Chương 35: Dự định nuôi cá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nằm trên giường, Liễu Mộc Phong và Giang Húc ở bên trái, một người ở bên phải, ở giữa là khoảng trống gần nửa mét. Mặc dù ngọn đèn dầu trong phòng đã tắt nhưng thực lực của hai người đã mạnh hơn trước rất nhiều vì thế thị lực cũng rõ hơn người bình thường rất nhiều. Dù ở trong phòng tối, họ vẫn có thể nhìn thấy nhau.

"Cái kia..." Nhìn người bên cạnh, Giang Húc có chút xấu hổ, không biết nên nói cái gì.

"Ta phái một đội Nguyên Linh Trùng canh giữ cửa ra vào, ban đêm sẽ không có nguy hiểm, đệ có thể an tâm ngủ." Trên đường di chuyển, Tiểu Húc ngủ không ngon giấc, luôn lo lắng yêu thú tập kích hoặc là sợ gặp phải bọn cướp, nhưng bây giờ hai người bọn họ đang ở trong thôn nên sẽ an toàn một chút.

"Ồ!" Đáp lại, Giang Húc gật đầu.

"Tiểu Húc, ta có chuyện muốn cùng đệ thương lượng." Liễu Mộc Phong lại nói.

"Chuyện gì nha?" Giang Húc nhìn đối phương, tò mò hỏi.

"Ta nghe đại thúc cùng đại nương nói bọn họ ở đây có một cái hồ lớn, có rất nhiều cá nước ngọt. Người dân trong thôn thường đánh cá rồi gửi đến trấn Tứ Hỉ để bán. Ta chợt nảy ra một ý tưởng, đệ nói thử, ta ở trong hồ linh thủy nuôi cá thì sẽ như thế nào?

Nghe vậy, Giang Húc sửng sốt "Nuôi cá? Chẳng phải sẽ làm vấy bẩn linh tuyền sao? Như thế có gây ảnh hưởng đến chất lượng linh thủy không?"

"Nó sẽ không bị bẩn, bởi vì bản thân linh tuyền đã có khả năng thanh lọc. Tuy nhiên, nếu nuôi cá chất lượng của linh tuyền ít nhiều gì cũng sẽ bị ảnh hưởng nhất định. Khoảng thời gian này, ta trồng rất nhiều Kim Văn Thảo cho đám Tiểu Nguyên nhưng bọn nó lại không quá thích ăn, nếu không nuôi cá thì vấn đề lương thực của chúng nó lại khó giải quyết không thể lúc nào cũng đem chúng vào rừng săn bắt được, Tiểu Nguyên bọn nó thật không dễ nuôi mà." Nói hết câu, Liễu Mộc Phong lại thở dài.

"Ân, có lý, chúng ta có thể tự mình nuôi cá thì thức ăn cho đám Tiểu Nguyên sẽ được giải quyết. Tự chúng ta vào không gian rút bế quan hoặc không có thức ăn cũng có thể ăn cá. Quả thực rất thuận tiện." Gật đầu, Giang Húc tán đồng.

"Ta đã xem bản đồ, sau khi rời khỏi thôn này, chúng ta sẽ đi ngang qua trấn Tứ Hỉ, đến trấn ta có thể đem linh dược đi bán và bỏ một ít nguyên thạch vào trong hồ. Bằng cách này, cho dù chúng ta có nuôi cá thì chất lượng linh tuyền sẽ không quá kém. " Trên thực tế, chỉ cần liên tục được cung cấp nguyên thạch, chất lượng của linh tuyền sẽ tăng, ngay cả việc nuôi cá cũng không ảnh hưởng gì đến chất lượng linh tuyền cả.

Nghe vậy, Giang Húc suy nghĩ một chút "Vậy hồ linh tuyền đó cần có phải cần bổ sung linh thạch thường xuyên không?"

"Ừ, mỗi năm phải cung cấp ít nhất năm vạn nguyên thạch mới có thể duy trì chất lượng linh tuyền và tốc độ thời gian hiện tại." Đây chỉ là phán đoán sơ bộ của Liễu Mộc Phong dựa trên những gì nguyên tác đã viết.

"Nếu chúng ta không cung thạch nguyên thạch thì chuyện gì sẽ xảy ra?" Giang Húc rất tò mò về điều này.

"Không có nguyên thạch để duy trì linh khí cho vòng tay, hồ sẽ dần nhỏ lại, chất lượng linh tuyền sẽ giảm sút, linh thảo trồng xuống sẽ dễ khô héo, linh khí trong không gian sẽ ngày càng mỏng manh. Giống như tình trạng mà ta mới tiến vào, một không gian dần dần chết đi do thiếu linh khí duy trì." Lúc này, Liễu Mộc Phong thở dài. Thế nên vòng tay không gian này hay việc luyện đan đều là thứ tiêu tốn rất nhiều nguyên thạch.

"Ồ, ta hiểu rồi, sau này chúng ta càng phải kiếm thêm rất nguyên thạch." Giang Húc nghĩ thầm, trên đời không có bữa trưa nào là miễn phí, duy trì thời gian gấp bốn lần với bên ngoài thì phải có nguyên thạch, muốn tăng tốc độ thời gian trong vòng tay cùng có linh thủy chất lượng thì càng tốn thêm nhiều nguyên thạch.

"Ừ, chúng ta cùng nhau cố gắng nhé!" Nhìn người bên cạnh, Liễu Mộc Phong ôn nhu cười. Bỗng hắn cảm thấy, Tiểu Húc bây giờ đặc biệt giống như tức phụ đảm đang lo chi tiêu trong nhà. Cảm giác được tức phụ giục đi kiếm nguyên thạch thật là sướng.

Đối mặt với khuôn mặt tươi cười của Liễu Mộc Phong, Giang Húc cũng mỉm cười.

"Ngủ sớm nha! Chúc ngủ ngon!" Nói xong, Liễu Mộc Phong khẽ nhắm mắt lại.

"Ân, ngủ ngon!" Nhìn Liễu Mộc Phong, Giang Húc chậm rãi nhắm mắt lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro