Chương 37: Cửa hàng ký gửi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau bữa trưa, Liễu Mộc Phong và Giang Húc cùng nhau đến cửa hàng ký gửi. Đây là cửa hàng gửi đồ duy nhất và cũng là sang trọng nhất ở trấn Tứ Hỷ. Cửa hàng này có ba tầng, mỗi tầng chuyên bán các loại hàng hóa khác nhau. Tầng đầu tiên bán các mặt hàng bình thường, không thu hút được sự quan tâm của Liễu Mộc Phong và Giang Húc, vì vậy họ đã trực tiếp lên tầng hai.

"Các vị tiền bối muốn gửi bán hay xem hàng hóa?" Một nữ tu sĩ Linh Phàm Cảnh cấp hai nhanh chóng tiếp đón họ với nụ cười tươi.

"Hai người chúng ta muốn xem hàng hóa!." Liễu Mộc Phong liếc nhìn nữ tu sĩ, bình thản đáp.

"Vâng, xin mời các vị tiền bối qua đây. Cửa hàng chúng tôi chủ yếu bán các kỳ trân dị bảo. Ví dụ như cái này, đây là Phỉ Thúy Lưu Ly Bát, và cái này là cũng là bảo vật hiếm có Ngọc Hỏa Chẩm(*)." Nữ tu sĩ dẫn họ đến một tủ trưng bày và giới thiệu cẩn thận.

(*) Chẩm (枕) là gối

"Đạo hữu, chúng ta không mấy hứng thú với kì trân dị bảo, không biết ở đây có linh thảo được gửi bán không?" Liễu Mộc Phong mỉm cười hỏi.

"Có, tất nhiên là có. Xin mời hai vị tiền bối theo ta" Nữ tu sĩ đưa họ đến một tủ trưng bày khác.

Đi đến trước các tủ trưng bày, Liễu Mộc Phong nhìn qua một chút. Quả nhiên thấy nhiều loại linh thảo quý hiếm niên đại cao "Linh thảo ba trăm năm này giá bao nhiêu?"

"Ôi, tiền bối thật có con mắt tinh tường, linh thảo này mới được gửi đến, giá là năm trăm nguyên thạch." Nữ tu sĩ cười đáp ngay.

"Năm trăm linh thạch, hơi đắt một chút." Liễu Mộc Phong nhíu mày, có phần do dự. Mặc dù linh thảo này có niên đại cao nhưng năm trăm linh thạch là một số tiền không nhỏ.

"Tiền bối, linh thảo này là Thanh Lim Thảo, nó có thể tinh luyện huyết mạch của thú sủng. Hai vị tiền bối đều nuôi thú cưng, linh thảo này rất có ích cho các vị. Nói thì cũng không thừa, nghìn vàng khó mua được vật quý!" Nữ tu sĩ liếc nhìn túi thú sủng của Liễu Mộc Phong và Giang Húc, mỉm cười nói.

"Đúng vậy, Thanh Lim Thảo thực sự có tác dụng trong việc nâng cao huyết mạch của yêu thú, nhưng hiệu quả của việc dùng linh thảo sống có lẽ không lớn lắm." Liễu Mộc Phong nhìn nữ tu sĩ, lời nói mang theo hàm ý.

"Bên cửa hàng chúng tôi cũng có đan dược, nhưng hiện tại chưa có loại đan dược tinh luyện huyết mạch cho yêu thú." Nữ tu sĩ tỏ vẻ tiếc nuối.

"Đạo hữu, có nhiều người đến đây gửi bán đan dược không?" Liễu Mộc Phong tò mò hỏi.

"Không quá nhiều. Nếu hai vị muốn mua đan dược, có thể đến cửa hàng đan dược bên cạnh, đó cũng là cửa hàng của trấn chủ chúng tôi. Đây là cửa hàng đan dược lớn nhất toàn trấn Tứ Hỷ. Ở đó có bán rất nhiều đan dược cấp một và cấp hai." Nữ tu sĩ niềm nở giới thiệu với nụ cười lịch sự.

"À, như vậy à!" Liễu Mộc Phong gật đầu, hiểu rõ "Vậy nếu thuê một tủ trưng bày ở đây mất bao nhiêu nguyên thạch?"

"Vâng, nếu thuê tủ trưng bày ở đây chúng tôi không thu nguyên thạch mà chỉ lấy một phần mười lợi nhuận từ hàng hóa. Giá của hàng hóa do chủ hàng quyết định, chúng tôi chỉ phụ trách việc bán. Như linh thảo ba trăm năm mà các vị thấy, giá năm trăm linh thạch cũng là do chủ hàng định ra. Chúng tôi chỉ nhận nhiệm vụ bán thôi." Nữ tu sĩ giải thích một cách kiên nhẫn và mỉm cười.

"À, hiểu rồi! Vậy các ngươi có nghỉ bán vào buổi tối không?" Liễu Mộc Phong hỏi thêm.

" Thưa là có vì nhiều tiền bối thích đến đây vào buổi tối để gửi bán vì vậy cửa hàng chúng tôi phục vụ cả ngày lẫn đêm." Nữ tu sĩ gật đầu, cười trả lời.

"Ừ, vậy nếu linh thảo không thể giảm giá, tôi sẽ lấy nó với giá năm trăm linh thạch." Liễu Mộc Phong quyết định. Dù hiệu quả của Thanh Lim Thảo có thể không lớn lắm, nhưng nếu có thể chế tạo thành Thanh Lim Dịch để cho Tiểu Nguyên dùng thì sẽ khác.

"Vâng, ta sẽ lấy cho các vị!" Nữ tu sĩ vui vẻ khi nghe Liễu Mộc Phong đồng ý mua linh thảo.

Nữ tu sĩ mở tủ ra và cẩn thận lấy linh thảo ba trăm năm tuổi ra. Đúng lúc này, một giọng phụ nữ vang lên: "Linh thảo đó tôi mua!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro