Chương 274: Chiếm hữu [H]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hô hấp của Hạ Hạ có chút rối loạn, nhưng cô cố gắng không mở mắt, cố gắng cho rằng bản thân đang gặp ác mộng.

Chu Dần Khôn cẩn thận nhìn cô, nhưng chỉ hai ba giây, hơi thở của cô đã ổn định trở lại, như thể cô vừa gặp ác mộng. Anh ngẩng đầu lên, quan sát khuôn mặt mà anh đã lâu không nhìn kỹ này.

Dù đêm nào cũng đến nhưng cô chỉ có giãy giụa, khóc đến mức nước mắt đầy mặt, nhìn một cái thì mất phân nửa đã lạnh lòng.

Ngón tay anh chạm vào đầu lông mày cô gái, ngay cả khi cô ngủ say chúng cũng không thực sự giãn ra. Cô trông rất đẹp khi cười, khi cười, lông mày cong cong, hai mắt mắt sáng ngời.

Người đàn ông vô thức tiến lại gần hôn lên trán cô. Sau đó trượt xuống hôn lên mí mắt cô.

Da cô có chút lạnh, anh lại hôn lên chóp mũi cô, ánh mắt tự nhiên rơi vào cái miệng nhỏ bên dưới.

Cái miệng này thế nhưng cũng khủng bố lắm, mắng người không kịp vuốt mặt, thậm chí còn dám chất vấn chửi bới anh.

Không đáng yêu bằng lúc ăn.

Mặc dù bé có chút éc nhưng khi ăn thì nhét đầy cả miệng, ngay cả khi ngậm anh vào miệng cũng không thể ngậm hết, khuôn miệng cô hơi mở ra làm lộ ra hàm răng trắng muốt bên trong.

Đôi mắt người đàn ông tối sầm lại, anh cúi đầu hôn lên.

Cánh môi đã lâu không được hôn có vị ngọt, lại mềm mại vô cùng. Anh kiên nhẫn dùng đầu lưỡi liếm láp, cũng không vội vói vào sâu hơn, hôn hôn hai lần rồi lại buông ra, rồi lại hôn hôn lần nữa, rồi véo cằm cô, khiến miệng cô hơi hé ra, lưỡi anh khẽ đẩy răng ra xâm nhập vào trong, chính xác câu lấy chiếc lỡi nhỏ mềm mại.

Đầu lưỡi nhạy cảm quấn lấy nhau, xung quanh căn phòng yên tĩnh đột nhiên trở nên nóng bức, tiếng hôn nhớp nháp vang lên. Chu Dần Khôn đặt một tay lên thành giường phía trên đầu cô, tay kia nâng nửa khuôn mặt cô lên, tạo thành một góc độ tuyệt vời để hôn sâu.

Khi hai người hôn nhau, bàn tay anh từ từ trượt xuống cằm cô, vuốt ve chiếc cổ trắng nõn của cô gái, tiện tay cởi luôn chiếc váy ngủ rộng thùng thình ra khỏi vai. Môi cũng dần dần di chuyển xuống để lại những vết đỏ nhạt trên xương quai xanh của cô.

Dưới chăn, hai tay Hạ Hạ nắm chặt ga trải giường, cô không biết nên im lặng phối hợp như thế này hay là đẩy anh ra. Nếu đẩy anh ra, có thể cô sẽ bị đối xử vô cùng thô bạo.

Trong lúc nội tâm giằng co, người đàn ông đã lật người lại, toàn thân bao bọc lấy cô. Anh hôn lên ngực cô, một tay luồn vào trong chăn vén váy cô lên, tay còn lại đưa qua ống tay áo ngủ của cô, ôm lấy đôi vai gầy yếu của cô.

Anh cắn mở chiếc cúc áo trên ngực cô, nhìn thấy dấu răng còn sót lại cùng bộ ngực sữa sưng tấy đỏ bừng đang cương cứng. Đêm đó khi anh ra vào trong cơ thể cô, do chà xát quá mạnh, vết sưng tấy hai ba ngày rồi vẫn không hết, hèn chi sao lại không mặc đồ lót.

Hai bên đều sưng lên như nhau, trông tàn nhẫn lại đáng thương, nhưng lại càng có vẻ đẹp gợi tình sau khi bị hành hạ.

Hơi thở của người đàn ông lập tức trở nên nặng nề hơn, anh cúi đầu ngậm cái núm sưng đỏ vào miệng, cơ thể trắng nõn mềm mại của cô gái chợt run lên, anh liếm láp rồi đẩy váy ngủ của cô ra, hôn dọc xuống đến tận ao, vẫn còn vết bầm tím và dấu vân tay.

Anh không nhớ bản thân đã từng siết eo cô mạnh đến mức này, nếu ngay cả eo cũng vậy thì...

Anh đột nhiên đứng thẳng lên, xé toạc quần áo cô ra, để lộ toàn bộ cơ thể.

Hạ Hạ bị hành động thô bạo bất ngờ này làm cho phải mở mắt ra, giây tiếp theo, bàn tay to lớn nắm lấy đùi cô, mở rộng ra.

"Không được!" Hạ Hạ không giả vờ được nữa, cô đột nhiên hét lên khiến người đàn ông nhìn sang, trong mắt cô tràn đầy kháng cự và sợ hãi, túm lấy chăn muốn thu mình vào trong góc.

Nhưng qua chăn Chu Dần Khôn đã giữ lấy chân cô: "Để tôi xem chỗ đó."

Hạ Hạ không muốn nhục nhã dang rộng chân ra để anh nhìn, cô muốn thoát khỏi tay anh nhưng lại không thể thoát ra được. Chu Dần Khôn trực tiếp mở rộng chân, đầu ngón tay mở mép quần lót ra, cái miệng nhỏ bên trong ngậm chặt, hẹp đến mức chỉ có thể nhìn thấy một khe nhỏ. Nhìn sơ sơ như thế này thì có vẻ không nghiêm trọng bằng thắt lưng.

Chắc là có thuốc.

Mùi bạc hà trên chăn chắc hẳn là do đây.

Đầu ngón tay anh có chút ẩm ướt nóng hổi, ​​giống như có dòng điện, ngón tay người đàn ông vừa rút ra không tự giác lại di chuyển.

"Ưm-" Vật thể thô ráp nóng bỏng xuyên qua, Hạ Hạ theo bản năng phát ra âm thanh, hơi co rúm người lại. Cô ngủ dựa vào tường cho nên bây giờ cô không còn đường lui.

Cơ thể trần truồng, ôm chăn che lấy ngực, bởi vì mắt cá chân bị nắm lấy nên hai chân dang rộng, mép quần lót vừa bị kéo ra vẫn còn lệch, mơ hồ lộ ra bộ phận đáng xấu hổ bên trong.

Người đàn ông vô thức nuốt khan, nhưng anh vẫn kiên nhẫn buông cô ra, nhìn thẳng vào mắt cô: "Cháu ngoan ngoãn phối hợp chút được không?"

Anh vòng tay qua eo cô, ôm cả cô cả chăn trong ngực: "Đêm nay tôi rất muốn làm."

Thực sự rất muốn làm cô.

Nói đến vậy rồi Hạ Hạ biết dù thế nào đi nữa cũng không thể trốn thoát cô, nỗ lực cũng vô ích. Cô im lặng nhắm mắt lại.

Người đàn ông hài lòng hôn lên mặt cô, dưới chăn đưa tay cởi quần lót của cô ra, ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa, một cảm giác ngứa ngáy và tê dại kỳ lạ dâng lên.

Cô đã chuẩn bị tinh thần nhưng không ngờ lần này anh lại kiên nhẫn và dịu dàng đến thế. Lối vào ban đầu vốn khô khan dưới sự cọ xát nhẹ nhàng dần dần trở nên ấm áp ẩm ướt, khiến cô gái không kiềm chế được run lên.

Ngay sau đó, chiếc chăn bông mềm mại được kéo lên khoác lên vai cô, tấm lưng trần của cô lập tức được sưởi ấm. Trên eo có chút nặng, Hạ Hạ bị bàn tay to lớn nóng bỏng đó ôm vào lồng ngực, kề sát cổ anh.

Phía dưới, ngón tay Chu Dần Khôn từng chút một xuyên qua, đầu ngón tay khô nóng cọ xát vào trong thành mềm mại mỏng manh, ma sát xuyên vào trong, cơ thể dần dần trở nên ngứa ngáy, nóng bừng, chất lỏng chảy dọc theo từ ngón tay chảy của người đàn ông xuống mu bàn tay, từng giọt một làm ướt tấm ga trải giường dưới thân hai người.

Phần thân dưới của anh đã cứng đến mức muốn bung ra, nhưng anh lại cố tình không lấy ra, cử động chậm lại như đang tự ngược đãi bản thân.

Anh thở hổn hển quay đầu nhìn người đang tựa trên vai mình. Chỉ một ngón tay đã khiến cô đỏ mặt từ mặt đến cổ. Chỉ là... phần thân dưới của cô vẫn đang chảy ra chất lỏng nóng ướt, nhưng phần thân trên lại thờ ơ, hai tay buông thõng, thậm chí còn không ôm lấy anh.

Chu Dần Khôn cũng không khó chịu, chậm rãi đưa ngón thứ hai vào.

Quả nhiên, cơ thể cô cứng đờ, hai chân dang rộng hai bên vô thức kẹp chặt, vừa vặn ôm lấy eo anh.

Bên trong cô rất ẩm ướt, người đàn ông bắt đầu di chuyển hai ngón tay ra vào.

Mọi thứ trong cơ thể cô quay cuồng cọ xát, cô gái không khỏi co ngón chân lại, bụng dưới nóng bừng, đầu cô bắt đầu choáng váng, cảm giác dần dần mất kiểm soát khiến cô khó chịu.

Lúc này, anh không ngừng mút dái tai cô.

"Ư..." Tiếng rên rỉ không kiềm chế được phát ra, Hạ Hạ vô thức giơ tay lên bịt miệng thật chặt.

Vừa giơ tay lên, cánh tay tự nhiên ôm lấy cổ Chu Dần Khôn, vòng tay ấm áp ôm lấy anh, tâm trạng u ám ban đầu của người đàn ông cũng tốt lên rất nhiều. Anh xoa đầu cô như khen thưởng, hơi xòe hai ngón tay dưới ra rồi đưa ngón thứ ba vào.

Hành lang lập tức căng cứng không chịu nổi, Hạ Hạ nhịn không được nắm lấy cánh tay anh, muốn anh rút ra ngoài. Cô cảm nhận rõ mình đang bị kéo căng ra như thế nào và chuyển động của tay anh ngày càng nhanh hơn.

Trong khi những ngón tay của anh đang đẩy, bàn tay to vốn đang vuốt ve sau đầu cô trượt xuống dưới chăn, chạm vào cặp mông đầy đặn của cô, sau đó đưa tay xuống giữa hai chân cô, để chất lỏng nóng hổi nhỏ giọt làm ướt lòng bàn tay anh, rồi anh lại ôm lấy bầu ngực, hạt đậu lập tức trở nên dính nhớp ướt át.

Hạ Hạ bị xấu hổ bao trùm, toàn thân hồng hào.

Người đàn ông cũng cảm nhận được cô xấu hổ, thân dưới của cô liên tục co rút, xoắn chặt ngón tay.

Chảy ra thứ đó thì có gì mà phải xấu hổ. Anh tăng tốc, khoái cảm do ngón tay đâm vào càng ngày càng lớn, Hạ Hạ thà cắn nát môi chứ nhất quyết không chịu kêu lên. Người đàn ông kéo cô ra, trực tiếp cúi đầu ngậm bộ ngực mềm mại vào miệng.

Hạ Hạ tận mắt chứng kiến ​​anh liếm những vết ướt trên hạt đậu đỏ nhỏ, như này đúng là vượt xa trải nghiệm của cô, tim Hạ Hạ đập lên dữ dội, nhiệt độ cơ thể tăng mạnh, bụng dưới run lên, co giật dưới những chuyển động không thể ngăn cản của ngón tay anh, bộ não của cô giống như một quả pháo hoa nổ tung, chất lỏng nóng hổi trong cơ thể phun ra, dính hết cả vào tay anh.

Chu Dần Khôn rút lui, ôm người vào lòng, nắm lấy tay cô chạm vào: "Chu Hạ Hạ, mới mấy phút đã phun thành như vậy rồi?"

Hạ Hạ căn bản không còn nghe được anh nói cái gì, tay ướt sũng, thắt lưng đau đến mức không thể ngồi thẳng được nữa.

Nhiệt độ cơ thể tăng lên, dưới chăn bông rất nóng, Chu Dần Khôn kéo ra, lộ ra cơ thể đỏ bừng của cô gái, mềm nhũn ngả người ra sau, người đàn ông buồn cười vòng tay ôm lấy cô, tay cởi cúc quần.

Dương vật vốn đã cứng như sắt, nóng lòng bật ra, vừa vặn chống lên khe hở nhỏ hẹp.

Nhưng tư thế ngồi trên người anh bây giờ sẽ đi vào cô rất sâu, mỗi lần anh cử động cô đều sẽ khóc.

Chu Dần Khôn đặt cô trở lại giường, hai tay đưa ra sau khuỷu đầu gối, khiến hai chân cô gái dang rộng, người đàn ông đẩy ra khe hở nhỏ hẹp chậm rãi đẩy vào.

Cảm giác căng đầy này còn kinh khủng hơn ba ngón tay rất nhiều, may mắn là tối nay đã được làm dạo đầu tốt, bên trong ẩm ướt, tốc độ rõ ràng chậm hơn nhiều so với bình thường nên quá trình đưa vào không hề đau đớn.

Có điều, khi đối mặt trực diện như thế này, cô có thể thấy rõ mình trong mắt anh.

Cô gái nghiêng đầu, một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống từ khóe mắt.

Bản dịch này chỉ đăng duy nhất tại wattpad liahkim_n

"Đau sao?"

Anh ôm mặt cô xoay lại: "Đau thì nói."

Hạ Hạ nhắm mắt lại, không trả lời.

Thứ trong cơ thể cô bắt đầu nhịp nhàng di chuyển, lúc đầu chỉ đi vào một nửa, sau đó càng lúc càng vào sâu hơn, cho đến khi toàn bộ nó chìm sâu vào trong cơ thể cô, lực đẩy của dương vật ngày càng mãnh liệt.

Toàn bộ ván giường của chiếc giường đơn rung chuyển dữ dội phát ra những tiếng kêu cót két, lúc đầu Hạ Hạ còn có thể nhịn được, nhưng anh đã nắm chặt thành giường, dập càng lúc càng mạnh.

"A!" Lại một cú va chạm nữa, cô nức nở rên rỉ, ngay cả chiếc gối cũng bị đập vào đầu giường, tay người đàn ông kịp thời đặt lên trên đầu cô.

Bên tai vang lên tiếng thở gấp gáp trầm thấp, hai bóng người chồng lên nhau trên chiếc giường đơn, hơi thở mơ hồ đan xen giữa thành giường và bức tường.

Âm thanh da thịt va chạm vào nhau tràn ngập căn phòng, toàn bộ quần áo vương vãi dưới sàn.

Hai chân bị dang rộng ra quá lâu, tê dại đến mức gần như mất đi tri giác, nhưng người đàn ông trên người cô còn chưa có ý dừng lại, Hạ Hạ muốn cắn môi nhịn xuống, nhưng lại bị người đàn ông trước một bước bóp lấy mặt.

Hôn cái miệng nhỏ này rất nhiều lần rồi nhưng anh vẫn thấy chưa đủ, anh quấn lấy chiếc lưỡi trơn tuột, hôn dịu dàng như nước.

Ở trên càng nhẹ nhàng bao nhiêu thì ở dưới càng tàn bạo bấy nhiêu. Anh ta rút toàn bộ rồi sau đó đẩy mạnh vào, phá vỡ bức tường mỏng mềm mại bên trong, chọc vào khe hở thậm chí còn hẹp hơn sâu bên trong. Hạ Hạ bị đâm đến run lên, nhưng cái miệng nhỏ lại bị lấp kín không hét lên được, cô dơ hai tay cố gắng đẩy anh ra, nhưng lại bị anh kéo lại giữ chặt vào thành giường, như này cô như bị vây khóa lại.

Chu Dần Khôn nghiện sự kết hợp cực kỳ thân mật này, bên trong cô vô cùng mềm mại, siết chặt, vặn vẹo mút lấy anh liên tục, như thể cô kiên quyết không để anh rời đi.

Giữa họ không có khoảng cách, không có gì có thể can thiệp, còn có thể cảm nhận được nhiệt độ chân thực nhất của nhau.

Cảm giác thân mật này khiến tâm trí anh tê liệt hơn cả cực khoái. Anh muốn được cảm nhận cô, muốn chôn mình sâu hơn, muốn làm tình với cô nhiều hơn. Anh say mê hôn người bên dưới, chiếm lấy thở hơi thở của cô, liên tục di chuyển ra vào cơ thể cô, hoàn toàn chiếm hữu cô từ trong ra ngoài... Chỉ cần nghĩ đến điều đó, ham muốn tình dục của anh bùng nổ đến đỉnh điểm.

Mãi cho đến khi một luồng lớn chất dịch màu trắng đục tràn vào trong tử cung, Chu Dần Khôn mới rời môi cô, khàn giọng gọi "Hạ Hạ."

Anh vẫn đang vùi trong cơ thể cô không chịu rút ra, ôm cô để cô nằm lên người anh, vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi của cô ra sau tai.

"Chỉ cần cháu ngoan ngoãn, tôi sẽ không bao giờ bỏ rơi cháu."

*Biết vì sao có câu này không, chương trước có đoạn này không? Chương trước có câu chú không bỏ rơi chó con ấy.

Hạ Hạ nhắm mắt lại, thở yếu ớt, không cử động nổi nữa. Anh kéo chăn đắp cho hai người, dưới chăn nắm lấy tay cô.

*Hỏi thiệt, đến đoạn này rồi mọi người vẫn muốn không đổi thành em tôi đúng không? tui sẽ tiếp thu ý kiến của mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro