trong hai mươi ngày, nhớ tiết kiệm." Liễu Mộc Phong nhìn Tiểu Nguyên nói.

"Ai chủ nhân! Sao ngài lại keo kiệt quá vậy? Hai mươi ngày mà cho có chút thịt làm sao mà ăn đủ?"

Nghe vậy, Liễu Mộc Phong hừ lạnh một tiếng "Đừng tưởng ta không biết, thể chất Nguyên Linh Trùng các ngươi chỉ cần ăn no thì ba ngày không đói, các ngươi nên biết ơn ta vì đã cho các ngươi lương thực trong một tháng."

"Chủ nhân!" Nhìn Liễu Mộc Phong, Tiểu Nguyên thầm nghĩ: Sao chủ nhân biết nhiều như vậy chứ.

"Mấy ngày nay có chuyện gì xảy ra không? Có yêu thú nào đến gần?" Liễu Mộc Phong nhìn chằm chằm Tiểu Nguyên hỏi.

"Không có, không có phát hiện ra yêu thú." Tiểu Nguyên lắc đầu nói không có.

"Ừm!" Gật đầu, Liễu Mộc Phong lo lắng nhìn sang bên cạnh hang động, nhìn thấy Tiểu Húc còn ngồi ở trong hang động tu luyện. Liễu Mộc Phong gật đầu, trực tiếp rời đi, trở về vòng tay không gian.

Theo nguyên tác việc cung cấp nguyên thạch để tẩm bổ linh khí cho hồ linh tuyền có thể thay đổi thời gian của vòng tay không gian. Nam chính và nữ chính lợi dụng vòng tay không gian để nhanh chóng gia tăng thực lực. Tuy nhiên, hai người bọn họ đều là phú nhị đại giàu nứt vách đổ tường nên rất chịu đầu tư nhiều nguyên thạch nhờ thế thời gian trong không gian so với bên ngoài là gấp mười lần. Nói cách khác, một ngày ở ngoài là mười ngày trong không gian, một năm ở ngoài chính là mười năm trong không gian. Đây là một ám chiêu rất lợi hại nha, bọn họ đồng dạng đều là bế quan ​​một năm chính là thời gian mười năm. Tuổi còn trẻ tu vi rất cao, bỏ xa những tu sĩ cùng tuổi khác.

Vừa nãy, lúc hắn hỏi thăm Tiểu Nguyên, nó nói thời gian bên ngoài đã trôi qua mười ngày nhưng hắn lại ở trong không gian vượt qua ba mươi ngày. Điều này cho thấy tốc độ dòng thời gian hiện tại nhanh gấp ba lần so với bên ngoài. Xem ra hắn phải chăm chỉ kiếm thêm nguyên thạch. Chỉ có cung cấp thêm nguyên thạch, không gian mới có thể trở nên rộng lớn hơn, thời gian so với bên ngoài càng nhiều hơn. Nếu hắn có thời gian gấp nhiều lần so với người khác, hắn không cần phải lo lắng thực lực của mình không bằng người khác đâu?

Một tháng sau...

Dưới tác dụng kép của việc tưới nước linh tuyền và pháp quyết thúc linh thảo của Liễu Mộc Phong, nhóm linh thảo đầu tiên được trồng trong không gian về cơ bản đã thành thục. Mà Liễu Mộc Phong đã sớm thuộc lòng nội dung của năm quyển thư tịch luyện đan.

Sau khi thu hoạch linh thảo, Liễu Mộc Phong lại bắt đầu gieo trồng nhóm linh thảo mới, kế đến hắn lấy lò luyện đan thử nghiệm luyện đan.

Đan thư viết, đan hỏa là thứ thiết yếu để trở thành một luyện đan sư. Hỏa diễm tốt nhất để luyện đan chính là dị hỏa tiếp theo là thú hỏa, cuối cùng là địa hỏa . Tuy nhiên cả ba loại hỏa diễm dị hỏa, thú hoả hay địa hỏa Liễu Mộc Phong đều không có. Vì vậy, hắn chỉ có thể chọn sử dụng loại lửa thông thường nhất là thạch hỏa. Thạch hỏa là một công cụ tạo lửa, hơi giống một chiếc bật lửa hiện đại. Thạch hỏa hiện tại mà Liễu Mộc Phong đang sử dụng là loại hỏa thạch phổ thông không thể dùng để luyện đan dược mà chỉ có thể sử dụng để đốt lửa và nấu ăn. Tuy nhiên, trong lò luyện đan có năm viên thạch hỏa cao cấp, là Thiên Hỏa Thạch. Thư tịch giới thiệu về hỏa diễm có đề cập rằng loại thạch hỏa chất lượng cao này có thể dùng để luyện đan, mỗi viên có thể dùng được từ ba đến năm năm.

Có Thiên Hỏa Thạch, Liễu Mộc Phong không còn sầu não về vấn đề đan hỏa nữa. Khó khăn nhất chính là tự mình luyện đan. Mặc dù Liễu Mộc Phong đã học thuộc hết các thủ quyết và cách điều khiển linh hồn lực trong đan thư nhưng đây là lần đầu tiên hắn luyện đan nên có chút lo lắng.

Một tháng nữa trôi qua, Liễu Mộc Phong ngồi trên mặt đất khuôn mặt hiện lên sự chán trường, bên người xung quanh đều là tro bụi đen và từng đống nước đen do quá trình luyện đan để lại. Hắn bỏ bao nhiêu công sức gieo trồng, nhóm liên thảo đầu tiên một ngàn tám trăm cây linh thảo mất một tháng trời để coi thể thành thục mà bây giờ không một viên đan dược nào được luyện chế thành công. Quả nhiên, học thuộc là một chuyện nhưng thực hành thì lại là một chuyện khác.

Nhìn rất nhiều linh thảo bị luyện hư, Liễu Mộc Phong cảm thấy có chút đau lòng. Tuy những linh thảo này không tốn một viên linh thạch nào, nhưng hắn mỗi ngày đều bỏ ra rất nhiều công sức nào là tưới nước và thúc chín linh thảo. Kết quả một viên linh đan cũng không luyện chế ra được. Đối với Liễu Mộc Phong đây đúng là một đả kích lớn.

Rút kinh nghiệm xương máu, Liễu Mộc Phong quyết định thu hoạch đợt linh thảo thứ hai, trước tiên không trồng các loại linh thảo khác chỉ tập trung trồng bốn loại: Hoa Lan Kiếm, Hoa Kim Ngân, Lục La Thảo và Quyết Tâm Thảo bởi vì bốn loại linh thảo này là nguyên liệu chính để luyện chế Hồi Xuân Đan. Trước đây, hắn đã trồng quá nhiều loại linh dược và đã cố gắng luyện chế mười hai loại đan dược khác nhau nhưng đều thất bại. Nên lần này Liễu Mộc Phong quyết định chỉ luyện chế một loại đan dược, đó là Hồi Xuân Đan.

Hồi Xuân Đan là loại đan dược cấp một thường là đan dành cho luyện đan sư nhập môn luyện chế, chuyên dùng để điều trị ngoại thương. Nhu cầu của đan dược này rất cao và việc luyện chế cũng là dễ nhất. Vì vậy, Liễu Mộc Phong quyết định bắt đầu với Hồi Xuân Đan trước. Đầu tiên luyện chế Hồi Xuân Đan chờ đến khi có thể luyện chế thành công, sau đó mới xem xét việc luyện chế các loại đan khác. Có câu tham thì thâm(*). Thất bại này đã giáng cho Liễu Mộc Phong một cái tát thật mạnh vào mặt, khiến hắn hiểu ý nghĩa của việc lý luận suông. Hắn đã quá tự cao cứ nghĩ rằng đã thuộc lòng tất cả nội dung trong đan thư nên việc luyện chế đan dược sẽ không thành vấn đề gì. Trên thực tế, giữa thực hành thực tế và những gì được viết trong sách khác biệt rất lớn.

Sau ba tháng vật lộn trong không gian, không một loại đan dược nào được luyện chế thành công, điều này khiến Liễu Mộc Phong rất thất vọng, nhưng hắn sẽ không vì điều này mà bỏ cuộc. Hắn cảm thấy mình hiện có thời gian gấp ba lần người khác, đồng thời cũng có gần một ngàn mét vuông linh điền để trồng trọt linh thảo của riêng mình. Điều kiện này vốn đã vượt trội hơn gấp trăm lần so với những luyện đan sư khác, chỉ cần hắn chịu nổ lực, hắn không tin hắn cả đời cũng không luyện chế nổi một viên đan dược.

Nửa năm sau...

Nhìn trong tay sáu viên đan dược tròn tròn, Liễu Mộc Phong không khỏi nhếch khoé miệng. Mặc dù lãng phí rất nhiều linh thảo, cuối cùng Liễu Mộc Phong cũng đã luyện chế thành công hai loại đan đó là Hồi Xuân Đan và Hồi Khí Đan. Hiện tại hắn đã có thể luyện chế hai loại đan này một cách dễ dàng. Bất quá, các loại đan khác tạm thời vẫn chưa luyện được.

Lấy chiếc bình sứ tìm được ở nhà gỗ ra, Liễu Mộc Phong cho lọ thuốc mình đã luyện chế vào trong bình sứ. Trên thực tế, Liễu Mộc Phong đã tìm thấy hơn hai trăm bình đan dược cấp hai và cấp ba trên kệ của ngôi nhà gỗ, tuy nhiên do đã cũ nên nhiều lọ đan dược đã biến thành mảnh vụn. Cũng có nhiều loại đan dược đã mất đi dược liệu. Liễu Mộc Phong bỏ tất cả đan còn nguyên vào một cái bát, ngâm trong linh tuyền. Tuy nhiên, chỉ có mười ba viên được vớt vác lại chút dược lực ở trong đan, những viên còn lại đều tan ra ngay khi cho vào linh tuyền. Mười ba viên thuốc được cứu chỉ có tác dụng tương đương với những đan dược hạ phẩm cùng cấp. Liễu Mộc Phong có chút chán ghét và định bán chúng thay vì giữ lại để sử dụng.

"Chủ nhân, Giang lão đại đã xuất quan, Giang lão đại đã xuất quan."
Nghe được truyền âm của Tiểu Nguyên, Liễu Mộc Phong sửng sốt một chút, lập tức rời khỏi vòng tay không gian.

"Mộc Phong, ngươi, ngươi đi đâu vậy?" Đột nhiên Liễu Mộc Phong xuất hiện trước mặt, Giang Húc giật mình.

"A, ta chưa từng đi đâu, ta vẫn luôn ở chỗ này, đệ thăng cấp thế nào rồi?" Nhìn Giang Húc, Liễu Mộc Phong cười hỏi.

"Ân, ta đã là tu sĩ Linh Giả Cảnh ba sao." Nói đến đây, Giang Húc cười, rất cao hứng.

"Tốt lắm, chúc mừng đệ." Tiểu Húc tư chất tu luyện thật sự rất tốt, một lần bế quan tấn thăng Linh Giả Cảnh ba sao.

"Ngươi cũng không tệ! Ngươi cũng đã là Linh Phàm Cảnh bảy sao." Giang Húc cười nói nhìn Liễu Mộc Phong. Không ngờ chỉ trong vòng ba tháng, Mộc Phong cũng đã thăng cấp tới ba tiểu cảnh giới, đạt đến Linh Phàm Cảnh bảy sao.

“Đúng vậy!” Tiểu Húc đã bế quan ba tháng, nhưng hắn đã tu luyện chín tháng. Đúng như dự đoán, thời gian gấp ba lần so với những người khác là một lợi thế.

Sau khi nhìn Liễu Mộc Phong, Giang Húc đi tới cửa hang, nhìn thử những cấm chế mà mình đã bố trí ở cửa hang. Phát hiện ra cấm chế chưa từng bị phá vỡ "Kỳ quái, đến lúc bày cấm chế đến giờ ngươi vẫn chưa từng ra ngoài?"

Nhìn người mình yêu đang bối rối, Liễu Mộc Phong mỉm cười "Nếu đệ muốn biết, ta có thể dẫn đệ đi xem, nhưng đệ phải hứa với ta rằng chỉ có hai chúng ta biết chuyện này, không được nói cho người khác biết."

Nghe vậy, Giang Húc sửng sốt một chút, sau đó gật đầu. "Được, ta hứa với ngươi."

"Đi thôi!" Nói xong, Liễu Mộc Phong nắm lấy cánh tay Giang Húc, dẫn Giang Húc vào vòng tay không gian.
"Nơi này, đây là nơi nào?" Nhìn linh thảo được trồng mênh mông, hồ nước, phòng gỗ, Giang Húc giật mình.

"Đây là vòng tay không gian. Trước đó, ta vô tình cắt phải ngón tay, làm rơi máu lên chiếc vòng tay. Chiếc vòng tay tự động nhận chủ, sau đó ta đến đây. Sau này, còn phát hiện ra rằng nếu ném nguyên thạch xuống hồ linh tuyền đằng kia, linh khí trong hồ sẽ càng dày đặc, hồ cũng rộng hơn và linh điền cũng lớn hơn một chút. Vì vậy, ta đã ném nguyên thạch vào trong hồ không ngờ thời gian ở đây gấp ba lần so với bên ngoài. Nếu sau này cung cấp nguyên thạch càng nhiều thì thời gian ở đây cũng sẽ được kéo dài hơn."

Nghe được những lời này của Liễu Mộc Phong, Giang Húc cảm thấy có chút ngu ngốc "Cho nên, ta bế quan ba tháng, ngươi bế quan chín tháng?"

Nghe vậy, Liễu Mộc Phong mỉm cười. "Đúng vậy, ta bế quan chín tháng, nhưng  chỉ dành một nửa thời gian để tu luyện, nửa thời gian còn lại dùng để luyện chế đan dược, cho nên thực lực của ta cũng không tăng quá nhanh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro