Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, chẳng mấy chốc đã đến ngày sinh nhật của Triệu Hiểu Huyên.

Tuy rằng hai ngày này Thẩm Gia Duệ đã dùng hết bản lĩnh của mình, dùng mọi thủ đoạn từ làm nũng, chơi xấu đến bán manh nhằm thuyết phục Tô Hử đừng bắt cậu tham gia tiệc sinh nhật của Triệu Hiểu Huyên, nhưng ý chí Tô Hử kiên định, chờ đến ngày sinh nhật Triệu Hiểu Huyên, vẫn nắm tay cậu, cố ý chuẩn bị phầ quà nhỏ cho "con dâu tương lai số 1", đưa cậu đến Cẩm Túc tú viên bên cạnh.

Cẩm Trúc tú viện tuy chỉ cách tiểu khu Yến Đạt một bức tường, lại cách biệt một trời một vực. Tiểu khu Yến Đạt chỉ là một tiểu khu bình thường được xây dựng từ hai mươi năm trước, mà Cẩm Túc tú viện lại mới được xây dựng vào năm kia, là một tiểu khu xa hoa, hệ thống bảo an cực kì tốt, trên những bức tường cao lớn toàn là camera, thành viên gia đình ra vào cửa lớn đều phải xoát thẻ, khách ghé thăm cũng cần chủ nhà mời mới có thể vào.

Tô Hử dẫn theo Thẩm Gia Duệ ngồi ở phòng trực bảo vệ ở cổng lớn, gọi điện thoại xác nhận đến nhà Triệu, rất có hứng thú nhiều qua cửa sổ quan sát hàng cây trong tiểu khu. Công tác xanh hoá trong Cẩm Trúc tú viên được làm rất tốt, toàn bộ tiểu khu nhìn như một công viên, cây cối tươi tốt, hoá lá đâm chồi nảy lộc.

Thẩm Gia Duệ thấy Tô Hử có hứng thú với hoàn cảnh của Cẩm Trúc tú viện, liền nói: "Chờ sau này con có thể kiếm tiền, cũng mua một căn nhà cấp ba ở tiểu khu này." Lại nghĩ đến Triệu Hiểu Huyên cũng ở nơi này, vội vàng sửa lời nói, "Nhưng tiểu khu này cũng chẳng có gì ghê gớm, đến lúc đó con lại mua một cái biệt thự ba tầng ở tiểu khu tốt hơn cho ba."

Tô Hử cười nói: "Được, vậy ba ba liền chờ được hưởng phúc từ con."

Bảo vệ xác định thân phận của hai người, mới mở cửa cho bọn họ đi vào. Tô Hử còn phải đến cửa hàng, nên không vào tiểu khu, ở phòng trực, lặp lại địa chỉ của Triệu Hiểu Huyên một lần nữa cho Thẩm Gia Duệ, lại dặn dò cậu phải giao thiệp với bạn bè, sau khi trao đổi xong, liền rời đi.

Thẩm Gia Duệ cầm quà do Tô Hử chuẩn bị cho Triệu Hiểu Huyên, dưới sự trợ giúp của bảo vệ, rốt cuộc tìm được khu biệt thự được giấu sâu trong tiểu khu, dựa theo biển số nhà tìm đến cửa lớn biệt thự nhà Triệu.

Hoa viên trong biệt thự nhà Triệu đã dọn xong bàn cùng giá nướng, trang trí những quả bóng bay xinh đẹp cùng hoa tươi, những bạn đến trước đang đứng nướng thịt bên giá nước, Triệu Hiểu Huyên mặc một thân váy liền màu xanh táo ở cổng lớn, thấy Thẩm Gia Duệ từ a, vội vui vẻ phất tay với cậu.

"Cuối cùng cậu cũng tới, tớ còn lo cậu lại tìm được cớ gì để không đến đấy." Triệu Hiểu Huyên lôi kéo tay Thẩm Gia Duệ đi vào hoa viên.

Thẩm Gia Duệ lặng lẽ rút tay ra, đưa quà, không mặn không nhạt nói: "Sinh nhật vui vẻ."

"Cảm ơn cậu!" Triệu Hiểu Huyên ngạc nhiên, đôi tay tiếp lấy hộp quà có thể tích không nhỏ, cha mẹ cô đều từng học ở Mỹ, hành vi tương đối tây hoá, cẩm thận dỡ giấy gói ra, mở nắp hộp.

Trong hộp có hai mươi mấy bình thuỷ tinh nhỏ tươi mát, bên trong chất lỏng không đồng đều, còn có hai lọ lớn đựng chất lỏng trong suốt, trái phải lộn ngược. Triệu Hiểu Huyên tuỳ ý cầm một lọ, tò mò quơ quơ chất lỏng bên trong, hỏi: "Đây là gì vậy?"

"Tinh dầu." Thẩm Gia Duệ giải thích nói, "Hai bình lớn kia là cồn đã được xử lý qua, cậu pha một lượng tinh dầu pha với cồn dựa theo tỷ lệ khác nhau, liền có thể điều chế được nước hoa. Bên trong có mấy phương pháp pha đơn giản, cậu có thể xem, đương nhiên, cũng có thể tự do sáng tạo. Nơi này có cả thành phẩm." Nói, cậu chỉ chỉ mấy bình có thể tích lớn hơn, hình dạng cũng không giống mấy lọ khác, nói, "Đây là 'Xuân Anh', đây là 'Artemis', đây là 'Hoa Vũ', đây là 'Tinh Linh', đây là..."

Thẩm Gia Duệ dừng một chút, cậu nhớ rõ khi Tô Hử giới thiệu với cậu mấy thành phẩm nước hoa đơn giản, chỉ giới thiệu bốn loại, nói là tặng quà phải tặng có đôi có cặp mới cát lợi, đây cũng là Tô Hử giải thích riêng cho cậu, nhưng bình này lại không giống tinh dầu, vậy là cái gì?

Cậu nghi hoặc cầm bình nhỏ màu hồng tới, đánh giá cẩn thận, chỉ thấy trên thân bình có chữ tiếng anh viết hoa "BVLGARI", phía dưới lại in một hàng chữ "Elle" nhỏ.

Thẩm Gia Duệ nhìn thấy quen quen, nhưng không nhớ ra là cái gì, đành buông cái chai xuống, nói: "Xin lỗi, tôi quên rồi."

Lực chú ý của Triệu Hiểu Huyên vẫn ở trên hai mươi mấy chai tinh dầu, vô cùng vui vẻ cầm mỗi lọ lên ngửi xem đây là loại tinh dầu gì, nghe thấy Thẩm Gia Duệ nói vội đáp: "Dù sao cũng là đồ tốt, Gia Duệ, cảm ơn cậu nha~ món quà này thật quá tuyệt vời! Nói thầm với cậu nha," cô bé đột nhiên hạ giọng, tiến đến bên tai Thẩm Gia Duệ nói: "Tớ thích quà cậu đưa nhất!"

Thẩm Gia Duệ cười cười, nói: "Cậu thích là được."(Thôi, các em thích là được... ực.)

Mà Tô Hử đang giao hàng ở cửa hàng đang kiểm kê lại số nước hoa một lần lại một lần, nhe thế nào cũngkhông tìm được bình Bvlgari.

"Chắc là cậu quên cầm đến." Chủ tiệm nói.

Tô Hử nhíu mày, anh nhớ là bình Bvlgari kia đặt ở giữa hai bình Lancome, đều đặt trên bàn ở nhà cùng hộp quà tặng Triệu Hiểu Huyên, anh cũng nhớ rõ là lúc chuẩn bị đi, trên bàn cũng không còn cái chai nào. Vậy rốt cuộc là chạy đi đâu rồi?

"Lần sau rồi nói, cậu quay lại tìm xem." Chủ tiệm an ủi nói, cuối cùng lại từ từ dựa vào, thân mình dán vào Tô Hử, cúi đầu, mặt cơ hồ sắp đụng vào mặt Tô Hử, một bàn tay lặng lẽ bò lên sau lưng anh, nhẹ giọng nói, "Buổi tối ra ngoài uống rượu được không? Tôi mời khách."

Tô Hử không né tránh, ngẩng đầu bình tĩnh cười với gã, vẫn từ chối: "Trong nhà có trẻ nhỏ, lần sau rồi nói."

Bữa tiệc sinh nhật của một cô bé mười hai tuổi cũng không có tiết mục gì quá phong phú, hơn bốn mươi bạn nhỏ ở trong hoa viên ăn thịt nước, hoa viên xinh đẹp được mẹ Triệu gom vén đều bị đạp hư như bãi rác, lại ùa vào phòng khác, ngồi dưới đất xem phim hoạt hình, cũng lại đem phòng khách thành bãi rác, sau đó mới sổi nổi tạm biệt rời khỏi.

Sau khi tiệc sinh nhật kết thúc, mười mấy ngừoi giúp việc ở dưới lầu quét tước vệ sinh, Triệu Hiểu Huyên ở cùng cha mẹ trên phòng ngủ của mình mở quà, chờ đến khi lấy ra quà của Thẩm Gia Duệ, Triệu Hiểu Huyên lập tức nói: "Con thích quà của Gia Duệ nhất, mẹ đoán xem cậu ấy tặng con cái gì? Là tinh dầu đó! Có thể dùng để điều chế nước hoa!" Cô bé mở hộp như đang hiến vật quý, lại lấy ra quyển sách phối phương nhỏ, "Mẹ, ngày mai mẹ cùng làm nước hoa với con được không?"

Mẹ Triệu cũng bị món quà sáng tạo này hấp dẫn, đem từng bình nhỏ ra, mở nắp bình ngửi ngửi, kinh ngạc cảm thán: "Đúng là tinh dầu rồi, mẹ còn tưởng là tinh dầu giả, hoá ra là thật."

"Mẹ!" Triệu Hiểu Huyên có chút bất mãn nói, "Gia Duệ sẽ không đưa con đồ giả, cậu ấy không tặng thì thôi, nếu tặng sẽ là đồ tốt nhất."

"Ôi chà, che chở Gia Duệ như vậy sao, nói cũng không cho nói một câu." Mẹ Triệu một bên trêu cô con gái nhà mình, một bên tuỳ tay cầm một cái chai khác, dùng ngón tay vê tờ giấy được dán trên bình, thấy bên trên viết chữ, liện chậm rãi đọc theo: "Hoa Vũ? Đây là cái gì?"

Triệu Hiểu Huyên nghĩ nghĩ, nói: "A, đây chắc là nước hoa thành phẩm mà Gia Duệ nói." Cô bé nhặt mấy bình thành phẩm ra, xếp một loạt đặt trước mặt mẹ Triệu, "Ba của Gia Duệ là nhà điều chế nước hoa, thành phẩm này hẳn là do ba cậu ấy chế ra." Lại có chút vinh dự nói, "Ba của Gia Duệ thật lợi hại, nước hoa cũng rất dễ ngửi."

Mẹ Triệu không khỏi lắc đầu, mười mấy tuổi bà đã đi du học, không cho là việc gia trưởng trong nước tránh việc yêu sớm như tránh rắn rết là đúng, nghe thấy con gái khích lệ một bé trai như thế, cũng không cảm thấy không ổn, chỉ có một loại cảm khái "Con gái vậy mà cũng đến tuổi để ý đến bạn nam khác", ngay sau đó ở trong ánh mắt sáng quắc của Triệu Hiểu Huyên, bắt đầu cẩn thận thưởng thức mấy bình nước hoa.

Nước hoa Tô Hử đưa cho Triệu Hiểu Huyên đều có phối phương hết sức đơn giản, đều được trích ra từ cuốn <Điều hương đại sư> kia rồi làm đơn giản hoá đi, mà bốn bình này là thành phẩm khó nhất trong các loại phối phương đơn giản. Những phối phương kia tuy đơn giản, nhưng nguyên liệu phối hợp với tỉ lệ cực kỳ tinh diệu, tuy không theo kịp mấy trăm mấy ngàn loại phối liệu của nước hoa đại bài trên thị trường, mùi hương mới mẻ phong phú, lại có một cảm giác thiên nhiên chất phát, trở về nguyên thuỷ, càng có vẻ thiên chân thuần tịnh, phảm pphaast như sau một đêm nghê hồng lập loè xa hoa truỵ lạc, trong giây lát ngẩng đầu trông thấy hơi nước sáng sớm, không lẫn tạp chất. 

Mẹ Triệu rất có hiểu biết với nước hoa, kiến thức rộng rãi, bốn bình nước hoa này vừa ngửi liền biết không phải vật thường, rồi lại không giống với bất kì loại nước hoa nào mình từng sử dụng, trong lòng chấn động, không khỏi lại cảm thán một lần: "Mấy bình này đều là do ba ba của Gia Duệ chế ra sao?"

Triệu Hiểu Huyên nói: "Vâng ạ. Rất thơm đúng không, ba ba của Gia Duệ thật lợi hại, tương lai nhất định sẽ trở thành nhà điều chế nước hoa lợi hại nhất."

Mẹ Triệu không ý kiến, buông lọ nước hoa trong tay xuống, ánh mắt hướng tới cái chai màu hồng phấn cuối cùng, lập tức kinh ngạc nói: "Bvlgari?"

Bulgari được sáng lập là một công ty châu báu năm 1884, thập niên 90 của thế kỷ 20 cho ra mắt sản phẩm nước hoa đầu tiên, rất nhanh đã trở thành một trong những nhãn hiệu nước hoa nổi danh nhất thế giới. Hiện tại có một lọ bày trước mặt mẹ Triệu, thoạt nhìn như hương hoa hồng dành cho nữ, 100ml có giá trị một ngàn mấy tệ. Nếu là Bvlgari thật, đưa cho một đứa trẻ mới mười hai tuổi làm quà cũng quá quí rồi.

Mẹ Triệu vội vàng đặt lọ nước hoa ở trước mặt để quan sát, lập tức phát hiện đây cũng không phải hàng thật. Tuy thân bình bắt chước logo rất giống, nhưng nhìn chi tiết hơn lại lộ rõ thân phận. Nước hoa Bvlgari hoa hồng từng là lọ nước hoa mẹ Triệu yêu thích nhất, liếc mắt một cái đã biết đây là hàng thật hay hàng giả.

Tâm tư mẹ Triệu vừa chuyển, liền hỏi nói: "Ba ba của bạn con là nhà điều chế nước hoa sao? Làm ở công ty nào vậy?"

Triệu Hiểu Huyên không biết tâm tư mẹ Triệu, liền ăn ngay nói thật: "Ba ba Gia Duệ không làm ở công ty nào cả, tự chú ấy chế nước hoa cầm đi bán."

"Tự chế sao?" Mẹ Triệu lặp lại, "Chú ấy là nhà giám định nước hoa à?"

"Không ạ, ba của Gia Duệ điều chế nước hoa rồi gửi bán trong tiệm của người khác ạ."

Mẹ Triệu gật gật đầu, lại hỏi: "Chú ấy bán là bán nước hoa do chú điều chế à?"

Triệu Hiểu Huyên ra vẻ đây hẳn là lý thường: "Chắc chắn rồi ạ, không thì có thể bán gì được ạ?"

Còn có thể bán hàng giả. Mẹ Triệu trong lòng khinh thường, nhưng cũng không nói câu này ra miệng, con gái cứ Thẩm Gia Duệ cái gì cũng tốt, ba ba của Thẩm Gia Duệ đặc biệt lợi hại, mẹ Triệu có thể đoán được, nếu nói xấu hai người này, khẳng định hai mẹ con sẽ cãi nhau.

Bà chán đến chết vặn nắp bình, tuỳ ý phun một chút trong không khí, một phút sau, bà đột nhiên ngồi dậy, trên mặt lộ ra khiếp sợ.


------

Nước hoa Bvlgari hoa hồng (BVLGARI ROSE ESSENTIELLE):

Một lọ này 100ml là khoảng 2,000,000 VND

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro