Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2. Góc nhìn của thư ký Dương.

Cấp trên của tôi, tên Thành Tương, hắn là tổng tài của tập đoàn C, mà tôi là một trong số thư kí của hắn.

Tổng giám đốc Thành 32 tuổi, cực soái, nhiều tiền, ít nói ít cười, mấy cô gái trẻ trong công ty ngầm gọi hắn là băng sơn tổng tài. Hắn lúc làm việc vô cùng nghiêm khắc, theo thống kê mới nhất hiện nay đã mắng 44 nhân viên cả nam lẫn nữ trong công ty đến khóc. Hắn mỗi ngày đều mang vẻ mặt không cao hứng mà điên cuồng làm việc, cũng không biết kẻ có tiền lấy đâu ra nhiều không cao hứng đến vậy.

Ở trong mắt những người khác, sự nghiệp của Thành tổng thành công, gia đình mỹ mãn, nhưng tôi là thư kí bên người hắn, so với những người khác tôi biết nhiều hơn một ít, ví như, tôi biết giám đốc có bồ nhí, tên Giang Du.

Cô Giang Du này khó lường, diện mạo nhìn cũng không tốt lắm, dáng người phổ thông, nhưng mấy năm trước liền nghênh ngang vào nhà, ở biệt thự của tổng giám đốc, cùng một nhà tổng giám đốc ba người ở cùng một chỗ. Đúng vậy, vợ cùng bồ nhí ở cùng một chỗ, thế nhưng chuyện gì cũng không xảy ra! Cho tổng giám đốc của chúng ta một tràng vỗ tay, quá lợi hại.

Ha, kẻ có tiền thật là chẳng ra gì.” Tôi nghĩ, bày ra bộ mặt băng sơn không khác gì tổng giám đốc, thu thập tốt tài liệu đưa hắn.

Tâm trạng tổng giám đốc Thành hôm nay cực không tốt, nhóm giám đốc bộ môn tới họp cúi đầu xem tài liệu, cúi đầu nghịch ngón tay, người lại niệm Phật, không một ai dám lên tiếng.

“Bang” một tiếng, Thành tổng ném tài liệu xuống, thanh âm trầm thấp, buông câu đầu tiên, “Báo cáo đi, bắt đầu từ giám đốc Lưu.”

Giám đốc Lưu trấn định đứng lên một cách mạnh mẽ, thân thể vừa giãn ra một chút, lại dưới ánh mắt yên lặng của tổng giám đốc co thành một đoàn. Cuộc họp này như một trận đại chiến, mọi người đều cảm thấy sống không bằng chết, tôi cũng vậy, tôi đứng sau Thành tổng cũng có thể cảm nhận được khí lạnh tỏa ra trên người hắn. Có thể là vì cãi nhau với vợ, tôi nghĩ.

Được nửa cuộc họp, không khí ngày càng ngưng trọng, điện thoại trong túi tổng giám đốc Thành vang lên. Tôi liếc mắt qua cái tên hiển thị trên điện thoại, chạy nhanh lấy ra đưa đến trên tay đang giơ ra của tổng giám đốc, giống như đưa lên một lọ thuốc giảm áp. Theo một ý nghĩa nào đó, đây xác thật chính là thuốc giảm áp, dập lửa thật nhanh.

Quả nhiên, Thành tổng vừa thấy cái tên hiện trên màn hình kia, sắc mặt lập tức hòa hoãn, băng sơn liền hóa thành hồ nước, hình tượng mềm thành một bãi, lửa gì cũng tắt. Hắn cầm lấy điện thoại ý bảo những người khác tiếp tục, hắn ra cửa nghe điện thoại.

Tôi đi cùng hắn ra ngoài đứng ở cửa, vừa tới cửa, liền nghe được băng sơn Thành tổng dùng thanh âm ôn nhu như làn gió tháng ba nói với đầu dây bên kia: “Du Du, có việc gì, sao đột nhiên gọi cho anh, làm anh sợ đến nhảy dựng, ấy ấy, có chuyện gì em nói đi, anh nghe đây.”

Đầu dây bên kia là bồ nhí Giang Du của Thành tổng, tâm can của Thành tổng, nốt chu sa của hắn. Loại tương phản này của hắn tôi đã nhìn nhiều năm, thành thói quen rồi, có khi còn thấy ngữ khí nhão nhão dính dính này của hắn có điểm quái.

Tiểu yêu tinh là chân ái của Thành tổng này giống hắn, không chủ động gọi điện, gọi đến đều là chuyện quan trọng, thế nên tôi cũng tò mò, chân ái luôn không nhiệt tình yêu thương này đột nhiên gọi đến có chuyện gì.

Thật cảm ơn mẹ tôi đã sinh ra tôi có một đôi tai nhạy bén, tôi nghe loáng thoáng bên kia Giang Du nói gì đó.

Cô ấy nói: “Ngày hôm qua giáo viên của Quỳnh Ngọc gọi em đến trường.”

Thành Quỳnh Ngọc, là con của Thành Tổng và vợ. Hắc, trường học tiểu thiếu gia gọi phụ huynh đến, sao lại gọi cho người này, thế cũng thật thần kì quá đi.

Thành tổng cầm điện thoại gật đầu: “Ừ ừ.”

Giọng Giang Du có điểm lo lắng: “Giáo viên nói hoàn cảnh sinh hoạt của Quỳnh Ngọc không tốt, thằng bé áp lực tâm lý quá lớn, em còn thấy thằng bé viết, anh với Giản Trinh hay ở nhà cãi nhau, như vậy ảnh hưởng không tốt đến trẻ nhỏ.”

Tổng giám đốc Thành không ngừng gật đầu: “Ừa ừa, vất vả Du Du, đến trường không bị mắng chứ?”

Giang Du: “Không có, người giáo viên này cũng khá tốt.”

Tổng giám đốc Thành lại hỏi: “Hiện tại đã là hai giờ chiều, Du Du em ăn cơm trưa chưa?”

Giang Du: “Mới vừa ăn một chút...”

Thành tổng quan tâm tiếp tục hỏi: “Ăn gì? Phải chú ý dinh dưỡng, có phải hôm nay lại vẽ cả buổi sáng không ra khỏi nhà? Phải chú ý thân thể, anh không ở nhà em liền không ra khỏi cửa vận động, như vậy không được.”

Giang Du không tiếp Thành Tổng, kiên định mang đề tài quay trở lại, nhắm ngay vào vấn đề chính: “Nói đến việc của Quỳnh Ngọc đi, anh cùng Giản Trinh đừng hơi có việc là lại cãi nhau nữa.”

Thành tổng không hé răng.

Giọng Giang Du ở đầu dây bên kia lớn hơn một chút: “Hai người mà còn cãi nhau, em liền dọn ra ngoài, có nghe hay không!”

Sau đó điện thoại bị cúp, cúp...?

Thành tổng bị cúp điện thoại thành ngốc luôn rồi, hắn chắc không nghĩ tới Giang Du, người chưa bao giờ tức giận sẽ thực sự giận dữ... Cái đó xem như là giận dữ đi, đấy là câu có ngữ khí nặng nhất tôi nghe được từ khi gặp cô ấy tới nay.

Thành tổng cầm điện thoại sửng sốt hồi lâu, khi phản ứng lại, điện thoại “bang” một tiếng rơi xuống mặt đất, hắn chạy nhanh tới nhặt, có chút do dự không biết có nên gọi lại hay không. Nhìn đến tôi đứng ở một bên làm vách tường hoa, hắn tuyệt vọng đến cái gì cũng dám thử, hỏi tôi, “Tiểu Dương, cậu nói Giang Du có phải tức giận hay không?”

Này là muốn tôi nói thế nào? Tôi gật gật đầu, cẩn thận nói: “Có thể.”

Thành tổng nắm tóc một phen, như thanh niên lần đầu chọc bạn gái tức giận lại không biết làm sao để dỗ, “Làm sao bây giờ, cô ấy tức giận thật à? Vì cái gì lại tức giận, cái gì ta cũng chưa nói, ta cũng không làm gì cả, cãi nhau lúc nào cũng là ta sai, Giản Trinh cũng ầm ĩ cùng ta mà.”

Băng sơn Thành tổng ủy khuất như một đứa trẻ lớn mét tám.

Sau đó hắn hùng hổ bấm điện thoại gọi điện, vừa rồi khi còn nói chuyện điện thoại cùng Giang Du eo còn cong xuống đã thẳng tắp lên, khôi phục khí thế bá đạo tổng tài nói một không có hai. Tôi đoán hắn chuẩn bị gọi cho vợ mình, Giản Trinh, quả nhiên là không dám gọi lại cho Giang Du, quá không có tiền đồ. Quả thực mắt không thấy, chưa chắc đã tin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro