Chương 13 (chưa Beta*)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xuyên thành người yêu của cha bạn trai cũ

Chương 13

Tác giả: Thú Tâm
Edit: Sâu
_________________

Lê Nhiễm là ở hôm nay mới biết, nguyên lai Thịnh Lâm Dương thù dai như thế. truyện chỉ được đăng tại wattpat_be_sun_ những nơi khác đăng đều là ℜεપ℘

Lần trước cậu cố ý gọi Thịnh Lâm Dương là chú, tuổi bọn họ chênh lệch khá lớn, cậu gọi là chú cũng coi như hợp lý.

Chỉ là cậu không nghĩ tới, lúc đó Thịnh Lâm Dương lạnh mặt nhưng không phản đối danh xưng này, nguyên lai là chờ vào lúc này đòi trở về.

Lê Nhiễm vốn nhẫn nhịn không gọi Thịnh Lâm Dương là ba ba, cha của nguyên chủ còn chưa có chết, tuy rằng cậu không phải nguyên chủ, mà làm cho cậu gọi nam nhân là ba ba, tâm lý quan của Lê Nhiễm cũng không tốt bước qua.

Lê Nhiễm không nghĩ thuận theo, nhưng Thịnh Lâm Dương đã sớm quen biết thân thể cậu, hắn có rất nhiều biện pháp bức Lê Nhiễm theo ý của hắn.

Cuối cùng Lê Nhiễm không chỉ có gọi ba ba, hơn nữa không chỉ là một tiếng, mà còn gọi rất nhiều tiếng.

Chảy nước mắt gào khóc rất nhiều lần.

Quá trình tắm rửa thanh lý qua đi, Lê Nhiễm được đặt lên trên giường, cậu vừa nằm xuống trực tiếp trở mình, sau đó lấy gáy lạnh lùng đối diện với Thịnh Lâm Dương vừa nằm xuống.

Thịnh Lâm Dương thấy Lê Nhiễm ngay cả cọng tóc đều ở biểu đạt chống cự, trên mặt lại dần dần cười.

Thịnh Lâm Dương duỗi cánh tay đem Lê Nhiễm tắm rửa thân thể đang tản ra hương khí nhàn nhạt ôm vào trong lồng ngực, ở lỗ tai mềm mại trên người hôn một cái.

Hôn đến ôn nhu lại lưu luyến yêu say đắm.

Lê Nhiễm nhắm hai mắt giả bộ ngủ, không nghĩ phản ứng cái thứ này cậu rõ ràng xin tha còn nam nhân thì vẫn cường thế bá đạo.

Thịnh Lâm Dương đôi môi kề sát ở bên tai Lê Nhiễm, âm thanh trầm thấp.

Lê Nhiễm bị tiếng cười của người nào đó làm cho mở mắt ra, viền mắt đỏ hồng hồng, một bộ dáng bé ngoan đáng thương bị khi dễ tàn nhẫn.

Lại bởi vì tức giận cùng không vui, đôi môi mím lại thật chặt.

Ngón tay Thịnh Lâm Dương khảy khảy một cái lên môi thịt hơi sưng của Lê Nhiễm, nghiêng người tiến lên.

Một phen ôn tồn nhỏ này, lại suýt chút nữa va chạm tới lau súng cướp cò.

Nếu không phải sợ Lê Nhiễm không chịu nổi, Thịnh Lâm Dương còn muốn tiếp tục.

Tắt đèn, Thịnh Lâm Dương đem Lê Nhiễm trong ngực ôm chặt.

Đây là cảm giác trước đây có rất ít.

Người trong ngực dịu ngoan mà mềm mại, ở trên giường tương đối phối hợp, không quản hắn bắt nạt như nào, chỉ lấy một đôi mắt hồng hồng nhìn lại hắn.

Loại hình này của đối phương hoàn toàn phù hợp với tính cách của hắn, làm Thịnh Lâm Dương chỉ cảm thấy cảm xúc cuồn cuộn.

Thịnh Lâm Dương trước khi ngủ ở trên tóc Lê Nhiễm hạ xuống một  cái hôn khẽ.

Hai người ôm nhau ngủ.

Ngày hôm sau Lê Nhiễm tỉnh dậy muộn, hậu quả của việc túng dục chính là sau khi đứng lên thân thể đều mềm.

Lê Nhiễm đi tới buồng tắm rửa mặt, đứng ở trước kính thuỷ tinh đánh răng, Lê Nhiễm nhăn mày, nhìn đôi mắt người trong gương tơ máu hồng hồng, tự hỏi có muốn hay không lại nghỉ ngơi một hồi.

Nghĩ đến gần đây trên mạng nhận đơn  thiết kế, còn có một chút liền hoàn thành phần cuối, Lê Nhiễm rửa mặt qua bằng nước lạnh, ngồi xuống trước mặt máy tính.

Tuần sau tham gia tống nghệ, Lê Nhiễm dự định làm xong đơn này, thông báo trên tài khoản cá nhân có việc tạm thời không lại nhận đơn.

Lê Nhiễm bên này tất cả mưa gió bình tĩnh.

Người nào đó ở nơi nào đó, trên mặt bình tĩnh, trong lòng gió lốc khuấy lên.

Đặc biệt là sau lúc anh ta nhìn đến Thịnh Nguyên, ánh mắt có lúc sẽ nhìn chằm chằm mặt Thịnh Nguyên, Chương Hoài Tân là thật ra rất muốn lập tức nói cho Thịnh Nguyên biết cái sự thật kia.

Chỉ là đồng thời anh ta cũng rõ ràng, chuyện này một khi nói ra, lấy tính cách của Thịnh Nguyên, không chừng sẽ làm ra việc gì quá khích.

Tuy rằng gã và Lê Nhiễm chia tay, nhưng Lê Nhiễm là tình nhân trước đây của gã là việc không thể cãi lại.

Mới vừa ném tình nhân không bao lâu, quay đầu tình nhân liền leo lên giường cha gã, dù là ai cũng không thể bình thản tiếp thu chuyện này.

Bị cắm sừng là thoát không được .

Chương Hoài Tân ánh mắt kỳ quái, Thịnh Nguyên đem chén rượu trong tay thả xuống, quay đầu sang nhìn.

Ánh mắt của gã lộ ra nghi hoặc, chỉ nghĩ đến khả năng gần đây trong tay Chương Hoài Tân có chút phiền phức.

Đoán chừng muốn tìm gã hỗ trợ, nhưng lại trong lúc nhất thời không biết mở miệng như thế nào, cho nên mới có một bộ biểu tình muốn nói lại thôi.

Thịnh Nguyên không thích trực tiếp dò hỏi đối phương khó xử, muốn nói tự nhiên sẽ nói.

Chương Hoài Tân ánh mắt hơi ngưng, anh ta giống như vô ý mà hỏi: ''Cái người tình nhân gần đây bên cạnh cậu, làm sao không thấy cậu mang người ta ra ngoài?"

Quãng thời gian trước bên người Thịnh Nguyên có một nữ tình nhân nhỏ bé, cũng là người ngày đó ở trong thang máy gặp phải Lê Nhiễm.

Đó là một người mẫu nhỏ, Thịnh Nguyên trong ngẫu nhiên nhìn thấy, cảm thấy được vóc dáng rất khá, liền đem người thu vào tay chơi một chút.

Hiện tại được khoảng hai tháng, cảm giác mới mẻ đã qua. Thịnh Nguyên liền cảm thấy không còn hứng lắm.

Rất ít đưa đi ra ngoài, thả ở bên ngoài tạm thời nuôi.

Thịnh Nguyên là dự định hai ngày nay cùng nữ nhân chia tay, nên cho tiền sẽ không thiếu.

"Có chút ngán , đang định chia tay." Thịnh Nguyên không tình cảm địa đạo.

"Là nên chia tay, tôi không nhìn ra cô ta có chỗ nào đặc sắc." Chương Hoài Tân cùng Thịnh Nguyên ở trên mặt bạn giường này có khẩu vị khác biệt khá lớn.

"Chân dài." Thịnh Nguyên tươi cười treo trên khóe miệng.

Gã tìm những người tình nhân này đó  cơ bản đều có một cái đặc điểm, chính là có đôi chân đẹp đẽ mà thon dài.

Gã có chút chân khống.

"Chỉ là bởi vì chân dài, vậy cậu đi đặt làm theo yêu cầu một con búp bê bơm hơi, bảo đảm có chân dài hai mét." Chương Hoài Tân cười đùa giỡn.

Thịnh Nguyên cho Chương Hoài Tân một ánh mắt lạnh lẽo sâu kín.

Chương Hoài Tân đột nhiên thu nụ cười lại, biểu tình anh ta cũng trong nháy mắt trở nên quái dị.

"Aizz, tôi nói với cậu chuyện này, chỉ là mấy ngày trước mới nghe được tôi có một người bạn học thời đại học, cậu ta kết giao với một cô bạn gái, bên nhau hơn nửa năm, bởi vì hai người tính cách không hợp liền chia tay."

"Sau đó cậu đoán xem đã xảy ra chuyện gì?"

Chương Hoài Tân nhìn Thịnh Nguyên, Thịnh Nguyên hơi híp mắt lại, thuận theo câu hỏi của Chương Hoài Tân: "Sau đó làm sao?"

"Bạn gái trước cùng chú họ của cậu ta ở cùng một chỗ, cậu nói có trùng hợp hay không?" Chương Hoài Tân lộ ra biểu tình có chút ý tứ.

"Trùng hợp? Sợ không phải người nữ nhân kia đã sớm có dự mưu!" Thịnh Nguyên cũng không cho rằng trên thế giới này có nhiều chuyện trùng hợp  như vậy.

"Đúng vậy, sau đó tra một cái, đúng là bạn gái cậu ta cố ý, bởi vì nguyên nhân hai người chia tay cũng không phải tính cách không hợp, mà là người bạn gái kia của cậu ta đồng thời bắt cá hai tay."

Thịnh Nguyên nghe vào trong lỗ tai, hoàn toàn không đem việc này liên hệ  lên trên người mình.

"Người bạn gái của bạn cậu kia nhìn qua thủ đoạn không được, cũng có thể làm cho người phát hiện."

Thịnh Nguyên lắc đầu.

"Nữ nhân cho cậu ta mang nón xanh xử lý như thế nào ?" Thịnh Nguyên hỏi một chút.

"Có thể xử lý như thế nào, đó là chú họ của cậu ta, huống hồ thủ đoạn của nữ nhân lợi hại, đem thần hồn của chú họ cậu ta câu dẫn điên đảo, hoàn toàn đứng ở nữ nhân phía bên kia."

Thịnh Nguyên ngón tay gõ bàn một cái, tổng kết cái đề tài này: " Cho nên cuối cùng là chú cháu họ bởi vì một người nữ nhân đem quan hệ khó cứng?"

"Đúng, chính là như vậy, nữ nhân bây giờ được chú họ của cậu ta nâng ở trong lòng bàn tay sủng, thường thường đi ra các quốc gia nước ngoài du ngoạn."

Chương Hoài Tân nói tới chỗ này, ngón tay cong một chút, buông ra nắm tay, Chương Hoài Tân câu chuyện đột nhiên xoay một cái.

"Nếu như là cậu gặp phải chuyện như vậy, cậu sẽ làm thế nào? Sẽ để nữ nhân kia bình an vô sự như thế?"

Thịnh Nguyên đôi mắt đột nhiên thâm sâu, bạn thân đem đề tài chuyển đến trên người gã, Thịnh Nguyên vẫn chưa hề phát giác ra dị thường.

Nhưng đáy mắt gã chậm rãi có ý cười dần nổi lên, nụ cười lạnh băng.

"Đương nhiên sẽ không, tôi sẽ để cô ta phải hối hận khi phản bội tôi."

Thịnh Nguyên âm thanh bọc một tầng lạnh lẽo.

"Bạn gái trước cũng không được, đã chia tay rồi không phải sao? Lẽ nào cô ta còn có thể vì cậu thủ thân như ngọc?"

Chương Hoài Tân tiếp tục thăm dò.

"Cô ta và ai cùng bên nhau cũng có thể, nhưng người ở bên cạnh tôi tuyệt đối không được." Đây hoàn toàn chính là trực tiếp mang nón xanh trên đầu cho gã.

Chuyện như vậy, Thịnh Nguyên không có cái gọi là lòng khoan dung.

"Làm sao vậy, cậu sẽ nhịn? Nhìn bọn họ hạnh phúc?" Thịnh Nguyên hỏi ngược lại Chương Hoài Tân.

"Sẽ không, tôi giống như cậu, nón xanh trên đầu này ai nghĩ mang để hắn mang, tôi không mang." Chương Hoài Tân biết được thái độ của Thịnh Nguyên, trong lòng rõ ràng biết được  hiện tại thời cơ chưa đến, không thể để cho Thịnh Nguyên biết đến Lê Nhiễm theo cha của gã.

Nói đến, ở trong ấn tượng của Chương Hoài Tân cha của Thịnh Nguyên trước đây bên người hình như chưa từng có ai bên cạnh, hơn nữa Lê Nhiễm người này Chương Hoài Tân cũng không cảm thấy có chỗ nào khác với tất cả mọi người, đại khái chỉ có mặt cùng thân thể còn không có trở ngại. truyện chỉ được đăng tại wattpat_be_sun_ những nơi khác đăng đều là ℜεપ℘

Người như vậy, ở bên ngoài khả năng tính không tồi, ở bên trong vòng giải trí tuấn nam mỹ nữ nhiều vô kể, trực tiếp bị nhấn chìm trong sóng biển.

Nghĩ đến vòng giải trí trong lòng Chương Hoài Tân có một chủ ý.

Không riêng gì bởi vì Thịnh Nguyên là bạn anh ta, còn có mặt khác một việc rất trọng yếu, anh ta không hy vọng nhìn thấy Thịnh gia hai cha con bởi vì một con hát nho nhỏ gây ra mâu thuẫn gì đến mức không thể điều hòa.

Anh ta còn muốn từ trên người Thịnh Nguyên lấy được  rất nhiều thứ anh ta muốn, nếu như quan hệ của Thịnh Nguyên cùng cha gã làm căng, hơn nửa lợi ích của anh ta cũng sẽ bị hao tổn.

Xuất phát từ nhiều phương diện mà cân nhắc, việc Lê Nhiễm mang nón xanh cho Thịnh Nguyên, Chương Hoài Tân không dự định ngồi yên không để ý đến.

Tuy rằng không biết Chương Hoài Tân trong âm thầm sẽ làm ra chuyện gì, Lê Nhiễm nơi này bất cứ lúc nào đều đã làm tốt tâm lý đón nhận việc cậu từng quen Thịnh Nguyên bạo lộ ra bị cha ga biết được

Đợi mấy ngày liên tiếp, đợi đến tống nghệ nhanh phát sóng, cũng không thấy có động tĩnh gì.

Lê Nhiễm lường trước Chương Hoài Tân không phải là người quá hấp tấp, việc này nếu như từ chỗ anh ta nói ra, đối với anh ta không có bất kỳ chỗ tốt nào.

Nếu Chương Hoài Tân không có động tác, Lê Nhiễm cũng liền đem người này vứt đến sau đầu.

Cậu đem tâm tư đặt lên chương trình < chân nhân tú phát sóng trực tiếp>, chương trình phát sóng trực tiếp này thuộc loại game kinh dị khủng bố, xem tiết mục sắp xếp, hẳn là chơi rất vui.

Lại được chơi vui nhưng có thể kiếm tiền, không có việc so với này tốt hơn.

Liên quan với muốn đi chụp phát sóng trực tiếp tống nghệ, Lê Nhiễm trước tiên nói cùng bạn trên mạng Hà Dũng, Hà Dũng hỏi Lê Nhiễm sẽ phát sóng trực tiếp ở trên bình đài nào .

Lê Nhiễm biểu thị là ở trên Thanh Vũ.

Bình đài trang đầu thì có chạy quảng cáo, đi vào có thể thấy được.

Hà Dũng sau đó nói: "Phát sóng sau anh nhất định đúng giờ quan sát, đến lúc đó đập du thuyền cho cưng!"

Du thuyền là lễ vật của fans, một chiếc hơn vạn.

"Không cần tiêu tiền như vậy , khi nào  rảnh có cơ hội đến Đồng Thành, em mời anh ăn cơm, anh giúp em nhiều như vậy."

Đặc biệt là giúp cậu tìm cái người bạn tình có kỹ thuật tốt.

Phía sau lời này Lê Nhiễm ở trong lòng nói bổ sung.

"Mấy thứ này đáng là gì, anh giúp cưng là bởi vì anh vui vẻ." Hà Dũng kết bạn không để ý đối phương gia cảnh như thế nào, phù hợp anh tính tình yêu thích là được.

Hai người ở trên mạng trò chuyện một lát, Hà Dũng đột nhiên có việc đi đầu hạ tuyến.

Ba ngày sau Lê Nhiễm muốn xuất phát đi <chân nhân tú khủng bố phát sóng trực tiếp>, công ty phương diện dự định sắp xếp cho cậu một người trợ lý riêng, tiểu Độ có công việc khác phải làm cho nên nhét cho Lê Nhiễm một người trợ lý mới.

Trợ lý đến nhà Lê Nhiễm, làm công tác  tiếp nhận bên trên sắp xếp.

Thời gian là buổi chiều, Lê Nhiễm cùng người nói chuyện,  xem thời gian không sai lắm có thể ăn cơm tối, để người trợ lý mới cùng cậu đi dưới tầng ăn.

Mới vừa đi tới cửa chuẩn bị kéo cửa ra, cửa phòng từ bên ngoài đã bị người mở ra.

Một nam nhân cao lớn khuôn mặt lạnh lùng đứng ở cửa.

Thời điểm tầm mắt nam nhân nhìn về phía Lê Nhiễm, còn ôn nhu có nhiệt độ, nhưng thời điểm ánh mắt chuyển tới người có khuôn mặt xa lạ đứng gần bên cạnh Lê Nhiễm, trong mắt nhiệt độ đột nhiên lạnh xuống.

Bị tầm mắt thâm trầm của nam nhân nhìn chằm chằm, trợ lý nhỏ chỉ cảm thấy một luồng uy thế cực lớn ép tới trái tim cậu ta nhảy vụt, hô hấp trong nháy mắt ngừng lại, cảm giác nguy hiểm cuồn cuộn tập kích từ bốn phía, trợ lý nhỏ thân thể cứng ngắc, chỉ muốn quay đầu bỏ chạy.

Lê Nhiễm duỗi tay đem trợ lý nhỏ kéo đến hướng bên cạnh, tiểu trợ lý tuổi  còn nhỏ, năm nay năm thứ tư đại học còn chưa tốt nghiệp.

"Đây Dịch Duy, công ty sắp xếp trợ lý mới cho tôi." Lê Nhiễm mỉm cười giới thiệu.

"Dịch Duy, cái người trước mặt cậu này là người thuê chung nhà với tôi." Lê Nhiễm không thể nói là bạn 'lái xe' của cậu, đổi thành người thuê chung nhà.

Người thuê chung nhà sao?

Dịch Duy giương mắt nhìn sang nam nhân cạnh cửa, ánh mắt vừa chạm vào nam nhân, sống lưng Dịch Duy trực tiếp phát lạnh, vội dịch ra cùng nam nhân đối diện, trái tim ở trong lồng ngực ầm ầm ầm, giống như muốn nhảy ra ngoài.

"Ngày hôm nay sao lại về sớm như vậy?" Không tới trời tối đã trở lại , hơn nữa không có nói trước với cậu, Lê Nhiễm chỉ là tùy ý dò hỏi.

Nhen lạc vào trong tai Thịnh Lâm Dương, liền cảm thấy Lê Nhiễm giống như không quá hoan nghênh hắn trở về.

Thịnh Lâm Dương đi vào nhà, tiểu trợ lý thân thể run run một chút, nam nhân khuôn mặt cương nghị suất khí, nhưng ánh mắt thâm trầm doạ người, cả người đột nhiên liền trở nên giống như một khối băng lớn đang phóng thích khí lạnh hướng ra bên ngoài.

Trợ lý tuy rằng không phải gay, nhưng lớp học cậu ta có đồng học là gay cho nên rất nhanh liền suy đoán ra quan hệ của Lê Nhiễm cùng nam nhân.

Chuyện như vậy trong vòng giải trí dường như cũng thường thấy , nhưng mà trước đó cậu ta một chút không nghĩ tới, Lê Nhiễm sẽ có một người yêu là nam, vẫn là cùng đối phương ở chung.

"Mọi người định  ra ngoài, đi nơi nào?" Thịnh Lâm Dương người cao gần hai mét tới gần, đứng ở trước mặt Lê Nhiễm làm cho Lê Nhiễm một loại lực áp bách.

Lê Nhiễm không nghĩ ngẩng đầu cùng Thịnh Lâm Dương nói chuyện, cậu lui về sau nửa bước.

Một giây sau Thịnh Lâm Dương mắt sắc đột nhiên thầm xuống, nhìn chằm chằm Lê Nhiễm, một bộ biểu tình tối tăm giông bão sắp nổi lên .

"Tôi thấy thời gian không còn sớm, dự định cùng tiểu Duy đi ra ngoài ăn một bữa cơm, anh đac ăn chưa, nếu như chưa ăn thì cùng nhau đi nha!"

Lê Nhiễm nhìn ra trên mặt Thịnh Lâm Dương đột nhiên không vui, vốn đang kỳ quái nam nhân có phải là ở bên ngoài công ty có chuyện gì không vui hay không, nhìn tầm mắt nam nhân theo dõi âm trầm sắc bén, liền phảng phất giống như cậu đã làm chuyện gì có lỗi với hắn.

Lê Nhiễm suy nghĩ một chút, đoán ra một cái khả năng nào đó.

"... Lê, Lê ca, em đột nhiên nhớ tới buổi tối cùng đồng học hẹn ăn cơm, thực sự rất xin lỗi, cái kia em trước tiên xuống tầng ngồi xe đi trở về, Lê ca gặp lại sau!" Dịch Duy không nghĩ

Tác giả có lời muốn nói: tiếp tục ở đây  trong cái phòng tiếp tục chờ đợi, cậu ta tìm cái có mượn nó lập tức tránh đi.

Cũng không chờ Lê Nhiễm làm phản ứng đáp lại.

Lê Nhiễm nhìn bóng lưng giống như chạy trốn của Dịch Duy, cười không ngừng lắc đầu.

Quay đầu, Lê Nhiễm muốn cùng Thịnh Lâm Dương nói lần sau không nên biểu tình quá nghiêm túc như vậy, đem người đều dọa chạy.

Còn chưa kịp mở miệng, cậu liền bị Thịnh Lâm Dương đẩy lên tường, sau đó đôi môi bị gắt gao ngăn chặn. truyện chỉ được đăng tại wattpat_be_sun_ những nơi khác đăng đều là ℜεપ℘

Hết chương 13


_____________________________________
_Mọi người đi ngang qua nhớ thả ✯ cho Sâu nha(。・ω・。)ノ♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro