[Q2] Đại ca trường đói khát (3.2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3.2: Vừa mới bị thâm nhập đã kẹp chặt làm ông xã tiểu ra, dẫn người ta trèo tường về kí túc xá thay quần.

Ngây ngốc lau chất lỏng trắng đục tanh tanh trên mặt, Hứa Ngạn không ngờ, mới một lát mà Cố Tu vừa rên vừa bắn...

Lúc này dường như Cố Tu cũng bị chơi phục, cả người mềm nhũn nằm dưới thân Hứa Ngạn mặc y đùa nghịch, thành thật hoàn toàn không phản kháng.

Cho dù Hứa Ngạn lật người hắn lại, rồi lại nhấc eo hắn lên, ép hắn vểnh mông thịt lên, cũng không có chút ý kiến nào.

Cố Tu kẹp chặt kẽ mông, còn đang cắn chặt đũng quần đồng phục ướt đẫm của hắn.

Hứa Ngạn cũng không nghĩ nhiều, tiến lên kéo một cái, nhưng không ngờ không kéo xuống được, lại kéo theo một trận rên rỉ của Cố Tu.

Giữa mày Hứa Ngạn nhảy dựng, cẩn thận lột quần khỏi hai cánh mông dâm loạn của Cố Tu, tuy y luôn mang theo mặt nạ văn nhã, cũng không khỏi mắng vài câu thô tục.

"Đệt, cậu đúng là dâm không chịu nổi!"

Hóa ra hậu huyệt lẳng lơ của Cố Tu, tới tận lúc này vẫn không quên cắn chặt lớp vải lúc trước bị Hứa Ngạn đâm thúc vào.

Vì không dám khép mở lớn, cái miệng nhỏ chỉ dám mấp máy, nhẹ nhàng cọ xát để bớt ngứa.

Hứa Ngạn duỗi hai ngón tay cắm vào trong, miếng vải đó bị Cố Tu ngậm rất sâu, y chỉ đút ngón tay vào cũng không thấy chạm tới đáy.

Bên trong vừa ướt vừa nóng, vừa chặt vừa đàn hồi. Cho dù không gãi đúng chỗ ngứa, y cũng có thể cảm nhận được thành ruột xung quanh nhiều nước và mềm bao nhiêu.

Cố Tu dùng toàn bộ tràng huyệt của mình, vô cùng nhiệt liệt hoan nghênh y bạo lực xâm lấn.

Người bình thường sao có thể quyến rũ như vậy? Hứa Ngạn đã sắp điên cuồng, y hoàn toàn mất khống chế, hai ngón tay bắt đầu điên cuồng rút ra đâm vào.

Ra ra vào vào, khép khép mở mở...

Lúc như đang kéo tay, rồi lúc lại mở ra như miệng chim.

Y bắt đầu dùng đầu ngón tay moi móc, cọ xát, Cố Tu sung sướng cả người run rẩy điên cuồng.

Ngón tay thật có thể chơi sướng hơn mấy cái gậy mát xa hay trứng rung nhiều, lúc này Cố Tu hận không được nuốt cả tay Hứa Ngạn vào bụng.

Thậm chí lúc Hứa Ngạn muốn rút tay ra, hắn lại xoắn chặt tràng đạo, Hứa Ngạn kéo vài lần cũng không rút ra được.

Bộ dáng lúc này của Cố Tu dâm dật si mê, làm cho Hứa Ngạn càng nhìn càng hận. Đến bây giờ y vẫn còn đang cố nhịn đấy, còn chưa bắn được một lần nào

Còn người này thì giỏi rồi, phía trước sướng hai lần không nói, giờ còn muốn cưỡng bức y đút no phía sau, đúng là không biết xấu hổ đến tột cùng.

Đầu Hứa Ngạn tức muốn bốc khói, lại lần nữa nhấc tay muốn dạy dỗ Cố Tu.

Hôm nay y không chỉ muốn đánh nát cặp mông này, mà còn muốn hung hăng véo hắn một cái, để mông thịt dâm đãng và dương vật cứng ngắc giữa hai chân hắn đều phủ đầy dấu tay xanh tím của mình, khiến cho lúc hắn ngồi ghế dựa cũng không dám ngồi hết, xem hắn còn dám dâm như vậy nữa không.

Ai ngờ lúc này tuy cả người Cố Tu mềm như bún, nhưng trên mông vẫn có thịt săn chắc.

Hai cánh mông rắn chắc như hai má đào, không chút thịt thừa.

Sau khi dùng sức đánh, lại khiến xương cổ tay Hứa Ngạn đau, càng khỏi nói là lòng bàn tay, nhưng trên mông vẫn không để lại chút dấu vết gì.

Chuyện này khiến cho mặt nạ Hứa Ngạn hoàn toàn sụp đổ, cuối cùng không giữ được phong độ nữa, cúi đầu chọn chỗ thịt mông no đủ nhất của Cố Tu,  hung hắn cắn một miếng.

"Au!" Cố Tu giật bắn người. "Đệt đệt đệt, con mẹ cậu..."

Hắn ăn đau muốn lao tới trước, tránh xa Hứa Ngạn, lại lắc mông vặn người như bánh quai chèo muốn quay đầu nhìn mông mình.

"Rớt, buông ra, đệt mẹ cậu buông ra, buông ra..."

"Rớt rớt mất giờ, thịt mông ông đây sắp rớt mất..."

Đáng tiếc lần này Hứa Ngạn bị hắn chọc giận phát điên, hoàn toàn không định thương tiếc hắn một chút nào, trong miệng ngậm miếng thịt kia cắn chừng vài phút.

Chờ đến khi y đã qua cơn nghiện, Cố Tu đã bị tra tấn không còn muốn phản kháng, thành thật bò lại trên cỏ.

"Cậu đệt mợ, ư, là, là chó à? Mông ông đây có phải, ha, có phải đã bị cậu, cắn rớt rồi không."

Xương bả vai của hắn theo tiếng nức nở hơi nhô lên, như ẩn giấu một đôi cánh mà mắt thường không nhìn thấy được, vì đau đớn mà cuộn tròn giấu ở bên trong.

Ngay cả đuôi mắt cũng ướt dầm dề đỏ bừng, còn treo bọt nước khả nghi trên lá cây.

Hứa Ngạn ép mình quay đầu không nhìn nữa. Trong lòng y không ngừng nhấn mạnh, người này dâm đãng muốn chết, mày nhìn bộ dáng hắn nhu nhược đáng thương đều là giả bộ thôi. Hắn chính là con điếm có cặc thì sẽ dâm loạn gọi papa, đồng tình đáng thương hắn chỉ tội rước lấy ngột ngạt cho mình thôi.

Chịch hắn là được rồi. Chịch hắn phải sướng đến bật khóc xin tha, kêu cha gọi mẹ, giọng nói khàn đặc không kêu ra tiếng, hắn mới nhận mày là chủ !

Nghĩ vậy, Hứa Ngạn trực tiếp kéo hết vải còn nhét trong hậu huyệt Cố Tu ra.

"Ư, ưm, ư a~"

Quả thực, vải quần thô ráp mang đến kích thích mạnh mẽ, lại kéo theo tiếng rên rỉ dính nhớp của Cố Tu.

Hứa Ngạn nhân lúc hậu huyệt hắn còn đang run run chưa khép chặt, cởi khóa quần, hung hăng ưỡn eo về trước.

"A..."

Không chút chuẩn bị, bị một thứ còn đáng sợ hơn chim ngựa đi vào thân thể, Cố Tu còn chưa kịp bình tĩnh lại đã cao giọng kêu.

Chỉ là một tiếng này vang lên lại vỡ vụn, chỉ phát ra không đến hai giây rồi tắc tiếng.

Hai má trắng lạnh và gáy Cố Tu bị nghẹn chuyển sang màu đỏ hồng, cảm thấy hậu huyệt mình như bị một cái bàn ủi đỏ hồng đốt cháy, hung hăng đâm vào chỗ sâu nhất.

Vừa nóng vừa cứng, vừa thô vừa to, làm hắn cảm thấy chỗ sâu trong hậu huyệt như bị xé rách.

Nhưng đói khát đã nhiều ngày, hoặc là phải nói hậu huyệt hắn đã đói khát nhiều năm, lần này cũng được một lần sung sướng chân chính.

Những chỗ ngứa ngáy khó nhịn ngày xưa dường như trong nháy mắt này này được gãi ngứa. Hắn sướng đến mức co rút trực tràng như phát điên, nếp uốn tràng đạo và lông tơ đều điên cuồng rung rung, thậm chí Cố Tu còn hoài nghi một giây sau mình sẽ ngất đi.

Nhưng ai biết hắn vẫn luôn chờ đến khi cơ bắp bị căng lên tê dại, lại không chờ được đâm rút hung hăng như trong dự đoán.

Cố Tu không nhịn được, phải hơi vặn người, khàn giọng nói.

"Này, cậu có làm không? Làm xong thì ông đây còn phải về trường đi học đấy."

Nhưng không ngờ giây tiếp theo hắn lại cảm giác được có thứ gì đó nóng bỏng tưới lên giữa hai đùi và giữa háng hắn.

"Xì ha~"

Khắp thân dưới hắn dù là dương vật cứng rắn hay là hai viên tinh hoàn, hoặc là giữa bắp đùi, từ sáng đã bị tra tấn sưng đỏ bất kham.

Bỗng nhiên bị canh nóng xối lên nào chịu nổi?

Nhất thời khiến hắn đau đớn, hai đùi run rẩy, ngao ngao gọi bậy. "Đệt mợ, đệt mợ! Đệt mợ cậu, cậu làm gì đấy?"

Sau đó là một mùi nước tiểu khả nghi xộc lên mũi hắn.

Đây là nước tiểu của Hứa Ngạn???

Cố Tu có hơi không rõ, nhưng rất nhanh, đau đớn khiến hắn bất chấp những thứ khác, mười ngón tay chấm đất bò về trước.

Nhưng lúc này Hứa Ngạn đã thẹn quá thành giận, sao để mặc hắn chạy được?

Dứt khoát khép hai chân Cố Tu lại, kẹp giữa hai đầu gối mình, trực tiếp ngồi sau đùi hắn tiểu cho đã!

Cứ vậy Cố Tu ngâm nửa thân mình trong nước tiểu năm sáu phút.

Ban đầu Cố Tu còn không ngừng giãy giụa chửi bậy, ai ngờ sau lại bị nước tiểu làm phục. Nhắm chặt hai mắt, một bên rên rỉ dâm loạn, một bên hưởng thụ khoái cảm bị nước tiểu nóng ấm của Hứa Ngạn sỉ nhục.

Thậm chí sau này, chính hắn cũng bị gợi lên cảm giác muốn tiểu, không chút liên sỉ cùng Hứa Ngạn tiểu ra.

Dương vật cứng ngắc của hắn đang bị bụng đè trên cỏ.

Mấy ngọn cỏ mềm tuy mềm mại còn non, nhưng phần thân cỏ thì lại cứng, có rất nhiều hạt cát nhỏ không dễ đối phó.

Đầu khắc đã sớm chịu đủ chà đạp, lại bị đè ở nơi như vậy rồi liên tục bị sóng nhiệt nước tiểu tẩy lễ, làm hắn đau đến mức cả người run lẩy bẩy.

Nhưng cố tình là cái gậy thịt lẳng lơ kia dâm không chịu nổi, bị tra tấn thành như vậy rồi mà còn không chịu mềm, cứ cứng như sắt.

Cố Tu vừa đau vừa sướng liều mạng cọ xát trên cỏ, núm vú trước đó bị chơi muốn nát cũng lần nữa bị đè ép chà xát.

Chỉ chốc lát, sau khi vài giọt nước tiểu cuối cùng của hai người đã chảy ra xong, Cố Tu lại khàn giọng bắn lần thứ ba.

"A~"

Hứa Ngạn mềm người nằm sấp trên lưng Cố Tu, đè Cố Tu phải khóc nức nở.

Thân thể mới lên đỉnh vốn mẫn cảm không chịu được, dương vật và núm vú lại bị hai thân thể cường tráng nam tính đè chặt, Cố Tu cảm thấy mấy chỗ thịt dâm tiện này qua ngày hôm nay, sợ là sắp hỏng hết rồi.

Đặc biệt là hậu huyệt ở phía sau, lúc này đã sắp mất đi tri giác, thình lình bị động tác thúc về trước của Hứa Ngạn mà đi vào sâu hơn, khiến cho hắn suýt chút nữa xin tha.

Nhưng sau đó hắn lại bỗng nhiên mở mắt, sau khi ngừng thở trong nháy mắt, khó tin quay đầu, đối mặt với một đôi mắt khác cách mình không tới mấy phân.

"Cậu..." Giọng nói nghẹn đến mức không phát ra tiếng, hắn nuốt ngụm nước miếng. "Cậu có hai cái dương vật à?"

Hắn vừa nói xong, cả người Hứa Ngạn đột nhiên cứng đờ.

Y hoảng loạn vội vàng bò dậy khỏi người Cố Tu, gian nan rút dương vật còn cứng phát đau từ hậu huyệt hắn ra, đứng lên nhét vào trong quần, kéo khóa kéo.

Trái lại Cố Tu lại rất tự nhiên, cho dù mới bị người ta làm cho cả người thảm không nỡ nhìn, giờ còn có thể nằm bò nửa người ngẩng đầu, nằm trong đống nước tiểu nhìn động tác của Hứa Ngạn.

"Không đúng, cậu không phải có 2 cái dương vật."

Hắn cẩn thận quan sát Hứa Ngạn một lát, mới lên tiếng lần nữa.

Ít nhất không thể là hai cái dương vật. Nếu không thứ kia lớn như vậy, hắn không thể nào không cảm giác được sự tồn tại của cái còn lại được.

Nhưng lúc Hứa Ngạn cắm gậy thịt vào trong huyệt hắn, lại có thể tiểu lên người hắn, rõ ràng không phải là kết quả của sinh lý bình thường.

Cho nên một chỗ khác có thể chảy nước tiểu là...

"Cậu có âm hộ à ~"

...

Công viên Vân Thụ ở dưới chân núi, vừa lúc dùng chung một bờ tường phía sau trường cấp ba Vân Thụ.

Nơi đó có một lỗ chó được giấu rất kín, cũng không biết là các tiền bối trước kia đã cố sức đào ra để tạo phúc cho đời sau thế nào.

Lúc này mặt trời rực rỡ đã sớm treo cao trên đỉnh đầu, Cố Tu và Hứa Ngạn chung chạ cả buổi sáng, một trước một sau, người nào cũng có cái áo khoác buộc bên hông, một đường tránh trái tránh phải, chuyên chọn đường nhỏ không có người, khó khăn đi tới trước lỗ chó.

Kỳ thật với tính cách của Cố Tu, cũng không cần phải trốn. Nhưng dù sao vẫn còn có Hứa Ngạn sống nhờ thể diện, cho nên cũng không thể quan tâm chút tới suy nghĩ của y.

"Này." Cố Tu hất cằm. "Chui qua đi."

Hứa Ngạn nhíu chặt mày. "Không có đường khác à?"

Y ngẩng đầu đánh giá tường đá cao chừng hai tầng lầu.

"Cậu cũng thấy rồi, hai lựa chọn hiện tại. Hoặc là chui lỗ chó, hoặc là trèo tường. Tự cậu chọn đi."

Cố Tu không thích đàn ông làm ra vẻ, lười vô nghĩa với y, trực tiếp cúi thấp người chui qua.

Hắn ở bên kia tường đợi chừng năm sáu phút, Hứa Ngạn mới dong dài lộ mặt sau cái lỗ.

"Ha~"

Cố Tu khoanh tay cười nhạo một tiếng, xoay người dẫn hắn đi theo góc chết camera trong trường, vòng đi vòng lại tới được phòng kí túc xá của mình. Bò từ ban công bên ngoài chui qua cửa sổ ngoài kí túc xá, cuối cùng cũng thành công vào được kí túc xá.

Kí túc xá của nhóm Cố Tu có điều kiện không quá tốt nhưng cũng không quá xấu. Phòng 6 người tiêu chuẩn, mỗi bên có ba cái giường tầng. Tầng trên là là giường, tầng dưới là bàn học và tủ quần áo.

Chuyện đầu tiên khi Cố Tu vào phòng là ném cặp sách lên giường mình, lại dẫm lên một góc cầu thang lấy ra một con dao nhỏ dưới gối.

Khom người cạy vài cái trong tủ mình, mở cửa rồi lấy ra hai bộ quần áo bên trong.

Một bộ đồng phục, cho mình, một bộ quần áo hàng ngày ném cho Hứa Ngạn ở phía sau.

"Thay đi." Nói xong thì không hề kiêng dè thành thạo lột sạch, thay quần áo.

Vẻ mặt Hứa Ngạn rối rắm nhìn hắn. "Nơi này không có phòng thay đồ sao?"

"Xin lỗi, không có. Ngay cả nhà vệ sinh riêng cũng không có."

Mắt thấy hắn còn chẳng thèm lau đi nước tiểu còn sót trên người đã mặc quần áo sạch sẽ vào, Hứa Ngạn cảm thấy huyệt thái dương của mình sắp đứt cầu dao rồi.

Chẳng qua Cố Tu hiển nhiên lười nói nhảm với y.

Sau khi buộc dây quần, Cố Tu lấy ra một cái hộp nhỏ dưới tủ quần áo mình, bên trong có một hộp thuốc mỡ màu đỏ nhạt.

Cố Tu vặn ra, móc dương vật trong đũng quần ra, bôi một lớp thật dày rồi lại thả về chỗ cũ.

Sau đó nhanh chóng cắm tay lại túi quần, mê muội híp mắt xoa xoa mười mấy cái, xem như mát xa giúp hấp thụ thuốc cho tốt.

Hứa Ngạn nhìn mà cạn lời.

Sau khi Cố Tu làm xong tất cả, lại lấy cặp trên giường mình, đeo giày, định nhảy từ cửa sổ ra ngoài.

"Này, cậu làm gì đấy?"

Hứa Ngạn vội vàng kéo hắn lại.

"Tôi có thể làm gì? Đương nhiên là đi học." Cố Tu nắm bàn tay y, gỡ từng đốt ngón tay ra.

"Kí túc xá chúng tôi đúng là không có phòng thay đồ, nhưng chờ tôi đi rồi thì cậu có thể thay quần áo trong vòng một giờ, tôi đảm bảo không có kẻ nào tiến vào quấy rầy cậu. Cậu thay quần áo xong thì theo đường cũ quay về là được, không cần cảm ơn tôi, hy vọng sau này chúng ta gặp lại cũng tính là bạn bè!"

Nói xong thì rời đi nhẹ nhàng như một cơn gió, xoay người trên bậc cửa sổ, nhanh chóng biến mất.

Để lại một mình Hứa Ngạn đang cầm bộ quần áo kia, hai hàng lông mày nhíu chặt nhìn quần mình còn nước tiểu chưa khô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro